Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Chỉ hy vọng việc này, không khiến cậu ấy bị kích thích.
Hắn lại nhịn không được dặn dò lần nữa “Tiểu Tô Yên, mệnh của người khác là mệnh, nhưng cũng phải tự giữ mệnh của mình có biết không? Biết cô thiện tâm ngoan ngoãn, nhưng đừng! ”Hắn nói một nửa, trên lầu, thư phòng lại lần nữa mở ra.
An Nguyên Phi nuốt xuống lời còn lại, cười ha hả “Tôi đi trước, tôi còn có việc bận.
”Nhịn không được liếc lên lầu, nhìn người nào đó âm khí dày đặc.
Vội vàng chạy trốn.
Chỉ nghe, ‘bùm’ một tiếng, cửa lớn gắt gao đóng lại.
Tô Yên chớp chớp mắt.
Lúc này, Quyền Từ sắp đến trước mặt cô.
Trong tay mang theo túi giấy mà An Nguyên Phi đem tới.
Một đôi mắt đào hoa tối tăm, khóe môi ngậm cười, vẫn là bộ dáng quyến rũ mê người đó.
Chỉ là, bên trong đôi mắt đen nhánh cuồn cuộn gió lốc.
Tô Yên cảm thấy, lệ khí đã thu liễm trên người hắn, lại ngóc đầu trở lại, thậm chí so với lần đầu tiên gặp hắn còn muốn nặng hơn.
Cô liếm môi một chút, duỗi tay, túm túm ống tay áo hắn “Anh sao vậy?”Mềm ấm âm thanh, mang theo nghi hoặc.
Tiểu Hoa nhìn bộ dáng ký chủ mình.
Chậc chậc chậc.
Trên người Quyền Từ lệ khí nặng, tới mức khiến người cách rất xa cũng sợ tới mức bắp chân run rẩy, ký chủ một chút cũng không chê sao?Long Lị Lị kia, ôn nhu săn sóc, giấu cái đuôi nhỏ của bản thân rất kĩ, kết quả ký chủ không chút khách khí mà lôi ra, còn nói với người ta, nên rộng lượng hơn.
Tiểu Hoa gần đây học được một từ mới.
Song tiêu cẩu!Bất quá ký chủ, hừ, song tiêu tiểu khả ái!Quyền Từ đánh giá quần áo trên người cô.
Ân, giống như trên ảnh.
Thế nên ảnh tấm ảnh thân mật ái muội đáng chết này, là chụp sau khi kết thúc công việc hôm nay sao?Tưởng tượng đến đây, nội tâm hắn không ngừng quay cuồng.
Lệ khí dày đặc, đặc biệt là nhìn đến đôi mắt thuần tịnh vô tội của cô, càng làm hắn tối tăm.
Quăng túi giấy trong tay xuống, ‘rầm’, mười mấy bức ảnh rơi tứ tung trên bàn.
Tô Yên nhìn thoáng qua, liền thấy trên ảnh chụp, một người đàn ông đang ép tường một cô gái, tư thế ái muội không biết đang nói gì.
Có góc độ, cô gái cúi đầu thẹn thùng, ngẩng đầu.
Nếu không phải nữ chính trong ảnh là mình, Tô Yên cũng cho rằng mình đang hôn ngừoi kia.
Cô cảm thấy tò mò, cầm tấm ảnh nghiên cứu.
Đang muốn duỗi tay cầm lấy nhìn kỹ, thì bị một bàn tay hữu lực, nắm chặt cổ tay, từ chỗ ngồi kéo cô lên.
Quyền Từ híp mắt, khóe môi càng thêm lạnh lẽo “Thật cao hứng?”Ngữ điệu trầm thấp sâu kín, nếu không phải ánh mắt hắn dữ tợn, sẽ khiến người khác cho rằng hắn không chút khác thường, cũng không sinh khí.
Tô Yên lắc lắc đầu, nghiêm túc giải thích “Lúc ấy hắn rất khó chịu.
Ngực đau, tôi sợ đẩy hắn tim đập quá nhanh, chết ở đó, nên mới không động vào.
”Từng câu từng chữ giải thích.
Quyền Từ nhìn cô.
Trầm mặc trong chớp mắt.
Duỗi tay ôm người vào trong lòng ngực, cúi người cắn xuống.
Tô Yên đau đến mức nức nở một tiếng, muốn đẩy người ra.
Kết quả bị ôm càng chặt.
Tô Yên cho rằng, cô đã giải thích rõ ràng như vậy, người này khẳng định có thể nghe hiểu.
Kết quả khi răng môi chạm nhau, từ khe hở nghe thấy thanh âm Quyền Từ truyền ra “Hắn là ai?”Dừng hôn môi cứ vậy mà chăm chú nhìn cô.
.