Hải Đường Nở Rộ Nơi Biển Sâu

Không lâu sau tin tức Diêm Hải và Kỳ Nhân ở bên nhau liền truyền khắp toàn bộ trường học, trường học mặc dù đối với học sinh xuất sắc Diêm Hải yêu sớm rất có không vừa lòng, nhưng mà hai bên cha mẹ đều không phản đối, trường học chỉ có thể giả câm giả điếc không nhìn thấy. Diêm gia tài trợ cho trường học không ít tiền, thậm chí tòa lớp mới đều là tiền Diêm gia quyên, bọn họ còn có thể nói gì? Đem tiền phun ra?

“Tớ biết Nhân Nhân là người lợi hại mà, lúc đó chúng tớ đoán không phải là giáo thảo thì chính là Diêm Hải, cậu quả nhiên là chọn một trong hai người đó!” Nữ sinh vây quanh bên người Kỳ Nhân Nhân ồn ào kích động không dứt.

Kỳ Nhân Nhân thổi thổi móng tay: “Chử Đường tốt thì tốt, nhưng mà cổ hủ quá, bản thân đọc sách thì thôi, còn hối thúc ta đọc cùng, chọn hắn sớm muộn gì tớ cũng bị phiền chết, hắn cũng không phải không biết tớ ghét học a.”

“Ngược lại cũng đúng là, tính cách hai người không quá hợp, giáo thảo đẹp như thế chỉ thích hợp để nhìn thôi, nhìn cậu ấy tớ có thể ăn nhiều thêm hai bát cơm, chính là quá lạnh lùng.”

Kỳ Nhân Nhân cong khóe miệng cười, quả nhiên chỉ cần là đồ nàng muốn có, liền không thể không đến tay. Nhìn một chút Hạ Phi Phi đang xem sách cách đó không xa, nội Kỳ Nhân Nhân dâng lên một loại khoái cảm thắng lợi, thứ Kỳ Nhân Nhân cô nắm giữ trong tay đương nhiên tốt hơn so với người khác, ai cũng đừng mong đạp ở trên đầu cô!

Từ khi Diêm Hải cùng Kỳ Nhân Nhân yêu nhau, quan hệ giữa y và Chử Đường liền trở nên tế nhị, ngăn cách đã sản sinh, muốn khôi phục nói nghe thì dễ, trừ phi đảo ngược thời gian.

Diêm Hải lo sợ Chử Đường chán ghét y, y nghĩ hết tất cả biện phát khiến Chử Đường vui vẻ, nếu Chử Đường nói y và Kỳ Nhân Nhân hợp nhau, vậy y liền kết đôi với Kỳ Nhân Nhân, y không muốn đến bằng hữu cũng không thể làm. Y biết như vậy không công bằng đối với Kỳ Nhân Nhân, thế nhưng Kỳ Nhân Nhân nói cô không để ý, cô nói chúng ta hợp nhau như vậy kết đoi cũng không sao, hơn nữa người lớn của gia đình hai bên đều vui vẻ, đều là đại hoan hỉ.

Sắp tới lớp 11, bọn họ bắt đầu đối mặt với vấn đề chia lớp.

“Cậu chọn khoa học xã hội hay là khoa học tự niên?” Chử Đường hỏi Diêm Hải nói.

“Cậu thì sao?” Diêm Hải không muốn cùng Chử Đường tách ra, áp lực học tập lớp 11 lớp 12 dần dần lớn hơn, nếu như tách ra, thời gian bọn họ có thể gặp mặt liền sẽ giảm mạnh.

“Tớ còn chưa nghĩ ra, cha tớ hi vọng tớ học lý, mẹ tớ lại hi vọng tớ học văn.” Chử Đường có phụ thân là thương nhân, ông hi vọng Chử Đường từ nhỏ đã thông minh lanh lợi sau này có thể kế thừa gia nghiệp, mẫu thân Chử Đường là quan ngoại giao, cô lại cảm thấy nhi tử bình tĩnh cơ trí thích hợp làm tham chánh hơn.

“Nhân Nhân chọn cái gì?” Chử Đường lại hỏi.

“Tớ chưa hỏi em ấy, phỏng chừng chọn khoa học xã hội đi.” Diêm Hải không quá muốn cùng Chử Đường tán gẫu về Kỳ Nhân Nhân.

“Vậy tớ chọn khoa học tự niên đi.” Chử Đường suy nghĩ một chút nói.

Diêm Hải sáng mắt lên: “Vừa hay tớ cũng muốn chọn khoa học tự niên, rất thích hợp với tớ, nói không chừng chúng ta còn có thể phân vào cùng một lớp.”

Chử Đường cười cười không lên tiếng, quay đầu tiếp tục đọc sách.

Diêm Hải mới đầu không hiểu tại sao Chử Đường không nói lời nào, mãi đến tận lúc chia lớp mới hiểu rằng lúc đó là Chử Đường lừa hắn, Chử Đường chọn là khoa học xã hội.

Chử Đường không muốn tiếp tục chung lớp với y. Chử Đường có phải là đã bắt đầu phiền chán y chứ? Có phải là biết mình vẫn luôn rình hắn không? Có phải là vẫn cứ cảm thấy được hắn rất buồn nôn không?

Diêm Hải không dám đi hỏi, hắn sợ sẽ nghe thấy câu trả lời mà mình không muốn nghe nhất.

Hai người cứ như vậy tách ra, hai năm lớp 11 lớp 12 tiếp xúc giữa bọn họ càng ngày càng ít, Diêm Hải là người đứng đầu lớp khoa học tự niên, Chử Đường là người đứng đầu lớp khoa học xã hội, hai người đều là hai thần tượng trong trường học nhưng là rất xa cách nhau, mọi người cũng dần dần quên mất bọn họ đã từng thân thiết với nhau như hình với bóng.

Sau khi thi đại học duyên phận hai người vẫn còn tiếp tục, hai người đồng thợi chọn thi A đại, cùng là người tài trong khoa học xã hội của A thị, một trạng niên của khoa học tự niên A thị, bọn họ ai cũng không thua kém so với người kia, lại như hai viên minh châu chói mắt hòa lẫn vào nhau. Mà giáo thảo vẫn là giáo thảo, chính là Chử Đường ngày càng thêm đẹp, đi tới chỗ nào đều được đám đông chú ý, tinh xảo tao nhã, hết sức điềm tĩnh, cùng dương quang suất khí Diêm Hải đứng chung một chỗ, được xem như là một cái vui tai vui mắt, nhân xưng song bích A đại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui