Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Bóng đêm yên tĩnh, ngủ một buổi trưa Thẩm Ngư ngồi dậy, ngoài trời đã tối đen.

【 Cốt truyện sắp tới cảnh suối nước nóng của nam nữ chủ rồi. 】

“Suối nước nóng?” Thẩm Ngư kéo kéo khóe miệng, “Có phải có thể gội đầu đúng không?”

Đêm khuya, ngoại trừ đói bụng, thì là tóc có hơi bết, mấy ngày chưa tắm rửa? Tính tính cũng có một tuần.

【 Ký chủ, tiến độ nhiệm vụ chỉ có 76%, cô để ý chút đi. 】

“Tôi rất để ý a.” Thẩm Ngư xốc chăn đi ra ngoài, dọc theo đường đi không ít thị vệ, không trở ngại nàng tới Ôn Uyển Các.

Bây giờ thời tiết đang ở giữa mùa hè với mùa thu, được ngâm suối nước nóng thật là hạnh phúc a.


Trong cốt truyện nữ chủ Mục Tuyết vào nhầm Ôn Uyển Các, bị thị vệ đuổi bắt, nhảy xuống suối nước nóng tránh đi, cho đến khi Bạc Ngôn Thần bước vào suối nước nóng, không nhịn thở được rời khỏi mặt nước, đối diện với Bạc Ngôn Thần, không khí mờ ám theo sương mù và nhiệt độ tràn ngập dần dần thăng ôn.

Cũng là lúc ấy, Bạc Ngôn Thần có "tính" thú với Mục Tuyết.

Nhưng lần này tuy Mục Tuyết được Bạc Ngôn Thần thả ra, tới Ôn Uyển Các không biết có bị ảnh hưởng không.

Thẩm Ngư sẽ không quấy rầy cốt truyện, đối với nàng mà nói, chỉ cần thu phục một nhân cách của Bạc Ngôn Thần, là có thể trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ.

Nhân cách ôn nhu này vẫn nên để lại cho Mục Tuyết đi, nàng chỉ muốn đến tắm.

Đi qua sân, Thẩm Ngư tránh thị vệ đi tới suối nước nóng bên cạnh suối nước nóng trong cốt truyện, cởi quần áo bước vào.

Bọn họ hoàn thành cốt truyện ở suối nước nóng lớn, mà Thẩm Ngư  vui vui vẻ vẻ tới suối nước nóng nhỏ tắm rửa, tắm xong trở về ăn một bữa cơm, lại tiếp tục ngủ, thật là một ngày hoàn hảo a.

Thân thể này của Thẩm Ngư cực mỹ, nhưng so với dung mạo của rắn nhỏ khi hóa thành người vẫn kém ba phần, bờ vai mượt mà lúc ẩn lúc hiện, tựa như yêu tinh dưới nước đang dạo chơi.

Sương mù tràn ngập, cho đến khi nghe thấy ngoài cửa truyền đến âm thanh, Thẩm Ngư mới dừng lại, mua mang cá trong thương thành ngồi dưới đáy nước, có thể hô hấp trong nước.

Quả nhiên, một thân ảnh mảnh khảnh xuất hiện ở bên kia,nhìn nhìn xung quanh, mới bùm một tiếng lẻn vào trong nước, bọt nước văng khắp nơi.

Thẩm Ngư có thể đi ra ngoài,nhưng mà nàng nuốn lưu lại nhìn xem cảnh Bạc Ngôn Thần bị sắc đẹp dụ dỗ.


Bạc Ngôn Thần ôn nhu tính tình đạm bạc, mười phần cấm dục, gương mặt của Thẩm Ngư ở trước mặt hắn cũng chỉ giống như người qua đường, nàng lại muốn nhìn nữ chủ Mục Tuyết này, làm cách nào để dụ Bạc Ngôn Thần.

【 Ký chủ, cô không lo lắng cho mình sao? 】

Thẩm Ngư không sao cả xua tay, “Sợ cái gì, tôi rất tin tưởng Bạc Tàn Bạo, biến thái coi trọng một con rắn còn có thể chân trong chân ngoài.”

【…… Không phải tôi có ý đó. 】

Thẩm Ngư phun bong bóng dưới đáy nước, “Có ý gì?”

【 Lát nữa cô sẽ hiểu. 】

“Hệ ca a, sao lại bắt đầu có bí mật giữa hai chúng ta vạy?”

【 Lăn con bê. 】


Thẩm Ngư đang lăn xả con bê, Bạc Ngôn Thần đã đẩy cửa đi vào.

Một người đột nhiên lao ra khỏi mặt nước, quần áo dính nước dán sát vào cơ thể, phác hoạ ra thân thể gợi cảm mê người, ẩn ẩn xuyên thấu qua quần áo có thể nhìn thấy áo trong, con ngươi mang theo hơi nước của Mục Tuyết hốt hoảng thất thố nhìn Bạc Ngôn Thần, như thỏ con lui về phía sau, nói, “Hoàng…… Hoàng Thượng?”

Thẩm Ngư không nhìn thấy sắc mặt Bạc Ngôn Thần, bèn trồi lên mặt nước đến gần chút, lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Bạc Ngôn Thần, “Người đâu!”

Hắn vừa  lên tiếng, một đám thị vệ vọt vào, kéo Mục Tuyết ở suối nước nóng ra.

Sự tình phát sinh đột nhiên, Thẩm Ngư đều không đoán được, chỉ trong một lát, suối nước nóng cũng chỉ dư lại nàng và Bạc Ngôn Thần.

Yên tĩnh không tiếng động, ngoại trừ tiếng nước, yên tĩnh đến nỗi không nghe được tình huống bên kia, Thẩm Ngư nhìn còn không nhìn rõ, sương mù quá lớn, che lại mọi thứ ở cách vách.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận