Hai Con Người, Một Cuộc Đời

“Ân…” Hai người đồng thời bởi vì sự kết hợp chặt chẽ không một khe hở mà phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Thế Huân cúi đầu hôn Lộc Hàm, Lộc Hàm thuận thế nâng lên hai tay hoàn trụ qua cổ Thế Huân, hai chân kẹp chặt lấy thắt lưng của anh, tận lực nâng mông lên, làm cho dương v*t có thể xâm nhập trừu sáp sâu hơn.

Bị nhuyễn thịt ẩm ướt ấm áp gắt gao hấp thụ, Thế Huân cơ hồ thoải mái đến phát điên, một lần lại một lần liều mạng va chạm cùng xâm nhập, nhưng cảm giác giống như thế nào cũng không thể thỏa mãn được, thực hận không thể đem Lộc Hàm khảm nhập vào trong thân thể chính mình.

“Aha…” Cảm giác vui thích quá mãnh liệt làm Lộc Hàm vô pháp hô hấp thông thuận, đành tránh thoát khỏi nụ hôn của Thế Huân, nghiêng đầu qua một bên thở dốc.

“Gọi tên tôi.” Đôi môi Thế Huân cọ xát vành tai đỏ bừng của Lộc Hàm, giọng điệu đầy mê hoặc

“Thế Huân… Thế Huân…” Mỗi một lần Lộc Hàm thốt lên, dương v*t sẽ mạnh mẽ va chạm vào hậu huyệt, lực đạo xâm nhập như vậy, làm Lộc Hàm thậm chí có cảm giác chính mình tựa hồ lặp tức sẽ bị Thế Huân xỏ xuyên qua, nhưng cho dù chết, Lộc Hàm cũng luyến tiếc để Thế Huân rời đi chính mình.

Trên ga giường hỗn độn dây dưa hai bóng người tựa như ma quỷ, một người điên cuồng thẳng tiến trừu sáp, một người liền liều mạng chủ động nghênh hợp, tốc độ va chạm của thân thể càng ngày càng nhanh, tiếng thở dốc ồ ồ càng ngày càng dồn dập, hương vị tình dục cũng càng ngày càng nồng đậm…

“Thế Huân Thế Huân…” Lộc Hàm la to đến mức cổ họng cũng đã khàn, nhưng thanh âm vẫn cứ ngâm khẽ, triền miên phỉ sườn, khắc sâu tận xương

“Có muốn tôi bắn vào bên trong không!?” Đột nhiên động tác trừu sáp điên cuồng bỗng chậm lại, Thế Huân chậm rãi đem dương v*t thối lui đến tận cửa huyệt, như có như không dùng quy đầu đâm đâm một chút, tạo cảm giác như quy đầu chỉ cần bị huyệt khẩu hút trụ một chút liền sẽ lặp tức rời khỏi, rồi lại như cố ý không ngừng hướng bên trong cọ xát.

“Ân… Muốn! Cho em… Thế Huân… Toàn bộ cho em…” Lộc Hàm yêu cầu, cậu giương mắt nhìn thấy trên trán Thế Huân đều là tinh mịn mồ hôi, rõ ràng là anh đang cố nén dục vọng nhưng lại hỏi mình trước, trước kia tới giờ Thế Huân đều không có hỏi qua như vậy, ở thời khắc cuối cùng hai người hiếm khi dùng ngôn ngữ trao đổi, chỉ có ồ ồ thở dốc kết hợp với sự điên cuồng trừu sáp, dương v*t ra sức đĩnh về phía trước, tinh dịch nóng bỏng sẽ bắn vào chỗ sâu nhất.

Nhưng hiện tại hậu huyệt đang bị Thế Huân khiêu khích đến hư không khó nhịn, thật muốn được dương v*t thô lớn đầy lửa nóng lặp tức tiến vào, cộng thêm khát vọng muốn thân mật với người mình thầm yêu mười năm, từ thân thể đến tâm hồn của cậu đều khao khát Thế Huân, đầu óc cũng không kịp suy nghĩ nhiều, cố chấp mà kiên định gật đầu, không thể nói ra miệng lời yêu say đắm, chỉ có thể dùng dục vọng của mình để thổ lộ cho anh hiểu.

“Hảo, toàn bộ cho em.” Thế Huân cười ra tiếng, cúi đầu hôn lên môi Lộc Hàm. Kế tiếp là điên cuồng trừu sáp cùng dùng hết sức xâm nhập, mỗi một lần dương v*t giống như cây đinh đóng thẳng vào trong hậu huyệt, rõ ràng dũng đạo đã chật hẹp đến không thể tiến thêm nữa phân, nhưng mà Thế Huân vẫn vô pháp khống chế muốn đem quy đầu hướng càng sâu vào nơi vừa nóng vừa chặt kia.

Nội vách tường hậu huyệt bị nóng bỏng ma xát, thậm chí bởi vì ma xát quá nhanh và mãnh liệt mà tạo ra cảm giã nóng rát đau đớn. Vui thích cùng đau đớn hòa cùng một chỗ, thân thể Lộc Hàm không thể kiềm chế mà run rẩy, thứ cứng rắn bên dưới mượn sự ma xát của hai thân thể mà cọ xát vào bụng Thế Huân, quy đầu càng ngày càng trướng đau, mắt thấy dục vọng sẽ dâng lên mà ra, Lộc Hàm chỉ có thể chủ động dốc sức nghênh hợp, hai chân dùng sức câu lấy thắt lưng Thế Huân, cái mông cơ hồ dựng thẳng lên thành chín mươi độ, thầm nghĩ muốn Thế Huân sáp nhập càng sâu, làm ình đạt được càng nhiều khoái cảm.

“Ngô… Lộc Hàm…” Cuối cùng, Thế Huân ngửa đầu rên rỉ một tiếng, dùng hết toàn lực đĩnh tiến vào chỗ sâu nhất mà bắn…

“A!” Lộc Hàm thét một tiếng cao vút chói tai, hậu huyệt giống như bị tinh dịch nóng bỏng hoàn tan mất, cùng lúc đó phía trước cũng nhất thời bắn ra. Nhưng khoái một lần nữa dâng lên mãnh liệt, cũng không sánh bằng khi nghe được Thế Huân gọi tên mình, Lộc Hàm vui mừng như điên, trong nháy mắt rơi lệ đầy mặt.

“Hô…” Thế Huân ghé vào trên người Lộc Hàm bình ổn lại tâm tình kích động, tuy nói bình thường hai người lúc ân ái thân thể đều vô cùng phù hợp, nhưng hôm nay đã không chỉ là như vậy… mà còn là thân thể Lộc Hàm làm cho anh có bao nhiêu mê luyến điên cuồng, hai người giống như cả thân thể lẫn tâm hồn đều hòa làm một. Hơn nữa ngày, Thế Huân mới từ cực hạn thỏa mãn phục hồi lại tinh thần, lỗ tai lại nghe được thanh âm nức nở nho nhỏ.

“Sao vậy, thích đến khóc sao!?” Thế Huân ngẩng đầu nhìn đến Lộc Hàm toàn mặt đều là lệ, miệng tuy rằng trêu đùa, nhưng lại cuối đầu đem những giọt nước mắt của cậu hút vào trong miệng.

“Thế Huân… Thế Huân…” Lộc Hàm vùi đầu vào gáy Thế Huân, tiếng gọi còn mang theo giọng mũi dày đặc.

Trước kia sau khi làm xong hai người căn bản không có dư thừa ôm nhau hôn môi, Thế Huân dây dưa trong chốc lát rồi đem dương v*t rút ra, thời điểm tâm tình tốt sẽ giúp Lộc Hàm thu thập một chút hoặc là ôm cậu đi nhà tắm, lúc tâm tình bình thường thì hai người đều là tự ai nấy lo. Nhưng hôm nay có chút không giống, mỗi một lần nghe được Lộc Hàm khẽ gọi tên của mình, giờ phút này trong lòng Thế Huân đều là ấm áp mềm mại, còn giơ tay lên khẽ vuốt đỉnh đầu mềm mượt của Lộc Hàm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui