Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Tô Yên mờ mịt.
Cô chỉ nghe theo lời người đại diện, đến tham gia tiệc tối này.
An Nguyên Phi chỉ vào những thi thể kia “Hắn là trùm buôn lậu buôn ma tuý vùng châu thổ, còn người này là trùm buôn súng ống đạn dược ở Đông Nam Á, à, đúng rồi, Vương tổng người bắt Quyền Từ, là thương buôn lớn nhất vùng châu thổ.
”Nghe An Nguyên Phi nói xong, Tô Yên vẫn mờ mịt.
An Nguyên Phi cũng không che giấu, nói thẳng “Những người này vốn dĩ kiếm sống bằng việc liếm máu trên lưỡi đao, bị bắt được thì phải chết.
”Mà phụ nữ bên cạnh những người đó, có lẽ chưa từng giết người, cũng có lẽ chỉ là tình nhân, ham chút tiền, nhưng, nếu đã có liên quan đến họ, thì cũng đáng chết.
Đặc biệt còn đụng phải tên biến thái Quyền Từ này, đáng đời a.
An Nguyên Phi xoa giữa mày, lười nghĩ tiếp.
Tiếng nói vừa dứt, Tô Yên nhìn cô gái kia bị nâng ra ngoài.
Quyền Từ thấy Tô Yên dễ dàng dời lực chú ý từ trên người mình sang những người khác, ánh mắt tối sầm trong chớp mắt, kéo cằm cô lại, khiến lực lực ý của cô chuyển lại trên người mình.
Tô Yên nhịn không được hỏi một câu “Kia, cô ấy sẽ sống chứ?”Quyền Từ ý cười ngâm ngâm “Cô ta còn sống sao? Cô ta chết rồi a.
”Vì vậy, nên cùng những thi thể đó, đem uy cẩu.
Tiểu Hoa ở trong khuyên tai run bần bật.
Nam chủ này quá biến thái, anh anh anh, quá dọa người!!Tô Yên liếm môi, trầm mặc.
Cô cảm giác, tựa hồ mình đã quên mất gì đó.
Rốt cuộc là chuyện gì?Quyền Từ thấy cô trầm mặc, lại cúi đầu.
Nửa ngày sau, nâng cằm cô lên, khiến cô nhìn mình.
Thanh âm khàn khàn, từ tính lại câu nhân, nhưng cũng khiến người lạnh gáy “Cô muốn cô ta sống?”Tô Yên phục hồi tinh thần lại, ách.
Có thể sống, tất nhiên là tốt.
Tuy rằng chết cũng không sao.
Tô Yên gật gật đầu.
Tầm mắt Quyền Từ xẹt qua môi cô, mềm mềm như anh đào.
Yết hầu lăn lộn, khóe môi ngậm cười, “Có thể”“Thật sự?”Mí mắt Quyền Từ giật giật “Tôi không nói dối.
”Tô Yên gật gật đầu, “Được”An Nguyên Phi ở một bên nhìn, đôi tay ôm ngực, càng xem càng ngạc nhiên.
Này, hắn còn chờ Quyền Từ ra điều kiện, thế nhưng như vậy đã tha cho cô ấy mà không cần đạt được bất kì chỗ tốt gì.
Vị trí của Tô Yên ở trong lòng An Nguyên Phi, lập tức lên cao vài bậc.
Không bình thường a, không bình thường.
Khi An Nguyên Phi đang cảm thán, thì Quyền Từ bỗng nhiên nói “Tôi thả cô ta, em phải cho tôi hôn.
”“Ân?”Tô Yên còn đang nghi hoặc, người nọ nâng cằn cô, không cho phản kháng đè ép xuống.
“Ngô”Khi hôn, thân thể Tô Yên nhũn ra.
Sau đó bị ôm, xoay người ấn lên giá chữ thập phía sau.
An Nguyên Phi nhìn một màn này, cả người phát run.
Bị mùi chua của tình yêu làm cho ghê tởm.
Trong chốc lát, Tô Yên phát ra âm thanh ô ô.
Cô thở hồng hộc đẩy người ra, nước mắt lưng tròng, che kín miệng.
Người này, người này lại cắn cô!Sờ sờ miệng, chảy máu rồi.
Tô Yên thấy Quyền Từ chưa đã thèm lại muốn dựa lại gần, ánh mắt cô cảnh giác “Anh, anh đừng qua đây!”Thanh âm mềm mại không chút uy hiếp.
Quyền Từ cười yêu nghiệt, ánh mắt sâu kín, nhìn cô.
Thấy cô cảnh giác như vậy, liền thật sự muốn, cắn từ trên xuống dưới một lần.
Tô Yên thừa dịp hắn tạm dừng lại, chạy ra ngoài.
Nếu lại ở trong này lâu chút nữa, miệng cô sẽ bị cắn sưng lên!Ra ngoài không bao lâu, Tô Yên dừng bước chân lại.
Ân ân?Tiểu Hồng chạy ra sân có rồi, vậy, sâu nhỏ đâu?.