Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Muội Chỉ Ái Cật Nhục [xuyên Nhanh]

Edt: Mítt
~~~~~~~

Đỗ thị.

Điện tự tinh hoành sang tên thật thuận lợi, sáng sớm toàn bộ nhân viên cao cấp của Đỗ thị đều nghe được tiếng gió, biết Đại thiếu đem điện tử tinh hoành tách ra độc lập tự mình kinh doanh.

Công nhân của những bộ môn khác vẫn như cũ ai bận việc nấy, những biến động này đối với bọn họ mà nói không có bất kì ảnh hưởng gì, nhưng nhóm lão công nhân của điện tử tinh hoành lại đều lo lắng sốt ruột, một đời vua một đời thần, hiện tại rất nhiều người đều lén lút nghị luận Đại thiếu cùng Nhị thiếu vì tình mà trở mặt, hiện giờ Đại thiếu tách ra điện tử tinh hoành, những lão công nhân đó cảm thấy tình huống mười phần không ổn.

Toàn bộ Trung Quốc ai không biết Đỗ  đại thiếu có một phòng thí nghiệm riêng của mình, chuyên nghiên cứu người máy, mà phòng thí nghiệm kia có một đám nhân tài kĩ thuật cao vô cùng chuyên nghiệp, tùy tiện lấy ra một người đều so với công nhân bình thường của điện tử tinh hoành hiếu thắng hơn vài lần.

Ở thời điểm lầu 28 của điện tử tinh hoành một mảnh mây đen sương mù, Đỗ Thần ngồi ở trong văn phòng trên tầng cao nhất đang lật xem tư liệu về Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên mà Dư Phong đưa cho.

“Tô Kiến Quân này thật đúng là thói hư tật xấu không ít.”

Đỗ Thần khép lại tư liệu, nhẹ nhàng xoa xoa ấn đường, Tô Kiến Quân tham tài, háo sắc, nhát gan sợ phiền phức, người như vậy tuy rằng dùng để mượn sức tốt nhất nhưng trên thực tế lại căn bản không thể trọng dụng, có động tĩnh gì, bảo đảm lập tức sẽ thay đổi đầu súng trở thành phản đồ.

So sánh mà nói, Lý Mỹ Quyên lại là một tồn tại đáng giá mượn sức.

Một nữ nhân hư vinh, có tâm cơ, tham lam, nữ nhân như vậy chỉ cần bạn cho bà ta một chút ngon ngọt, để bà ta dần dần tự mình bành trướng, bà ta sẽ hoàn toàn bị lạc ở trong thế giới tiền tài cùng quyền lợi.

“Lý Mỹ Quyên đối với thẩm mỹ viện của Đỗ thị có hứng thú?”

Đỗ Thần giơ tay nhẹ nhàng gõ gõ những tư liệu đó, thấp giọng hỏi một câu..

“Đúng vậy, Boss, căn cứ chúng ta điều tra, bà ta không chỉ một lần ở trước mặt những chị em tốt thân thích nói qua, tương lai con rể bà ta sẽ đem cơ cấu mắt xích Eve giao cho bà ta xử lý."..

Dư Phong đứng ở một bên, vẻ mặt nghiêm túc trả lời vấn đề Đỗ Thần.

“Được, giúp tôi chuẩn bị một phần hợp đồng, trong ngày hôm nay Lý Mỹ Quyên chính là CEO của mắt xích Eve!”

Đỗ Thần hơi mỉm cười, chỉ vài câu đã quyết định tốt tương lai của Lý Mỹ Quyên.

“Boss! Lý phu nhân tuy rằng là mẹ của Tô tiểu thư, nhưng bà ta đối với ngành sản xuất mỹ phẩm cái gì cũng không hiểu, hơn nữa Eve của chúng ta là muốn phục vụ cho toàn bộ xã hội thượng lưu, làm như vậy, có phải có chút không thỏa đáng hay không? “

Dư Phong lần đầu tiên đối với quyết định của Đỗ Thần có dị nghị, mà nghe hắn nói, Đỗ Thần chỉ là lạnh lùng cười.

“Tôi chính là biết bà ta cái gì cũng không hiểu, người vô tri là dễ khống chế nhất, hơn nữa tới Eve cả ngày cùng những quý phu nhân giao tiếp, hư vinh như Lý Mỹ Quyên, bà ta sẽ làm ra chuyện gì đây? Thật là làm người ta chờ mong!”

Liếc thấy nụ cười lạnh chợt lóe qua trên mặt Đỗ Thần, Dư Phong lập tức rũ mắt đứng ở một bên.

“Tôi biết nên làm như thế nào.”

Dùng tiền tài phô thành bẫy rập hoa lệ, trên đời này có mấy người có thể cự tuyệt?

……

Từ lúc Tô Duệ bắt đầu tiếp nhận điện tử tinh hoành, sinh hoạt của hắn lập tức lại lu bù lên, mà bởi vì hắn không có giảm biên chế, ngược lại còn nâng cao phúc lợi cùng đãi ngộ cho các lão công nhân, điều này làm cho tảng đá trong lòng mọi người ở điện tử tinh hoành tất cả đều rơi xuống, so với trước kia còn ở Đỗ thị, hiện tại mọi người hình như càng nhiệt tình hơn.

Tô Tiểu Tô vẫn như cũ thích vây quanh Tô Duệ, cô bé thích nhất là phòng thí nghiệm che kín dụng cụ tinh vi, bởi vì cô bé chính là được Tô Duệ tạo ra ở phòng thí nghiệm.

Mỗi ngày từ công ty về đến nhà, Tô Tiểu Tô đều sẽ chủ động kể cho Tô Vãn nghe những chuyện trong công ty, bởi vì giọng nói cô bé quá lớn, ồn ào đến bạn nhỏ Lăng Lệ ở một bên, tiểu Lăng Lệ nhíu mày, nhưng mà……

Lăng Lệ rầu rĩ ngồi ở một bên, còn không phải là đi công ty của ba ba tham quan sao? Có cái gì mà khoe chứ?

Bổn thiên tài mới không đi đâu, ấu trĩ.

“Thiên Thiên?”

Lúc này thay một thân đồ ở nhà màu đen, Tô Duệ không biết từ khi nào xuất hiện ở trước mặt Lăng Lệ.

“Bác hai.”

Đối với vị bác hai này của mình, Lăng Lệ vẫn rất tôn kính, không có biện pháp, từ lần trước ở trong hoa viên nhìn thấy bác hai thế mà có thể từ tầng lầu cao như vậy lướt không khí bay đến trong hoa viên đỡ được Tô Tiểu Tô, một khắc kia, Lăng Lệ biết bác hai mình tuyệt đối không phải người thường.

“Thiên Thiên, máy tính ở công ty của chúng ta gần đây muốn thăng cấp hệ thống phòng vệ an toàn, ngày mai con đi công ty với ta xem một chút được không?”

“A? Cái gì?”

Lăng Lệ chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt nhìn Tô Duệ: “Bác hai, cái gì là hệ thống an toàn?”

“Hửm?”

Thấy tiểu quỷ phúc hắc này vậy mà giả ngu với mình, Tô Duệ nâng mí mắt.

"Hệ thống an toàn đó chính là một loại trình tự của máy tính có thể phòng ngừa số liệu bị bên ngoài công kích, tuy rằng công ty chúng ta khoa học kỹ thuật đã vượt mức quy định, nhưng theo đó, kĩ thuật của hacker hiện tại cũng đặc biệt lợi hại, ví như nói cái danh hiệu hacker siêu cấp "song bảy" gì đó , Thiên Thiên con nghe nói qua chưa?”

Lăng Lệ:……

Song bảy là thứ gì chứ! Bổn thiên tài lúc trước lưu lại chữ kí rõ ràng là “L·L” là viết tắt của Lăng Lệ có biết không?

Cuối cùng là tên nào ánh mắt không tốt có thể đem nó xem thành hai số bảy, cuối cùng còn đặt tên là song bảy?

“Thiên Thiên?

Tô Duệ lần nữa kêu một tiếng, Lăng Lệ cuối cùng mới phản ứng lại.

“Bác hai, chị Tô Tô nói công ty các người chơi rất vui, vậy ngày mai con liền cùng chị ấy đi tham quan.”

“Ngoan.”

Nhìn tiểu quỷ thức thời như vậy, Tô Duệ lúc này mới vừa lòng cười, đứng dậy, hướng về phía vợ mình vẫy vẫy tay: “Lão bà, lên lầu nghỉ ngơi đi, anh rất mệt.”

“A.”

Tô Vãn hôn hôn Tô Tiểu Tô, lúc này mới theo Tô Duệ lên lầu, chờ hai người đều đi rồi, dưới lầu chỉ còn lại có Tô Tiểu Tô cùng Lăng Lệ.

Hai đứa nhỏ liếc nhau, cả người đều vạn phần khinh thường quay đầu đi……

Phòng ngủ trên lầu, Tô Duệ lôi kéo Tô Vãn vào phòng, hai người đầu tiên là thân thiết trong chốc lát, sau đó pha chút nước ấm tắm rửa, thời điểm Tô Vãn từ bồn tắm đi ra nhìn thấy Tô Duệ đang mặc áo ngủ ngồi ở ghế mềm cạnh giường xem tư liệu.

“Đang xem cái gì đó?”

Tô Vãn từ sau lưng vòng qua, một đôi cánh tay ngọc nhẹ nhàng ôm lấy cổ Tô Duệ, một đầu tóc đen còn mang theo hương thơm nhè nhẹ cùng ẩm ướt, tất cả đều tán ở trên đầu vai Tô Duệ.

“Đây là một ít tư liệu về Đỗ thị.”

Tô Duệ vừa nói, một bên nâng một bàn tay, dùng ngón tay câu lấy ngọn tóc Tô Vãn, ở đầu ngón tay mình vòng tới vòng lui.

“Vợ, mấy ngày gần đây em có nhìn thấy Lý Mỹ Quyên cùng Tô Kiến Quân không?”

“Bọn họ sao? Cả ngày không thấy mặt, không phải là ở bên ngoài làm chuyện gì chứ?”

Nghe Tô Duệ hỏi, Tô Vãn liền biết nhất định là xảy ra chuyện gì.

“Cũng không phải chuyện lớn gì.”

Ngữ khí Tô Duệ không chút để ý: “Đỗ Thần đem vị trí CEO của mắt xích nhãn hiệu mỹ phẩm Đỗ thị cho Lý Mỹ Quyên.”

“Cái gì?”

Nghe Tô Duệ nói, cả người Tô Vãn đều kinh ngạc mở to mắt.

“Đỗ Thần hắn não nhúng nước sao?”

Hắn làm như vậy có mục đích gì?
Lấy lòng Lý Mỹ Quyên? Hãm hại Lý Mỹ Quyên?

Nhưng điều đó hình như, đối với hắn mà nói đều không có chỗ nào tốt.

Ách.

Nghe Tô Vãn hỏi, Tô Duệ đột nhiên không biết trả lời như thế nào, hắn cảm thấy, chủ yếu là mình quá ưu tú, ừm. Mà vợ mình bởi vì đi theo bên người mình quá lâu, tự nhiên là bật chế độ tự động che chắn những nhóm ong bướm bên ngoài, cho nên nói ——.

Tô Tiểu Vãn, thật ra Đỗ Thần đối với em còn chưa dứt tình, em không biết đúng không? Em nhất định không nhận ra có phải không?

Đúng, chính là cái hiệu quả này.

Bạn trai cũ cái loại sinh vật này, em chỉ cần làm lơ hắn là được rồi ~

~~~~~~~
Anh Duệ thông minh =))))
Anh Duệ có tâm cmn cơ quá =))))
Anh Duệ tính chu đáo quá =))))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui