Hắc Đạo Tình Duyên

Trần Dật Hào nói chuyện với vị chủ quản bất động sản đó xong, sau đó lại đi chào hỏi với một vài vị phú hào, xong hết mới phát hiện Chu Hiểu Lôi vẫn chưa quay lại. Y nhìn đồng hồ, Chu Hiểu Lôi ra ngoài đã hơn nửa tiếng rồi.

Trần Dật Hào tìm tới chỗ mấy vệ sĩ đi theo y đến yến hội này: “Anh đi xem thử Chu tiểu thư đi đâu rồi.”

“ Được.” Vệ sĩ đang định đi, Chu Hiểu Lôi cuối cùng cũng xuất hiện.

Thần sắc của cô có chút không đúng, vừa đi vừa vô ý thức chỉnh lý lại tóc của mình.

“ Hiểu Lôi!”Trần Dật Hào đi nhanh về phía cô.

“ Dật Hào……..” Chu Hiểu Lôi vội vàng nặn ra nụ cười.

“ Em đi đâu vậy? Sao lại lâu như thế?”

“ Không có……. Em chỉ đi dạo khắp nơi mà thôi…….” Chu Hiểu Lôi không dám nhìn thẳng vào mắt của y.

“ Em làm sao vậy? Không thoải mái sao?”Trần Dật Hào đã phát hiện cô khá khác thường, Chu Hiểu Lôi đột nhiên lắc đầu.

“ Không phải đâu……. Có thể là có chút say tàu thôi……..”

Cô lắc đầu như thế, phần tóc vốn đang phủ qua lỗ tai cũng phất phới bay.

“ Hoa tai của em đâu?”Trần Dật Hàocẩn thận phát hiện hoa tai chân trâu đeo trên tai trái của cô đã mất rồi, Chu Hiểu Lôi kinh ngạc, rờ lên lỗ tai của mình.

“ Rơi mất rồi sao?”Trần Dật Hào thấy bộ dáng cô vô cùng kinh hoảng, trong lòng nghĩ nhất định là cô không hề phát hiện.

“ Ách……..” Chu Hiểu Lôi nghẹn lời.

“ Đánh rơi ở đâu vậy? Không thì đi tìm một lát?”Trần Dật Hào nhớ đó là hoa tai mà Chu Hiểu Lôi rất thích, nhưng ngoài dự liệu là, Chu Hiểu Lôi không để tâm nói:“ Không cần tìm đâu, em cũng quên là đánh rơi ở khúc nào rồi……..”

“ Vừa rồi em đã đi qua những chỗ nào? Tại sao ngay cả hoa tai rơi mất cũng không biết?”

“ Có……. có thể là…….” Chu Hiểu Lôi căng da đầu tìm kiếm một cái cớ, “Có thể là vừa rồi em mới đi vào nhà vệ sinh, lúc rửa mặt không cẩn thận đã làm rơi mất, hiện tại cũng không thể tìm đâu…….”

Trần Dật Hào nhẹ vuốt gương mặt vẫn được tô một lớp trang điểm tinh xảo của cô: “Vừa rồi em mới rửa mặt sao?”

“ Đúng mà, rửa xong lại trang điểm sơ lại.” Chu Hiểu Lôi bắt đầu hồi phục lại một chút trấn tĩnh.

“ Luôn đối diện với tấm gương để trang điểm mà cũng không hề phát hiện hoa tai đã mất rồi sao?”Trần Dật Hào càng lúc càng cảm thấy lời nói của cô không đáng tin.

“ Không có…… có thể là em quá chuyên tâm trang điểm rồi……..” Khi Chu Hiểu Lôi nói chuyện vẫn luôn không dám nhìn y, với sự hiểu biết của Trần Dật Hào về cô, sao lại có thể không nhìn ra được cô đang chột dạ? Vừa đúng ngay lúc này lại có người để chào hỏi với y, y mới không tiếp tục hỏi nữa.

Thời gian tiếp sau đó, Chu Hiểu Lôi đều phi thường thành thật, cũng không còn rời khỏi Trần Dật Hào nửa bước.

Đến chạng vạng, du thuyền chuẩn bị cập bờ, một phần tân khách sẽ ở lại trên thuyền qua đêm, cũng có một phần sẽ lên bờ, Trần Dật Hào và Chu Hiểu Lôi thuộc phần sau, lúc này, Chu Hiểu Lôi bảo muốn đi nhà vệ sinh, Trần Dật Hào lần này không để cô đi một mình nữa, nên cùng với vệ sĩ đi theo cô.

Y đứng ở trên boong tàu phía ngoài phòng vệ sinh, vừa đợi vừa thờ ơ ngắm nhìn mặt biển. Một chuỗi tiếng bước chân truyền đến, Trần Dật Hào lơ đãng quay đầu lại nhìn, thần sắc đột nhiên thay đổi.

“ Trần tiên sinh.”Lý Dục Hào sảng khoái chào hỏi với y.

“ Lý tiên sinh, chào anh.”Trần Dật Hào gắn lên một nụ cười đối phó.

“ A, Chu tiểu thư không ở đây sao?”Lý Dục Hào ra vẻ đau đầu nhìn trái nhìn phải.

Trần Dật Hào nghe hắn nhắc đến vị hôn thê của mình, trong lòng đã bắt đầu dâng lên hồ nghi. “Xin hỏi anh có chuyện gì?”

“ Cái này.”Lý Dục Hào từ trong túi lấy ra một vật, đặt vào lòng bàn tay. Trần Dật Hào nhìn thấy hoa tai chân trâu đang lặng lẽ nằm trong lòng bàn tay hắn, phúc chốc ngẩng đầu lên.

Lý Dục Hào vẫn cười sáng lạn đến mức khiến người ta không làm gì nổi, “Xin lỗi, xin hỏi có thể giúp tôi đem cái này trả lại cho Chu tiểu thư không? Cô ấy không để ý là đã làm rơi trên giường của tôi.”

Trên giường____ Trong đầu Trần Dật Hào oanh một tiếng thật lớn, không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa.

Lý Dục Hào đợi nửa ngày, thấy y không có động tác gì, hắn cười cười, tự mình kéo tay của Trần Dật Hào, đặt hoa tai vào đó. Trần Dật Hào đột nhiên tỉnh ngộ, nhanh chóng rút tay về.

“ Làm phiền cậu nhất định phải trả dùm cho Chu tiểu thư đó.”Lý Dục Hào chớp chớp mắt với y, mỉm cười rời khỏi.


Trần Dật Hào cầm lấy hoa tai, ngây ngốc đứng tại chỗ. Lúc này, Chu Hiểu Lôi đã bước ra khỏi phòng vệ sinh.

“ Dật Hào?” Cô kỳ quái thấy Trần Dật Hào thần sắc âm trầm.

Trần Dật Hào trực tiếp nhìn thẳng vào cô, biểu tình phi thường bình tĩnh. Y duỗi cánh tay đang nắm chặt thành quyền, rồi nhẹ nhàng mở ra, Chu Hiểu Lôi nhìn thấy hoa tai trong lòng bàn tay y, sắc mặt lập tức trắng bệch đi………

***

Nhạc khúc huyền cầm đặc biệt của di động vang lên trong khoang xe vô cùng yên tĩnh, Lý Dục Hào bỏ văn kiện xuống, cầm lấy di động.

“ A lô?”

“ Ông chủ, chào ngài.” Thanh âm của một người đàn ông truyền đến: “Vừa rồi nhận được tin tức, Trần Dật Hào đã xóa bỏ hôn ước với Chu Hiểu Lôi rồi.”

“ Nga? Làm việc thật nhanh nhỉ.”Lý Dục Hào có chút ngoài ý muốn. “Là phía nào yêu cầu vậy?”

“ Là tự mình Trần Dật Hào yêu cầu, Chu Hiểu Lôi đã cố sức vãn hồi, nhưng thái độ của y rất kiên quyết.”

Xem ra Trần Dật Hào đã chịu tổn thương rất lớn, Lý Dục Hào còn cho rằng y sẽ vì lợi ích mà miễn cưỡng duy trì hôn ước với Chu Hiểu Lôi, nói không chừng bản thân còn phải phí thêm một chút tâm sức mới có thể tách rời bọn họ.

“ Ân, còn gì không?”

“ Còn nữa, phụ thân của Chu Hiểu Lôi đã rút hết cổ phần khỏi Tinh Hà truyền thuyết.”

“ Còn về mặt cho vay?”

“ Phần đó tạm thời còn chưa có biến hóa gì.”

“ Được rồi, vất vả cho anh rồi, có tin tức gì thì lại thông báo cho tôi.”

“ Dạ được, ông chủ.” Dục Hào kết thúc cuộc gọi, đột nhiên suy nghĩ rồi nói với tài xế: “Đến phân nhánh của Tinh Hà truyền thuyết xem thử xem.”

“ Được.” Tài xế lập tức thay đổi lộ tuyến ban đầu.

Mấy phút sau, xe của Lý Dục Hào đã đi ngang qua phân nhánh của Tinh Hà truyền thuyết, chỉ thấy công nhân tu sửa đang chuyển từng rương đồ ra bên ngoài cửa, bảng hiệu vốn đã gắn lên cũng đã bị tháo xuống.

Xóa bỏ hôn ước với Chu gia, Trần Dật Hào ngay cả phân nhánh này cũng không thể mở nổi rồi.

“ Lý tiên sinh, xin hỏi có cần dừng xe không?” Tài xế hỏi.

Lý Dục Hào đã nhìn được những gì muốn thấy, sảng khoái nói: “Không cần, đi thôi.”

Thế là, chiếc xe không cần dừng lại liền ly khai, Lý Dục Hào nhìn qua ô cửa xe, liếc lại tòa nhà đang dần xa.Trần Dật Hào, hiện tại cậu ngay cả lợi thế lớn nhất cũng không còn rồi, vậy thì không biết, tiếp theo cậu sẽ có thể làm ra chuyện gì, tuy là đánh bại được đối thủ, nhưng Lý Dục Hào lại một chút khoái cảm thắng lợi cũng không có.

Trong đầu hắn chỉ có một thứ dâng lên, đó là biểu tình chấn động và đau đớn của Trần Dật Hào trên thuyền ngày hôm đó…….

***

Câu lạc bộ Tinh Hà truyền thuyết, hôm nay cũng như mọi khi náo nhiệt vô cùng, khách hàng từng tốp từng tốp đi đến, nơi đỗ xe cũng đã chật đến mức nước cũng không chảy qua nổi. Trong đại sảnh đèn đóm nhấp nháy, nhạc vũ trường đinh tai nhức óc không hề gián đoạn, ngay cả phòng làm việc ở trên đỉnh tòa nhà cũng có thể nghe được loáng thoáng những tiếng động náo nhiệt.

“ Trần tiên sinh, đây là tài khoản của tháng này.”Quản lý béo lùn đưa lên một xấp tư liệu.

“ Được rồi, vất cả cho anh.”Trần Dật Hào nhận lấy.

“ Có chỗ nào cần tôi giải thích không?”

“ Không cần, anh xuống trước đi.”

“ Được, cáo từ.”

Sau khi quản lý đi ra, Trần Dật Hào liền lật tài liệu xem kỹ, tuy rằng câu lạc bộ kiếm lời không nhỏ, nhưng vì vấn đề của phân nhánh, nên tổng số lợi nhuận thừa lại của tháng trước chỉ có không đến mười vạn.

Trần Dật Hào đau đầu lật xem, lúc này, cửa của phòng làm việc không có dự báo liền bị đẩy vào.


“ Dật Hào!” Trần Kiến Lâm không đàng hoàng xông vào.

Trần Dật Hào ngẩng đầu. “Ba? Ông sao lại đến đây?”

Trần Kiến Lâm tức phì phì chạy đến trước mặt y, lớn tiếng gầm lên: “Ta nghe nói con và Hiểu Lôi đã xóa bỏ hôn ước rồi, có phải là thật hay không?”

Trong mắt của Trần Dật Hào thoáng qua một chút ánh sáng khác thường, nhưng y rất nhanh đã hồi phục bình tĩnh trả lời: “Đúng vậy.”

“ Con…… con điên rồi!” Trần Kiến Lâm quả thật không thể tin nổi. “Ba của Hiểu Lôi có tiền có thế, con và nó kết hôn, chúng ta có thể kiếm thêm bao nhiêu tiền a? Tại sao con có thể……..”

“ Cô ấy phản bội tôi ngoại tình.”Trần Dật Hào lạnh giọng cắt lời.

“ Ngoại……..” Trần Kiến Lâm ngừng một lát. “Ngoại tình?”

“ Đúng vậy.”Trần Dật Hào từ kẽ răng phun ra mấy tiếng.

Hai tay Trần Kiến Lâm đặt lên bàn làm việc, không nản chí nói: “Dật Hào, con đừng có xúc động như thế, cũng chỉ là vợ ngoại tình thôi, có cái gì lớn đến không thể xử lý được đâu? Con cũng có thể chạy đi trêu hoa mà, chơi đùa nhiều ít cũng không có vấn đề, ai cũng không khó chịu ai, nhưng con tuyệt đói không thể xóa bỏ hôn ước với nó!”

Trần Dật Hào lạnh lùng nhìn ông một cái, tiếp tục cầm tư liệu lên xem, Trần Kiến Lâm biết tính nết của y, ông nhẹ giọng khuyên can: “Dật Hào, nên lấy đại cục làm trọng a, con nghĩ xem, có Chu gia làm chỗ dựa, Đông Giang bang của chúng ta mới có hy vọng chấn hưng chứ!”

“ Cho dù không dựa vào bọn họ, tôi cũng có thể chấn hưng Đông Giang bang.”Trần Dật Hào ngang bướng nói.

“ Chúng ta đã không còn đường để đi rồi!” Trần Kiến Lâm lại gấp lên: “Tháng sau là đến hạn trả nợ rồi! Hiện tại con đã gom đủ ba trăm vạn chưa?”

Trần Dật Hàokhông đáp lời, Trần Kiến Lâm gào lên văng nước miếng tùm lum: “Ta đã hỏi qua quản lý tài vụ rồi! Chuyện mở phân nhánh cũng không thể làm nữa, ba của Hiểu Lôi cũng đã rút lại cổ phần, số tiền hiện tại của con căn bản là không đủ cho ta trả nợ!”

Nếu không phải là vì trả nợ thay cho ông, Đông Giang bang cũng không rơi vào trong bước đường ngày hôm nay, vậy mà cái tên đầu sỏ gây họa còn dám ở chỗ này hô to gọi nhỏ! Trần Dật Hào bắt đầu nổi giận, y rầm một tiếng vứt tài liệu trên mặt bàn, mục quang giết người trừng trừng Trần Kiến Lâm. Đối phương bị y trừng như vậy liền vô cùng chột dạ, khí thế lập tức giảm xuống.

“ Dật Hào, ta biết là ba không đúng…… ta cũng là muốn giúp con thôi……” Trần Kiến Lâm giả nai nói mát.

“ Ông không đi cờ bạc chính là sự giúp đỡ lớn nhất đối với tôi rồi. “Trần Dật Hàokhông thèm nể mặt nói.

“ Hiện tại con nói những cái này có tác dụng gì? Quan trọng là phải giải quyết vấn đề trước mắt kia……” Trần Kiến Lâm vừa nói vừa móc một tờ giấy từ trong túi ra. “Dật Hào, đừng cho rằng ba chỉ biết liên lụy con, trong khoảng thời gian này ta cũng đã đi tìm sự giúp đỡ khắp nơi…… Con xem thử cái này đi.”

Người ba không nên thân này còn có thể đi tìm được trợ giúp gì chứ? Trần Dật Hào nhíu mày cầm lấy tờ giấy____ cúp Kim Long cuộc khiêu chiến đấm bóc, tiêu đề của tờ giấy đó in rõ mấy chữ này, Trần Kiện Lâm nhân lúc y đang xem thì ở một bên hứng trí giải thích:“ Đây là cuộc đấu lôi đài do mấy bang phái lớn hợp tác tổ chức, tuyên bố với bên ngoài là cái gì cúp Kim Long đó, thật ra chính là nơi cho những ông chủ đó dùng để đánh cược, tỉ lệ tương đương cao a, hơn nữa giải thưởng của quán quân còn vô cùng phong phú…..”

“ Ông đang nói cái gì?”Trần Dật Hàokhông nhìn tiếp nữa mà đặt tờ giấy xuống.

“ Chúng ta tài trợ một tuyển thủ đi tham gia đó! Người thì ta đều đã tìm xong rồi, là một cao thủ của quyền anh ngầm bên Thái Lan, cược trên người hắn mấy chục vạn, chính là có thể thắng về gấp mười mấy lần! Không! Gấp mấy chục lần cũng có thể!” Trần Kiến Lâm càng nói càng hưng phấn.

“ Tôi không cá cược.”Trần Dật Hào lạnh giọng nói.

“ Không cược thì làm sao có khả năng trong một thời gian ngắn như vậy kiếm được ba trăm vạn!”

“ Tôi tự nhiên sẽ nghĩ cách, tóm lại, tôi không cược!”

“ Con đừng cố chấp như thế! Hiện tại chỉ có con đường này để đi thôi!”

“ Ông không cần nói nữa, tôi ghét nhất chính là cá cược.”Trần Dật Hào thái độ kiên quyết.

Trần Kiện Lâm biết y chịu mềm không chịu cứng, ông kiên trì khuyên bảo: “Dật Hào, không phải là có một câu tục ngữ thế này sao? Đời người có lúc giống như một canh bạc, khi rơi vào tuyệt cảnh chính là phải đánh cược một lần thì mới có thể tìm ra lối thoát a, làm người phải nên linh hoạt một chút……”

Thấy y không phản bác, Trần Kiến Lâm lại như được cổ vũ tiếp tục bô bô: “Năm đó ông nội của con và bác của con cũng đánh cược a, bọn họ đã đem tất cả tiền bạc đổ vào làm ăn trên súng đạn đó, hành động này không phải chính là giống như cá cược đó sao? Kết quả thì đã thắng, nếu như lúc đầu họ thành thành thật thật làm ăn bình thường, thì lấy đâu ra Đông Giang bang của chúng ta hôm nay?”

Trong lòng Trần Dật Hào bắt đầu dao động, y không kìm được nắm chặt nấm đấm, Trần Kiến Lâm tiếp tục uốn lưỡi tràn lan đại hải nói ra quan điểm của ông: “Hiện tại một số phú hào có tiền, có ai là không dựa và “cược” để tranh giành lãnh địa chứ? Nếu cứ thành thật bước từng bước thì không thể nào làm nên đại sự gì đâu! Cứ thử lấy Lý gia kia mà nói a, chỉ cần có một nơi cược lớn thì bọn họ đều sẽ tham gia vào, hơn nữa còn luôn luôn làm chủ, từ trước đến nay có thấy họ thua bao giờ đâu, chính là dựa vào con đường phát tài này, tài sản hiện tại cũng không biết là đã tăng thêm mấy lần rồi, nhìn thử nhà của người ta bây giờ sáng lạn đi!”

Trần Dật Hào vừa nghe nói đến Lý Dục Hào, nhãn thần lập tức thay đổi.

“ Ông nói là gia tộc của tên Lý Dục Hào đó?” Khẩu khí y âm lạnh.

“ Đúng a! Chính là nhà của họ, lần này bọn họ chính là người tài trợ lớn nhất cho cuộc đấu lôi đài đó.”


“ Bọn họ cũng phái tuyển thủ tham gia sao?”Trần Dật Hào trong lòng đột nhiên dấy lên ngọn lửa tranh đấu hừng hực.

“ Chắc chắn là thế.” Trần Kiến Lâm mang theo ngưỡng mộ trong giọng nói: “Hơn nữa tuyển thủ của bọn họ còn có tỉ lệ thắng cao nhất, cuộc so tài lần này có thể giúp Lý gia thắng về một món lớn.”

“ Có biết tuyển thủ của bọn họ là ai không?”

“ Cái này thì không rõ, dưới tay của bọn họ có không ít người tài, hẳn là từ đó chọn ra người rồi.”

Trần Dật Hào trầm tư, Trần Kiến Lâm đợi câu trả lời của y, một khắc sau, Trần Dật Hào hỏi: “Ông vừa rồi nói, ông đã nhắm được một tuyển thủ rồi?”

Trần Kiến Lâm vội vàng trả lời: “Là một cao thủ của quyền anh ngầm của Thái Lan đó, hình như tên là cái gì Hacha* đó, con muốn xem tư liệu của hắn không? Chút nữa ta mang đến cho con.”

(*Tên Thái Lan, ta không biết là gì, nên để nguyên âm.)

“ Thực lực của hắn thì sao?”

“ Thực lực đương nhiên là cao cường rồi! Người mà ba tìm thì con có thể an tâm!” Trần Kiến Lâm nói chắc như đinh đóng cột.

“ Nếu hắn mạnh như thế, ông xác định là sẽ không có ai khác chiêu mộ hắn đi mất chứ?”Trần Dật Hào cẩn thận hỏi.

“ Chắc là còn chưa có, ta đã tìm người đi chào hỏi hắn rồi, hắn chỉ là một ngôi sao mới nổi lên gần đây thôi, số người nhận thức hắn cũng không có nhiều…….”

Trần Dật Hào nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng hạ quyết tâm nói: “Vậy được rồi, đem tư liệu của hắn đến cho tôi xem thử, rồi tôi mới quyết định là có tài trợ hay không.”

“ Được được được!” Trần Kiến Lâm vui mừng ra mặt, không ngừng đáp ứng. “Con đợi nha, ta đi gọi người mang tới…..”

Trần Kiến Lâm lấy di dộng liên lạc, Trần Dật Hào dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại.

Y cũng không biết quyết định lần này của bản thân là đúng hay là sai, nhưng nếu giống như phụ thân đã nói, đời người có lúc cũng giống như một canh bạc, hiện tại muốn thành thành thực thực kiếm tiền là không còn khả năng rồi, chỉ có thể được ăn cả ngã về không thôi, lần này đối thủ của y là Lý Dục Hào…….

Trần Dật Hào nghĩ đến gương mặt đáng hận của hắn, y âm thầm nghiến răng, y tuyệt đối sẽ không thua tên gia hỏa đó nữa!

***

Leng keng leng keng____!Tiếng chuông nghỉ ngơi giữa cuộc đấu vang lên, hai vị tuyển thủ trên lôi đài bị trọng tài tách ra, tiếng la hét như sấm nổ của những người ngồi xem cũng hơi hơi yếu đi một chút.

Ngồi trên hàng ghế VIP là những nhà tài trợ của cuộc so tài lần này và những vị khách quý đặc biệt, bọn họ thỉnh thoảng châu đầu ghé tai, đàm luận về tình huống trận đấu.

“ Tôi thấy phía bên Lam đã không có khả năng thắng rồi.” Một người đàn ông trung niên mang mắt kính nói.

“ Ân, thể lực cũng kém nhiều lắm, mới có hai hiệp mà đã thở dốc đến thế….” Một tên mập mạp bên cạnh tán đồng nói.

“ Còn cho rằng “Đắc Vận Quyền Trang” sẽ là người thắng cuộc, không ngờ được ngay cả trận chung kết cũng không thể vào nổi.” Người đeo kiếng thất vọng nói.

“ Ha ha……. Đúng vậy, lần này thật sự là ngoài dự đoán rồi, Đắc Vận Quyền Trang là đại biểu của Lý gia phải không?”

“ Không ngờ năm nay Lý gia lại phái một con gà yếu nhớt như thế ra đấu, tiếc là ta đã quá coi trọng rồi.”

“ Quá coi trọng không chỉ có một mình ông đâu, tóm lại lần này Lý gia mất hết mặt mũi rồi, nhưng bọn họ cũng không có bị thâm hụt gì, đóng vai trò là bên chủ xị thì bản thân đã kiếm được một mớ rồi.”

Trần Dật Hào ngồi trên hàng ghế sau lưng bọn họ luôn lẳng lặng mà nghe.

Keng! Tiếng chuông thi đấu vang lên, cuộc so tài lại tiếp tục, quyền thủ bên Lam nghỉ ngơi xong vẫn không thể chiếm được ưu thế, bị đánh đến không còn gom được chút sức nào.

Tên đeo kiếng ngồi trên ghế VIP huy tay nói: “Được rồi, trận này không cần xem nữa, thua chắc rồi.”

Tên mập mạp cười cười an ủi: “Bỏ đi bỏ đi, ngày mai là chung kết, mau nhanh đi xem thử bên nào có khả năng thắng cao hơn thôi, nghe nói có một tuyển thủ đến từ Thái Lan khí thế rất tốt, đã tiến vào chung kết rồi, tôi chuẩn bị đặt cược rồi đó…….”

“ Vậy sao?”

Lúc này, di động trong túi của Trần Dật Hào rung lên, y rời khỏi chỗ ngồi, đi ra bên ngoài nhà thi đấu. Trên màn hình biểu thị, là Trần Kiến Lâm gọi đến, Trần Dật Hào tiếp máy: “A lô? Ba? Có chuyện gì?”

“ Dật Hào, cuộc đấu sao rồi? Bên nào thắng?”

“ Còn chưa đấu xong, nhưng mà bên Lý gia đó không có nhiều khả năng thắng rồi.”

“ Nga nga! Vậy sao? Quá tốt rồi! Vậy thì Hacha có hy vọng rồi!”

“ Ông đừng vui mừng sớm như vậy, chỉ là lần này Lý gia quý kém mà thôi, những tuyển thủ khác không phải tất cả đều là đèn thiếu dầu đâu (ý chỉ yếu kém).”Trần Dật Hào lãnh tĩnh nói.

“ Ai! Bất kể nói thế nào, lần này chúng ta cũng phải một trận thành danh! Rất nhiều người cá Hacha thắng rồi!”

“ Nga? Hiện tại tỉ lệ cá là bao nhiêu?”


“ Một vs ba rồi, hôm trước vẫn còn là một vs mười, ta thấy ngày mai sẽ còn thay đổi.”(Ta không rành về thể loại cá cược, nhưng nếu các bạn có từng thấy qua chắc sẽ hiểu khúc này mà đúng không)

Trong nhà đấu truyền ra tiếng hoan hô rầm trời, người chủ trì tuyên bố bên Đỏ thắng, Trần Dật Hào nói với Trần Kiến Lâm: “Lý gia đã thua rồi, tôi chuẩn bị trở lại rồi.”

“ Được được, ta đi qua xem Hacha thử……..”

Trần Dật Hào ngắt điện thoại, bước chân vô cùng nhẹ nhõm đi ra khỏi nhà thi đấu, một vài tên mặt tây trang thẳng thóm đang đi về phía y, khi đi ngang qua trước mặt Trần Dật Hào liền nhìn thấy Lý Dục Hào!

“ Di? Trần tiên sinh, phải đi rồi sao?”Lý Dục Hào nở nụ cười với y.

“ Đúng vậy, Lý tiên sinh bây giờ mới đến sao?” Đối diện với tên thủ phạm đã phá hoại hôn nhân của mình, trong lòng Trần Dật Hào rất muốn đem hắn đi thiên đao vạn xẻo, nhưng trên mặt vẫn lãnh tĩnh cười đáp lời.

“ Đúng vậy, cuộc đấu đã có kết quả rồi sao?”

“ Có rồi, Lý tiên sinh vẫn là nên tự mình đi xem đi.”Trần Dật Hào hảo tâm nói, trong lòng thì nghĩ lần này hắn có tức chết hay không? Bản thân là người được chú ý nhất lại thua khó xem như thế.

“ Không cần đâu.”Lý Dục Hàokhông thèm để ý cười nói: “Dù sao bên nào thua, đối với tôi mà nói đều không có khác biệt.”

“ Vậy sao?” Hắn đã biết tuyển thủ của hắn thua rồi sao, mới cố ý giả trang như không thèm để ý? Trần Dật Hào suy nghĩ.

“ Trần tiên sinh, so với cái này…….. tôi có một chuyện khác muốn nói cùng với cậu một lát.”Lý Dục Hào mang dụng ý khác nói.

“ Xin hỏi là chuyện gì?”

“ Ở đây nói chuyện không tiện, hay là vào trong nói đi?”

“ Không cần đâu.”Trần Dật Hào lập tức cự tuyệt, tên gia hỏa này trưng ra gương mặt tươi cười như hổ báo, y không thể không đề phòng, nhưng mà y cũng dự liệu được đối phương cũng sẽ không có cái chuyện gì tốt để nói với mình, nên tìm một cớ nói: “Tôi còn có chuyện gấp phải đi vội, nếu không thì để lần sau nói đi…….”

“ Nếu như Trần tiên sinh đang gấp, vậy tôi sẽ nói ngắn gọn thôi vậy.”Lý Dục Hàokhông thể đơn giản để y đi như thế. “Theo như tôi được biết, tuyển thủ mà quý tập đoàn tài trợ đã vào chung kết rồi? Trước hết chúc mừng cậu.”

“ Cảm ơn Lý tiên sinh quan tâm.”

“ Đối thủ của hắn ta là người thắng lợi hôm nay phải không? Không biết Trần tiên sinh xem trọng bên nào hơn?”Lý Dục Hào trước hết tung ra một câu hỏi thăm dò.

Tên gia hỏa này, trong hồ lô của hắn rốt cuộc là bán thuốc gì? Trần Dật Hào tay đôi đáp ứng có lệ: “Không thể nói rõ, thực lực của đôi bên đều tương đương, phải đợi đến lúc thi đấu thì mới có thể biết được kết quả.”

“ Nhưng mà….. tôi lại xem trọng người thắng cuộc hôm nay hơn, Hứa Nghiêm của câu lạc bộ quyền anh Trương gia.”Lý Dục Hào ngừng một lát, nói: “Bởi vì ngay cả vương bài của chúng tôi cũng bị hắn đánh bại.”

Trần Dật Hàokhông khách khí cười: “Đây cũng không đại biểu là hắn có năng lực đánh bại Hacha.”

“ Nga? Nói như vậy, Trần tiên sinh đối với Hacha vẫn tương đối giữ vững lòng tin sao?”Lý Dục Hào dường như đã nắm được cơ hội nói.

“ Nếu đã tài trợ cho hắn ra đấu, đương nhiên là phải tin tưởng thực lực của hắn.”Trần Dật Hào cũng không muốn cùng hắn quanh co lòng vòng, trực tiếp nói.

“ Vậy thì được.”Lý Dục Hào gật đầu: “Nếu như chúng ta hai bên đều nhìn trúng tuyển hai thủ đấu chung kết đối đầu, vậy thì chúng ta cũng cược một trận đi?”

Trần Dật Hào nhíu mày, tên gia hỏa này đột nhiên đề xuất ra yêu cầu này, chắc chắn là không có chuyện gì tốt, Lý Dục Hào thấy y không trả lời, nhẹ nhàng nói: “Tôi rất có lòng tin là mình sẽ thắng đó, chỉ là không biết Trần tiên sinh có dám đáp ứng hay không thôi.”

Kế khích tướng sao? Trần Dật Hào lại không có dễ dàng dính bẫy như thế.

“Nếu tôi muốn đáp ứng, thì không phải là do dám hay không, mà là xem thử có cần thiết hay không.”Y mỉa mai trả lời.

“ Cậu nhất định sẽ cảm thấy rất cần thiết…….”Lý Dục Hào quay sang nháy mắt với một trợ thủ cạnh bên, người đó lập tức lấy một tập hồ sơ từ trong bao công văn ra, Lý Dục Hào nhận lấy, mở ra cho Trần Dật Hào xem.

“ Đây là hợp đồng cho thuê của tầng đỉnh của quảng trường Thiên Thành, chỗ này hiện tại đã là sở hữu của tôi rồi.” Hắn nhẹ nói, tinh thần của Trần Dật Hàokhông có biến hóa gì, cũng rất biết nhẫn nhịn a…….. Lý Dục Hào trong lòng nhẹ cười.

“ Vậy thì thật sự phải chúc mừng Lý tiên sinh rồi.”Trần Dật Hàokhông xem ra gì cười đáp, đối phương là đang khoe khoang với y, y mới không thèm lộ ra phản ứng mà hắn mong đợi.

“ Tôi đang dự định dùng để mở câu lạc bộ đêm, Trần tiên sinh cảm thấy có thích hợp không?”

“ Kinh nghiệm kinh doanh câu lạc bộ đêm của Lý tiên sinh còn phong phú hơn tôi, không cần phải thỉnh giáo ý kiến của tôi đâu nhỉ?”

“ Không, những câu lạc bộ đêm dưới tay của tôi không có cái nào có thể so sánh được với Tinh Hà truyền thuyết của cậu.”Lý Dục Hào khiêm tốn nói.

Trần Dật Hào nhíu mi nhìn hắn, dường như đang hỏi: Vậy thì thế nào?

“ Thật ra…… tôi muốn đem bảng hiệu của câu lạc bộ đêm mới này cũng gọi là “Tinh Hà truyền thuyết”.”Lý Dục Hào nói ra một câu này tựa như đang nói đùa.

Trần Dật Hào nhìn chăm chăm vào hắn, tên gia hỏa này là ngốc thật hay là giả ngốc đây. Trần Dật Hào lạnh lùng nhắc nhở: “Thật xin lỗi, Logo đó chúng tôi đã đăng ký rồi.”

“ Tôi biết chứ.”Lý Dục Hào cười nói: “Nhưng tôi thật sự rất muốn dùng bảng hiệu đó của các cậu.”

Trần Dật Hào lẳng lặng đợi hắn nói tiếp.

“ Cho nên, điều tôi muốn nói chính là, lần này cá cược, đó là Logo “Tinh Hà truyền thuyết” này.”Lý Dục Hào thản nhiên phun ra một câu, cuối cùng thành công khiến cho Trần Dật Hào lộ ra ánh mắt phẫn nộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận