Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Mộc phủ.
Sáng sớm hôm nay, Mộc Thế lễ nhận được thiệpmời kỳ quái màu vàng, nhìn nội dung bên trong xong, cả người mộng đi, một hồi lâu không có lấy lại tinh thần, ngơ ngác ngồi ở trong đại sảnh.
Nhan Thục Phượng ăn xong đồ ăn sáng, đi vào nhìn thấy chính là bộ dạng ngây ngô này của hắn.
"Lão gia, ngươi làm sao vậy? Thời gian không sớm rồi, lão gia nên đi cửa hàng mới đúng." Bình thường ăn một lần hết đồ ăn sáng, Mộc Thế Lễ cũng sẽ không ở lại trong phủ thêm nửa khắc, trực tiếp xuất phủ, nói là đi cửa hàng chuẩn bị, thật ra thì, hơn phân nửa là chạy đến thanh lâu tầm hoan tác nhạc (ăn chơi đàng điếm), hừ, đừng tưởng rằng trong lòng nàng cái gì cũng không biết, nàng chỉ là cố ý không thèm nói tới hắn.
Nói ra, vạch mặt hắn trước mặt mọi người, đối với nàng không có một chút chỗ tốt nào.
Huống chi hiện tại Mộc Thuần Thuần tiểu tiện nhân kia đã không có ở trong Mộc phủ, cái gai trong lòng hiện tại đã được nhổ hết, gia sản Mộc phủ sau này sẽ không ai tranh đoạt với Càn nhi nữa, nghĩ đến đây tâm tình của nàng liền không hiểu thật tốt.
"Nàng qua đây nhìn tấm thiệp này." Mộc Thế Lễ liếc kim thiếp trên bàn , nói.
"Người nào đưa tới thiệp mà khiến lão gia giật mình như thế." Nhan thục Phượng cười khẽ một tiếng, không nhanh không chậm cầm lên tấm thiệp, mở ra, sắc mặt bởi vì nội dung phía trên thoáng chốc kinh biến, không thể tưởng tượng nổi trợn to cặp mắt, muốn biết có phải hay không nàng hoa mắt nhìn lầm rồi. (Dan: sợ chưa, ảnh dằn mặt đấy ^^
Trong tấm thiệp kia nói, Mộc phủ - nhị thiên kim Mộc Thuần Thuần ngày mai sẽ gả vào Thập Tam vương phủ, trở thành vương phi của Thập Tam vương gia- Biện Dục , cũng mời người Mộc phủ bọn họ vào vương phủ tham dự. Dưới góc trái thiệp ký tên "Biện Dục" hai chữ cứng cáp có lực , hơn nữa còn in con dấu của Thập Tam vương gia.
Này. . . . . . Đây là chuyện gì xảy ra? Mộc Thuần Thuần tiểu tiện nhân kia không phải hai ngày trước mới bị Cát Lãng Tiểu Vương Gia vứt bỏ trong ngày cưới, còn bị lão gia đuổi ra khỏi Mộc phủ, thế nào hiện tại lại sắp trở thành vương phi rồi hả ?
Phản ứng của Nhan Thục Phượng giống hệt Mộc Thế Lễ ngã ngồi ở trên ghế, lại ngơ ngác sững sờ , chẳng qua là khóe đuôi mắt mày ( chân mày) nhiều chút sự căm phẫn.
Tiểu tiện nhân kia thật là có bản lãnh, chân trước mới vừa bị một Tiểu Vương Gia ruồng bỏ, chân sau lại cấu kết một Vương gia khác, mặt dày công phu dụ dỗ quả nhiên cao, đi đến chỗ nào đều có nam nhân muốn nó. (Dan: ai như bà! Hk ai thjk ghanh tỹ hở. *pleu xí*
Mắt thấy Mộc Thuần Thuần sẽ thoắt cái bay lên làm Phượng Hoàng, từ một khí phụ bị cả thành cười nhạo lắc mình một cái trở thành Thập tam vương phi, Nhan Thục Phượng trong lòng như thế nào nuốt trôi cục tức này?
Chỉ là, Thập Tam vương gia là ai? Nàng tới Đô thành mười năm có thừa, chưa từng có nghe nói qua cái Thập Tam vương gia này, hiện tại đột nhiên từ trên trời rớt xuống cái vương gia này, thật kỳ quái.
"Lão gia, ngài biết Thập Tam vương gia này?" Nàng yếu ớt mà hỏi.
Mộc Thế Lễ thần sắc đã khôi phục lại bình tĩnh, đối với Thập Tam vương gia đột nhiên xuất hiện này, hắn cũng có chút không giải thích được, không hiểu.
Tất cả người trong thành đều biết, Thập Tam vương gia vốn là vương tử được tiên hoàng coi trọng nhất , lại không hiểu sao vào mười năm trước lại rời đi Vương Cung, không biết tung tích, từ đó biến mất biệt tích,chưa từng nghe qua có tin đồn liên quan hắn nữa. . . . . . Mười năm sau , hôm nay, lại đột nhiên xuất hiện, còn đưa thiếp nói muốn cưới Thuần Thuần. . . . . . Thuần Thuần tại sao có thể biết hắn đấy. . . . . . Rất nhiều ,thật là nhiều nghi vấn, hắn một lát còn không cách nào hiểu ra. ( Dan: nó rối rối )
Nghe xong Mộc Thế lễ giới thiệu đại khái một hồi , Nhan Thục Phượng thật to thở phào nhẹ nhõm, cầm lên ly trà nhẹ nhàng uống một hớp, trong nháy mắt Trà Hương xông vào mũi, đem vẻ khiếp sợ cùa nàng rút đi, tràn đầy khinh thường nói, "A, thì ra là cái vương gia hết thời , không quyền không thế , thiếp đã nói rồi,không những một lần bị vứt bỏ mà nay đã hai lần thì làm sao có thể trèo lên cành cao làm phượng hoàng . . . . . ."
Lúc này, hai đạo ánh mắt lợi hại hướng nàng bắn qua, vì ngăn ngừa hai người gây gổ, Nhan Thục Phượng thức thời không có sẽ đem lời nói chê bai Mộc Thuần Thuần nói tiếp.
Mộc Thế Lễ đem kim thiếp thu vào, đứng lên, "Bất kể hắn chỉ là Vương gia qua thời dù sao vẫn là Vương gia. Thông báo Càn nhi ngày mai xuất phát đến nơi đó, hảo hảo chuẩn bị một chút, chúng ta cùng đi Dục vương phủ."
Hắn ngoan tâm đem Thuần Thuần đuổi đi, chuyện này tất cả người thành đô đều biết được, Thập Tam vương gia chắc chắn có nghe thấy, hôm nay hắn cố ý đưa thiếp mời tới đây, chỉ sợ là cố ý đánh xuống một cái mã uy( giằn mặt) đối với Mộc phủ, tuy nói Thập Tam vương gia hiện tại không uy thế bằng quá khứ, nhưng thân phận cao quý không thể thay đổi đó là sự thật, nếu không đi hẳn là sẽ đưa tới một hậu quả không hề tốt đẹp
Cho nên hắn mới quyết định, tiếp trận này.
Nhan Thục Phượng cũng không có phản đối, còn rất vui lòng, "Ngày mai, chúng ta đương nhiên là muốn đi." tiểu tiện nhân kia từ nhỏ mang mệnh sát, đi xem một chút nàng là hay không lại ở ngày đại hôn bị bêu xấu, ai yêu, chỉ suy nghĩ một chút sẽ có cái loại tình cảnh đó đã làm cho nàng cả người hưng phấn đến không nhịn được.