Hắc Hóa Bệnh Kiều Ngắn Hợp Tập Edit


Đang mải suy nghĩ, Tần Triệt đứng ở cửa phòng học đã dùng thanh âm ôn hòa nhất gọi cô
“Lớp trưởng, chúng ta đi ăn cơm”
Triệu Vãn tạm thời dẹp nghi ngờ qua một bên, nhấc chân về phía nhà ăn.

Triệu Vãn nhận lấy đôi đũa bạn cùng bàn đưa qua , chọc chọc ớt xanh, không vui để ra một bên.
“Không thể kén ăn.” Trong mắt xuất hiện đôi đũa khác, để ớt xanh cô đặt qua vào bát.
“Tớ không thích cái này, tớ không ăn.” Triệu Vãn bất mãn nói
“Không được.”

Không biết có phải ảo giác của cô không, Triệu Vãn thế mà từ trong ánh mắt người đối diện, ánh nhìn không cho phép cô từ chối, sợ tới mức cô hơi hơi sửng sốt một chút.
“Ớt này không cay, ăn một chút tốt cho sức khỏe”.
Bạn học Tần lại là dáng vẻ ôn hòa vô hại, trong nháy mắt cô tưởng mình xuất hiện ảo giác.
Thật sự rất lạ, kỳ quái, Triệu Vãn trong lòng liên tục nhắc nhở chính mình, nhất định là đã xảy ra chuyện gì mình không biết.
Bởi vì, tất cả đều mọi người thay đổi!
Triệu Vãn từ bé chính là con nhà người ta, lên cấp ba lại đảm nhận hai năm chức vụ lớp trưởng, hơn nữa giáo viên không hề có ý định tìm người khác thay thế cô.

Trong lớp học được giáo viên ưu ái, bạn học tin tưởng, Triệu Vãn cô giống như cá gặp nước.


Hơn nữa, tính cách cô hòa đồng, ngoại hình được người ta yêu thích, vì thế nhân duyên rất tốt .
Nhưng mà, hiện tại đều thay đổi.

giáo viên không còn ưu ái Triệu Vãn như trước đây, cô giống như người vô hình vậy, nhìn thấy Triệu Vãn sẽ không cười với cô, đều không thèm liếc cô một cái, nhiệm vụ được phân vốn là của cô giờ cũng có người thay thế.
Bạn học không nói chuyện với Triệu Vãn, thậm chí là trốn tránh, thường xuyên thảo luận cô sau lưng, Triệu Vãn tiến lên dò hỏi, bọn họ chỉ biết lắc đầu xua tay, ngay cả mở miệng cũng không.

Trước kia nhân duyên tốt như Triệu Vãn, hiện tại ở sân trường phạm vi mấy mét đều không có người hỏi han.
Vì cái gì? Triệu Vãn rốt cuộc nhịn không được đi dò hỏi người duy nhất không rời xa cô, bạn học Tần .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận