Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế Ta


Editor: Do_oi96.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

“Ngô”Tô Yên nằm trên đất ngây người hồi lâu.


Mới lên tiếng “Đói”Đầu đặt lên thảm, cũng không có ý đứng dậy lại bò lên giường.

Qua hồi lâu, chậm rãi ngồi dậy.

Ánh mắt ướt át thanh minh.

Khăn trải giường vốn dĩ bọc gắt gao trên người vì các hành động vừa rồi mà rớt xuống.

Da thịt phấn nộn bày ra trong không khí.

Tô Yên cúi đầu, lúc này mới phát hiện mình không mặc gì, trơn bóng.

Chớp chớp mắt, nhớ lại kí ức trước khi ngủ.

Cô nhớ rõ, trời mưa.

Cảm xúc bực bội, có chút mất khống chế.

Khi nghĩ, nâng lên tay, túm lấy chăn đem chính mình che khuất.

Bỗng nhiên, vô tình liếc đến vòng tay hồng bảo thạch trên tay, dừng một chút.

Nhìn vòng tay kia thật lâu.

Tiểu Hoa lên tiếng“Di? Sao vòng tay này lại không biến mất chứ.

”Như những lần trước, mỗi lần ký chủ điều động cơ năng đánh nhau, vòng tay này sẽ xuất hiện.

Nhưng sau đó, sẽ tự động biến mất.

Mà bây giờ, vòng tay tay thế nhưng còn trên tay, Tiểu Hoa ngạc nhiên kêu lên.

Tiểu Hoa nói xong, thấy ký chủ của nó không lên tiếng, còn nhìn chằm chằm kia vòng tay như cũ.

Nó không kìm nén được tò mò trong lòng lên tiếng hỏi.

“Ký chủ, vòng tay này là người khác cho cô sao?”Tô Yên gật đầu“Đúng vậy”“Vậy, vòng tay này đối với ký chủ có ý nghĩa gì đó rất quan trọng phải không?”Tô Yên trầm mặc suy nghĩ, “Ân, có chút quan trọng.

”Tô Yên đáp lại, Tiểu Hoa lại càng thêm tò mò.

“Ký chủ! Có phải là một nam nhân cho ký chủ không?”“Là một hài tử.

”“Ân?”Đối với câu trả lời này, Tiểu Hoa có chút uể oải, nguyên lai là một tiểu hài tử, còn tưởng rằng sẽ có bí mật kinh thiên động địa gì đâu.


Tô Yên thực thẳng thắn thành khẩn, “Nhưng hắn nói, hắn đã 5000 tuổi.

”“Cái gì?!”Tiểu Hoa kinh ngạc, “Kia, kia lúc ây ký chủ bao lớn rồi?”“Mười ba tuổi.

”Tiểu Hoa vừa nghe, trầm ngâm nói, “Hai nhỏ vô tư? Thanh mai trúc mã?”Hài tử 5000 tuổi?Tiểu Hoa bán tín bán nghi.

Không phải tiểu hài tử kia muốn lừa ký chủ đơn thuần của nó, nên thuận miệng nói ra.

Rốt cuộc, cho đến giờ, nó cũng không có nghe qua trên Cửu Trọng Thiên có vị nào là sống 5000 năm vẫn là hình dáng hài tử.

Tô Yên nhìn chằm chằm vòng tay nửa ngày, cũng không có nói với Tiểu Hoa.

Hôm trời mưa, máu của Hiên Viên Vĩnh Hạo rơi lên vòng tay, vòng tay liền có phản ứng.

Vòng tay sẽ không nhận sai người, cũng có nghĩa là Hiên Viên Vĩnh Hạo chính là tiểu hài tử kia.

Chỉ là, vì cái gì hắn sẽ ở chỗ này?Chẳng lẽ cũng là đi vào vị diện tu luyện?Tự hỏi vấn đề này hiển nhiên đã vượt qua phạm vi dung lượng não hiện tại của Tô Yên.

Đau đớn truyền đến.

Cũng không tiếp tục nghĩ tiếp.

Mở to mắt, đứng dậy.

Hiện tại bên ngoài tối đen, đã là đêm khuya.

Tiếp tục ngủ, hay là đi tìm thức ăn?Rối rắm tự hỏi hồi lâu, Tô Yên vẫn quyết định bọc kín mít đi đến cửa.

Đói cũng không có sức ngủ.

Chỉ là Tô Yên vừa đến cửa phòng.

Đã nghe được giọng nói ngoài cửa“Điện hạ, bảy ngày sau Trục Nhật Quốc sứ thần tới thắm, chỉ sợ Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử sẽ tranh thủ cùng công chúa liên hôn.

”Giọng nói Hiên Viên Vĩnh Hạo lạnh lẽo.

“Liên hôn?”“Đúng vậy”Hiên Viên Vĩnh Hạo cười nhạo một tiếng.

“Một công chúa đã chết, làm sao liên hôn?”Nam Đường dừng một chút, lập tức nói“Thuộc hạ đã rõ!”“Không cần rút dây động rừng, không vội.

”“Vâng thưa điện hạ.

”Vừa nói, Hiên Viên Vĩnh Hạo vừa đẩy cửa phòng ra, vừa rảo bước tiến vào, bước chân đột nhiên dừng lại.

>.

< >.

< >.

< >.

< >.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận