Hai Giới Trùm Làm Ruộng


Đèn đuốc trong phòng thí nghiệm bật sáng trưng làm cho Mạc Lạc cũng rất tò mò mà nhìn khắp nơi rồi đánh giá một lượt.
Trình Chu đặt cái hộp lớn tùy thân mang theo lên bàn rồi mở ra.
Mạc Lạc nhìn thấy đồ vật trong cái hộp thì cũng kinh ngạc rồi hô lên: "Thiết bị luyện dược Thiên Tuyền bộ số 3?"
Trình Chu nhìn qua Mạc Lạc rồi hỏi: "Anh cũng biết bộ thiết bị này sao?"
Mạc Lạc gật đầu nói "Bộ dụng cụ luyện dược Thiên Tuyền chỉ được sản suất giới hạn có 20 bộ mà thôi.

Giá của bộ này hẳn là 15.800 đồng vàng."
Trình Chu: "Vậy sao?"
Nếu như bộ dụng cụ này quý như vậy thì hình như hắn lại chiếm lợi của Michael rồi đúng không nhỉ?
Mạc Lạc nhìn hàng chữ nhỏ ở trên một góc của bộ thiết bị thì thấy có ghi thì sửng sốt.
Mạc Lạc bỗng nhiên nhớ tới một việc này, hình như Hebron - chủ nhân của thành chủ phủ đảo San Hô mới bị cướp sạch sẽ thì phải?
Mạc Lạc thử hỏi: "Trình thiếu biết Michael sao?"
Trình Chu gật đầu nói: "Chúng tôi là bạn cũ, lúc trước tôi cũng yêu cầu tìm một người hiểu văn tự luyện dược nên hắn ta đã đề cử anh đấy.

Hắn ta nói là anh sắp bị người ta treo cổ nên hoài nghi anh cũng là một nhân tài gì đấy, chết như vậy cũng quá đáng tiếc nên mới nói để tôi đi cứu anh.

Mà đã nói tới vậy thì hình như Michael cũng được coi là có ân cứu mạng anh đấy, nếu có cơ hội nhìn thấy hắn ta thì anh nhất định phải tới để cảm ơn hắn."
Mạc Lạc: "......" Ân cái quỷ gì chứ?
Mạc Lạc nhướn mày nói: "Không nghĩ tới là quan hệ của Trình thiếu và Michael lại thân quen đến vậy."
Trình Chu: "Michael cũng là người rất thông minh và thức thời, về mặt này thì anh cũng kém hắn quá xa rồi."
Mạc Lạc: "......" Cái giọng điệu này là sao? Ý tên Trình Chu này đang chỉ trích hắn còn chưa đủ thức thời sao?
Mạc Lạc bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó rồi nói: "Hình như là Michael có một người anh họ cũng là đệ tử ký danh của Eugene."
Trình Chu nghe vậy thì cũng cảm thấy ngoài ý muốn nói: "Thật sao? Người kia đâu?"
Mạc Lạc lắc đầu nói: "Hình như là đã chết."
Mạc Lạc nhíu mày trầm tư một hồi, hắn cũng đang hoài nghi người đã tử vong kia cũng có liên quan đến Eugene.
Trình Chu nhíu mày nói: "Đáng tiếc......"
Dụng cụ dùng để luyện dược vẫn luôn có một sức hút rất mãnh liệt với luyện dược sư, Mạc Lạc cũng không ngoại lệ, hắn đứng sờ bộ luyện dược mãi không rời được.
Dụng cụ luyện dược có phẩm chất càng ưu việt thì xác suất luyện dược thành công càng cao.


Bộ dụng cụ luyện dược lúc trước Mạc Lạc sử dụng rẻ hơn bộ này rất nhiều.
Nói chung là một luyện dược sư muốn nương tựa vào một thế lực nào đó thì người của thế lực đó sẽ phải cung cấp tài nguyên để luyện dược cho luyện dược sư sử dụng.

Lúc đầu thì Mạc Lạc cũng có chút lo lắng vì Trình Chu chỉ là người ngoài nghề nên sợ hắn cũng sẽ phí công, không nghĩ tới là Trình Chu còn có tiền hơn hắn tưởng nhiều vậy nên hắn cũng thả lỏng không ít.
Thoạt nhìn thì địa vị của luyện dược sư khá cao nhưng muốn tìm một kim chủ chịu đầu tư tiền cho mình là rất khó.
Mạc Lạc bỗng nhiên cảm thấy tình huống hiện tại cũng khá tốt, nên cứ chờ thêm một thời gian nữa xem có chuyện gì xảy ra không.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc rồi thúc giục: "Đừng nhiều lời vô nghĩa nữa, bắt đầu đi."
Mạc Lạc gật đầu nói: "Được"
Mạc Lạc điều chỉnh thiết bị luyện dược rồi bắt đầu luyện chế linh dược.
Rốt cuộc thì Mạc Lạc cũng là một luyện dược sư chuyên nghiệp nên xử lý linh dược rất thành thục, hơn nữa thì sử dụng các thiết bị luyện dược cũng rất thuận tay.
Ngay sau đó thì một phần linh dược đã xuất hiện trên tay Mạc Lạc, lọ thuốc có màu xanh nhạt, toả ra một hơi lạnh nhè nhẹ, linh dược vừa được luyện chế ra thì trên thành ống nghiệm cũng hình thành một tầng kết băng nhẹ.
"Đây là Tuyết mộc linh dược sao?" Dạ U hỏi.
Mạc Lạc gật đầu nói: "Đúng vậy, linh dược này có tác dụng giúp đấu khí vận chuyển trôi chảy hơn."
Mạc Lạc quay qua nhìn Dạ U một lúc thật lâu, cũng không biết sao mà hắn vẫn luôn cảm thấy Dạ U nhìn rất quen mắt, hình như hắn đã nhìn thấy ở đâu rồi.
Thần sắc của Dạ U cũng rất lạnh lẽo, dường như cũng hoàn toàn không thèm chú ý đến ánh mắt đang thăm dò của Mạc Lạc.
Khả năng bắt chước của Trình Chu cũng rất mạnh, cơ bản thì Mạc Lạc vừa làm xong một lần thì Trình Chu cũng đã thuận lợi mà nắm bắt phương pháp.
Sau khi Mạc Lạc luyện chế ra Tuyết mộc linh dược thì Trình Chu cũng ngay lập tức bắt tay vào làm, sau một chu trình lặp lại y chang thì một ống nghiệm chứa một dịch lỏng màu xanh nhạt cũng xuất hiện trong tay Trình Chu.
Trình Chu cũng trực tiếp dùng linh dược này rồi thử vận chuyển đấu khí của bản thân.
Trình Chu nhướn mày nói: "Có hiệu quả."
Mạc Lạc nhìn Trình Chu cũng có chút kỳ quái mà nói: "Đây là lần đầu tiên Trình thiếu luyện chế Tuyết mộc linh dược sao?"
Trình Chu gật đầu nói: "Đúng vậy."
Mạc Lạc cau mày rồi tim cũng đập loạn xạ, Tuyết mộc linh dược chính là linh dược cấp bậc Bạch ngân đấy.

Hơn nữa cũng rất khó luyện chế.
Năm đó hắn cũng phải luyện mấy chục lần thì mới có thể thành công, cho dù là vậy thì phụ thân và ông nội hắn cũng đã khen hắn là thiên tài rồi.
Trình Chu chỉ mới nhìn qua có 1 lần mà đã trực tiếp thành công rồi sao? Điều này cũng làm Mạc Lạc ngỡ ngàng tới mức tự phải hỏi lại, chẳng lẽ Đoạ ma giả mới thực sự có thiên phú thích hợp để làm luyện dược sư sao?
Mạc Lạc sở dĩ muốn dạy Trình Chu luyện chế Tuyết mộc linh dược cũng là vì hắn muốn thể hiện năng lực của mình trước, hơn nữa là hắn cũng muốn cho Trình Chu biết khó mà rút lui.


Không nghĩ tới là ...
Dạ U nhìn qua Mạc Lạc, tuy là Mạc Lạc che giấu rất tốt nhưng vẫn có thể phát hiện ra Mạc Lạc đang rất khiếp sợ.
Dạ U quay lại nhìn Trình Chu, lần trước thấy Trình Chu liên tục phạm sai lầm nên cậu còn tưởng Trình Chu không có năng khiếu trong việc luyện dược rồi chứ, không nghĩ tới là Trình Chu cũng vẫn biết cách làm cho cậu rất bất ngờ đấy.

Có lẽ, chỉ cần có người chỉ dạy đàng hoàng thì năng khiếu luyện dược của Trình Chu cũng khá tốt, rất có thể còn là thiên phú cực cao nữa.

Nhìn qua một lần mà có thể trực tiếp luyện chế thành công Tuyết mộc linh dược thì không phải ai cũng có thể làm được đâu.
Lần này có luyện dược sư chuyên nghiệp ở bên cạnh chỉ điểm nên trình độ luyện dược của Trình Chu cũng thuận lợi hơn rất nhiều.

Liên tiếp thành công mấy lần nên hứng thú với việc luyện dược của Trình Chu cũng tự nhiên mà tăng lên.
Phát hiện là kiến thức cơ bản về luyện dược của Trình Chu hầu như không có gì cả nên Mạc Lạc cũng chỉ có thể chỉ dạy lại từ đầu, giới thiệu lại từng cách sử dụng trang thiết bị cũng như các ký hiệu thường thấy trong quá trình luyện dược.
Trình Chu nhướn mày hỏi: "Đây là linh thảo gì?"
Mạc Lạc nhìn cọng linh thảo trong tay Trình Chu nói: "Là Sương Hàn thảo."
"Trình thiếu, nếu cậu không biết gì về linh thảo thì cậu có thể mua một máy phân tích linh thảo mà, cái máy này thường chứa hơn mấy vạn thông tin về các loại linh thảo khác nhau đấy.

Có thứ này thì cậu chỉ cần đặt linh thảo vào trong máy thì thông tin cũng tự hiển thị lên thôi." Mạc Lạc nói.
"Bao nhiêu kim tệ một cái?" Trình Chu hỏi.
Mạc Lạc vui vẻ giới thiệu: "Không đắt, chỉ 8000 đồng vàng một cái thôi."
Trình Chu nhíu mày cũng có chút đau lòng nói: "Hơi đắt qúa rồi."
Mạc Lạc cười cười nói: "Nếu Trình thiếu cảm thấy hơi đắt thì tôi có biện pháp khác đấy.

Theo tôi biết thì trong phòng luyện dược của Eugene có mấy cái máy này, với bản lĩnh của cậu thì cậu muốn có bao nhiêu cái mà không được đúng không? Hay là cậu lấy hết luôn đi, dùng hỏng thì lại thay cái mới là được.

Tiện mà."
Trình Chu: "......" Cái gì đấy? Không lẽ tên Mạc Lạc này cũng đã bị Michael dẫn dắt luôn rồi sao? Hiện tại hắn đang rất hoài nghi là Mạc Lạc đang muốn lợi dụng hắn để đối phó Eugene nhưng hắn chưa có bằng chứng.
Trình Chu cười cười nói: "Rồi, nói sau đi."
Mạc Lạc nhún vai cũng không nói nữa.
Rất nhiều luyện dược sư khác đều bắt đầu học thuật luyện dược từ việc học chắc lý thuyết rồi mới tới thực hành.


Trình Chu thì lại đi ngược lại quy trình đó luôn, hắn là thực hành trước rồi mới bắt đầu học hỏi kiến thức cơ bản về thuật luyện dược.

Vừa thực hành vừa bắt đầu nghe Mạc Lạc giảng giải về lý thuyết.
Nhưng mà trên thực tế thì chính phương pháp thứ 2 mà Trình Chu đang làm đây thì lại có hiệu quả cao hơn rất nhiều.

Nhưng mà quá thiếu kiến thức cơ bản thì cũng sẽ tạo thành những sự cố không thể cứu vãn được.
Trình Chu cũng đã mang tới không ít loại linh dược nên Mạc Lạc cũng chỉ cho Trình Chu vài phương pháp luyện chế linh dược cấp bậc Thanh đồng.

Nhưng mà linh dược cấp bậc Thanh đồng đối với Trình Chu cũng khá dễ dàng nên chỉ trong chốc lát mà Trình Chu cũng đã thành thạo hơn mười loại linh dược khác nhau.
"Loại linh dược tiếp theo là gì?" Trình Chu giục Mạc Lạc.
Mạc Lạc do dự một chút rồi cười gượng nói: "Trình thiếu, hay là hôm nay tới đây thôi, cậu luyện cho thành thạo mấy loại linh dược này trước đi."
Mạc Lạc nhìn Trình Chu mà tâm tình cũng rất kỳ quái.

Hắn còn tưởng với bản lĩnh của mình thì hắn còn có thể dạy Trình Chu mấy năm cơ, không nghĩ tới là năng lực học tập của Trình Chu cũng quá kinh người, cứ dựa theo tốc độ này thì toàn bộ bản lĩnh của hắn Trình Chu cũng chỉ mất nửa năm để thành thục toàn bộ rồi.
Trình Chu nghe vậy thì gật đầu nói: "Cũng được."
Trình Chu ngẫm lại một chút về tất cả các loại linh dược mình với học xong sau đó cũng lặp đi lặp lại cách thức điều chế linh dược.
Mạc Lạc cũng nhìn quanh không gian phòng thì nghiệm, hắn cũng rất tò mò về các dụng cụ có bên trong phòng thí nghiệm này.
Được Trình Chu đồng ý nên Dịch Thành Giang cũng giới thiệu hết một lượt các dụng cụ thí nghiệm và các trang thiết bị có bên trong phòng thí nghiệm cho Mạc Lạc.
Dịch Thành Giang là trí nhớ Dị năng giả còn Mạc Lạc lại là luyện dược sư thiên tài, hai người đều là chuyên gia trong lĩnh vực của mình.

Dưới sự hỗ trợ của Palmyra mà hai người cũng nhanh chóng tụ lại một khối.
Dịch Thành Giang cũng rất tò mò đối với thuật luyện dược còn Mạc Lạc thì cũng rất tò mò đối với các dụng cụ và thiết bị bên trong phòng thí nghiệm nên hai người cũng rất ăn ý mà giao lưu.

Có Palmyra trợ giúp nên hai người họ cũng không hề có rào cản ngôn ngữ nên cũng trò chuyện rất hăng say.
Mà dưới sự giúp đỡ của Palmyra mà Trình Chu cũng trực tiếp lý giải luôn lời của hai người đang hăng say trò chuyện kia và nghe hai người trò chuyện thì người được lợi nhất thì lại chính là Trình Chu.
......
Phòng thí nghiệm - cách vách.
"Mấy người Trình Chu tới khi nào vậy chứ?" Vương Tư Dương tò mò nói nhỏ.
Thái Triệu Sơn lắc đầu nói: "Không biết."
Hắn còn đang muốn tới cửa lớn để chào đón đây, nhưng mà hắn còn chưa tới cửa thì người cũng đã ở trong phòng thí nghiệm rồi.
Vương Hoan Hoan nắm chặt tay rồi đôi mắt sáng ngời mà nói: "Nhất định là dị năng thuấn di đúng không?"
Giáo sư vừa mới nhận điện thoại của Đàm Thiếu Thiên nói là người sẽ nhanh đến thôi, thì ngay sau đó người cũng đã tiến vào rồi, hơn nữa thì bảo vệ cũng không nhìn thấy có ai tiến vào, cũng không có xe tới.


Ngoại trừ là dị năng thuấn di thì cũng không còn các giải thích nào hợp lý hơn nữa.
Quách Oánh nhịn không được nói: "Nếu là dị năng thuấn di thì cũng quá tiện rồi."
Quách Oánh thầm nghĩ: Annie muốn đi ra ngoài làm việc thì phải ngồi trên lưng Phong Ngữ ở dạng bồ câu lớn mà đi.

Tuy là Phong Ngữ bay cũng rất nhanh, ngồi trên bồ câu cũng rất ngầu, nhưng mà cũng không thể tiện bằng dị năng thuấn di này.

So với dị năng thuấn di thì bay bằng thú cưỡi cũng không có gì quá to tát.
"Trình thiếu đang tính điều chế thuốc gì vậy?"
Lần trước thì Trình Chu tới đây làm thí nghiệm thì phòng thí nghiệm của bọn họ đều có những tiếng động rất kỳ quái không ngừng vang lên.

Sau khi Trình Chu rời khỏi thì cái bàn thực nghiệm cũng đã tơi tả, dưới đất thì vẫn còn vương mấy mảnh vỡ nên phải tìm người tới sửa gấp.

Ngoài ra thì từng đống chai lọ bể còn xếp ở trong xó.

Nên lần này Trình Chu tới thì mấy nhân viên trong phòng thí nghiệm cũng rất tò mò là Trình Chu đã làm cái gì mà có lực phá hoại như vậy và cũng nghe xem có tiếng động kỳ lạ gì vang lên hay không.
"Muốn vào nhìn quá."
Lần trước khi rời đi thì Trình Chu đã để lại cho giáo sư một vài loại linh thảo.
Cũng không biết là Trình Chu đã lấy số linh thảo đấy ở đâu mà có thể nhiều tới vậy, nếu có thể xin một ít hoặc trích một phần nhỏ trên linh thảo đó thôi cũng đủ để họ nghiên cứu trong một thời gian dài rồi.
Thái Triệu Sơn cau mày nói: "Hình như là lần này Trình Chu cũng đã mang tới một số lượng lớn linh thảo tới đây."
Quách Oánh cau mày nói: "Cháu ngoại của giáo sư thật giàu có mà."
Thái Triệu Sơn cau mày nói: "Lần này sao không nghe tiếng động gì vậy?"
Quách Oánh tò mò nói: "Chẳng lẽ là Trình Chu đã xuất sư rồi sao? Hay là bên cạnh Trình Chu có Dị năng giả có thể che chắn âm thanh như những tiếng nổ này?"
Sắc mặt của Thái Triệu Sơn có chút khác thường nói: "Hẳn là đã xuất sư rồi."
Quách Oánh nhìn Thái Triệu Sơn nói: "Giỡn hả? Mới có mấy ngày thôi thì sao mà có thể xuất sư được chứ?"
Thái Triệu Sơn nhìn Quách Oánh nói: "Thật đấy.

Tôi đã ngửi được mùi thuốc thành phẩm rồi, hình như cũng không phải chỉ có 1 loại thôi đâu."
Quách Oánh trừng mắt cũng kích động nói: "Nếu vậy thì cũng quá lợi hại rồi."
End chap 132
-------------XuYing90--------------
------oOo------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận