Editor: Do_oi96
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Nửa giờ sau, trời đã sắp tối.
Một chiếc Porsche phong cách hấp dẫn không ít tầm mắt ngừng ở cửa phim trường.
Tô Yên kéo cửa xe, ngồi vào ghế phụ.
An Nguyên Phi cười tủm tỉm chào hỏi “Tiểu Tô Yên, vội vã tìm hắn như vậy, là có chuyện gì a.
”
Tô Yên nhìn thoáng qua An Nguyên Phi, không nói chuyện.
Bị cự tuyệt, An Nguyên Phi sờ sờ cái mũi.
Giẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy đi.
Cho đến khi, dừng trước một toà nhà lớn.
An Nguyên Phi mở cửa xe, Tô Yên bước xuống.
An Nguyên Phi theo sau làm tùy tùng, chiếu cố không chút cẩu thả, dư quang thường thường nhìn về phía Tô Yên.
Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lát nữa sẽ có trò hay xem a.
An Nguyên Phi khắc chế nội tâm kích động bát quái.
Lát nữa sẽ biết, không nóng nảy, không nóng nảy.
Trong thang máy, An Nguyên Phi rốt cuộc vẫn không nhịn được, hỏi.
“Tiểu khả ái, cô sao vậy? Là ai không có mắt chọc cô? Tôi giúp cô giáo huấn hắn!”
Tô Yên ngẩng đầu, thấy An Nguyên Phi cười nịnh nọt.
Giống hệt người đại diện Kevin của cô.
Cô chậm rãi nói “Anh đánh thắng Quyền Từ sao?”
“Ân?” An Nguyên Phi sửng sốt.
Theo sau, liền nghe Tô Yên nói tiếp “Không phải anh nói muốn giúp tôi giáo huấn hắn sao?”
An Nguyên Phi lập tức phản ứng lại, vuốt đầu cười ha hả.
Lúc này, ‘đinh’ một tiếng đã tới tầng mười sáu.
Hắn ngừng lại nói “A, tới rồi.
”
Tô Yên đi theo phía sau hắn.
Lúc này, bên cạnh có một trợ lý tay cầm văn kiện đi đến trước mặt An Nguyên Phi, hình như muốn nói gì đó với hắn.
An Nguyên Phi dừng lại, giơ tay chỉ chỉ “Nào, tiểu khả ái cứ đi thẳng, Quyền Từ ở trong phòng hội nghị kia.
Bên này tôi có chút việc, xử lý xong sẽ qua tìm cô.
”
Tô Yên gật gật đầu, “Được”
Nói xong, cô đi về phía trước.
Tô Yên đứng trước cửa phòng họp, đẩy cửa ra.
Mà phía sau cách đó không xa, vốn dĩ đồng chí An Nguyên Phi đang rất bận, lập tức đem văn kiện trong tay ném lại cho trợ lý.
Vẻ mặt bát quái không chút để ý phong độ ngồi xổm sau bàn.
Tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm phòng họp, thời khắc quan sát hướng đi.
Trợ lý sửng sốt một chút, nhỏ giọng nhắc nhở “Giám đốc An, Quyền tổng đang mở họp bên trong.
”
“Tôi biết”
“Sao ngài lại bảo tiểu nữ sinh đó đi vào?”
An Nguyên Phi cười hắc hắc, không giải thích, vẻ mặt lại tò mò.
Tô Yên mở cửa phòng họp, không nghĩ tới trong phòng ngồi đầy người.
Hai bên sườn bàn dài mọi người sôi nổi ngẩng đầu nhìn qua.
Tô Yên chớp chớp mắt, trầm mặc một chút, cô lên tiếng “Quấy rầy, tôi tìm Quyền Từ.
”
Một bàn đầy người nhìn nhau.
Trong lòng không hẹn mà cùng một ý tưởng.
Lại là tiểu thư nhà ai, ỷ vào bối cảnh sau lưng, không kiêng nể gì mà xông vào?
Có người nhịn không được cười nhạo nói “Theo đuổi cũng đuổi tới tận đây?”
“Không hiểu quy củ”
Người ở đây đều không để bụng.
Hội nghị này là hội nghị gia tộc của Quyền gia diễn ra mỗi năm một lần.
Tới đây, đều là một ít nguyên lão vì Quyền gia làm không ít chuyện.
Chủ vị, là Quyền gia gia chủ, Quyền Trung Niên.
Quyền Từ ngồi bên trái Quyền Trung Niên, có thể thấy được địa vị ảnh hưởng của hắn ở Quyền gia thế nào.
Tư thái hắn lười biếng, mí mắt rũ xuống, đối với hội nghị trọng đại này dường như không quan tâm.
Cho đến khi thanh âm Tô Yên truyền đến, hắn nâng mắt lên, biểu tình trên mặt rốt cuộc có biến hóa.