Tĩnh Vĩ ngồi buồn bực, cô bạn tốt Tề Kỷ ngồi đối diện đem trà sữa đặt trước mặt cô.
“Tĩnh Vĩ, trà sữa dâu tây cho cậu nè!” Tề Kỳ ân cần thăm hỏi, “Nè, cái mặt như vầy là sao đây? Chưa tìm được công việc nào khác hả?”
“Ừ!” Tĩnh Vĩ thở dài một tiếng. “Tề kỳ, cậu nói ình biết, có bao nhiêu công ty hay tập đoàn nào lớn mạnh hơn thế lực nhà họ Lăng?”
“Lăng thị hả?” Tề Kỳ hỏi.
“Ừ chính là Lăng thị đó.” Tĩnh Vĩ oán hận nói.
Gã đại thiếu gia đáng ghét!
Tĩnh Vĩ ngồi uống trà sữa, Tề Kỳ dùng laptop lên mạng tìm kiếm.
“Cũng có vài thế lực mà Lăng thị không động đến được…” “Nhưng mà…” Tề Kỳ tò mò nhìn Tĩnh Vĩ, “Cậu nói ình xem tại sao phải tìm những công ty này?”
“Đến lúc đó mình sẽ giải thích cho cậu nghe!”
“Được rồi, để mình in mấy tài liệu này cho cậu.” Tề Kỳ vui vẻ nói. “À, Tĩnh Vĩ, có thời gian không đi học hội họa với mình đi?”
Tề Kỳ là cô gái yêu thích tự do, vì vậy khi tốt nghiệp liền chọn nghề thiết kế có thể thoải mái làm việc ở nhà. Khi rảnh rỗi, đam mê lớn nhất của cô là hội họa.
Tề Kề tới thành phố sau Tĩnh Vĩ, thông qua vài người bạn mới biết nhau, hai cô gái nói chuyện hợp ý, rất nhanh trở thành bạn thân. Cô hiểu rõ hoàn cảnh của Tĩnh Vỹ, những năm qua cô vẫn luôn theo dõi giúp đỡ cho bạn mình.
“Mình nói cậu nên thả lỏng một chút, chuyện công việc không cần phải gấp gáp. Cậu nha, nếu có thể xin vào làm trong mấy công ty này, chắc chắn rất rất có tương lai!”
Nhìn những xấp tài liệu Tề Kỳ đưa, Tĩnh Vỹ cúi nhìn một chút. Đầu tiên…chính là tập đoàn Night. Được, cô quyết định ngày mai sẽ bắt đầu từ tập đoàn này!
“Tĩnh Vĩ, cậu đi với mình tham gia khóa hội họa nha?”
“Ừ!” Tĩnh Vĩ khẽ cười.
Đây không phải lần đầu tiên theo Tề Kỳ đi học hội họa, chỉ cần có thời gian, cô cũng tham gia. Tề Kỳ có nói, mỗi lần nhìn những bức tranh còn kém xa của Tình Vĩ, cô có cảm giác rất tự hào…Haiz, con nhỏ này…
……..
Hôm sau, Tĩnh Vĩ tỉnh dậy sớm làm vệ sinh cá nhân, ăn mặc chỉnh tề, soi lại bản thân trong gương, xác định hoàn toàn không có vấn đề gì, cô mới ra khỏi nhà.
Cô không ngờ chỉ giới thiệu vắn tắt kinh nghiệm làm việc mà tập đoàn Night đã thông báo đi phỏng vấn.
Thật là một tin tức tốt đáng kinh ngạc!
Chỉ cần nghĩ tới khuôn mặt thất vọng của tên Lăng Vũ phách lối là trong lòng cô cảm thấy hả dạ, khóe môi Tĩnh Vĩ bất giác cong lên. Cô tin tưởng tập đoàn Night tuyển chọn chắc chắn sẽ không vì một đại thiếu gia họ Lăng mà bất công đánh rớt cô!
Tĩnh Vĩ chăm chú nhìn kiến trúc bề thế của tập đoàn, thật sự là quá sức tưởng tượng. Nơi này nổi tiếng là “một tấc đất một tấc vàng”, tất cả các hãng hay thương hiệu lớn đều tập trung tại đây. Tập đoàn Night, là nơi phồn hoa nhất trong thành phố.
Bảng hiệu mạ vàng dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh thật đẹp. Tĩnh Vĩ hít một hơi sâu, đi vào.
“Xin chào, tôi là Tô Tĩnh Vĩ, đã được thông báo đến phỏng vấn hôm nay.”
Sau khi giới thiệu mục đích, một nhân viên xinh đẹp nhanh chóng dẫn cô đến phòng chờ phỏng vấn.
Tĩnh Vĩ tự nhủ nhất định phải cố gắng lên!
Vòng sơ khảo xem như thuận lợi, bởi vì trong đơn xin việc cô đã nói qua mình có sáu, bảy năm kinh nghiệm. Tĩnh Vỹ cảm thấy người phỏng vấn rất hài lòng với cô.
“Rất cám ơn Tô tiểu thư đã tới đây. Cô có thể về chờ điện thoại của chúng tôi.”
Nếu họ có ý định cho cô vào vòng trong nhất định sẽ gọi thông báo cô đến thi tiếp. Trong đáy lòng Tĩnh Vĩ cảm thấy bất an. Quả nhiên khi mới vừa ra khỏi tập đoàn Night, Tĩnh Vĩ đã nhìn thấy xe của Lăng Vũ, không cần nghĩ cô cũng biết ý đồ xấu xa của hắn.
Lăng Vũ thật sự là một kẻ quá đáng! Hắn cứ vậy mà liên tục theo dõi cô sao?
Tĩnh Vĩ âm thầm rút di động ra, bấm số gọi một cuộc điện thoại. Cô đứng đó, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.
Lăng Vũ, hắn có bản lĩnh thì cứ ở đó đi!
Trong chốc lát sẽ biết điều gì đang chờ hắn. Hắn nghĩ theo dõi cô thật thú vị sao?
Tiếng còi xe cảnh sát vang lên từ xa. Tĩnh Vĩ từ từ bước đi.
Lăng Vũ tiến lại gần, “Tô Tĩnh Vĩ, em nghĩ rằng có thể vào tập đoàn Night?” hắn khinh miệt nhìn cô, “Em không cần nằm mơ!”
“Anh theo dõi tôi?” Tĩnh Vĩ hờ hững nhìn hắn.
“Theo dõi thì đã sao? Bổn thiếu gia không có việc làm, cảm thấy theo dõi em như vậy rất hay.” Hắn cười lạnh, “Hơn nữa tôi còn biết một người rất thú vị.”
Nếu không theo dõi cô, làm sao hắn biết cô gái này có một người bạn xinh đẹp như thế?
“Anh đã công khai nhận tội, mời anh theo chúng tôi về đồn cảnh sát điều tra.” Viên cảnh sát bất ngờ xuất hiện, “Xin hỏi tiểu thư là người gọi điện cho chúng tôi?”
“Phải, là tôi. Tôi bị người đàn ông này theo dõi mấy hôm nay rồi.”
“Em…” Lăng Vũ đen mặt. Chỉ vì hắn theo dõi mà cô dám báo cảnh sát?
“Xin mời anh đi theo chúng tôi.” Viên cảnh sát cứng rắn.
Lăng Vũ tức giận rống lên, “Các ông có biết tôi là ai không? Thả tôi ra, thả ra!” Hắn quay lại gào lên, “Tĩnh Vĩ, cô sẽ không có một ngày bình an, tôi thề!”