Hạ Phàm Là Yêu Hay Giết

Tại vườn thượng uyển -

Vườn thượng uyển là nơi mà các vị thần thường tụ tập để bàn bạc công việc hay chơi cờ với nhau. Bất kì ai xâm phạm trái phép sẽ bị xét xử rất nghiêm trọng.

Hai vị thần của hai thế giới đang đánh cờ thì hai con át chủ bài của họ đi tới với vẻ mặt đáng sợ.

“Lại chuyện gì nữa đây?”

Alei thuận theo thái độ của tụi nhóc này mà hỏi, Kajin cũng thắc mắc.

“Sao hôm qua mới họp bàn xong nay lại đến nữa rồi?”

Light có hơi chần chừ nên để Ray hỏi trước.

“Tinh Nhuệ, em ấy là máu mủ của Cưu Âm còn sót lại, đúng chứ?”

“Ngươi nói gì ta không hiểu”

”Đừng có giả ngu!”

Light tức giận mà thốt ra từ không nên đắc tội với bề trên của mình. Ngay lập tức ngón tay chơi cờ ngừng di chuyển. Alei phóng cây đũa phép sắt nhọn về phía Light, cũng may là cây đó chỉ xược qua má cậu. Kajin thấy thế cũng chen vào khuyên ngân.

“Light này, ta biết ngươi đang có rất nhiều điều thắc mắc nhưng hãy lựa ngôn từ mà nói”

“Tôi xin lỗi”

Alei nhướng mày, ông ta nhìn hai thằng oắt con trước mặt mà chẹp miệng, thái độ hiện rõ sự thất vọng, Kajin lên tiếng.

”Tính giấu mà biết được rồi sao, thế thì còn không mau giết con bé đấy?”


Vẻ mặt không nỡ của cả hai đã bị hai ông thần nhìn ra.

“Theo bảng hiệp ước thì đợi em ấy đến năm 14 tuổi. Nhưng sao hai người lại giấu chúng tôi?”

“Thế nói ra ngay từ đầu tụi bây có chấp nhận sự thật không?!”

Alei quát lớn, ông mạnh tay vứt ngay con cờ vua sang một bên. Ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm, Kajin đập tay xuống bàn mới có thể làm không khí bớt ảm đạm lại. Light và Ray thì như đang ngồi trên đống lửa, trong lòng không khỏi nghi ngờ liệu bản thân có bị lợi dụng hay không.

“Muốn biết được sự thật thì đi mà tìm Lust”

Light thầm nghĩ.

“Lust? Ông ta thì có liên quan gì tới việc Nhuệ là con của Cưu Âm?”

Cả hai bay đi mà chẳng thèm chào như mọi hôm, hai lão đó thì lại cười khẩy.

“Mày có nghĩ Lust sẽ nói cho tụi nó biết không?”

“Dễ gì, nhưng vừa nãy chỉ là đe dọa thôi chứ hai đứa nó là cánh tay phải đắc lực sao tao có thể xuống tay?”

Kajin chỉ biết tội cho hai thằng nhóc kia nhưng thôi kệ, đúng là gừng càng già càng cay.

“Thâm lắm”

...----------------...

Tại một cung đình phong cách cổ xưa, kiến trúc trông như đã có từ lâu đời. Bên trong căn phòng nào đó, trên tường dán đầy những ký tự khó hiểu. Loại giấy cói có từ 3000 năm trước công nguyên, từng đường nét của mực Tàu viêt lên trông rất kiêu sa.

Một người đàn ông mặc cổ phục của thời xưa nhưng lại là màu đen. Tay cầm chuỗi khấn vái trước ngôi mộ của ai đó trong phòng.

Bỗng Light và Ray bay đến, đáp đất ngay trước mặt ông ta.

“Ngọn gió nào đưa hai ngươi tới nơi đây vậy?”

Tên: Lust William ( Đại tội Dục vọng)

Tuổi:?

“Sở Tinh Nhuệ”

Light mới nói tên của cô ra thôi mà sắc mặt của Lust đã trở nên lạnh băng như thế. Ray cũng để ý ngôi mộ có khắc tên của ai đó, một người mà cả hai chưa từng gặp bao giờ cũng chẳng có ai tiết lộ về cái tên này mà lại được một trong Thất Đại Sinh Tử cung kính.

“Ông là ba của nhóc đó, đúng chứ?”

Lust im lặng.

“Này! Sao không trả lời?

Tính cách của Ray vốn nóng nảy, cậu không có kiên nhẫn, đã mất công đi đến đây lại còn phải đợi chờ câu trả lời, thật là muốn phát điên lên mất!

“Vào trong đi rồi nói chuyện”


Vì muốn nghe những gì mình thắc mắc, cả hai cũng theo chân ông ta vào trong cung đình.

...----------------...

Dù đã biết nơi này từ lâu nhưng hai người chưa từng đặt chân đến đây vì nghe những đồn đại rằng Đại tội Dục vọng rất ghét ai xâm phạm lãnh thổ của mình.

* Đại tội Dục vọng: Dục vọng thường nói về những kẻ có ham muốn về tình dục một cách mãnh liệt và không thể kiểm soát được. Sự ham muốn này có thể khiến cho một người thực hiện những hành vi như ngoại tình, hãm hiếp, thú tính hoặc những hành vi tình dục vô đạo đức khác. Ngoài ra thì Dục vọng còn có thể được hiểu là những ham muốn thái quá của con người, về tiền bạc, quyền lực và những thứ tội lỗi khác. Theo như lời của Henry Edward Manning từng nói thì sự ô uế của Dục vọng có thể biến con người trở thành “nô lệ của quỷ dữ”. Dục vọng cũng được xem là một tội lỗi nghiệm trọng nhưng không phải là nhất. Trong cuốn sách Purgatorio của Dante có từng nói rằng, những người biết ăn năn hối lỗi có thể bước qua ngọn lửa thanh tẩy của ruộng bậc thang núi Luyện Ngục để có thể thanh tẩy đi những suy nghĩ và cảm xúc dâm đãng của mình, giành được quyền để có thể lên linh giới.

Nhưng kì lạ thay, dù là Đại tội Dục vọng thì theo những gì Light và Ray được biết lúc đầu Lust không ham muốn gì cả. Kể từ khi bi kịch đó xảy ra thì sự thèm khát của một con quỷ trong hắn mới trỗi dậy. Cơ mà dù thế, Lust vẫn thường xuyên lui tới nơi này để cúng bái ai đó, chắc là người hắn thương chăng?

......................

- Tại đồn cảnh sát -

“Nhóc muốn giúp tụi anh phá vụ án này?”

Nhuệ gật đầu trước câu hỏi của Linh.

“Nè nè, có phải kiêu căng quá rồi không? Phá được một vụ lần trước lại nghĩ bản thân đủ sức phá án này à, cảnh sát đã cất công tìm tên đó lâu lắm rồi mà chẳng có kết quả đấy”

Cô phớt lờ lời châm chọc của Hiếu mà chỉ nói chuyện với đội trưởng.

“Em đã bị hắn truy đuổi hôm qua nhưng may mắn thoát chết và...em biết hắn ta là ai”

Những người ở đó bất giác giật mình, nửa tin nửa ngờ.

“Sao không thử cho em ấy có dịp trổ tài nhỉ?”

Vẫn là Khánh tin tưởng Nhuệ, anh đứng ra nói giúp cô vài câu. Nhưng lại không biết từ sau vụ án đó Linh đã trở nên tin tưởng Nhuệ tuyệt đối. Lộ Lộ thấy thế cũng can ngăn không muốn cô tham gia vụ này.

“Đội trưởng! Anh phải suy nghĩ kĩ”

Bảo không kìm được khóe môi cũng bất giác cười, trong lòng cậu cũng thật sự muốn biết cô nhóc này tài năng cỡ nào.

“Vậy thì em có chấp nhận làm con mồi câu dẫn hắn không?”

Linh nói xong khiến mọi người tròn xoe mắt khi nghe lời này, nó như một điều kiện để tham gia vậy.


"Không được! Làm thế chả khác nào đẩy em ấy vào chỗ chết”

Tiểu Trương là người phản bác đầu tiên, Bảo cũng lo lắng không kém nhưng vì tôn trọng Nhuệ nên muốn nghe ý kiến của cô.

“Xem ý kiến của em ấy thế nào đã”

Nhuệ không chần chừ, lập tức đáp lễ.

“Em đồng ý”

Lộ Lộ tỏ vẻ khinh bỉ.

“Đồng ý vì vụ án hay đồng ý vì được làm chính mình?”

“Chị nói vậy là có ý gì?”

“Tên sát nhân ấy chuyên nhắm đến các cô gái làm sugar baby. Chắc mày cũng thích làm mấy con đ.ĩ gọi mời trai đến nhỉ?”

Nhuệ nổi cáu lên nhưng không dùng vũ lực, vì dùng bạo lực đáp trả bạo lực chỉ biến mình thành quái vật thôi. Cô ghé sát tai thủ thỉ vào tai Lộ Lộ.

“Tôi biết chị chỉ vì muốn có được đội trưởng mà đã mua lại những vụ án người khác cực khổ lắm mới giải được để tạo ấn tượng trong mắt anh ấy. Nếu chuyện này mà đến tai người chị thầm thương trộm nhớ, e rằng chị phải đi bán muối thay vì làm cảnh sát”

Lộ Lộ giật nảy người, làm sao con ranh này biết được? Cô hốt hoảng tới nổi trợn tròn cả con ngươi muốn rớt ra ngoài. Nhuệ lùi về sau mấy bước nói một câu đầy ẩn ý, người khác thì không hiểu chứ ả ta cũng biết là nói ả.

“Tôi không tạo điểm nhấn cho bản thân bằng cái danh vọng tầm thường ấy. Bản thân đi lên nhờ nỗ lực chứ không phải cướp lấy chén cơm của người khác!”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận