Hai Con Người, Một Cuộc Đời

“Quên… Quên mất …” Nghe được lời nói của Thế Huân, Lộc Hàm mới kịp phản ứng. Tuy rằng hiện tại do Thế Huân hiểu lầm cậu là MB mới nói như vậy, nhưng khi nghe loại ngữ khí khinh thường này cũng làm cho cậu vô cùng khổ sở, ôn nhu vừa rồi chắc chắn chỉ là do lỗi giác của bản thân. Lộc Hàm lắp bắp tìm một cái cớ, giấu đi nỗi tuyệt vọng mà nhìn Thế Huân.

“Cái này cũng quên! Mà thôi đi…” Thế Huân bất mãn hừ một câu, thân thể trần trụi xoay người trực tiếp đi vào phòng ngủ.

Lộc Hàm biết anh vào phòng ngủ là để lấy đồ bảo hiểm. Bảo hiểm cùng dầu bôi trơn đều được đặt trong ngăn tủ đầu giường, bất quá lần này chắc chắn Thế Huân sẽ không ôn nhu mà giúp cậu bôi trơn, thậm chí ngay cả ý định cho cậu vào phòng ngủ cũng không có, có lẽ sau khi lấy bảo hiểm hai người sẽ trực tiếp đứng ở cửa mà giải quyết.

Lúc Thế Huân cầm đồ bảo hiểm từ phòng ngủ bước ra, thân thể đối mặt với Lộc Hàm, dương v*t cứng rắn nơi khố gian bởi vì đi đường mà nhấp nhô cao thấp, Lộc Hàm nhìn thấy liền mặt đỏ tim đập, vội xoay chuyển tầm mắt.

“Quay người lại.” Thế Huân không có dư thời gian quan sát phản ứng của cậu, sau khi đi đến trước mặt Lộc Hàm, trực tiếp ra lệnh bảo cậu quay người.

Cũng đã đến tình trạng này rồi, Lộc Hàm không màn để ý vấn đề tư thế, nói thế nào thì hôm nay cũng là do cậu tự nguyện đến, Thế Huân nói như thế nào liền làm như thế ấy đi. Lộc Hàm nghe lời xoay người vào tường.

“Nâng mông lên một chút.” Thế Huân xé mở bảo hiểm đeo vào chính mình, sau đó bài khai hai cánh mông của Lộc Hàm, quy đầu đặt ở ngay lối vào mà đĩnh đĩnh.

Lộc Hàm không thể không khẩn trương, cái mông không tự chủ liền thít chặt.

“Nới lỏng một chút, cậu cứng ngắt như vậy tôi làm sao vào đây!” Thế Huân đã sớm kiềm chế không được, đưa tay đánh vào mông Lộc Hàm, thừa dịp cơ thể cậu thả lỏng liền đem quy đầu đĩnh vào.

“Ân…” Lộc Hàm kêu lên một tiếng đau đớn, bàn tay gắt gao đặt trên vách tường.

“Thật chặt!” Quy đầu mới vừa đi vào đã bị hậu huyệt nhanh chóng kẹp lấy, Thế Huân bị giáp đến thoải mái, dương v*t bắt đầu từ từ hướng chỗ sâu nhất thẳng tiến. Có thể vì muốn hưởng thụ khoái cảm dương v*t từng chút một bị hậu huyệt gắt gao vây trụ, tốc độ đâm vào của Thế Huân rất chậm. Ít nhất cũng làm giảm cảm giác khó chịu của Lộc Hàm.

“A…” Trong quá trình Thế Huân tiến vào, Lộc Hàm cơ hồ luôn nín thở, trụ thịt nóng bỏng ma sát với vách tường mềm mại bên trong, thẳng đến khi nửa phân hậu huyệt cũng vô pháp chứa thêm, Thế Huân dừng lại động tác, Lộc Hàm mới thở một hơi dài.

“Động của cậu thật thoải mái, sau này khi tôi muốn giải quyết sẽ tìm cậu.” Thế Huân đứng ở phía sau Lộc Hàm vui đùa, dương v*t bắt đầu không ngừng đưa đẩy, đỉnh tiến.

Theo tốc độ nhanh dần của Thế Huân, khó chịu lúc mới đầu cũng không còn nữa, Lộc Hàm lần thứ hai bị khoái cảm quét qua cơ thể. Hậu huyệt bị trừu sáp rất nhanh sinh ra cảm giác vui sướng, kích thích vật vừa mới bắn tinh nhuyễn xuống một lần nữa lại cứng lên.

“Thế Huân… Thế Huân…” Lộc Hàm ngẩng đầu há miệng thở dốc, rên rĩ gọi tên Thế Huân, trước mắt một mảnh mông lung, trong đầu lại vựng huyễn muốn chết, thân thể hoàn toàn giáo phó cho người đàn ông đang trừu sáp phía sau.

“Kêu lớn hơn…” Tiếng rên rĩ của Lộc Hàm càng mang đến cho Thế Huân thêm nhiều khoái cảm. Hai tay anh nắm lấy thắt lưng cậu cố định, một lần rồi lại một lần hung bạo va chạm vào hậu huyệt, sau đó mạnh mẽ rút ra. Bao cao su trên dương v*t dính đầy chất keo trắng mịn, thậm chí ngay cả chung quanh lối vào hậu huyệt cũng lầy lội ướt sũng không chịu nổi.

Lộc Hàm nằm úp sấp trên vách cửa phòng khách, phía sau Thế Huân đang thẳng tiến đâm vào, rút ra, lại tái đâm vào… Bên trong gian phòng tràn ngập tiếng thở dốc của hai người đàn ông cùng âm thanh hạ thể trừu sáp giao hợp, càng ngày hương vị dâm mỹ càng nồng đậm, càng kích thích tình dục nơi hai người…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui