Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Quyền Trung Niên đối với nữ hài tử vừa tự tiện cắt ngang cuộc họp có chút không vui.
Đang muốn nói chuyện thì Quyền Từ bên cạnh đã đứng dậy, đi đến trước mặt Tô Yên.
Không quan tâm chung quanh có người xem, khom lưng, ôm người vào trong ngực hôn một cái.
Hành động của hắn, làm Quyền gia nguyên lão ở đây đều có chút không vui.
Trong trường hợp nghiêm túc như vậy, ngươi lại tình chàng ý thiếp được sao?Tất cả mọi người đều nhìn về phía đương gia Quyền Trung Niên, hy vọng hắn nói hai câu.
Kết quả, Quyền Trung Niên sau khi sửng sốt, chính là kinh ngạc.
Đây nữ hài tử nhà ai?Thế nhưng có thể hấp dẫn hắn tôn tử đi?Thực mau, Quyền Trung Niên lấy lại tinh thần, ho khan một tiếng “Quyền Từ”Mới vừa nói hai chữ, liền nghe Quyền Từ nói “Đi trước”Giọng nói vừa dứt, đã ôm Tô Yên ra khỏi phòng họp, ‘ầm’ một tiếng, cửa lớn phòng họp gắt gao đóng chặt.
Hoàn toàn mặc kệ hội nghị trong phòng, các vị mắt cao hơn đầu bên trong sắc mặt khó coi cố gắng nhịn xuống.
Tô Yên được ôm vào một phòng an tĩnh khác.
Hắn rũ mắt, nhìn Tô Yên mắt ngập nước, ngoan ngoãn, vô hại.
Ôm eo cô, dùng một chút lực, trực tiếp đem người ôm lên bàn.
Ngồi đối diện hắn, hắn thoáng dùng sức, cắn cằm cô.
“Ngô”Tô Yên đều đã quen cùng hắn thân mật, thân thể tự phát phản ứng, liền ôm cổ hắn.
Hai người gắt gao dính sát vào nhau.
Hồi lâu sau, hắn mới dừng lại.
Chậm rãi hỏi “Hôm nay không quay phim sao? Sao lại đến tìm anh?”Nhắc tới đây, Tô Yên mới nhớ lại mục đích mình đến đây.
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Giọng rầu rĩ “Anh gạt em.
”Mày Quyền Từ nhăn lại, dường như biết Tô Yên muốn nói gì, khóe môi hắn ngậm cười, kéo ghế dựa bên cạnh, ngồi xuống.
“Lừa em cái gì?”Tô Yên nghiêm túc nói “Ngày hôm qua rõ ràng anh đã nói, sẽ buông tha La Nguyên Kiệt.
”Quyền Từ như suy tư gì, đầu ngón tay lộc cộc thong thả gõ, đôi mắt đen nhánh “Em tới đây là vì cái này?”Ngữ điệu chậm rãi, không nghe ra cảm xúc.
Tô Yên nhìn hắn, duỗi tay kéo kéo cà vạt trước ngực hắn, ngữ khí nghiêm túc “Em yêu cầu anh trả lời trực tiếp.
”“Trả lời em cái gì?”“Là anh động tay với La Nguyên Kiệt, đúng không?”Nghe được lời này, Quyền Từ tươi cười càng sâu.
Hắn lười biếng dựa vào ghế, trong lòng sớm đã cuồn cuộn sóng ngầm.
“Đúng vậy.
”Căn bản không thèm che giấu thủ đoạn của mình, Tô Yên hỏi cái gì, hắn liền trả lời cái đó.
Tô Yên bực mình “Vậy vì sao hôm qua anh còn nói buông tha hắn?”Đôi mắt Quyền Từ sâu thẳm, không thể ức chế ghen ghét tâm dâng lên trong lòng.
Buông tha hắn?Nhìn bộ dáng che chở hắn hôm qua của em, lão tử phải lộng chết hắn.
Bất quá lời này, hắn không nói ra.
Ngược lại kéo tay Tô Yên, không chút để ý nói “Hôm qua anh nói là, chỉ cần em hầu hạ thoải mái, anh sẽ buông tha hắn.
”Tô Yên gật gật đầu, nhìn đi, đều là anh nói khôbg phải sao?Kết quả nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ kia của Quyền Từ, thấy mắt đào hoa kia nheo lại, tựa hồ đang dư vị “Hôm qua, em giữa chừng ngất xỉu ba lần, vì săn sóc tiểu thân thể của em, anh cũng không có tận hứng thoải mái, một khi như vậy, đương nhiên không thể buông tha hắn.
”Tô Yên trợn to mắt, nhìn hắn “Anh!”Lúc này cô phải nói cái gì?Vắt hết óc cũng không tìm ra được lỗ hổng.
Ân tựa hồ, nói có đạo lý a.
Quyền Từ nhìn cô vẻ mặt rối rắm, cười.
Sao cô có thể ngoan như vậy, ngốc như vậy?Đôi mắt cô ngập nước, nhìn hắn khiến tim cũng mềm rồi.
Cứ như, khi dễ cô như vậy, lương tâm sẽ bất an a.
Nhưng là nếu hắn có lương tâm a.
.