Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Sau khi ăn sáng, Mộc Thế Lễ lần nữa lắc thân thể phúc hậu đi tới Túy Hoa Viên, cao hứng bừng bừng thông báo với Mộc Thuần Thuần ngày đại hỉ đã chọn tốt, liền định vào hai mươi hai tháng hai. Mười ngày sau.
Hôm đó cũng vừa đúng là ngày sinh nhật Mộc Thuần Thuần tròn mười bảy tuổi. Theo lời Mộc Thế Lễ nói, là song hỉ lâm môn, lúc nói lời này, ông ta cười đến thấy răng không thấy mặt , thân thể cồng kềnh cũng linh xảo lên rất nhiều.
Mộc Thuần Thuần toàn bộ hành trình chẳng qua là nhàn nhạt đáp lời, mười phần là nữ nhi khéo léo nghe lời.
"Mập Qua Gầy Qua, các ngươi tới Mộc phủ bao lâu rồi?" Sau khi Mộc Thế Lễ đi, Mộc Thuần Thuần bất ngờ hỏi một câu kỳ quái .
"Hồi tiểu thư, đã hơn hai tháng." Mập Qua thành thật trả lời.
"Cụ thể một chút."
Vẻ mặt của Mộc Thuần Thuần đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, không khí cũng chợt ngưng trọng, Gầy Qua, Mập Qua có chút luống cuống.
Bấm ngón tay tính toán một chút, Gầy Qua lầu bầu lên tiếng, "À. . . . . . Hình như là hai tháng và hai mươi ngày."
Hai tháng và hai mươi ngày?
Để ly trà trong tay xuống, Mộc Thuần Thuần theo bản năng nói một câu, "Như vậy, chưa tới mười ngày đã là ba tháng? !"
Trùng hợp,ngày đó là Đại hỉ .
Mộc Thuần Thuần chú ý tự như đi vào cõi thần tiên , đáy mắt có chút chán nản.
. . . . . . . . . . .
Tiêu Hồn lâu.
Đây là một nơi hoa lệ, một căn tửu lâu bằng gỗ cực kì xa hoa tráng lệ sơn màu đỏ chói, bố trí như chỗ ở thần tiên, xa hoa, khắp nơi mỹ nữ như mây, oanh ca yến vũ, mùi rượu bốn phía, tiên cảnh nhân gian.
Tiếng đàn tuyệt vời xen lẫn mùi thơm rượu ngon ngát hương, tiếng cười nam nhân nữ nhân không dứt bên tai, thỉnh thoảng có tiếng cười dâm mỹ phóng lãng làm cho người ta mặt hồng tim đập từ từng gian trong sương phòng truyền tới.
Đây là thanh lâu nổi danh nhất náo nhiệt nhất Đô Thành Tây Diễm Quốc, đặc biệt tiếp đãi đông đúc người phong lưu và vương tôn công tử , quan lại quyền quý cùng giàu có .
Chỗ độc đáo nhất của Tiêu Hồn lâu đó, ngoài những cô nương xinh đẹp xuất trần, còn có những nam tử tuyệt sắc tục xưng nam kỹ, ai nấy đều có dung mạo tuấn tú, môi hồng răng trắng, quyến rũ chúng sanh.
Vì vậy, Tiêu Hồn lâu làm cho các thiếu gia, công tử phong lưu lưu luyến quên về, kinh doanh vô cùng thịnh vượng.
Bên trong Đông sương phòng.
Mấy vị tiếu cô nương vẻ thùy mị diễm lệ chia ra tựa tại trong ngực mấy vị nam nhân mặc hoa phục, tất cả quần áo mỗi người đều xốc xếch, vẻ mặt vui thích, uống rượu uống rượu, trêu đùa trêu đùa, chơi cực kỳ cao hứng.
"Tiểu Vương Gia, nghe nói ngài muốn cưới Mộc Thuần Thuần vào cửa, là thật sao?" Chơi suốt một đêm, cũng có chút mệt mỏi, vào lúc này mới có người hổn hển hỏi chuyện này.
Cát Lãng Tiểu Vương Gia uống xong rượu ngon mỹ nhân rót vào trong miệng, khóe miệng nâng lên một nụ cười dâm đảng, mới dương dương đắc ý nói, "Ngày đại hỉ cũng định xuống rồi, các ngươi cho là Bổn vương đang nói đùa sao?"
Nghe giọng điệu Cát Lãng Tiểu Vương Gia , hình như là đùa thật , chỉ là, lần này giống như chơi có chút lớn thôi.
"Tiểu Vương Gia, tất cả người của Đô thành ai cũng biết, Mộc Thuần Thuần là một khí phụ, năm ngoái vốn muốn gả cho Trấn Đông Tướng Quân con của Ngột Thần, không ngờ cũng đang đại hôn ngày đó bị chính vị hôn phu Ngột Thần trước mặt mọi người thoái hôn, cũng tại chỗ tuyên bố hắn muốn cưới cũng không phải là Mộc Thuần Thuần, mà là muội muội của nàng Mộc Như Ý. Ai nha, trận nháo kịch này đến nay còn bị người người bàn tán xôn xao. Kia Mộc Thuần Thuần chính là giày rách bị người vứt bỏ , Tiểu Vương Gia, nàng ta làm gì có tư cách vào cửa Thụy vương phủ chứ?"
Lời này vừa nói ra, mấy vị công tử ca vội vàng đồng thanh phụ họa, hết sức phản đối Cáp Lãng cưới Mộc Thuần Thuần.
"Hừ, " Cáp Lãng cười lạnh một tiếng, trong đôi mắt đều là khinh thường, "Các ngươi yên tâm, Bổn vương có thể để cho nàng ta vào cửa Thụy vương phủ, đương nhiên cũng có biện pháp để cho nàng ta bước ra cái cửa này. Bổn vương cưới nàng, ta không phải là muốn nếm thử một chút cảm giáv mất hồn của đệ nhất mỹ nhân Đô thành này ,sao ha ha ha ——"( sao ghét anh này thế nhỉ, mong rằng ảnh ko phải nam chính, nếu ko muội chọi gạch, chọi dép, chọi dao, chọi kéo, chọi nồi, xong, dĩa, chén,… túm lại là những gì có thể chọi ảnh! phì phì phì)
"Di. . . . . . Nha. . . . . . Ha ha ha. . . . . . Tiểu Vương Gia anh minh, Tiểu Vương Gia anh minh. . . . . ." Mấy cái người khác rối rít đưa ra ngón tay cái, khóe mắt đuôi mày đều là nụ cười xấu xa. Quả nhiên là Cát Lãng Tiểu Vương Gia phong lưu, ha ha ha!
"Đến đây, uống rượu uống rượu ——" trong sương phòng lại lần nữa truyền ra thanh âm ly rượu va chạm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui