Hắc Ám Huyết Thời Đại

Sở Vân Thăng rất ngạc nhiên, hắn vốn nghĩ sẽ có trận chiến tranh giành quyền khống chế bọn trùng phong ấn giữa Cẩm Thạch và hắn như lần trước.Kỳ lạ thay, Cẩm Thạch lần này chỉ “nhè nhẹ” quét qua như năng lựơng kêu gọi bình thường. Không mãnh liệt quyết giành quyền kỳ được như lần trước.Tiếp theo nó liền khích động tinh thần của bọn trùng tử quyết liệt tấn công, hòng dùng một chính thuật khác tiêu diệt Vân Thăng.Cẩm Thạch là loài sinh vật sở hữu trí tuệ thần bí cấp cao. Về mặt này, Vân Thăng đã được biết từ lâu. Có thể việc hắn không đến giành quyền khống chế trực tiếp cùng Vân Thăng là do nó đã nhận ra thân phận hắn. Nói cách khác, những mất mát lần trước do quyển cổ thư gây ra cho nó, giờ vẫn ảnh hưởng đến hanh vi và khả năng phán đoán của nó.Nó không đến giành quyền mà dùng biện pháp đốc thúc bọn trùng, như vậy hắn càng có thể yên lòng mà triển khai đại chiến cùng bọn trùng tử đang giăng sẵn thiên la địa võng chực chờ hắn trước mặt.Lần này nhờ sự giúp sức của cặp râu dài hỏa nhiệm song châu của Tử Viêm ma trùng quả nhiên khác. Phàm bọn Xích Giáp trùng nào dám cả gan ngăn cản bọn Vân Thăng tiến quân đều bị thiêu rụi thành tro.Khi bọn Xích Giáp vây quanh càng đông, uy lực Hỏa Viêm xông kích pha của Tử Viêm ma trùng càng có cơ hội phát huy. Mỗi lần công kích của nó hỏa viêm cuồn cuồn của nó đốt cháy phía trước thành một con đường dung nham nóng bỏng.Xung quanh, chín con Kim Giáp trùng lần lượt phóng hỏa, làm bọn Xích Giáp hòng mong xông lên bao vay cháy rụi không còn manh giáp, xác trùng lê lết khắp chốn.Vân Thăng giờ đứng hẳn trên lưng con Tử Viêm ma trùng tác chiến. Súng Ám Năng trong tay hắn liên tục nả đạn vào bọn Thanh Giáp đang từng đàn từng đàn lao xuống. Thỉnh thoảng có vài con thoát được, Edgar sẽ miễn cưỡng bắn tỉa chúng.Tốc độ!Cái Vân Thăng cần là tốc độ. Dù với bất cứ giá nào, hắn chỉ cần ra khỏi vùng đất dịch thể, có thế bọn trùng tử mới không làm gì nổi hắn. Tất cả mọi hành động công kích của hắn cũng chỉ vì muốn bài trừ mọi chướng ngại cho “đoàn trùng tử” của hắn, đảm bảo cho chúng tăng tốc xông thẳng!Từ khi bắt đầu khai chiến, Vân Thăng thay đổi kế sách đối phó. Hắn thay đổi tuyến đường, bắt đầu men theo các cự phần mà đi. Mỗi khi đi đến gần chúng, hắn sẽ cho gia tăng hỏa lực triển khai tấn công cự phần, buộc bọn trùng tử phải tập trung bảo vệ cự phần, từ bỏ việc ngăn chặn đoàn trùng phong ấn.Càng vào sâu, Vân Thăng càng cảm nhận áp lực to lớn. Bọn Xích Giáp trùng dưới đất chen lấn chồng chất nhau, cứ con này đứng trên lưng con kia, dàn thành một bức tường trùng tử kín mít dày đặc.Lực lượng Xích Giáp trùng thua xa đoàn trùng phong ấn. Bức tường trùng tử chắn trước mắt này chỉ có tác dụng tạm thời trì trệ việc thẳng tiến của đoàn trùng. Điều chí mạng nhất là bọn Thanh Giáp trùng đang ập đầu kéo đến che phủ cả một vùng bầu trời.“Ngài Lennon! Làm sao đây?” Edgar hoảng hốt la to. Đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều Thành Giáp tụ tập đông như thế, đừng nói chi là công kích, với lực lượng này chỉ thiết đè đã đủ khiến bọn họ bẹp dí.“Im!” Vân Thăng bình tĩnh lạ thường. Súng Ám Năng trên tay vẫn không ngừng tấn công. Giết được một tên thì sẽ bớt một phần áp lực.Bọn trùng bay màu xanh đen đang phần phật vẫy đôi cánh của chúng hết công suất. Chúng xoay vòng vòng trên không, rú kêu . Đợi khi tạo thành một binh đoàn chừng trăm con, chúng đột nhiên đồng loạt ào xuống như pháo đạn tấn công đoàn trùng phong ấn dưới đất.“Đi chết đi!” Trong thời khắc chỉ mành treo chuông, Vân Thăng đã cho xuất kiếm pháp. Mười hai đường kiếm ảnh phi vũ thần tốc tạo thành tấm bình phong kịp thời chắn ngay trên đầu đoàn trùng phong ấn.Lúc này kiếm pháp cũng chỉ phòng thủ không thể tấn công. Bọn trùng tử trên không đã bao phủ với diện tích quá lớn. Kiếm ảnh bay lên căn bản không thể tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, chỉ có thể tạm thời tạo thành tấm bình phong chắn ngay giữa đường khi bọn chúng ùa xuống.Từng làn các mảnh giáp vở, xương thịt vụn của bọn trùng tử sau đòn sát thủ rơi như vũ bão. Bọn chúng tuy nhiều nhưng vẫn không lọt được vào màn chắn kiếm ảnh Vân Thăng dàn ra.Vân Thăng chăm chú theo dõi lực lượng kiếm ảnh của phát kiếm thứ nhất dần yếu đi, hắn lại xuất tiếp chiêu kiếm thứ hai, và cứ thế duy trì tấm màn bảo vệ tàn sát không cho bọn trùng tử tiến công từ phía trên.May thay có bọn trùng tử phong ấn đỡ đần Vân Thăng một phần chống lại với bọn Xích Giáp công kích, để hắn có thể có tâm trí vừa chống lại sự uy hiếp từ phía trên không vẫn có thế thẳng tiến tiếp, mà không bị rơi vào tình trạng bị bọn chúng chôn vùi như lần trước.Sự công kích trên mặt đất và trên không đều đã bắt đầu. Nhưng hắn càng ngày càng thấy bất an, linh tính cho thấy có gì đấy không ổn!Tiếp theo đấy là từng cơn chấn động mạnh như núi lở dưới chân. Hắn rủa thầm: Mẹ kiếp! Còn bọn Kim Giáp trùng.Trong Trùng tộc, ngoài bọn Tử Viêm ma trùng ít ỏi, loài có thể chui dưới lòng đất chỉ có mỗi Kim Giáp trùng. Ngày thường chúng ít khi tụ thành nhóm mà chỉ lẫn lộn một hai ba con trong đàn Xích Giáp trùng. Vì có Cẩm Thạch, giờ đây việc gì cũng có khả năng xảy ra. Chỉ việc bọn Thanh Giáp trùng từ bốn phương tám hướng trên không trung kéo đàn đến tấn công cũng đã cho thấy được sự ảnh hưởng của Cẩm Thạch đối với bọn chúng to lớn như thế nào.Sở Vân Thăng chủ động xuất kiếm lần ba tiêu diệt sớm bọn Thanh Giáp lao vù xuống và xúc tiến tốc độ công phá phía trước. Bọn Kim Giáp trùng chui dưới lòng đất có khả năng ngoi lên từ bất kỳ điểm nào.Hơn nữa, theo cường độ chấn động phía dưới, bọn Kim Giáp được Cẩm Thạch triệu tập đến chắc chắn không dưới con số những con trùng tử hắn đã phong ấn.Bọn Xích Giáp dường như đoán được tình thế của Vân Thăng, chúng vẫn tiếp tục làm cảm tử quân xung phong lập dàn thành bức tường dày đặc chắn ngay trước mặt Vân Thăng, hòng níu giữ bước chân của Vân Thăng.Những con Xích Giáp phía sau càng liều chết nhả dịch thể tấn công đoàn trùng tử phong ấn.Lần trước hắn đã bị dịch thể của bọn trúng nhấn chìm mà trúng độc xém chết. Lần này hắn đã có chuẩn bị trước. Hắn cho điều một con Kim Giáp trùng trong đoan trùng của mình ra phun hỏa long trực tiếp thiêu rụi dịch thể từ bốn phương tám hướng phun đến.Hỏa diệm bình thường khó có thể đốt cháy dịch thể ăn mòn này, nhưng hỏa long do Kim Giáp trùng phun lại có chứa lượng lớn năng lượng hỏa năng và có cùng thuộc tính với dịch thể này, nó có thể thiêu cháy loại dịch thể này của bọn Xích Giáp.Sau khi âm mưu dùng phun dịch thể tấn công không thành, bọn Xích Giáp chuyển sang bao vay bọn đoàn trùng tử của Vân Thăng và tiếp tục giữ chân hắn.Đùng!Một con Kim Giáp trùng không thuộc đoàn trùng tử phong ấn đã ngoi đầu lên khỏi mặt đất giữa trận địa. Nó chưa kịp há mồm phun hỏa long đã bị Vân Thăng xuất kiếm bay thẳng đến kết hợp với hai con Kim Giáp bị phong ấn kế bên chém bay đầu nó.Thiên Bích kiếm nhị phẩm, không chỉ độ sắc bén hơn trước mà kiếm ảnh do nó xuất ra cũng tinh nhuệ hơn. Thiên Bích kiếm kết hợp với kỹ thuật “Phá Giáp” này tuy đối phó với Tử Viêm ma trùng hơi chật vật, chứ với mười hai ảnh kiếm để giết một Kim Giáp trùng thì không khó khăn gì.Đây chỉ là sự vong trân của một con Kim Giáp trùng mới xuất trận, nhưng đó chưa phải là chấm dứt. Tiếp theo sau đó; giữa, trước, sau đoàn trùng tử của Vân Thăng tổng cộng hai mươi con Kim Giáp đồng thời ngoi lên, triệt để bao vay bọn họ.Hai mươi con Kim Giáp cùng phun hỏa long tạo thành một tấm hỏa võng chụp đoàn trùng tử lại một nơi thiêu đốt chúng.Bọn trùng tử phong ấn cũng đâu chịu đứng yên chờ chết, chúng nào chút sợ sệt trước “kẻ thù ” có số lượng gấp đôi chúng, đồng loạt tiến hành phản kích.Hơn ba mươi con hỏa long cùng xuất hiện, cả mặt đất bị nhấn chìm trong biển lửa tráng lệ, lửa sáng chói lóa. Bọn Xích Giáp trùng gần đây chưa kịp tránh ra đã bị thiêu rụi tan xác còn mỗi bãi dịch thể.Hú! Hú! Hú!Vân Thăng lập tức kích hoạt lá Băng Thuyền phù chuẩn bị từ lâu. Phải giải quyết nhanh bọn Kim Giáp trùng này. Nếu không nhanh chóng rời khỏi chốn này, e rằng Cẩm Thạch lại tiếp tục triệu tập những con trùng tử cấp độ cao hơn đến vây kích. Lúc ấy e càng không thể chuyển dời nửa bước.Băng Thuyền phù thể vừa được kích hoạt, lượng băng năng khổng đồ được triệu tập. Với tâm điểm là Vân Thăng, xung quanh hình thành một lốc xoáy băng bão mãnh liệt. Vô số các băng kích dài xen lẫn trong băng bão xoay vòng phát tán ra tứ phía.Ngoài những con trùng tử phong ấn cùng thuộc bổn thể nguyên khí với Vân Thăng, tất cả các quái vật nội trong bán kính năm mét đều chịu sự đả kích mạnh mẽ của Băng Thuyền phù! Các con Xích Giáp thực lực kém cỏi dưới sự tấn công của băng kích, đã chết chặt dưới chân. Bọn Kim Giáp tương đối mạnh cũng tiêu đời gần một phần ba. Những con còn lại trên người đầy thương tích và lổ chổ dịch thể tai nơi bị băng kích đâm phải. Giờ đây bọn chúng có muốn tấn công cũng đã lực bất tòng tâm!Tuy Vân Thăng từng một lần thử nghiệm uy lực của Băng Thuyền phù, nhưng hắn vẫn không khỏi bàng hoàng trước uy lực của nó. Hắn tự nhủ, nếu trong tay hắn mà có cả trăm lá bùa này, dù cho có xuất hợp binh đoàn Tử Viêm ma trung hay loại quái vật nào chăng nữa, việc ra khỏi khu dịch thể này cũng không có vấn đề.Chỉ đáng tiếc trong tay hắn chỉ có chín lá!Nhân lúc bọn Kim Giáp trùng không còn khả năng công kích, Vân Thăng nhanh chóng điều khiển bọn trùng tử tăng tốc về phía trước. Mục địch của hắn là rời khỏi khu dịch thể trong thời gian sớm nhất chứ không phải hiệu quả giết hại bọn trùng tử.Qua trận chiến vài phút vừa rồi, tuy bọn trùng tử bị thương thảm hại, về phía Kim Giáp trùng bị phong ấn của hắn cũng bị chết một thương hai.May là hắn đã chuẩn bị lực lượng bổ sung, để đảm bảo năng lực phòng thủ và tấn công không bị ảnh hưởng.Đoàn trùng phong ấn của hắn như một máy diệt trùng bằng lửa. Dọc đường chém đinh chặt sắt để lại sau lưng chúng là hàng loạt thi thể trùng tử. Cứ thế thẳng tiến về phía trước.Bọn trùng tử từng dùng một biện pháp để ngăn hắn nhưng đều vô hiệu!Bọn chúng thậm chí bất chấp thương tàn và hủy hoại vùng đất dịch thể động dụng đến Trường Xà quái công kích quả cầu lửa về phía Vân Thăng, nhưng cũng vô hiệu.Chiều, 14 giờ.Vân Thăng không nhớ hắn đã đi được bao nhiêu kilomet, chỉ thấy vùng đất dịch thể này như không bao giờ có tận cùng, cứ đi mãi đi mãi.Thi thể bọn trùng tử sau lưng hắn đã vượt quá số lượng trùng tử hắn săn giết hai tháng nay. Nhưng bọn chúng vẫn vô cùng vô tận xuất hiện trước mặt hắn ngăn cản sự thẳng tiến của cả đoàn.Công cụ chiến đấu của hắn đã không còn bao nhiêu. Bọn Kim Giáp trùng phong ấn chết rồi thay, thay rồi chết. Giờ đây hắn chỉ còn một con Tử Viêm ma trùng và một con Kim Giáp trùng và năm con Thanh Giáp trùng để giành cho lúc cuối.Cuối cùng, sau khi vượt qua một ngọn đồi bị dịch thể bao phủ hắn bỗng sững người vì sự thay đổi này. Trước mắt hắn không phải là vùng đất không dịch thể như hắn hằng mong đợi. Trước mặt là một cự phần khổng lồ, có phần lớn gấp mười lần những cự phần khác.Dưới cự phần, một tấm thảm dày được xếp nên bởi bọn trùng tử, kín mít đến nỗi không một giọt nước có thể thắm vào. Vang vọng quanh đấy toàn tiếng kêu thảm khóc của bọn trùng tử, chốc chốc lại nghe tiếng rú lên của chúng.Loại âm thanh này hắn quá quen thuộc. Hắn đã từng được nghe qua bọn máy phân tích sóng âm của giáo sư Tôn. Đây là tiếng cảnh báo giữa đồng bọn của trùng tử.Ngày càng nhiều trùng tử rời bỏ vị trí tấn công sau lưng Vân Thăng, gia nhập vào tuyến phòng ngự của cự phần trước mắt. Thậm chí hắn còn cảm nhận được mùi hoảng hốt lo sợ và hồi hợp của bọn chúng.Bọn chó này cuối cùng cũng biết sợ rồi!Vân Thăng sảng khoái nguyền rủa. Hắn còn muốn nhổ vào mặt chúng nữa cơ, tiếc nỗi đang đeo mặt nạ nên lại thôi.Đây nhất định là trung tâm của bọn trùng tộc bao vây thành Kim Lăng!Vô tình nhặt được bí kíp, hắn lại lạc ngay vào vị trí này.Chờ một lat! Vân Thăng tập trung hết sức lực có thể quan sát vị trí này. Hắn nhớ ra, đây không phải là tiểu trạm Lư Quốc Long ư? Đây không phải chính là tiểu trạm xuất hiện trong “Kính Bích ” sao?Cẩm Thạch ở trong đó?Hắn một lần nữa thông qua trùng tử phong ứng cảm nhận năng lượng triệu tập của Cẩm Thạch. Vẫn không gia tăng! Theo lý mà nói, cách nó càng gần, năng lượng triệu tập phải càng mạnh. Vậy nó không có trong đây!Vậy trùng tử giống viên thịt viên đã từng xuất hiện tại đây lại là gì?Hắn ti hí mắt lại, vị trí của cự phần chính là tiểu trạm lúc bấy giờ. Ở đấy có một đường dẫn không gian. Đấy quả là một sự quyến rủ vô cùng to lớn.Hắn cầm cự đến giờ phút này không phải chính vì muốn xuyên không gian vào thế giới trùng tử truy tìm thành Kim Lăng bị thất lạc?Bỗng chốc, lòng hắn lung lay!“Shit!” Edgar thò đầu ra nhìn thấy bọn Thanh Giáp trùng đang vội vội vàng kéo đến từ chân trời hoảng hốt la lên.Tiếng kêu hoảng hốt của hắn thức tỉnh tâm tư của Vân Thăng. Cẩm Thạch không biết được tình hình của bọn họ đã đến hồi suy kiệt nên mới sốt ruột thế này đây!Nhưng Vân Thăng biết rõ, trong tay hắn đã không còn bao nhiêu vốn liếng, căn bản không làm gì nổi tòa cự phần này.Ngoài ra, hai con Tử Viêm ma trùng đang gấp rút từ phía tây bò đến dập tắt ngay mọi ý nghĩ của chết của Vân Thăng.Nếu Edgar biết được Vân Thăng từng có ý định ở lại liều chết, không đi tiếp nữa chắc hẳn hắn cũng hồi hộp vãi cả ra quần.Tình hình hắn giờ cũng chả khá lên bao nhiêu. Sau một tiếng thét nhẹ, Vân Thăng vẫn tiếp tục lao thẳng về phía cự phần.Bọn trùng tử dưới cự phần siêu khổng lồ thấy hắn vẫn tiếp tục lao đến, toàn bộ đều “sôi sục ” hẳn lên.“Ngài Lennon!” Edgar thấ Vân Thăng nhất định điên rồi!Vân Thăng không điên, ngược lại hắn giờ đây vô cùng tỉnh táo. Nếu bọn trùng tử lo lắng một cách khác thường cho cự phần này, đó sẽ là một cơ hội ngàn năm có một. Hắn sẽ cho một phần trùng tử phong ấn giương đông kích tây. Hắn và Edgar sẽ thừa cơ vượt qua vùng dịch thể.Trước đó hắn phải giải quyết hai tên Tử Viêm ma trùng vừa lâm trận.Việc này cũng không khó, Băng Khốn phù mà hắn tốn công chế tác chính là để dành đối phó tên ma trùng này.Hắn không tiếc dùng bốn lá Băng Khốn phù xử lý hai tên này. Hắn đang cược rằng phía trước sẽ không thể còn con ma trùng nào nữa. Nếu không tên Cẩm Thạch không cần thiết phải triệu tập hai tên này từ phía tây đến đây tham chiến.Một lá đã đủ giam chết một con ma trùng huống chi là cả hai lá.Chúng chắc chắn không thể thoát được trong thời gian ngắn.Hai con ma trùng ách chủ bài của Cẩm Thạch đã bị khống chế. Thông qua bọn trùng tử bị phong ấn,Vân Thăng cảm nhận rất rõ sự hoảng loạn trong tâm chí của tên Cẩm Thạch vốn miệt thị loài người này.Cơ hội hiếm có, Sở Vân Thăng lập tức vận dụng lực lượng toàn thần khu trừ toàn bộ lực lượng triệu tập của Cẩm Thạch đối với bọn trùng tử. Như vậy hắn có thể phóng thích thêm một Tử Viêm ma trùng một Kim Giáp trùng, đạt đến số lượng 12 con. Nếu quá số này, hắn e rằng thực lực của hắn không đủ để khống chế chúng.Một mặt, hắn cho một con ma trùng dẫn theo bảy con Kim Giáp trùng đâm thẳng đến bọn trùng tử trước cự phần. Mặt khác, hắn dẫn con ma trùng dưới chân cùng ba con Kim Giáp có chứa Edgar thay đổi phương hướng, lao thẳng về phía ngoại vi.Phần lớn trùng tử đồng loạt ùa vào tám con trùng tử phong ấn Vân Thăng định “hi sinh” để đánh lạc hướng. Trước mặt hắn, bọn trùng tử đứng cản đã ngày một ít đi.Mãi đến cuối cùng, trước mắt hắn không còn nhìn thấy cự phần, và không còn nhìn thấy bọn Thanh Giáp trùng vòng vo trên đầu.Sự thần giao cách cảm với tám con trùng tử bị phong ấn theo đà hi sinh của chúng cũng dần biến mất. Cuối cùng chỉ còn lại sự liên hệ với Tử Viêm ma trùng, và nó ngày càng yếu đi như có thể bị cắt đứt bất kỳ lúc nào.Vân Thăng cất giữ lại bốn con trùng tử phong ấn dưới chân, quyết định phóng thích một con Thanh Giáp trùng, và bò lên thân nó.Kim Giáp trùng đột ngột biến mất, Edgar chưa kịp hiểu việc gì đã xảy ra đã té lăn xuống mặt đất dịch thể khiến hắn lại một phen hoảng hồn.Thanh Giáp trùng xoay một vòng rồi thò đôi chân hình móc ngoặc của nó ra bấu lấy vai áo Edgar thần tốc khỏi động cặp cánh hướng về phía trời nam, bay thẳng vào chân mây!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận