tối hôm đó , ai cũng nghỉ tụi nó đang học bài dữ dội nhũng sự thực phủ phàng là tụi nó đang ăn bim bim và ngồi coi phim ... ma .
Sáng hôm sau , tụi nó tới trường thật sớm để thi IQ mà , đứng trước phòng thi , bọn ả cũng đứng đó , nhưng mỗi đứa cầm trên tay cuốn sách
- " Tụi bây chết chắc rồi " Bảo Trân khinh thường nói
- " Ý mày đâu có tiếng chó sửa " Nhỏ
- " Nó ngay trước mặt kìa " Nó
- " Nó biết đổi màu . Thật di diệu ~ '' Nhỏ nhìn khuôn mặt bọn ả từ trắng đến tím đến đen
- " Đem nó về nuôi đi " Nó
- " Thôi mày , chó dại đó " Nhỏ
- " Ờ ha , nó cắn là chích ngừa " Nó
- " Mà mình lại không có tiền " Nhỏ
( đừng đụng tụi nó nhá ~ đụng phải tụi nó là mình ngồi uống trà trò chuyện với anh Diêm Vương đập troai nhá :3 )
Tụi nó là vậy , ai mà dại đụng vô tụi nó là tiêu đời , nói toàn những từ đọc . Sau khi nghe tiếng bà cô thì tụi nó mới im lặng .
- " Mời các em vào "
Đề thi gồm năm môn chính : Văn Toán Anh Hoá Lý , đều rất là khó , toàn vào nâng cao , tất cả môn chỉ được 45 phút thôi. Tụi nó làm xong từ 15 phút đầu , thời gian còn lại để đưa đến ..... giấc mơ , còn bọn ả , học ngày học đêm , rút cuộc có mấy câu không làm được . Trong khi tụi nó đang ngủ ngon lành vì tối hôm qua coi phim ma đến1 giờ mới chịu ngủ thì bọn ả bứt tóc bứt tai cắn bút để ngồi suy nghỉ .
Xong 45 phút cộng thêm ngồi đợi 15 phút để chấm bài cuối cùng cũng ra kết quả .
- " Không xem kết quả à " Hắn và anh xuất hiện đi lại hướng tụi nó
- " Khỏi tý có người thông báo '' Nhỏ nói
- " Ai '' Anh lạnh lùng
- " kìa " nó nói rồi chỉ tay vào hai người con gái đang đi về hướng tụi nó.
- " Tao không biết tụi mày có phao không mà sao tụi mày hơn tụi tao được " Bảo Trân tức giận nói
- " Suy bụng ta ra bụng người à " Nó lạnh lùng liếc Bảo Trân
- " Sao tụi bây được 10 đ mà tụi tao chỉ 8 đ " Phương Chi tức máu nói
- " đã rõ rồi chứ , tỉ số 2 : 0 " Nhỏ khoanh tay nói
- " Coi như tụi bây ăn hên " - Bảo Trân nói rồi liếc tụi nó
- " Vụ này không tính , ngày mai thi thời trang ai nhiều điểm thắng tất cả " Phương Chi thông lanh nói
- " Mấy cô ăn gian vừa thôi " Hắn tức giận thay
- " Giả tạo " Anh lạnh lùng nói thẳng
- " Chấp nhận , nếu tụi này thắng mấy cô sẽ biến khuất mắt tụi này và ngược lại '' Nó khoanh tay đứng nhìn thách đấu.
---------
Về Nhà Nó đang nhâm nhi và hưởng thức vị đắng của nó còn nhỏ thì mở laptop lên facebook .
- "Mày gọi cho chị mày đi " Nó nói
- " Chi dạ " Câu nói hết sức vô tội của nhỏ vang lên , làm ảnh hưởng không hề nhẹ đối với nó
- " Mày đang muốn ăn đòn hả " Nó mĩn cười " thân thiện "
- " Hề hề gọi liền " Nhỏ cười hiền đánh trống lảng
sau những tiếng " tút tút " dài thì cuối cùng cũng có người nhấc máy
- " Chị Anh " tiếng nhỏ trong veo tinh nghịch nói
- " Cô hứng gì gọi cho chị vậy hai đứa " giọng nói đầy vẻ mệt mỏi ở đầu máy bên kia vang lên - Hoàng Ngọc Anh , con gái trưởng là chị của nhỏ , cực kì cưng nhỏ và nó , là nhà thiết kế tài ba , lúc ba cô chết , Anh còn đang bên Mĩ du học
- " Em định nhờ chị một việc " giọng Nó bỗng nhiên nghiêm túc
- " Chuyện gì " Chị Anh hỏi
- " Cho em hai bộ đồ đi " Nó trả lời vui vẻ trở lại
- " tưởng gì , chị đax thiết kế hai bộ đồ đặc quyền không ai có dành cho các em đó " Chị anh
- " Gửi cho em liền đi , ngày mai em cần "
- " Ok gửi liền "
- " Bye bye "
- " bye "
Tụi nó cúp máy rồi bắt đầu sự nghiệp .... coi phim ma