Sau khi làm thủ tục xuất viện cho mẹ cô xong thì tiễn bà cùng ông bác Ngô Nam Kỳ đi chơi.
Ông Ngô như đại gia ngầm ấy, con xe Mec phiên bản giới hạn đậu trước cổng bệnh viện, đã vậy còn có tài xế lái xe riêng nữa, cô thầm gật đầu cảm thán.
Mẹ có người bạn chất lượng thế không biết.
Tối đến, cô đến biệt thự của Nguỵ Đông Phong vì anh bảo cô đến.
Vừa vào đến thì có cả đống người trong biệt thự, quần áo váy vóc được treo đầy trên giá, những chiếc túi xách hàng hiệu được bày biện trên bàn trà, thêm cả những đôi giày cao gót và trang sức đắt đỏ.
Đập vào mắt cô toàn những món hàng xa xỉ phẩm, cô khẽ nuốt nước bọt rồi mới vào trong.
Thấy cô đến thì quản gia ngay lập tức kéo cô vào, không nói không rằng bắt cô đi thay quần áo, còn có cả thợ trang điểm nổi tiếng đích thân trang điểm cho cô.
Cô như thể con búp bê vậy, bị người ta hết làm tóc rồi trang điểm.
Vài chục phút sau cuối cùng cô cũng được giải thoát, cô sợ mà còn tiếp tục chắc mình sẽ nghẹt thở chết mất.
Nguỵ Đông Phong từ trên lầu bước xuống, theo sau là vài cô em chân dài xinh đẹp khoác lên bộ lễ phục lộng lẫy.
An Nhiên nhìn thấy thì có chút không vui nhưng cũng không thể hiện điều gì, chỉ nói vài câu châm chọc.
“ Nguỵ tổng thực giàu tài nguyên nha “
Anh sợ cô hiểu nhầm liền lên tiếng giải thích.
“ Họ không phải như em nghĩ đâu, đây là sát thủ được tôi mời về.
Em…đừng hiểu nhầm nhé “.
An Nhiên tự nhiên cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, thầm nghĩ ai bắt anh giải thích cơ chứ, tôi có hỏi đâu, tự khai làm gì không biết.
Nghĩ là như vậy nhưng cô không dám nói, chỉ hơi khẽ đáp.
“ Tôi không để ý đâu, đừng sợ tôi hiểu nhầm “.
Dứt lời, quản gia liền đẩy chiếc xe có đầy những chiếc giày cao gót để cô chọn, An Nhiên nhìn một hồi thì liền chọn ngay đôi giày bệt.
Tuy các thợ stylist đã ngăn cản vì trông nó không hợp với chiếc đầm kiêu xa cô đang mặc, nhưng cô mặc kệ.
Đứng dậy lấy đôi giày kia ra rồi cúi xuống đeo nó vào chân, nhưng khi vừa chạm vào đôi giày đó thì liền bị Nguỵ Đông Phong cướp mất, anh cúi người đeo giày cho cô.
Khiến cả đám người làm sửng sốt ra mặt, đến cả các nữ sát thủ cũng kinh ngạc, đó giờ người đàn ông cao cao tại thượng này có bao giờ quỳ trước ai đâu chứ.
Vậy mà để đeo giày cho cô lại quỳ một chân xuống, chân còn lại thì đặt chân cô lên đùi mình đeo giày.
Một màn khiến cho người quản gia lâu năm suýt thì ngất, thiếu gia thay đổi rồi.
Tuy anh làm vậy khiến cô có chút e ngại, nhưng mà giờ rút chân lại sẽ khiến anh càng mất mặt hơn nên đành để im cho anh đeo giày.
Xong xuôi thì anh đứng dậy, khoác tay cô vào tay mình rồi tiến ra xe, các chiếc siêu xe lần lượt đậu ngăn nắp trước sân biệt thự, các nữ sát thủ mỗi người một xe lái đi.
Còn anh và cô ngồi trên chiếc xe Bugatti Chiron Profilee, có giá đến hàng chục triệu USD vừa được bán đấu giá.
Chiếc xe xem như là phiên bản độc nhất vô nhị, chỉ có một chiếc duy nhất trên thế giới.
Cô không khỏi cảm thán cách tiêu tiền của người giàu.
Trên xe anh dặn dò cô rất cẩn thận.
“ Em đừng rời khỏi tầm mắt của tôi, tối nay tuy có người của chúng ta nhưng vẫn nên cẩn thận.
“
Cô gật gật đầu xem như đã hiểu ý, đến nơi.
Trước mắt là một toà lâu đài cổ kinh, ánh sáng chiếu rọi sân toà lâu đài, bên ngoài cổng có cả dàn vệ sĩ cao to lực lưỡng đứng canh cổng.
Các chiếc siêu xe đậu hàng dài trên sân sau.
Những ông lớn và cả các tài phiệt từ các nước đến tham dự, quy mô nơi này lên đế hàng chục ngàn mét vuông.
Anh dìu cô bước xuống xe, vào trong sảnh thì ngay lập tức thu hút mọi ánh nhìn.
Các ông lớn lần lượt đến hỏi thăm, ai ai cũng phải kính nể anh vài phần.
Tư chất trên người anh không phải ai cũng có, còn thêm cả quyền lực và tài năng nên khiến ai cũng khiếp sợ.
Các ông già lớn tuổi, không đem theo vợ mà đem theo các cô tình nhân quyến rũ đi tham gia tiệc rượu, một phần là làm hài lòng bản thân, còn một phần kinh tởm đó là trao đổi con hàng ngon này cho đối tác làm ăn.
Đêm nay là đêm mà các con quỷ *** loạn được giải phóng, những con người với nhân cách ghê tởm lấy đợt này để xả hơi bên các tình nhân.
Khi tiệc rượu bắt đầu khai mạc thì chính là lúc cuộc vui của giới thượng lưu bắt đầu, bên ngoài thì hỏi thăm trao đổi như những quý ông, nhưng thực chất cuộc trò chuyện lại thực đáng buồn nôn.
An Nhiên nghe thấy hết, kìm không được mà nắm tay thật chặt, kể cả tay đăng nắm lấy tay anh cũng bất giác siết chặt lại.
Nguỵ Đông Phong thấy vậy thì nhẹ giọng nói.
“ Em đừng quan tâm, thế giới ngầm chính là như vậy.
Em nên làm quen dần “.
Cô cau mày nhưng không nói lại, vì cô biết anh nói không sai, nơi này chính là địa ngục của thế giới, là mặt đen tối còn lại, là nơi mà những con quỷ mang dáng hình con người hoạt động.
Và cô cũng chẳng thể làm gì được cả, khi đến khu vực V.I.P anh để cô ngồi xuống nghỉ ngơi, còn mình thì đi tiếp chuyện với đối tác.
Nhưng anh vẫn luôn để ý đến cô, không để cô rời mắt khỏi mình.
Đêm nay thực là có quá nhiều kẻ săn mồi, nhưng chắc chắn không ai dám động đến người của anh, vì họ không dám.