Hai A Gặp Nhau Tất Có Một O FULL

Trong lòng Bách Hoài, tất cả Alpha đều dơ bẩn.

Nhất là Lục Kỳ Phong, một con chó biết đi giống mình.

Cho nên trong lòng Bách Hoài, Lục Kỳ Phong lại càng dơ bẩn.

Chỉ có điều Lục Kỳ Phong là con của bạn ba mẹ Giản Tùng Ý, hai người đó cũng chơi với nhau từ bé đến lớn nên Bách Hoài chỉ thuận miệng nhắc nhở một chút chứ không hề có ẩn ý gì.

Thế nhưng lúc huấn luyện kết thúc Bách Hoài đi tìm đồ ngốc nhà mình ăn cơm, bình giấm chua mới thật sự đổ ra.

Bách Hoài nhắn tin cho Giản Tùng Ý, nói giờ cơm chiều sẽ đón cậu cùng đi ăn. Giản Tùng Ý đuổi Lục Kỳ Phong đi, một mình ngồi ở cạnh sân thể dục chờ Bách Hoài.

Người đẹp trai thì ngồi đâu cũng là tâm điểm hút mắt người khác.

Trợ giảng cho huấn luyện viên quân sự là một Alpha năm ba, hôm nay thấy Giản Tùng Ý bắn bia liền rung động, y thấy mình chưa từng gặp Omega nào lại có mị lực như thế này.

Nhìn thấy Giản Tùng Ý đang ngồi một mình, y cầm bình nước, đi tới.

"Giản Tùng Ý?"

"Ừm."

Giản Tùng Ý đang cúi đầu nhắn tin với Bách Hoài, thuận miệng trả lời.

Ở Bắc đại, đàn anh kia cũng là một nhân vật nổi tiếng có sức ảnh hưởng, thậm chí còn không thèm hạ mắt mà nhìn người khác lại thấy đàn em này rất thú vị.

Vì thế nên y mới hứng thú, cười nói: "Anh là Tần Địch, cùng khoa với em, là đàn anh năm ba."

"À, chào đàn anh."

Vẫn không để ý.

Tần Địch là hội trưởng hội học sinh, cũng được xem là một kẻ mạnh vì gạo, bạo vì tiền, ngẫm nghĩ một chút rồi đổi đề tài: "Ngoài khẩu K-56* ra, em còn chơi loại súng nào khác không?''

* Súng trường tự động Kiểu 56 (Tiếng Trung: 五六式自動步槍, Phiên âm Hán - Việt: Ngũ lục thức tự động bộ thương), hay K-56 (Kiểu 56) hoặc QBZ-56, là loại súng trường tấn công do Trung Quốc sản xuất dựa trên AK-47 và AKM. Súng được sản xuất từ năm 1956 tại Nhà máy sản xuất vũ khí số 66 của Trung Quốc, đến năm 1973, Norinco thay thế Nhà máy sản xuất vũ khí số 66 tiếp tục sản xuất loại súng này.

Nghe y nói, Giản Tùng Ý bắt đầu chú ý: "95 và QBU."

* Súng máy hạng nhẹ kiểu 95(tiếng Trung Quốc: 95式班用機槍; 95 thức ban dụng cơ thương), phổ biến với tên mã QBB-95, là một loại súng máy hạng nhẹ có thiết kế băng đạn gắn phía sau được chế tạo theo yêu cầu của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc do tập đoàn Norinco Trung Quốc sản xuất.


** Ra đời từ năm 1997 và được sử dụng suốt từ lúc đó tới nay, khẩu súng bắn tỉa QBU-88 hay còn gọi là Type 88 hiện giờ đang là một trong những khẩu súng bẳn tỉa chuyên dụng của Quân đội và Cảnh sát Trung Quốc.

"Còn Gatling thì sao?"

* M134 là loại súng máy hiện đại có 6 nòng xoay, có cấu tạo đặc biệt so với các loại súng máy nói riêng và súng nói chung. M134 còn được gọi là Minigun hoặc súng Gatling hay súng nòng xoay.

Giản Tùng Ý cuối cùng cũng ngẩng đầu lên: "Anh cũng chơi à?"

"Ừ, anh bắt đầu chơi từ hồi cấp hai, vốn muốn thi vào Đại học Quốc phòng nhưng điểm cao quá nên mẹ anh không cho." Tần Địch cười nói.

Giản Tùng Ý 'chậc' một tiếng, "Phỏng chừng mẹ em cũng không cho, chỉ có điều em là một Omega, cho nên dù có cho thì trường người ta cũng không nhận."

"Anh thấy em còn mạnh hơn đa số Alpha."

"Ừ, đúng rồi." Giản Tùng Ý tuyệt không khiêm tốn, đắc ý cười.

Tần Địch không thích kiểu Omega nhu nhược yếu đuối, cho nên y càng nhìn Giản Tùng Ý càng thấy cậu hợp khẩu vị, mặc dù biết cậu có bạn trai nhưng y không ngửi được mùi tin tức tố của Alpha trên người Giản Tùng Ý, do đó Tần Địch cảm thấy mình còn có hi vọng.

Y lấy điện thoại di động ra: "Anh thấy chúng ta nói chuyện cũng hợp ý nhau đấy, hay là mình add WeChat nhau đi? Em không hiểu cái gì có thể hỏi anh."

Giản Tùng Ý không thích thêm WeChat của người lạ một cách tùy tiện, đang định từ chối thì một bàn tay từ phía sau vươn ra, cầm lấy điện thoại của cậu.

Bên tai vang lên giọng nói lạnh lùng.

"Xin lỗi, bạn trai tôi không thích thêm WeChat của người lạ."

Giản Tùng Ý quay đầu lại, điện thoại của cậu đã được Bách Hoài cất vào túi áo.

Còn Bách Hoài thì đang lạnh lùng nhìn Tần Địch.

Tuy Bách Hoài lạnh lùng thật, thế nhưng từ trước đến giờ đều không đậm không nhạt, cũng rất tinh tế không thể hiện lộ liễu ra ngoài. Hôm nay anh lại không chút che giấu thể hiện địch ý nhắm thẳng vào mặt người khác.

Ánh mắt của Tần Địch nhìn Bách Hoài cũng không khá hơn là bao.

Sự giao chiến bằng ánh mắt giữa Alpha và Alpha khiến Omega đần độn như Giản Tùng Ý cũng cảm thấy có gì đó không ổn.

Tần Địch cười trước, "Tôi thấy chuyện này nên để cho em ấy quyết định thì đúng hơn."


Nói xong y nhìn về phía Giản Tùng Ý, giọng điệu và phong thái rất nhã nhặn, khiến cho người khác không nỡ cự tuyệt.

Nhưng Giản Tùng Ý dù có ngốc cỡ nào đi chăng nữa cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của Bách Hoài không tốt, hơn nữa trước mặt người lạ, nhất định phải giữ mặt mũi cho bạn trai mình. Thế là cậu không chút nghĩ ngợi, đáp lại: "Em không thích thật."

Tần Địch còn muốn nói gì đó nhưng Bách Hoài không cho y cơ hội, nắm tay Giản Tùng Ý: "Mình đi ăn cơm thôi."

"Vâng."

Người mới vừa rồi còn kiêu ngạo cứ ngoan ngoãn để người ta dắt mình đi.

Hai bàn tay giao nhau, trên ngón giữa là chiếc nhẫn đính hôn đang chạm vào nhau, cực kì nổi bật.

Tần Địch nhìn hai người tay trong tay rời khỏi kia, cười thú vị.

Vất vả lắm mới gặp một Omega vừa ý, không ngờ hoa này đã có chủ, đã vậy còn bao bọc như bảo vệ đồ ăn vậy, thật đáng tiếc.

Trong khi đó Giản Tùng Ý được Bách Hoài dẫn đi, lén liếc nhìn thấy mặt bạn trai nhăn nhó, trong lòng lại ngọt ngào, không kiềm được mà đi tới trước mặt anh, bật cười: "Woa, bạn trai em đang ghen kìa."

Bách Hoài rũ mắt nhìn cậu, thản nhiên thừa nhận: "Ừ."

Thấy anh thẳng thắn thừa nhận như vậy, Giản Tùng Ý càng vui vẻ. Lúc trước Bách Hoài chuyện gì cũng giấu, trải qua điều giáo của mình, bắt đầu biết thể hiện sự không vui, để cho mình dỗ anh.

Biểu hiện tốt lắm.

Vì thế Giản Tùng Ý khoác vai Bách Hoài: "Vậy bạn trai em có thể rộng lượng chút không, đừng ghen nữa nha."

"Không thể."

"Sao lại nhỏ mọn thế chứ, cấm em nói chuyện với người khác à?"

"Alpha kia cũng không phải thứ tốt lành gì."

"Làm gì đến mức đó, đàn anh chỉ nói chuyện phiếm với em mấy câu thôi mà."

Bách Hoài nhướng mày: "Còn gọi là đàn anh nữa sao?"


Cái nhướng mày này làm cậu thấy mùi giấm càng nồng hơn.

Giản đồ ngốc vội vàng giải thích: "Em quên tên anh ta rồi mà, với lại em cũng đâu có thêm WeChat đâu. Anh đừng có nghĩ phức tạp về người ta thế chứ."

Vừa dứt lời, di động ting ting vang lên.

Giản Tùng Ý không để ý, lấy ra thì thấy đó là một tin nhắn từ dãy số lạ.

【Xin chào, anh là đàn anh Tần Địch. Việc biết số điện thoại di động của em thông qua phương pháp khác là rất thất lễ, nhưng thực sự là vì anh quá thích em nên mới thực hiện hành động này. Hơn nữa, chỉ cần một Omega còn chưa hoàn toàn đánh dấu, Alpha liền có tư cách tranh đoạt, anh nghĩ anh cũng có thể theo đuổi em.】

Tư thế của hai ngưởi khiến cho màn hình di động hướng về phía trước mặt Bách Hoài, để anh nhìn không sót một chữ.

Hiện trường im lặng trong 3 giây.

...

"Bách Hoài, anh kéo em đi đâu đấy?!"

"Về nhà."

"Mình đi ăn cơm mà?"

"Không ăn uống gì nữa hết."

"Bách Hoài, trong đầu anh đừng có lúc nào cũng đầy những tư tưởng đen tối được không?!"

...

Đêm xuống, Giản Tùng Ý bị động phát tình.

Sáng hôm sau, Bách Hoài cứ như thường lệ đi huấn luyện quân sự, còn Giản Tùng Ý nằm trên giường, phẫn uất nhìn Alpha hình người dạng chó đang sửa sang quân phục, nhớ tới đêm qua ở nơi này đã xảy ra bao chuyện khuất nhục, nội tâm bi phẫn dạt dào.

Thể lực của Alpha cấp cao và Omega thể hiện sự chênh lệch rõ ràng nhất là ở phương diện đó. Bách Hoài dựa vào kĩ thuật và năng lực khiến cho Giản Tùng Ý không thể nào phản kháng mà phải cúi đầu, tự mình nói ra cái gì mà "Chồng em tốt nhất", "Chỉ thích chồng em", "Vĩnh viễn chỉ thích Bách Hoài" hay đại loại mấy câu từ rác rưởi khác.

Đã thế còn phải đồng ý từ nay về sau, ngoại trừ kì phát tình thì không được xịt thuốc kháng, để cho mấy Alpha khác có thể ngửi được mùi tin tức tố Bách Hoài lưu lại trên người cậu.

Vô lí, vô lí thật sự luôn!

Nghĩ lại là đã thấy giận.

Hừ!

Giản Tùng Ý nghiến răng nghiến lợi: "Anh là đồ súc sinh!"

"Ừ." Bách Hoài đeo thắt lưng, quay người, "Alpha đều là súc sinh, cho nên em phải đề phòng hơn nữa."


Nói xong, anh đi đến bên giường, cúi người hôn em bé nhà mình: "Ngoan, hôm nay nghỉ một ngày đi, giữa trưa gọi người ta giao cơm, tối tôi về nấu cho em ăn."

Rồi ai đó mỉm cười bước đi.

Bước đi cùng với cảm giác ăn sạch mĩ mãn.

Giản Tùng Ý nhìn thú bốn chân kia rời đi.

Cậu lặng lẽ nắm đấm lại, súc sinh, rác rưởi, biến thái chết tiệt!

Ham muốn chiếm hữu của Alpha đều mãnh liệt như vậy sao?!

Sao trước kia mình không phát hiện ra?

Quả nhiên, Alpha đồi bại, trước kia thì dung túng dịu dàng các thứ, bây giờ thì càn quấy hoang đường, được đằng chân lân đằng đầu!

Hừ!

Giản Tùng Ý giận tới mức ngủ thiếp đi.

Sâu trong đáy lòng lại vui vẻ.

Cuối cùng thì Bách Hoài đã nói ra anh muốn gì mà không phải cứ làm tổn thương bản thân, giấu nhẹm buồn khổ vào lòng.

Thật tốt.

Kể từ hôm đó, tất cả các Alpha của Bắc đại từng mơ ước Giản Tùng Ý cũng biết Omega mê hoặc này là danh hoa có chủ, không được đập chậu cướp hoa.

Bởi vì Omega đã được kí hiệu hoàn toàn nếu như muốn yêu lại từ đầu chỉ có thể giải phẫu bỏ đi kí hiệu, mà phương pháp này cực kì đau đớn, tỉ lệ thất bại cũng rất cao, nếu vô ý còn có thể hủy hoại luôn cả tuyến thể.

Cho nên một Omega vừa mười tám tuổi đã đồng ý kí hiệu hoàn toàn, nhất định là người đó rất rất yêu, rất rất tín nhiệm Alpha của mình.

Người ta trời sinh một đôi, mình chỉ đứng đây chúc phúc là được rồi.

Chỉ có điều không ai biết, ngay cả Bách Hoài cũng không biết ngày hôm sau, Tần Địch nhận được tin nhắn WeChat của Lục Kỳ Phong.

【Đa tạ tiền bối giúp đỡ, lát nữa mời anh ăn cơm. Anh thích loại omega nào, để tôi giới thiệu cho anh? 】

Alpha bình thường duy nhất của Nam ngoại sau khi làm xong thương vụ liền rũ áo ra đi, thâm tàng bất lộ.

- -------------------

Chúc mừng 100k lượt đọc 🤝❤🎉🎉🎉


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận