Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Nút áo sơmi của Lộc Hàm rất nhanh đã bị Thế Huân cởi bỏ đến thắt lưng, vạt áo còn bị mắc kẹt trong quần, Thế Huân cũng không vội vàng đem áo sơmi hoàn toàn cởi bỏ, bàn tay thuận theo vạt áo mở rộng sờ soạng đi vào.

“Làn da coi như bóng loáng nhẵn nhụi, xúc cảm sờ lên không tồi.” bàn tay Thế Huân ở trước bộ ngực xích lõa của Lộc Hàm mà tùy ý vuốt ve, lòng bàn tay còn cố ý cọ qua cọ lại đầu v*.

“A…” đầu v* bàn tay y cọ đến ngứa ngái, Lộc Hàm nhắm mắt thở nhẹ một tiếng.

“Làm thế nào vừa chạm vào đầu v* đã mẫn cảm như vậy, tôi còn tưởng cậu đã bị đàn ông chơi đến tê liệt.” Thế Huân có chút khinh thường cười nhạo một tiếng, cơn giận trong lòng cũng chỉ có thể mượn việc đùa giỡn cùng nhục nhã tên MB trước mặt này đến phát tiết. Anh dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy đầu v* của Lộc Hàm, bắt đầu chà xát.

“A a…” Tuy rằng trong lòng vô cùng khó chịu vì lời nói châm chọc của Thế Huân, nhưng lại chống cự không được khoái cảm từ trước ngực truyền đến, Lộc Hàm không thể khống chế thoát ra tiếng rên rĩ, dù sao tính ra thì đây cũng chỉ là lần thứ hai cậu tiếp xúc với tình dục, thân thể ngây ngô hết sức mẫn cảm, chống không nổi nửa điểm khiêu khích.

“Vừa rồi thấy cậu mẫn cảm như vậy còn tưởng là tay mới, bất quá âm thanh cũng thật dâm đãng đi, mới kêu hai tiếng đã làm tôi cứng lên.” Chết tiệt! Thế Huân ngoài miệng nói thực khó nghe, nhưng trong lòng lại thầm mắng chính mình, chỉ là nhìn thấy tên MB này hai má ửng đở, bộ dáng há miệng rên rỉ không ngừng đã làm khố gian chính mình có phản ứng, cho dù lúc trước ở cùng Quan Lâm cũng không đến như vậy.

Lần đầu cùng Lộc Hàm, Thế Huân chỉ biết bản thân say rượu lầm tưởng cậu là Quan Lâm, còn tỉ mỉ quá trình làm tình ra sao, anh không có nữa điểm ấn tượng.

“Ngô…” Lời nói của Thế Huân làm cho Lộc Hàm vội vàng ngậm miệng lại, rồi lại theo bản năng mở mắt liếc nhìn về khố gian của anh, đũng quần Thế Huân thật sự phồng lên một khối to, mặt Lộc Hàm nháy mắt liền đỏ bừng, lập tức di dời tầm mắt.

“Vật này đêm đó có cái gì làm cậu hài lòng không!? Đối với kích thước của mình tôi thực sự tự tin. So với những người đàn ông khác của cậu cũng coi là xuất sắc đi! Trước hết lấy tay giúp tôi thoải mái một chút.” Thế Huân vừa cười nói vừa kéo tay Lộc Hàm đặt vào khố gian của mình.

Lộc Hàm cách lớp quần cũng có thể cảm nhận được sự nóng bỏng của dương v*t, trong đầu đột nhiên nhớ tới đêm đó mình giúp Thế Huân an ủi, thân màu tím cùng gân xanh dữ tợn, quy đầu cực đại mượt mà no đủ, dựng đứng thẳng tắp ở trước mắt mình… Trong đầu Lộc Hàm “Oanh” một tiếng nổ tung, trên tay cũng quên động tác, ngơ ngác nhìn khố gian của Thế Huân.

“Xem ra cậu đối với thứ này có một kỷ niệm rất đáng nhớ!” Thế Huân thấy Lộc Hàm ngây người chăm chú nhìn khố gian của mình, tình cờ lại nói đúng những gì cậu đang suy nghĩ.

Bị Thế Huân giễu cợt làm cho tinh thần Lộc Hàm lập tức phục hồi, vội vàng cách lớp quần cao thấp khẽ vuốt dương v*t của Thế Huân. Thật ra trong lòng cậu cũng rất mâu thuẫn, một bên bị những câu trào phúng của Thế Huân làm cho đau đớn khổ sở, một bên lại vô pháp cự tuyệt cùng Thế Huân lần thứ hai tiếp xúc.

Nói bản thân ti tiện cũng được, không có nguyên tắc cũng được, bị Thế Huân xem là MB, cũng từng khuyên nhủ bản thân sau đêm đó cùng anh sẽ không còn quan hệ, thậm chí đã xin từ chức ở Ngô thị. Nhưng khi lần thứ hai có cơ hội được ở cùng Thế Huân, cậu căn bản là vô pháp cự tuyệt, thậm chí còn mang vài phần chờ mong.

“Cởi bỏ thắt lưng, đưa tay vào trong.” Hiển nhiên Lộc Hàm chỉ cách lớp quần an ủi làm Thế Huân không hề vừa lòng, thanh âm dửng dưng ra lệnh cho Lộc Hàm đưa tay vào trong giúp anh giải quyết, đồng thời bàn tay đang đặt ở ngước ngực Lộc Hàm cũng tiếp tục đùa bỡn với đầu v* của cậu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui