Hắc Đạo Tình Duyên

“ Trần tiên sinh, đồ giải khát và ăn vặt ở các câu lạc bộ đêm khác đều đã tăng giá lên rồi, chúng ta có phải cũng nên điều chỉnh giá cả lại cho thích hợp không?”

Một giám đốc của bộ phận nào đó trong câu lạc bộ hỏi, Trần Dật Hào ngồi sau bàn làm việc ngẩng đầu lên.

“ Không cần tăng giá, cứ giữ nguyên trạng là được.”

“ Nhưng Trần tiên sinh, hiện tại vật giá đang tăng lên rất nhiều, cho dù có tăng giá cũng có thể được chấp nhận mà…….”

“ Khi những câu lạc bộ khác đều tăng giá, mà chúng ta lại duy trì như cũ, anh cảm thấy khách hàng sẽ chọn lựa thế nào?”Trần Dật Hào một tiếng cắt lời.

“ Đây………”

“ Trước đây tôi cũng đã từng thử điều chỉnh giá cả, mỗi phần ăn đều tăng giá lên 2%, lại khiến cho lượng tổng thu nhập giảm mất 25%, như vậy có đángkhông?”Trần Dật Hào có kinh nghiệm quản lý câu lạc bộ rất phong phú.

“ Không đáng…….”

“ Nếu khiến cho khách hàng cảm thấy mình đang chiếm tiện nghi, bọn họ mới tận tình tiêu tiền được.”

“ Đúng vậy, Trần tiên sinh nói rất đúng…….”Giám đốc bộ phận hoàn toàn bị thuyết phục.

“ Những ngày này là kỳ nghỉ, chúng ta tuyệt đối không thể tăng bất cứ giá cả gì, còn phải tăng mạnh thêm mức độ truyền bá.”

“ Vâng, tôi biết rồi, vậy tôi đi trước tiến hành……..”

“ Được rồi, anh cũng cực khổ nhiều.”Trần Dật Hào gật đầu, giám đốc đi đến cạnh cửa, vừa đúng lúc đụng phải Lý Dục Hào đang đi vào trong.

“ Lý tiên sinh.” Giám đốc vội vàng lên tiếng chào hỏi.

Lý Dục Hào mỉm cười gật đầu, bước nhanh đến bàn làm việc của Trần Dật Hào, Trần Dật Hào vốn dĩ thần sắc đang dịu hòa lập tức treo lên một tầng cảnh giác.

“ Lý tiên sinh.” Y không quên hiện tại y là thủ hạ của đối phương, lễ mạo đứng lên nghênh tiếp.

“ Gần đây thân thể thế nào? Không có chuyện gì chứ?”Lý Dục Hào nghiên cứu sắc mặt của y.

“ Không sao, cảm ơn Lý tiên sinh quan tâm.”Trần Dật Hào nghiêm chỉnh nói.

“ Vậy còn công việc có thuận lợi không?”Lý Dục Hào thấy y đã khôi phục bộ dạng kiên cường trước đây, mỉm cười hỏi.

“ Cũng thuận lợi, cảm ơn Lý tiên sinh quan tâm.”Trần Dật Hào rất muốn hỏi hắn chuyện liên quan đến ba trăm vạn kia, nhưng nghĩ đến hiện tại còn đang giờ làm việc, không thích hợp đề cập đến điều này, liền để qua một bên.

“Ở căn hộ mới sống có quen không?”Lý Dục Hào tiếp tục quan tâm hỏi.

“ Cảm ơn, cũng quen……”Trần Dật Hào ngừng một lát, nói: “Lý tiên sinh, không cần lãng phí tiền thuê căn hộ cho tôi, nhà của tôi cách câu lạc bộ cũng không xa, ở đó cũng không ảnh hưởng gì đến công việc của tôi cả.”

“ Đó không phải là thuê, căn đó tôi đã mua rồi.”Lý Dục Hào có ý tứ khác nói: “Dù sao cũng bỏ trống, để nhà có chút hơi người cũng tốt.”

“ Lý tiên sinh, còn việc……..”Trần Dật Hào còn muốn nói đến chuyện tài xế lái xe, lại bị đối phương cắt lời.

“ Đúng rồi, cậu sắp tan ca phải không?”

Trần Dật Hào nhìn đồng hồ kiểu cũ đeo trên tay, hiện tại đã là bốn giờ sáng, đã sắp đến giờ câu lạc bộ đóng cửa rồi. Lý Dục Hào tiếp tục nói: “Có đói bụng chưa? Đi ăn chút gì không?”

Trần Dật Hào đúng là đã đói, nhưng y cũng không nguyện ý đi ăn với tên hỗn đàn này, kinh nghiệm nói cho y biết, mỗi lần cùng tên gia hỏa này tiếp xúc, bản thân luôn tổn thất một thứ gì đó.

“ Tôikhông……” Y đang muốn cự tuyệt, Lý Dục Hào lại giành trước một bước.

“ Cậu lẽ nào không có chuyện gì riêng tư muốn thương lượng với tôi sao?”

Trần Dật Hào lúc này mới nhớ dến chuyện ba trăm vạn, chỉ có thể đáp ứng: “Vậy được rồi……”

Y ngồi lên xe của Lý Dục Hào, đối phương đã thay đổi tư thái xuất hành của hoàng đế, đi đâu cũng tiền hô hậu ủng, hiện tại ngay cả một vệ sĩ cũng không mang theo, cũng tự tay lái xe.

“ Cậu muốn đi chỗ nào?”Lý Dục Hào hỏi.


“ Không có nơi nào đặc biệt cả, tùy tiện thôi.” Vào lúc này thì cửa tiệm còn mở cửa đã không còn bao nhiêu, chỗ nào còn kinh doanh thì đến chỗ đó không phải là được rồi sao, Trần Dật Hào nghĩ thầm.

“ Vậy thì do tôi làm chủ nhé.”Lý Dục Hào nhẹ nhõm nói.

Mười phút sau, xe chạy đến bờ vịnh, những cửa tiệm ở gần biển nơi này đều là nhà hàng, hơn nữa là kinh doanh qua đêm, tuy rằng đã sắp sáng, trong nhà hàng vẫn có không ít khách ngồi, Trần Dật Hào bình thường rất ít khi đi ra ngoài ăn cơm, cho dù đi cũng chỉ là đến những nhà hàng cố định, cho nên đối với nơi này không có khái niệm gì.

Lý Dục Hào dẫn y đến một đại sảnh lộ thiên, hắn chắc là khách quen của chỗ này, nhân viên của nhà hàng trực tiếp dẫn bọn họ đến một chỗ ngồi có tầm nhìn rất tốt, ở đây có thể nhìn được cảnh sắc của hơn một nửa vịnh.

Gọi món xong, Lý Dục Hào lấy từ trong ngực ra một chiêc hộp màu đen hình chữ nhật, đặt ở trước mặt của Trần Dật Hào.

“ Đây là tôi tặng cậu đó, mở ra xem thử đi.”Lý Dục Hào rất tự nhiên không ngần ngại nói.

Trần Dật Hào hồ nghi mở chiếc hộp ra, bên trong lại là một chiếc đồng hồ, Trần Dật Hào bình thường đối với những thứ này không có nghiên cứu, nhưng từ màu sắc và thiết kế của chiếc đồng hồ có thể thấy được giá trị hẳn là không thấp.

Lý Dục Hào nhân lúc y đánh giá đồng hồ nói: “Đây là hãng Patek Philippe, tượng trưng cho quý tộc, hiện tại đồng hồ trên tay của cậu không thích hợp với thân phận cậu, nên đổi cái này đi.”

Trần Dật Hào vốn dĩ không định tiếp nhận món quà của hắn, khi nghe thấy câu nói đó, lại càng không muốn nhận, y đóng hộp lại cái cạch, đẩy hộp lại về phía của Lý Dục Hào.

“ Cảm ơn lòng tốt của Lý tiên sinh, nhưng tôi không cần.” Y lạnh lùng nói.

Lý Dục Hào đã biết trước y sẽ không chịu ngoan ngoãn tiếp nhận, hắn từ tốn nói: “Từ nay về sau cậu phải thường xuyên ra ngoài xã giao, đối tượng đều là một số ngườicó thế lực, bọn họ sẽ đánh giá phẩm định cậu, bất cứ trang phục phục sức gì của cậu đều ảnh hưởng đến quan cảm của họ đối với cậu.”

“ Lẽ nào nhất định phải toàn thân là đồ hiệu mới tính là biết ăn mặc?”Trần Dật Hào bất mãn hỏi ngược lại, theo y cho rằng, chỉ cần y phục chỉnh tề là được, trước giờ y đối với mấy người chạy theo đồ hiệu đều rất không vừa mắt.

“ Cũng không phải, nhưng Patek Philippekhông phải là một nhãn hiệu bình thường.”Lý Dục Hào cầm lấy chiếc đồng hồ, đứng lên, đi đến sau lưng y, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay trái đang đeo chiếc đồng hồ bình thường của y.

Trần Dật Hào toàn thân không tự chủ run rẩy một chút, Lý Dục Hào tháo chiếc đồng hồ cũ xuống, đổi lại chiếc mới.

“ Mang cái này đi, thái độ của họ đối với cậu sẽ không giống bình thường nữa, tin tôi đi.”Lý Dục Hào nắm tay y, dường như đang thưởng thức vè đẹp sau khi đeo chiếc đồng hồ đó lên, “Cậu xem, rất thích hợp với cậu?”

Lúc này nếu như lại cứng rắn tháo đồng hồ xuống, khó tránh khỏi có chút nhỏ nhặt, cho nên Trần Dật Hào chỉ có thể nhẫn nại, thân thể của đối phương đều dán sát sau lưng của y, tư thế thân mật này có chút dị thường.

Trần Dật Hàoẩn ẩn mang theo chút cự tuyệt thấp giọng nói: “Lý tiên sinh, anh có thể trở về chỗ ngồi của mình được không?”

Lý Dục Hào cười cười, phối hợp trở lại chỗ ngồi, thức ăn được bưng lên, Trần Dật Hào ăn mấy miếng tôm, ngẩng đầu phát hiện Lý Dục Hào chưa ăn gì cả, chỉ đang nhìn chăm chăm y.

“ Lý tiên sinh, anh không ăn sao?”Y lập tức bỏ nĩa xuống.

“ Tôi không đói, cậu đừng để ý tới tôi, tự mình ăn là được.”

Tên gia hỏa, làm quái gì cứ khiến cho mìnhkhông thể thoải mái được? Trần Dật Hào lấy khăn ăn chùi miệng.

“ Sao rồi? Không hợp khẩu vị sao?”Lý Dục Hào thấy y không ăn nữa, quan tâm hỏi.

“ Không phải.”Trần Dật Hào nhớ tới bản thân không phải đến đây để ăn uống, y cần phải làm rõ một vài vấn đề trước đã. “Lý tiên sinh, có vài chuyện, tôi muốn làm rõ với anh.”

“ Xin cứ nói.”Lý Dục Hào bày ra tư thế đang rất mong chờ lắng nghe.

Trần Dật Hào cũng không thích quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi: “Xin hỏi có phải là anh thay phụ thân của tôi trả ba trăm vạn tiền nợ không?”

“ Đúng vậy.”Lý Dục Hào thừa nhận rất nhanh, Trần Dật Hào ngoài ý muốn nên không thể lập tức nói tiếp được. Lý Dục Hào hỏi ngược lại vấn đề.

“ Sao vậy? Có phải là có vấn đề gì không?”

“ Xin hỏi tại sao anh lại làm vậy?”Trần Dật Hào nghĩ muốn làm rõ dụng ý của hắn, nhưng cũng dự liệu được đối phương sẽ không nói ra suy nghĩ thật sự.

“ Bởi vì tôi thích.” Quả không ngoài suy đoán, Lý Dục Hào vứt ra một đáp án tùy ý và kỳ lạ.

“ A?”

Lý Dục Hào giao hai bàn tay lại đặt dưới cằm, cười nói: “Tôi nói rồi, tôi thích, cho nên tôi làm như vậy, đó là đáp án.”


Quỷ mới tin cái đáp án hồ loạn bậy bạ này của hắn! Trong lòng Trần Dật Hào gào lên. Nhưng tương phản với nội tâm, khẩu khí của y vẫn bình tĩnh: ‘Anh làm như vậy, đối với anh có chỗ nào tốt?”

“ Chỗ tốt? Tạm thời chưa nghĩ ra, nhưng mà, cũng không có gì xấu đúng không?”Lý Dục Hào trêu chọc nói.

Trần Dật Hào quyết định không tranh luận với hắn, dù sao thì đợi khi y dành đủ tiền thì sẽ lập tức trả lại cho hắn.

“ Lý tiên sinh, còn một chuyện tôi muốn nói với anh nữa.”Trần Dật Hào nói vấn đề khác mà y đang để tâm: “Anh không cần phải an bài xe và chỗ ở cho tôi, tôi không cho rằng bản thân có đủ tư cách hưởng những đãi ngộ này.”

“ Không cần gấp, tôi cho rằng cậu đủ tư cách là được.”

Bị hắn trêu ghẹo khiến Trần Dật Hào nổi nóng, y nhìn đồng hồ đắt tiền trên tay trái, hai tay đặt lên bàn nói: “Cho dù anh không đưa tôi những thứ này, tôi cũng sẽ tận hết trách nhiệm làm việc.”

“ Ân, nhưng là, cho dù cậu tận hết trách nhiệm công tác, tôi cũng vẫn sẽ đưa cậu những thứ này.”Lý Dục Hào giống như đang chơi trò chơi đối chữ với y.

Nói cả nửa ngày đều không làm rõ được ý đồ của hắn, bản thân còn bị quay mòng mòng đến chóng mặt, Trần Dật Hào tức đến ngứa người.

“ Tôi không cần anh đối đãi phá lệ, xin anh cho tôi sự đãi ngộ của những giám đốc bình thường là được.”

“ Tôi không biết khái niệm “đãi ngộ của những giám đốc bình thường” của cậu là gì, theo tôi mà nói, tôi cho cậu đãi ngộ đó cũng chỉ là rất bình thường thôi.”Chơi trò biện luận, Trần Dật Hào rõ ràng không phải là đối thủ của Lý Dục Hào.

Chọc tức người nha! Ai biết tên gia hỏa xảo quyệt anh đang tính toán chủ ý bất chính nào! Trần Dật Hào thực hận muốn hét câu đó ra.

Dường như tương ứng với suy nghĩ trong lòng của y, Lý Dục Hào tiếp tục nói: “Dật Hào, thật ra cậu không cần suy nghĩ nhiều, tôi tuyệt đối không hãm hại cậu.”

Trần Dật Hào ngây ra, không chỉ vì đối phương đối với y thay đổi cách xưng hô, mà câu phía sau của Lý Dục Hào lại càng khiến y mê mang như rơi vào trong sương mù dày đặc.

“ Bởi vì, tôi vô cùng thích cậu.”

***

Hai hàng ghế hai bên bàn hội nghị ngồi các vị giám đốc từng bộ phận và các cổ đông, ánh mặt trời ban trưa sáng chói từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến người ta có một cảm giác ấm áp buồn ngủ. Ngồi đầu một hàng hội nghị này là Trần Dật Hào, y lại không hề giống như những người khác nhẹ nhõm chau đầu ghé tai, chỉ chuyên chú nhìn báo cáo mà y đã chuẩn bị tốt.

“ Đã đến giờ rồi mà? Sao Lý tiên sinh còn chưa tới?”Một ngườiđàn ông trung niên thấp giọng oán trách.

“ Hình như chủ tịch vừa có chuyện bận…… có thể sẽ đến trễ vài phút.” Một tên khác an ủi.

“Chủ tịch trước giờ đều rất tuân thủ giờ giấn, trễ một hai lần cũng không sao cả.”

Một người khác cũng thêm vào góp vui: “Nghe nói Lý tiên sinh gần đây đang rất nồng cháy cùng với một ngườitên Mạc nào đó, chắc không phải bởi vì cô ta mà đi trễ chứ hả?”

“ Chắc không đâu? Chủ tịch luôn công tư phân minh mà……….”

Cuộc đối thoại của họ đều rơi vào trong tai của Trần Dật Hào, biểu hiện trên mặt của y là không chút quan tâm, trong lòng thì đang gợn sóng vô cùng.

Tên hỗn đàn đó có chỗ nào là công tư phân minh? Ít nhất thì đối với những chuyện liên quan đến y, Lý Dục Hào từ trước đến giờ chưa từng “phân minh” qua! Trần Dật Hào lại nhớ tới chuyện hôm đó____

“ Bởi vì, tôi rất thích cậu.”

Câu nói của Lý Dục Hào nửa mang theo ý đùa, khiến cho Trần Dật Hào ngây ngô thẫn thờ mất hơn nửa phút, y không dễ gì mới hồi thần lại được, lại thấy bộ dáng chọc ghẹo của đối phương, Trần Dật Hào hung ác phun ra một câu: “Anh không ngủ đủ giấc dẫn đến tinh thần rối loạn phải không?”

“ Ha ha……”Lý Dục Hào tựa như sớm đã biết y sẽ có loại phản ứng này, hắn cười lên, Trần Dật Hào lại càng thêm xác định hắn đang đùa giỡn mình.

“ Nếu như anh muốn luyện tập bày tỏ, xin đi tìm đối tượng khác.” Y không có tâm tình đùa như vậy với hắn.

“ Ân……. Xem ra phải luyện tập lại một chút cho tốt.”Lý Dục Hào thuận theo y nói.

“ Xin tìm người khác cùng luyện, thứ lỗi tôi không thể giúp đỡ.”Trần Dật Hàokhông để ý hắn nữa, cuối đầu ăn vội, chỉ muốn nhanh chóng ăn xong rồi đi, Lý Dục Hào nâng cằm, thú vị nhìn y, tiếp tục vấn đề hỏi:“ Cậu không thích cách nói vừa rồi của tôi sao? Cậu cảm thấy phải bày tỏ thế nào thì mới có thể đá động đến cậu?”

“ Xin lỗi, tôi không có kinh nghiệm về phương diện này, xin đừng hỏi tôi.”


“ Cậu chưa từng thử bày tỏ với ai sao? Cũng chưa từng theo đuổi ai sao?”Lý Dục Hào tiếp tục quấy nhiễu, hắn sẽ không thể dễ dàng như vậy mà bị phá vỡ.

Lời nói của hắn làm dấy lên ký ức khi Trần Dật Hào và Chu Hiểu Lôi bên nhau, lúc đầu là đối phương chủ động theo đuổi y, cũng là đối phương phản bội y trước…… y không hề quên, kẻ hại mình “bị cắm sừng” chính là tên hỗn đàn đang cười sáng lạn trước mắt này!

Trần Dật Hào lạnh nhạt buông ly xuống, không thoải mái nói: “Đây là chuyện riêng của tôi, tôi không tất yếu phải nói với anh.”

“ Ân…….. chúng ta từ khi mới bắt đầu, không phải luôn đang nói “chuyện riêng” sao?”

“ Không phải, tôi là vì công sự mới ra ngoài với anh.”Trần Dật Hào đã ăn no rồi, lấy khăn ăn chùi miệng, trong công việc đã không thể tránh tiếp xúc với tên gia hỏa này, thì về chuyện riêng y không chút nguyện ý có bất kì vướng víu gì với tên Lý Dục Hào này.

Trần Dật Hào nói: “Lý tiên sinh, nếu như anh không dự tính ăn nữa, vậy tôi đi tính tiền đây.”

“ Nga, không cần, tôi mời khách mà.”

“ Tôi…….”Trần Dật Hàokhông muốn mắc nợ hắn, đang muốn giành lấy, Lý Dục Hào đã nhanh chóng đi gọi phục vụ.

Làm quái gì mà bất luận bản thân làm gì, đều bị chậm hơn một bước……. Trần Dật Hàokhông cam lòng nghĩ.

“ Cùng đi ăn với cậu thật sự rất vui vẻ, lần sau chúng ta lại đi nơi khác đi.”Lý Dục Hào thoải mái hẹn trước.

Vui vẻ chỉ có một mình anh mà thôi….. Trần Dật Hào thầm thì trong lòng.

Lách cách_____

Cửa của phòng hội nghị được mở ra, mọi người lập tức yên tĩnh lại, đứng hết lên, Trần Dật Hào đang trầm tư cũng lập tức thu hồi suy nghĩ về lại hiện thực, cũng đứng lên theo.

Lý Dục Hào cùng với thư ký và trợ lý đi vào, người trong phòng hội nghị đều lên tiếng chào hỏi.

“ Chào chủ tịch……”

Lý Dục Hào gật đầu, sau khi thấy Trần Dật Hào, đặc biệt lộ ra một nụ cười nhạt ám muội, nhưng người đó làm như không nhìn thấy, vẫn một mực không chút biểu tình.

Tên gia hỏa nói chuyện trơn bóng không đàng hoàng, nghĩ chắc chắn hôm qua chỉ muốn đem y làm thế thân thôi, để luyện tập nói cho tốt trước mặt phụ nữ thôi, không sai đâu, đối tượng chắc chắn là người tên cái gì Mạc đó mà mọi người vừa nói, Trần Dật Hào tức khí nghĩ.

Lý Dục Hào tiến tới vị trí chủ tịch ngồi xuống, những người khác cũng lục tục ngồi theo.

Hội nghị bắt đầu, các giám đốc lần lượt đứng lên trình bày báo cáo, Lý Dục Hào chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ hỏi một chút, trợ lý bên cạnh sẽ đánh chữ như gió, để ghi lại cuộc họp.

Hội nghị tiến hành theo tuần tự, di động trong túi của Trần Dật Hào đột nhiên run lên, bởi vì đang họp, y đã chuyển thành chế độ rung.

Trần Dật Hào lặng lẽ lấy di động ra, trên màn hình hiển thị, là Trần Kiến Lâm gọi đến, hiện tại không tiện bắt máy, y chỉ có thể trực tiếp ngắt cuộc gọi.

Qua không bao lâu, di động lại lần nữa rung lên, lẽ nào là có chuyện gấp gì sao? Trần Dật Hào nhíu mày, hay là cứ treo máy, Trần Kiến Lâm lại gọi một lần nữa, Trần Dật Hào vẫn không tiếp, đối phương mới không tiếp tục gọi nữa.Những động tác nhỏ nhoi này của y, lại không tránh khỏi ánh mắt của Lý Dục Hào đang ngồi trên ghế chủ tịch, Lý Dục Hào vừa nghe báo cáo, vừa vô thanh vô tức mà chú ý đến y.

Nửa tiếng sau, hội nghị cuối cùng cũng kết thúc, Trần Dật Hào nhanh chóng rời khỏi phòng họp, lập tức nhấn gọi Trần Kiến Lâm.

“ A lô….. Dật Hào à…….” Trong điện thoại truyền đến âm thanh nhút nhát của Trần Kiến Lâm.

“ Ba? Xảy ra chuyện gì……”Trần Dật Hào còn chưa hỏi xong, một đạo âm thanh hung ác đã thay thế cho Trần Kiến Lâm.

“Trần Dật Hào phải không?”

“ Là tôi, xin hỏi là vị nào vậy?”Trần Dật Hào hữu lễ hỏi.

Lúc này, Lý Dục Hào đã từ phòng hội nghị đi ra, hắn giao tiếp vài câu với những người bên cạnh, rồi một mực nhìn Trần Dật Hào đang đứng trong góc gọi điện thoại.

Người đó hung hãn nói: “Trần Dật Hào, cậu nghe rõ cho tôi, ba của cậu mượn của chúng tôi một trăm vạn, ổng nói ổng không thể trả nổi, cậu bảo phải làm sao đây?”

Lại tới rồi! Trần Dật Hào sắc mặt trầm xuống. Trần Kiến Lâm thanh âm mang theo tiếng khóc lại mơ hồ truyền đến: “Dật Hào ~ ~ ~ Con phải giúp ba a ~ ~ ~”

Trần Dật Hào nhịn không được tức giận hỏi: “Tôi thay ông ấy trả, xin đừng làm tổn thương ba tôi.”

“ Cậu chịu trả thì tốt, hạn cho cậu trước mười giờ tối mai đưa tiền tới, không thì cứ chờ đó mà thu thập ngón tay của ba cậu đi!” Đối phương uy hiếp.

Trần Dật Hào lạnh giọng hỏi: “Xin hỏi phải đưa đến chỗ nào?”

Muốn y trước thời hạn mang đến một trăm vạn là không thể nào, y phải làm rõ thân phận của đối phương trước, để tìm cách đàm phán tốt hơn.

“ Đợi cậu chuẩn bị tiền cho tốt rồi, thì lại gọi điện thoại hỏi tôi!” Người đó cũng không ngốc, tiếp tục nói mấy lời hung hăng: “Sau khi cho cậu biết địa điểm, thì trong vòng một tiếng cậu phải đến liền, nếu không, thì cứ chờ mà lấy ngón tay của ba cậu đi!”

Hắn nói xong, liền ngắt điện thoại, Trần Dật Hào cầm điện thoại, thần sắc ngưng trọng, Lý Dục Hào thấy y đã nói chuyện xong, chậm rãi đi đến bên cạnh.

“ Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Hắn nhẹ giọng nói.


“ Không có gì.”Trần Dật Hàokhông cho rằng cần phải nói chuyện này với hắn, dù sao bản thân cũng tuyệt đối không cầu xin sự giúp đỡ của tên Lý Dục Hào này.

Lý Dục Hào đã thay y trả ba trăm vạn, y không muốn nợ nần của mình đối với hắn càng tiếp tục tăng thêm.

“ Có chuyện gì cần tôi phải giúp đỡ không?”Lý Dục Hào một chút cũng không tin cái gọi là “không có gì” của y.

“ Thật sự không có.”Trần Dật Hào nhẫn nại nói.

Lý Dục Hào bỗng nhiên cố chấp nắm lấy tay trái của y, trên cổ tay của Trần Dật Hào vẫn đeo chiếc dồng hồ bình thường lúc trước.

“ Cậu không đeo chiếc Patek Philippe mà tôi tặng sao?”

“ Hàng quý như vậy, tôi sợ sẽ làm hư, chỉ cần đến lúc đi giao dịch tôi sẽ mang.”Trần Dật Hào tùy tiện nói, nếu như lấy chiếc đồng hồ đó đi bán, nói không chừng có thể trả được một trăm vạn kia….. nhưng y không thể làm như vậy, ai!

Lý Dục Hào bỏ tay y xuống, thâm trầm đánh giá y.

“ Lý tiên sinh, nếu không có chuyện gì, ta muốn cáo từ trước.”Trần Dật Hào chỉ muốn nhanh chóng đẩy hắn ra để đi, bản thân còn có một mớ chuyện phải lo xử lý này.

“ Vậy được rồi.”Lý Dục Hào cũng không giống trước kia níu kéo dây dưa, sảng khoái để y đi.

“ Vậy, tạm biệt.”Trần Dật Hào nói xong, nhanh chóng đi khỏi.

Lý Dục Hào nhìn bóng lưng rời đi của y khá lâu, cũng quay người đi mất.

***

Cách ngày____ Trần Dật Hào chạy đông chạy tây, không dễ dàng gì mới gom được sáu mươi vạn, tuy rằng không đủ, nhưng trước mắt thời gian quy định đã đến, y chỉ có thể gọi điện vào máy Trần Kiến Lâm.

Tiếp điện thoại vẫn là tên đàn ông hung ác ngày hôm qua, hắn tự xưng họ Hoàng, bảo Trần Dật Hào mang tiền đến một kho hàng cũ ở bến tàu gặp hắn.

Trần Dật Hàođi cùng với tài xế và hai người đàn em, mang theo một vali sách tay chứa đầy tiền đến chỗ hẹn, y để tài xế ở bên ngoài bến tàu đợi, bản thân cùng hai người kia đi đến chỗ hẹn ở kho hàng.

“ Dật Hào____” Trần Kiến Lâm bị hai tên to con dữ tợn kẹp ở giữa khi nhìn thấy y tới, kích động không ngừng.

Trong kho hàng có tổng cộng gần mười người, tên đàn ông thủ lĩnh đang ngồi trên ghế, hai chân gác lên trên mặt bàn trước mặt, hắn chắc đã đến ba mươi, trên mặt tràn đầy thần sắc bạo lực, mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng, trên cánh tay phủ đầy hình xăm, người này chắc là tên họ Hoàng đó rồi, Trần Dật Hào nghĩ vậy, y chưa từng gặp qua người này trong hắc đạo, trước mắt vẫn không thể xác định đối phương là đến từ đâu, nhưng thấy tư thế của mấy tên thủ hạ kia, chắc không phải là hội cho vay nặng lãi bình thường.

“ Tiền đâu?” Thanh âm thô thiển của Hoàng Hiểu Đông vang lên.

“ Mang đến rồi đây.”Trần Dật Hào lạnh lùng đảo mắt nhìn Trần Kiến Lâm một lần, sau khi xác định ông không bị tổn thương gì, mới đem vali trong tay giao lại cho đàn em đứng bên cạnh tên đàn ông họ Hoàng.

Tên đàn em đó cùng một người khác bắt đầu đếm, bọn chúng rất nhanh phát hiện tiền không đủ.

“ Đại ca! Mới có sáu mươi vạn!” Tên đàn em đó nói bằng chất giọng đặc biệt mang theo khẩu ngữ vùng quê.

“ Mẹ nó!” Hoàng Hiểu Đông tức giận nhìn Trần Dật Hào, “Mày dám chơi tao hả?”

“ Tôi chỉ có thể gom được bao nhiêu đó.”Trần Dật Hàokhông cho rằng mình làm bậy nói: “Xin anh trước tiên cứ lấy nhiêu đây, còn lại thì trong vòng một tuần tôi sẽ giao cho anh.”

“ Mẹ mày! Vậy trước tiên tao trả đầu của ba mày lại cho mày, phần còn lại thì sau một tuần nữa tới lấy được không?” Hoàng Hiểu Đông không lưu tình gầm lên, mấy đàn em sau lưng hắn đang chế giễu.

“ Hoàng tiên sinh, xin đừng bức người quá đáng.”Trần Dật Hào khẩu khí lạnh đi.

“ Lão đây bức mày chỗ nào? Là ba mày tự chạy đến mượn tiền lão đây nha!”

Trần Kiến Lâm ở sau lưng hắn thấp giọng kêu lên: “Ta chỉ mượn hắn có ba mươi vạn thôi!”

“ Phi!” Hoàng Hiểu Lôi thô tục phun một ngụm: “Lão đây lấy tiền lời cao lại không phải là chuyện mới một hai ngày, ai bảo ông mượn tiền của ta làm chi?”

“ Đây……” Trần Kiến Lâm không còn gì để nói.

“ Hoàng tiên sinh.”Trần Dật Hào nhẫn nhịn nói: “Thiếu nợ trả tiền là việc chính đáng đúng đạo, còn bốn mươi vạn còn thiếu tôi nhất định sẽ trả cho anh, xin anh yên tâm, hy vọng anh trước hết thả ba tôi ra.”

“ Sẽ trả sẽ trả, mày nói nghe hay ghê! Muốn lão đây đợi bao lâu?”

“ Một tuần ……. Không, trong ba ngày, tôi nhất định trả cho anh.”

“ Ba ngày? Vậy thì phải tăng thêm 50%lợi tức rồi.” Hoàng Hiểu Đông lớn miệng như sư tử nói.

“ Hoàng tiên sinh, lợi tức như vậy không phải quá cắt cổ rồi sao?”Trần Dật Hàonhư thường biện luận với hắn.

“ Quá cao? Không thỏa mãn thì lập tức trả hết cho tao đi!” Hoàng Hiểu Đông mở miệng gầm lên, bên ngoài kho hàng truyền đến tiếng xáo trộn, tên đàn em phụ trách canh cửa la lên: “A! Mấy ngườikhông thể vào! Ô……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận