Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Thanh âm hắn phiếm lạnh, ngữ điệu chậm rãi “Đưa cô ta đến bệnh viện, nếu bị thương, thì trị, nếu bình yên vô sự thì mang chân trái của cô ta về.
”Lời vừa dứt, Long Lị Lị ngẩn ra, sắc mặt so với vừa rồi càng trắng bệch hơn.
Thân hình đong đưa, lung lay sắp đổ.
Hồi lâu sau, cô ta gian nan lộ ra tươi cười, “Cảm ơn”Theo đó, khập khiễng, bị hai vệ sĩ đỡ lên xe thương vụ phía sau.
Sau đó, Quyền Từ nhét Tô Yên vào trong xe “Về nhà”Hai chữ vừa dứt, lần nữa trở lại ghế điều khiển, nghênh ngang mà đi.
Ngày hôm sau, buổi sáng 8 giờ, Tô Yên đúng giờ xuất hiện ở đoàn phim.
Vừa đi vào, liền nghe thấy phó đạo diễn cùng những nhân viên khác trong đoàn nói chuyện “Nghe nói, đoàn phim chúng ta đổi nhà đầu tư?”“Khoát! Chế tác của chúng ta lớn như vậy, nói đổi nhà đầu tư lièn đổi nhà đầu tư, là ai ra tay hào phóng như vậy?”“Giải trí An thị”“Quả nhiên, không hổ là công ty giải trí mạnh nhất giới giải trí a.
”Đang cảm thán, lại nghe phó đạo diễn nói “Đâu chỉ là thay đổi nhà đầu tư, đạo diễn cũng đổi luôn.
Thành Triệu đạo diễn nổi danh kia dưới trướng An thị.
”“Không chỉ như thế, nghe nói đêm qua đạo diễn cùng nhà làm phim bọn họ tụ họp, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhà làm phim Phương bị đưa vào phòng cấp cứu đặc biệt, ngộ độc cồn cấp tính, đến bây giờ vẫn còn đang cấp cứu, cũng không biết có thể cứu về một mạng này hay không.
”Vừa nói tới việc này, phó đạo diễn liên tiếp lắc đầu.
Vài người, một bên vừa nói chuyện, một bên vừa làm việc.
Mấy diễn viên chính, ngoại trừ Tô Yên còn lại đều chưa đến.
Thẳng đến 11 giờ, La Nguyên Kiệt mới đến.
Mặt đầy mỏi mệt, “Xin lỗi, đã đến trễ.
”Sau đó liền đi tìm đạo diễn, nói chút chuyện, nửa ngày sau, trở lại trước mặt trợ lý.
Ngồi trên gấp ghế.
Trợ lý đưa qua một ly nước ấm.
“La đại ca, uống nước giải khát.
”La Nguyên Kiệt cầm lấy, định uống.
Đôi mắt vô tình nhìn qua Tô Yên đang ôm kịch bản nghiêm túc xem.
Nghĩ đến chuyện đêm qua, La Nguyên Kiệt trầm mặc trong chớp mắt.
Tô Yên bên kia, lắp bắp nhớ kỹ lời kịch.
Nhớ trước quên sau, một bên nhớ một bên ăn kẹo sữa dâu tây.
Giảm bớt cảm giác đau đớn.
Tiếp đó, trước mặt cô xuất hiện một người, chặn ánh nắng.
Ngẩng đầu, liền thấy La Nguyên Kiệt.
Hắn không còn vẻ kiêu căng như tối qua.
Giữa mày mang theo chút mỏi mệt, còn có nghiêm túc cùng ngưng trọng.
“Tô Yên, cô có biết người đàn ông đêm qua đưa cô đi là ai không?”Tô Yên không hiểu lời này của hắn nhưng vẫn thành thành thật thật trả lời “Biết”La Nguyên Kiệt nói không ngừng “Nam nhân kia, không phải người tôi và cô có thể chọc đến.
”Hắn ngưng trọng nói.
Tô Yên nhìn hắn “Anh muốn nói cái gì?”“Tôi muốn nói, cô muốn danh lợi, tiền, muốn có người nâng đỡ mình, bất luận ai cũng có thể, nhưng hắn không được.
”Lực chú ý của Tô Yên tập trung vào câu nói cuối cùng kia, “Vì sao?”La Nguyên Kiệt thấy cô như vậy, nói thế nào cũng nói không thông, có chút tức giận.
Nói chuyện cũng không cố kỵ “Chuyện đêm qua, cô cũng thấy rồi.
Cô cảm thấy một người tàn nhẫn như vậy, rồi sẽ có một ngày xem cô như rác rưởi mà quăng đi, cô có thể hoàn hảo không tổn hao mà rời đi sao?!”Tô Yên cẩn thận nghiêm túc nghĩ nghĩ.
Sau đó ngẩng đầu, “Tôi sẽ không để anh ấy làm vậy với mình.
”Dừng một lúc, ngữ khí nghiêm túc “Tôi cũng không phải rác rưởi.
”Chuyện như vậy sẽ không phát sinh, cũng không có gì phải lo lắng.
Lại nói, Quyền Từ chỉ là xuống tay có chút nặng, nên mới dẫn tới lệ khí trên người quá nặng, nhưng hắn làm không sai a.
.