Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Edt: Mítt

Đêm giao thừa, vạn ngọn đèn dầu.

Thời điểm Lưu thị mang theo Tô Vãn tiến vào hậu cung, cung uyển đã tới không ít người.

Ở trong một đoàn thiên kim ăn mặc diễm lệ nhan sắc quý nữ, một thân tố cẩm Thẩm Thanh Cẩm thật là phá lệ hấp dẫn người chú ý....

Cái gọi là tẩy tẫn duyên hoa*, làm sao không phải là một loại loè thiên hạ khác?

* tẩy tẫn duyên hoa: xóa bỏ lớp trang điểm bên ngoài, trở về với bản chết thực...Dạng như mặt mộc ý.

Tô Vãn đêm nay vẫn như cũ dựa theo phân phó của Lưu thị mặc cung trang đỏ thẫm, tóc dài cũng búi lên theo kiểu thịnh hành ở đế đô hiện nay, không cầu người thấy được, nhưng cầu không mất lễ với người.

“Vãn tỷ tỷ, tỷ đến rồi!”

Người thứ nhất xông lên cùng Tô Vãn chào hỏi thình lình chính là Thẩm Thanh Dao, tiểu cô nương đêm nay cũng xuyên một kiện cung trang màu đỏ dày nặng, đem khuôn mặt nhỏ ngây ngô phụ trợ càng thêm trắng nõn trong suốt.

“Thanh Dao muội muội.”

Tô Vãn hướng về phía Thẩm Thanh Dao gật gật đầu, bởi vì đã cùng Thẩm gia từ hôn, đối với Thẩm Thanh Dao thân thiết, Tô Vãn có vẻ thật lễ phép, mà những thiên kim quan gia ở một bên cũng đều tránh ở bên kia khe khẽ nói nhỏ..

Tô Vãn biết nguyên chủ ở đế đô là có tiếng tùy hứng, những nhóm quý nữ tự nghĩ có tài lại có đức luôn luôn cao lãnh không muốn cùng "Bao cỏ" Tô Vãn bực này vô tri này giao tiếp, mà những người có thân phận hơi thấp một chút muốn cùng nàng lôi kéo làm quen, lại bị nguyên chủ chướng mắt.

Cho nên, trên thực tế ở đại yến hội này có thể cùng Tô Vãn nói chuyện, thật đúng là chỉ có một mình Thẩm Thanh Dao tiểu loli phúc hắc này.

Lúc này Lưu thị đã sớm bị Vương thị kéo qua bên kia cùng một đám các phu nhân hầu gia hội tụ, Dư thị cũng cùng một đám các phu nhân quen biết vừa nói vừa cười.

Thẩm Thanh Dao lôi kéo Tô Vãn hỏi han, hai người vừa nói vừa cười cũng coi như là hòa hòa khí khí.

Nhưng thật ra Thẩm Thanh Cẩm một mình vẫn luôn thể hiện cô đơn ngồi ở cách đó không xa, mắt lạnh nhìn Thẩm Thanh Dao cùng Tô Vãn chuyện trò vui vẻ, nàng hơi rũ mi, khóe miệng gợi lên ý cười trào phúng....

Đời này Tô Vãn cũng đừng trông cậy gả vào Thẩm gia, Thẩm Thanh Dao còn cố gắng mượn sức nàng ta như vậy, không biết lại đánh cái chủ ý gì……

“Vãn tỷ tỷ, tỷ vì cái gì muốn cùng ca ca từ hôn?”.

Thẩm Thanh Dao thân thiết lôi kéo Tô Vãn hỏi han, đột nhiên đem đề tài chuyển tới trên người Thẩm Ngọc Thư, một khuôn mặt đẹp hiện lên một chút cô đơn.

“Gần đây ca ca rất không vui, Thanh Dao cũng không vui, Vãn tỷ tỷ tỷ tốt như vậy, nếu làm tẩu tẩu của muội nhất định sẽ không khi dễ muội.”

Nói như vậy, Thẩm Thanh Dao còn cố ý dùng sức lắc lắc cánh tay Tô Vãn.

“Ta cùng Ngọc Thư ca không duyên không phận, nếu là tương lai người khác gả vào Thẩm phủ cũng không có ai dám khi dễ muội đâu, muội chính là thiên kim Thẩm gia, ai dám khi dễ muội chứ?”

Tô Vãn không dấu vết đem cánh tay mình từ trong tay Thẩm Thanh Dao rút ra, vẻ mặt mỉm cười.

“Ai nói không ai khi dễ muội?”

Thẩm Thanh Dao ánh mắt lóe lóe, không dấu vết liếc Thẩm Thanh Cẩm cách đó không xa một cái.

“Vãn tỷ tỷ, muội……muội có chuyện, không biết có nên nói cho tỷ biết hay không.”

“A? Chuyện gì?”

Tô Vãn trên mặt lộ ra một tia tò mò, vẻ mặt vội vàng nhìn Thẩm Thanh Dao.

Thẩm Thanh Dao ghé sát vào bên người Tô Vãn, lôi kéo ống tay áo cô, tới gần lỗ tai cô thấp giọng nói.

"Vãn tỷ tỷ còn nhớ rõ chuyện của Ngọc Như lần trước không?”

Ngọc Như……

Nghe Thẩm Thanh Dao nói, biểu tình Tô Vãn quả nhiên trở nên phức tạp, thanh âm cũng có chút run rẩy.

“Muội, muội đã biết cái gì?”

" Muội tìm được nha hoàn ngày đó mang mọi người đi sương phòng ở hậu viện, sau khi phát sinh sự kiện kia, nàng ta đã bị đuổi ra khỏi hầu phủ bán cho câu lan viện, muội cho nàng ta một ít ngân phiếu, để nàng ta chuộc thân, nàng ta lúc này mới giúp muội cẩn thận nhớ lại tình cảnh ngày hôm đó một chút, nàng ta nói…… Nàng ta tận mắt nhìn thấy Vãn tỷ tỷ tự mình đi đến hậu viện, sau đó thời điểm nàng ta rời đi, còn nhìn thấy một người, người kia chính là Ngọc Như, nàng ấy giống như vẫn luôn đi theo phía sau tỷ!”

Thẩm Thanh Dao xác thực vẫn luôn âm thầm điều tra chuyện ngày đó, mà hiện tại trong lòng nàng đã có kết quả rồi.

Tuy rằng nàng không biết Thẩm Thanh Cẩm vì sao phải làm như vậy, nhưng nếu bắt được nhược điểm của Thẩm Thanh Cẩm, nàng tự nhiên là phải lợi dụng!

Tô Vãn nghe được Thẩm Thanh Dao nói, gắt gao cắn cắn môi, trên mặt làm ra một bộ dáng phi thường phẫn nộ...

“Ta nhớ ra rồi, ngày đó ta uống một ly trà, hình như cũng là Ngọc Như đưa cho ta, sau đó lại ta cảm thấy có chút oi bức liền một mình đi bên ngoài hóng gió, kết quả liền nhìn thấy thân ảnh Ngọc Thư ca thoảng qua, ta vốn định tìm huynh ấy trò chuyện, bất tri bất giác đã bị thân ảnh kia dẫn tới hậu viện, sau đó……sau đó có người từ sau lưng đánh ta bất tỉnh, người kia, chẳng lẽ là Ngọc Như? Nhưng mà…… nàng vì cái gì muốn hại ta?”

Tô Vãn vừa nói, một bên lộ ra biểu tình phẫn nộ đến cực điểm..

“Vãn tỷ tỷ, Ngọc Như chỉ là nô tỳ, nàng ta nào có cái bản lĩnh cùng lá gan kia mà dám tính kế tỷ? Ta đoán sau lưng nàng ta nhất định có người sai khiến!”

Nói tới đây, Thẩm Thanh Dao lại không dấu vết liếc mắt nhìn Thẩm Thanh Cẩm cách đó không xa một cái..

“Là Thẩm Thanh Cẩm? Là Thẩm Thanh Cẩm đúng không?”

Ngữ khí Tô Vãn bỗng nhiên kịch liệt lên.

“Ta biết là nàng ta, nhất định là nàng ta!”

“Vãn tỷ tỷ, tỷ đừng kích động như vậy!”

Thấy Tô Vãn nóng nảy như vậy, Thẩm Thanh Dao lại lộ ra biểu tình muốn nói lại thôi.

“Tuy rằng tỷ tỷ thích quấn lấy ca ca, nhưng là…… Tỷ ấy sẽ không ác độc như vậy chứ? Tỷ ấy……”

“Hừ, nàng ta có ý định muốn chia rẽ ta cùng Ngọc Thư ca, tiện nhân này!”

Lúc này Tô Vãn giống như hoàn toàn nghe không được “Khuyên can” của Thẩm Thanh Dao, cô bỗng nhiên đi nhanh đến, ba bước cũng làm thành hai bước đi tới trước mặt Thẩm Thanh Cẩm đang ngồi bên bàn.

Bưng bầu rượu trên bàn lên, Tô Vãn cũng không thèm nhìn tới, liền mở ra, đem tất cả rượu đều đổ trên mặt Thẩm Thanh Cẩm...

“A!”

Thẩm Thanh Dao theo sau chạy tới kinh hô một tiếng, lập tức thuận lợi đem tầm mắt mọi người đều hấp dẫn lại đây.

“Tô Vãn, ngươi đang làm cái gì?”

Đột nhiên bị xối rượu vào mặt, Thẩm Thanh Cẩm lúc này cũng đứng dậy không thể hiểu được nhìn Tô Vãn trước mặt mình thở phì phì.

“Làm cái gì? Ta hôm nay phải hảo hảo giáo huấn tiện nhân ngươi một chút!”

Tô Vãn nhướng mày vẻ mặt khinh miệt nhìn Thẩm Thanh Cẩm.

“Thẩm Thanh Cẩm, ngươi ở sau lưng chơi ám chiêu, tính kế người thì tính là cái bản lĩnh gì? Ngươi còn không phải muốn chia rẽ ta cùng Ngọc Thư ca sao? Hiện tại ngươi được như ý, ngươi có phải đặc biệt đắc ý hay không?”

“Tô tiểu thư, ngươi làm cái gì vậy!”

“Vãn Nhi, đừng hồ nháo!”

Lúc này Dư thị cùng Lưu thị cũng mang theo một đám phu nhân quan gia chạy tới, ở dưới sự khuyên can của mọi người vây xem, Tô Vãn “Nổi nóng” nâng mắt, quét mắt nhìn mọi người một cái.

“Hôm nay ta phải ở trước mặt mọi người vạch trần gương mặt thật của Thẩm Thanh Cẩm, lần trước ở Khánh Xuyên hầu phủ, chính là nàng ta ở sau lưng chơi ám chiêu muốn hại ta, mắt thấy hại ta không thành, nàng ta lại đem nha hoàn bên người mình đẩy ra làm kẻ chết thay!”

“A!”

Nghe Tô Vãn nói, trong đám người phát ra từng trận kinh hô, hôm nay tới đây tham gia yến hội, đại đa số đều là người chứng kiến sự kiện kia, lúc này nghe được Tô Vãn nói ra “Tin nóng” như thế, tất cả đều bị kinh sợ.

Dư thị ở một bên không dấu vết cùng nữ nhi Thẩm Thanh Dao của mình nhìn nhau một cái, mà Lưu thị nghe được Tô Vãn nói lập tức lãnh sắc mặt, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Thẩm Thanh Cẩm.

“Tô tiểu thư, bắt tặc lấy tang chứng, ngươi không cần nghe lời người nào đó liền tùy ý bôi nhọ người khác!”

Cùng Tô Vãn “Tức muốn hộc máu” so sánh, Thẩm Thanh Cẩm lúc này tuy rằng vẻ mặt chật vật, nhưng biểu tình trên mặt thoạt nhìn lại đặc biệt thản nhiên và bình tĩnh.

“Ngươi cùng ca ca ta có hôn ước trong người, cũng coi như tẩu tử tương lai của ta, ca ca luôn đối với ta rất tốt, ta vì sao phải hại ngươi?”

“Hừ, bởi vì Ngọc Thư ca đối với ngươi tốt, ngươi mới càng muốn hại ta, bởi vì ngươi tiểu tiện nhân không biết xấu hổ này, thích Ngọc Thư ca!”

Tô Vãn giơ cằm vẻ mặt khinh thường nhìn Thẩm Thanh Cẩm..

Đối phó với người như Thẩm Thanh Cẩm người, nếu cùng nàng ta phân rõ phải trái giảng chứng cứ, nói không chừng sẽ bị nàng đưa xuống đầm lầy, còn Tô Vãn đối phó loại người này càng thích sử dụng phương thức đơn giản thô bạo một chút...

Ngươi không phải cảm thấy ta tùy hứng làm bậy sao? Tỷ tỷ hôm nay liền tuỳ hứng một phen cho ngươi xem.

“Ngươi……”

Nghe Tô Vãn nói, Thẩm Thanh Cẩm sắc mặt cực kì khó coi.

“Ngươi ngậm máu phun người!”

Thẩm Thanh Cẩm cùng Thẩm Ngọc Thư là huynh muội ruột thịt, bởi vì hai huynh muội tình cảm đặc biệt tốt, bọn họ vẫn luôn là đối tượng của rất nhiều con em quý tộc hâm mộ, lúc này nghe được Tô Vãn nói Thẩm Thanh Cẩm vậy mà sẽ thích ca ca của mình, ánh mắt mọi người nhìn Thẩm Thanh Cẩm đều trở nên rất kỳ quái……

Tuy sống lại một đời, Thẩm Thanh Cẩm vẫn có uy hiếp của chính mình, nàng yêu quý thanh danh của mình như vậy, mà Tô Vãn đêm nay liền cố tình muốn cho nàng thân bại danh liệt!

~~~~~~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui