Edt: Mítt
~~~~~~~
“Tô Tiểu Vãn, cứu mạng!”
Tô Vãn mới từ khoang chấp hành số 2 đi ra, đang chuẩn bị tra một chút danh sách nhiệm vụ, cửa phòng của khoang chấp hành số 2 lại đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra, Đinh Giai Giai hấp tấp chạy vào, không quan tâm nhắm thẳng vào trong ngực Tô Vãn mà chạy, may mắn Tô Vãn né tránh mau, mới làm Đinh Giai Giai ủi vào khoảng không.
“Tô Tiểu Vãn, Vãn Vãn.”
Đinh Giai Giai vẻ mặt ủy khuất nhìn Tô Vãn, từ lần trước sau khi phát hiện Tô Vãn cũng sẽ cười, Đinh Giai Giai cảm thấy mình cần phải cùng đồng chí Tô Tiểu Vãn tạo quan hệ tốt, xúc tiến một chút tình hữu nghị giữa các đồng sự.
“Cô có việc?”
Đối mặt với sự nhiệt tình thình lình của Đinh Giai Giai, xin thứ cho Tô Vãn vô năng tiếp nhận.
“Vãn Vãn.”
Đinh Giai Giai đưa ra khuôn mặt loli đáng thương hề hề nhìn Tô Vãn...
“Cô phải cứu tôi, chỉ có cô mới có thể giúp tôi.”
Quả nhiên vô sự hiến ân cần, tất có sở cầu.
“Chuyện gì?”
Tô Vãn tuy rằng không quá quen thuộc với người trong cùng bộ môn, nhưng trên thực tế tính cách của cô cũng không quá cao lãnh.
“Giúp tôi qua cái nhiệm vụ này đi.”
Đinh Giai Giai mở ra máy truyền tin của mình trực tiếp bấm ra một cái nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ này bổn bảo bảo qua ba lần! Ba lần đó! Tô Tiểu Vãn có biết không? Đây là nữ chủ mà tôi thấy khó thu phục nhất! Cầu cô giúp tôi đem cô ta diệt đi, không, cô giúp tôi độ hóa cô ta đi! Bổn bảo bảo đã sử dụng hết mọi cách, đoạt nam nhân của cô ta, hại chết lam nhan tri kỷ của cô ta, đờ mờ, cuối cùng cô ta vậy mà còn đuổi theo chắn dao nhỏ cho tôi! Tôi thật sự say, tôi thật sợ tôi tiếp tục làm nhiệm vụ này thì sẽ có một ngày bị cô ta độ hóa mất.”
Ách.
Nghe Đinh Giai Giai nói, trên mặt Tô Vãn cũng hiện lên một tia nghiền ngẫm.
Có thể đem Đinh Giai Giai bức thành như vậy, nữ chủ đại nhân phải có bao nhiêu cường đại a?
Hào quang thánh mẫu của cô ta tuyệt đối là level MAX~
“Tô Tiểu Vãn, Vãn Vãn, cô đáp ứng tôi đi!”
Đinh Giai Giai thấy Tô Vãn hình như có chút suy nghĩ, lập tức chớp mắt to đáng thương hề hề nhìn cô.
“Được rồi, đem nhiệm vụ truyền cho tôi, tôi xem một chút, nếu có thân phận thích hợp, tôi tiếp.”
“Có có có, tuyệt đối có nhân vật thích hợp với cô!”..
Thấy Tô Vãn đáp ứng, Đinh Giai Giai lập tức kích động đem tư liệu nhiệm vụ truyền tới máy truyền tin của Tô Vãn.
Đối với yêu cầu làm nhiệm vụ của Tô Vãn, Đinh Giai Giai cũng rất rõ ràng....
Thứ nhất, thân phận nhân vật cần phải là bạn gái cũ.
Thứ hai, trước khi tiến vào nhiệm vụ, nhân vật trong nguyên thế giới không thể cùng bất kì kẻ nào có quan hệ thân mật.
Yêu cầu như vậy Đinh Giai Giai xem ra rất khó, nhưng mà cũng may trong thế giới này vừa lúc có một nhân vật hoàn toàn phù hợp với hai điểm này.
Xem đại khái cốt truyện một chút, Tô Vãn gật gật đầu.
“Được rồi, nhiệm vụ này tôi tiếp.”
“Cảm ơn, moah moah ~”
Đinh Giai Giai tiến lên một bước nhón mũi chân muốn ở trên mặt Tô Vãn hôn một cái, kết quả lại lần nữa bị Tô Vãn tránh né qua.
Đinh Giai Giai: Ô ô ô, cảm giác mình bị Tô Tiểu Vãn ghét bỏ ~ cầu an ủi a ~
Mắt thấy Tô Vãn đã tiếp nhiệm vụ tiến vào khoang chấp hành, Đinh Giai Giai còn đứng ở trong phòng thông hành khoang số 2 lưu luyến, ai, đến thời điểm nào mình mới có thể ở chỗ này làm nhiệm vụ chứ? Nghe nói khoang số 2 so với khoang số 3 thoải mái hơn nhiều.
Ở thời điểm Đinh Giai Giai vẻ mặt hâm mộ nhìn khoang chấp hành, máy định vị của cô đột nhiên bắt đầu lập loè....
Emma, nam thần cuối cùng cũng làm nhiệm vụ!
Đinh Giai Giai lập tức hưng phấn mở máy định vị vị diện, sau đó, sau đó liền không có sau đó.
Nhìn nhìn khoang chấp hành của Tô Vãn, Đinh Giai Giai lại vẻ mặt thất sắc nhìn nhìn tín hiệu vị diện trên máy định vị của mình....
Nam thần vào thế giới nhiệm vụ, thế giới kia vốn dĩ cũng là thế giới nhiệm vụ của mình, nhưng mới vừa rồi mình đem nó chuyển cho Tô Tiểu Vãn ~
Đinh Giai Giai: Ai cũng đừng khuyên ta, để ta trước tiên lẳng lặng khóc một lát.. (thấy cũng tội chị, mà thôi cũng kệ chị, mơ tưởng Tô tướng quân là không xong đâu chị êi :v)
Thế giới nhiệm vụ~~~~~~
Ý thức Tô Vãn tiến nhập vào thân thể mục tiêu nhiệm vụ, trong lúc nhất thời, ý thức mơ hồ cô chỉ cảm thấy cả người rét run.
“Thật lạnh.”
Cô vô ý thức nỉ non một câu, lúc này bên cạnh đột nhiên có một thân thể ấm áp ôm chặt lấy cô.
“Tiểu Vãn, muội phải ráng nhịn, qua buổi tối hôm nay sẽ không có việc gì.”
Giọng nói kia là một giọng nữ nhu nhược, rất nhẹ nhàng và êm tai.
Tô Vãn chậm rãi mở mắt, trước mắt một mảnh đen nhánh, trong sự mông lung chỉ có thể nhìn thấy bên cạnh mình có một hình dáng mơ hồ.
Đây là……
“Vũ Nặc tỷ?”
Tô Vãn nhẹ nhàng gọi một tiếng, nghe được âm thanh của cô, Ngôn Vũ Nặc nhịn không được rũ con ngươi nhìn người nằm trong lòng ngực mình.
“Tỷ ở đây, Tiểu Vãn muội làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là có chút lạnh.”
Tô Vãn thấp giọng trả lời một câu, cô chỉ là muốn xác nhận một chút người này trong đêm lạnh ôm mình có phải là nữ chủ đại nhân hay không.
“Còn lạnh sao?”
Ngôn Vũ Nặc nghe Tô Vãn nói nhịn không được buông tay ra trực tiếp đem cung phục trên người mình cởi xuống.
“Cho muội.”
Nàng dùng quần áo của mình đem cả người Tô Vãn đều bao lấy, sau đó lại mở ra hai tay gắt gao ôm Tô Vãn vào trong lòng ngực của mình.
Đêm rét lạnh, trên con đường yên tĩnh hẻo lánh trong cung, hai tiểu cung nhỏ tuổi cứ như vậy quỳ gối trên đó, lẳng lặng ôm nhau.
“Tốt rồi, như vậy sẽ không lạnh nữa.”
Ngôn Vũ Nặc thấp giọng tự nói, ngữ khí vẫn mềm nhẹ như vậy.
Xác thực là ấm áp không ít, Tô Vãn nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại bắt đầu sửa sang cốt truyện của thế giới này....
Thế giới này nữ chủ chính là Ngôn Vũ Nặc bên cạnh cô, Ngôn Vũ Nặc tên cũng không phải là Ngôn Vũ Nặc, nàng nguyên bản chỉ là tỳ nữ của Ngôn gia ở Tấn Châu, vừa lúc gặp dịp hoàng cung ba năm tuyển cung quyến vào cung một lần, Ngôn gia vốn có hai danh ngạch, đáng nói là đích nữ không muốn vào cung, sau đó Ngôn lão gia mua chuộc quan viên tuyển cung quyến, đem thứ nữ trong phủ không được sủng của mình là Ngôn Vũ Khuynh cùng nữ chủ đại nhân Ngôn Vũ Nặc cải danh đưa vào cung.
Những cung quyến vào cung đều chỉ có mười ba tuổi, đúng là độ tuổi không rành thế sự, tất cả mọi người đều được thống nhất an bài ở phủ nội vụ, được chưởng sự ma ma quản lý cùng dạy dỗ.
Tới một hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm, Ngôn Vũ Khuynh cùng Ngôn Vũ Nặc tuy rằng không phải tỷ muội ruột thịt nhưng vẫn như cũ sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm giữa hai người so với tỷ muội ruột còn thân cận hơn.
Một năm sau, Ngôn Vũ Khuynh và Ngôn Vũ Nặc bị phủ Nội Vụ phân công tới hai nơi khác nhau, Ngôn Vũ Nặc bởi vì từ nhỏ đã là tỳ nữ, cho nên thêu thùa may vá vô cùng xuất sắc, nàng trực tiếp bị đưa đến Thượng Phục Cục, ngày thường phụ trách thêu thùa đa dạng, cung trang trong cung bốn mùa thay phiên chờ được may.
Mà từ nhỏ Ngôn Vũ Khuynh ở Ngôn gia không được sủng ái bởi vì có tài ăn nói, một cái miệng ồn ào, trực tiếp vào Thượng Cung Cục, rồi sau đó bị an bài hầu hạ một Quý nhân mới nhập cung..
Nhân sinh của hai tỷ muội ở ngay lúc này bắt đầu xuất hiện chuyển biến....
Ngôn Vũ Nặc tính cách dịu ngoan, từ nhỏ đặc biệt ôn hoà hiền hậu thành thật thích giúp đỡ mọi người, mà ở Thượng Phục Cục cung nữ từ mới đến lão cạnh tranh rất kịch liệt, Ngôn Vũ Nặc bởi vì nghe lời chăm chỉ chịu được cực khổ nên được Liêu ti nghi coi trọng, điều này mang đến cho nàng rất nhiều phiền toái, mà lúc Ngôn Vũ Nặc hãm sâu vào phiền toái liền được một cung nữ khác trợ giúp, cung nữ này chính là Tô Vãn vào cung cùng nàng.
Tô Vãn là người kinh thành, trong nhà vốn là dòng dõi thư hương, tiếc rằng tới thế hệ của phụ thân nàng, bởi vì Tô lão cha thích cờ bạc làm cho gia cảnh sa sút, còn nợ người khác một khoản ngân lượng kếch xù, không cách nào trả nổi, cha nàng đành phải đem nàng bán vào trong cung.
Tô Vãn và Ngôn Vũ Nặc cùng bị phân đến Thượng Phục Cục, hai người ngay từ đầu cũng không giao thoa gì, nhưng Tô Vãn nhìn thấy người khác luôn khi dễ Ngôn Vũ Nặc, mà Ngôn Vũ Nặc lại thành thật luôn luôn yên lặng chịu đựng, vì thế Tô Vãn bắt đầu trợ giúp Ngôn Vũ Nặc, ở thời điểm nàng bị khi dễ thì sẽ trợ giúp nàng cùng nhau phản kích, sau đó hai người chậm rãi trở thành tỷ muội tốt.