Hai Giới Trùm Làm Ruộng


Nhà Đàm Côn Đỉnh.
Đàm Diệu: “Con không ngờ là bạn trai của thằng kia cũng đã nghênh ngang bước vào nhà rồi.

Không ngờ tới là Trình Chu lại chẳng có tí hứng thú nào với Lâm Thiến Thiến.”
Sớm biết như vậy thì hắn cũng chẳng thèm bỏ công bỏ sức mà thông đồng Lâm Thiến Thiến để làm gì rồi? Hiện tại thì vì sự việc với Lâm Thiến Thiến mà thanh danh của hắn cũng chẳng ra gì nữa rồi.
Đàm Côn Đỉnh cũng rất hối hận: “Sớm biết rằng Trình Chu là gay, thì lúc trước cũng không cần lao lực mà đem người trộm nó đi như vậy làm gì.”
Tuy rằng sự tình lúc trước ông cũng đã đẩy hết trách nhiệm lên đầu Tô Vân, nhưng mà Đàm Tiềm hẳn là đã phát hiện cái gì đó rồi thì phải.

Nếu không thằng em trai ông cũng sẽ không cương quyết mà thoát ly khỏi Đàm gia như vậy.
Đàm Diệu khó hiểu nói: “Thật không biết là nam nhân thì có cái gì tốt chứ? Mặc dù thằng kia lớn lên có thể rất đẹp, nhưng mà dù sao thì nó vẫn là nam mà.

Cũng không biết là hiện tại mọi người bị làm sao rồi nữa.

Hai thằng con trai hẹn hò với nhau mà một đám người cứ ồn ào khen ngọt ngào rồi khóa chết lại.

Ghê chết đi được.”
Sau khi Đàm Tiềm thoát ly khỏi tổ trạch của gia tộc Đàm gia thì vẫn có thể hô mưa gọi gió mà sống rất tốt, ngược lại là tổ trạch của gia tộc Đàm gia lại càng ngày càng sa sút.

Nên mỗi khi nhìn thấy Đàm Thiếu Thiên chúng tinh phủng nguyệt làm Đàm Diệu cảm thấy vô cùng hụt hẫng và cực kỳ khó chịu.
Lúc trước khi mà Trình Chu vừa mới trở về thì Đàm Diệu còn luôn nghĩ tới cái cảnh anh em đánh nhau tranh giành gia sản hoặc tranh giành tình yêu thương, ….

Kết quả thì lại hoàn toàn ngược lại những gì mà hắn mong muốn, Đàm Thiếu Thiên và Trình Chu ở chung với nhau khá tốt, cũng không biết là có phải là tốt thật hay không nhưng bề ngoài thì cũng thật sự là rất tốt.
Đàm Diệu cau mày nói: “Dạo gần này ông nội vẫn thường xuyên nhắc về một nhà chú hai.

Ông còn nói chú hai là kỳ tài thương nghiệp.

Con nghĩ là ông nội đang thả ra tiếng gió ra như vậy là muốn kêu gọi chú hai trở về tổ trạch của gia tộc đấy ạ.”
Sắc mặt của Đàm Côn Đỉnh có chút khó coi nói: “Nếu không phải vì Đàm Tiềm vẫn luôn được Dịch gia bên kia hỗ trợ, hơn nữa ông nội con vẫn đứng sau lưng làm hậu thuẫn thì làm sao mà hắn có thể phát triển thuận lợi như vậy được chứ? Đừng nói thương nghiệp kỳ tài cái gì cả.

Hắn chẳng qua là vận khí quá tốt thôi.”
Năm đó, sau khi Trình Chu bị ôm đi thì Dịch Thù Tuyết đã bị suy sụp tinh thần rất nghiêm trọng, nhìn thấy con gái duy nhất của mình bị biến thành như vậy nên giáo sư Dịch đã rất đau lòng và hối hận.
Khi đó thì Đàm Tiềm mới bắt đầu khởi nghiệp lại, vốn lưu động luôn thiếu nên giáo sư Dịch cũng đã nạc danh vài lần để cung cấp tiền đầu tư cho Đàm Tiềm, số vốn đó cũng đã trợ giúp Đàm Tiềm vượt qua rất nhiều cửa ải khó khăn.


Khi đó thì không chỉ có giáo sư Dịch giúp đỡ mà cha hắn cũng bởi vì áy náy nên cũng vì Đàm Tiềm mà lôi kéo không ít khách hàng giúp hắn.
Đàm Côn Đỉnh cảm thán nói: “Thời thế đã thay đổi rồi, chỉ khi thức tỉnh dị năng thì chúng ta mới có thể nắm quyền chủ động trong tay.”
Đàm Diệu buồn bực nói: “Nhưng dị năng muốn thức tỉnh cũng rất ngẫu nhiên, không có biện pháp để khống chế.”
Nhắc tới dị năng thì tâm tình của Đàm Diệu lại càng không vui.

Hiện tại trong vòng các thiếu gia ở thủ đô đã có không ít Dị năng giả thức tỉnh, việc Đàm Thiếu Thiên thức tỉnh lôi điện dị năng cũng không còn là bí mật nữa, nghĩ đến Đàm Thiếu Thiên tự tin đắc ý làm Đàm Diệu không khỏi khó chịu.
Năm đó, vị bác sĩ rõ ràng đã nói là Dịch Thù Tuyết không thể sinh thêm được nữa, không biết thế nào mà Đàm Thiếu Thiên vẫn có thể thuận lợi mà ra đời.
Đàm Thiếu Thiên lại còn may mắn mà thức tỉnh dị năng nữa.

Mà cũng không chỉ đơn giản như vậy, huyết mạch của tổ tiên Dịch gia tựa hồ có chút không giống bình thường.

Sau này Đàm Thiếu Thiên rất có khả năng sẽ trở thành Dị năng giả số một số hai của quốc gia.
Đàm Diệu nghi hoặc nói: “Nghĩ cũng thật là kỳ quái, tại sao Vĩnh sinh đường lại không ta tay với Đàm Thiếu Thiên vậy ạ?”
Đàm Côn Đỉnh trừng mắt nhìn Đàm Diệu một cái rồi lạnh lùng nói: “Nói cẩn thận.”
Việc Vĩnh sinh đường đang “sưu tập” Dị năng giả có dị năng đặc thù thì ai cũng biết.

Mà cũng chính là Đàm Côn Đỉnh đã ngầm cung cấp tin tức cho tổ chức này nên việc Đàm Thiếu Thiên bị theo dõi, bị bắt cũng có phần công sức của Đàm Côn Đỉnh.
Đàm Diệu rầu rĩ nói: “Con biết.”
Đàm Côn Đỉnh híp mắt nói: “Thuốc thức tỉnh đã có kết quả lâm sàng của giai đoạn thứ 3 rồi.

Nghe nói là kết quả lần này rất không tồi.

Ba cũng sẽ tìm cách lấy một ít cho con.”
Đàm Diệu nghe vậy thì kích động nói: “Nói như vậy thì thuốc đó cũng chuẩn bị sản xuất rồi ạ?”
Đàm Côn Đỉnh gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Nguyên liệu của thuốc thức tỉnh cũng rất hạn chế, hiện tại thì cũng chỉ đủ nguyên liệu để sản xuất 500 - 600 phần mà thôi.

Mà giới phú hào cả nước cũng đang nhìn chằm chằm vào nên số thuốc này nên căn bản là không đủ nhét răng mà đòi chia.
……
Viện nghiên cứu dị năng quốc gia.
“Giáo sư, chúng ta đã thành công rồi.” Một thực nghiệm viên hưng phấn nói với giáo sư Dịch - Dịch Thành Giang (易成江: Yì chéng jiāng).
Trải qua 3 tháng ăn nằm nghiên cứu thì rốt cuộc thuốc thức tỉnh cũng đã nghiên cứu và chế tạo thành công.


Trải qua nhiều bước thử nghiệm thì thuốc thức tỉnh này có thể tăng tỷ lệ người bình thương thức tỉnh dị năng lên 30%, đồng thời thì thuốc này cũng có thể thúc đẩy người đã thức tỉnh dị năng có thể nâng cao dị năng.
Dịch Thành Giang nhìn qua báo cáo rồi gật đầu nói: “Trong khoảng thời gian này mọi người đã vất vả rồi.

Mọi người đều đi nghỉ ngơi đi.”
Mấy nghiên cứu viên bắt đầu rời khỏi phòng nghiên cứu, Dịch Thành Giang nhìn mọi người đều đã rời đi ra ngoài thì lấy một tấm ảnh ra và vuốt ve người trên bức ảnh đó, bất giác thì hốc mắt của ông cũng đỏ lên.
Cuối cùng thì cũng đã hoàn thành một hạng mục nặng nên mấy nghiên cứu viên cũng như trút được gánh nặng và quyết định tụ lại đi ăn một bữa.
“Trên bàn của giáo sư Dịch có hai bức ảnh, hình như là hai đứa cháu ngoại trai của ông ấy.”
“Tôi cũng nghe một vị giáo sư già nói lại rằng đứa cháu trai lớn của giáo sư vừa mới sinh không lâu thì đã bị ôm đi mất, còn nghe nói là bị chết đuối cơ.

Con gái của giáo sư Dịch nghe được tin đó thì cũng suýt mất trí.

Cũng may Đàm gia đã tìm được đứa cháu đó về rồi.”
“Tôi cũng nghe nói giáo sư Dịch và con gái cũng vì chuyện này mà đoạn tuyệt quan hệ, không biết có phải không nữa?”
“Hình như là thật.”
“Đã lâu rồi không thấy Đàm phu nhân đến thăm giáo sư Dịch, nhưng mà Đàm tổng thì cũng đã tới đây 2 lần.”
“Nghe nói việc này cũng là do ân oán năm xưa thì phải, năm đó con trai của Đàm phu nhân bị ôm đi là do có liên quan đến người con gái nuôi của giáo sư Dịch.

Đàm phu nhân cảm thấy giáo sư Dịch quá nuông chiều cô con gái nuôi kia nên khiến cô ta trở nên kiêu căng và có thể làm ra cái sự tình năm đó.

Cũng vì việc này cho nên Đàm phu nhân mới tức giận mà cắt đứt quan hệ với giáo sư Dịch, mãi đến năm người con trai thứ của Đàm phu nhân – Đàm Thiếu Thiên ra đời thì mối quan hệ này mới hoà hoãn được một chút.

Nhưng mà dường như Đàm phu nhân vẫn không thể vượt qua được rào cản tâm lý năm đó.”
“Kỳ thật thì giáo sư Dịch là một người khá tốt.” Ở trong mắt mấy nghiên cứu viên thì Dịch Thành Giang là một người có tri thức uyên bác, nhiệt tình với công việc, bình dị gần gũi.

Ông đúng là một giáo sư tài giỏi và hiếm có.
“Thanh quan khó đoạn việc nhà, ai thị ai phi cũng kệ thôi.

Người ngoài như chúng ta cũng không thể đánh giá được.”
“Nghe nói cháu ngoại trai của giáo sư Dịch hình như là gay thì phải.” Một nữ nghiên cứu viên nói.
“Nhưng mà người bạn trai của cháu ngoại giáo sư Dịch kia lớn lên cũng rất rất đẹp.

Mới đây thì cậu ta còn tham gia vào một vai khách mời của một bộ phim truyền hình đấy.”

Mấy nghiên cứu viên nam nhìn hai nghiên cứu viên kia đang bàn luận thì tức giận nói: “Công việc đã bận rộn như vậy rồi mà hai người còn chú ý tới vấn đề này nữa hả?”
Nữ nghiên cứu viên có chút xấu hổ nói: “Cho dù công việc có bận rộn tới cỡ nào nhưng cũng phải kết hợp giữa công việc và nghỉ ngơi cho hợp lý chứ.”
“Đứa cháu nhỏ của giáo sư Dịch hình như là Dị năng giả thì phải, nhưng mà đứa cháu lớn lại là Muggle.” Nữ nghiên cứu viên tóc ngắn nói.
“Lần này giáo sư Dịch sẽ nhận được mười phần thuốc thức tỉnh đấy, cháu lớn của giáo sư Dịch chắc chắn là cũng có hy vọng thức tỉnh.”
“…..”
……
Đàm Thiếu Thiên nhàm chán mà lướt weibo.
Clip múa kiếm của Dạ U có lực ảnh hưởng không hề nhỏ, một clip cũng đã nằm trong top tìm kiếm thịnh hành hơn 1 ngày rồi hơn nữa bức ảnh của Phong Ngữ và Annie mặc cổ trang cũng đã được đăng lên mạng.
Trai xinh gái đẹp vẫn luôn được chú ý nhưng có một hot search mới đang bạo đỏ từ từ tiến lên, tin tức về Dạ U cũng nhanh chóng bị dập xuống.
Hot search có tiêu đề rất ấn tượng là
Nguyên cớ của cái hot search này là do có hai người nổi tiếng trên mạng đã xảy ra tranh chấp, hai người cũng bắt đầu chửi bới, mà chửi bới trên mạng còn chưa tính, hai người còn ước chiến với nhau bằng cách hạ tử chiến, ai thua thì phải nhảy từ toà nhà cao hàng chục tầng xuống.
So với nhan sắc thì những loại cá cược liên quan đến mạng sống của con người sẽ được chú ý hơn rất nhiều.
Một số streamers cũng đã nhanh chóng chạy đến địa điểm diễn ra trận quyết chiến của hai người và chuẩn bị livestream.
Kết quả là liền xuất hiện một màn này, hai người nổi tiếng trên mạng đó lên sân thượng đánh nhau, xung quanh có hàng loạt máy quay và flycam đang hoạt động, quả nhiên là chúng tinh phủng nguyệt nên thu hút được rất nhiều người xem.

Hai người nổi tiếng đó đánh thì cũng đánh đấy, nhưng mà nhìn qua là biết đã luyện tập qua rồi nên hai người đánh cũng rất rập khuôn và khách sáo.

Trận chiến cuối cùng cũng chịu kết thúc, cuối cùng cũng phân ra được người phải nhảy từ trên toà nhà cao tầng xuống.

Một đám người ở dưới thì đang đứng hóng xem họ có dám nhảy hay không.
Sự kiện cũng rất ồn ào và thu hút được rất nhiều người tới xem, càng tới gần giai đoạn nhảy lầu thì tổng số mắt xem trên các nên tảng đều hơn chục triệu người.

Các phòng phát sóng trực tiếp cũng chia làm 3 phe mà hóng chuyện.

Một phe thì kêu gọi đàn ông nói được làm được, nhảy thì nhảy đi, không nhảy thì không phải có lỗi với người xem nãy giờ sao? Một phe thì ôn hoà hơn nói sinh mệnh người rất quý giá, nên cũng nên vì nhiệt huyết mà tự hại bản thân mất mạng.

Còn một phái thì chỉ đơn giản là dân hóng chuyện mà thôi, thấy sự việc hot thì hóng kết quả cuối cùng là gì, một người nổi tiếng cứ một hai đòi tự sát tất nhiên là một sự kiện đáng để hóng rồi.
Người đàn ông bại trận tự dưng nở một nụ cười đắc ý rồi ngoan ngoãn nhảy từ toà nhà cao hơn 60 tầng xuống khiến mọi người đồng thời hít một hơi.

Đang rơi thì bỗng nhiên người đàn ông đó mọc ra một đôi cánh đằng sau lưng rồi từ từ rơi xuống mặt đất mà không hao tổn gì khiến mọi người đều “Ồ” lên một tiếng.
Đoạn video về hai người quyết chiến ngay lập tức được đăng tải và chia sẻ rộng rãi trên mạng và cũng thu hút không ít cư dận mạng từ khắp nơi bày tỏ ý kiến, bình luận cũng nhanh chóng lên mấy vạn bình luận ở dưới các video khác nhau.
Dân cư mạng bày tỏ đang cực kỳ ghen tị với người đã thực hiện được mong ước của con người từ bao năm nay, cũng có người bày tỏ đôi cánh của người mới nhảy rất cool nên muốn đặt mua các đạo cụ tương tự, còn một vài người bày tỏ đó chỉ là chiêu trò, là quay phim hoặc các clip này đều là giả mà thôi …
Trình Chu nhìn người đàn ông đang bay trong thì nói: “Dị năng giả hệ phi hành sao?”
Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Loè thiên hạ, đây rõ ràng là kịch bản rồi, từ lúc bắt đầu quyết đấu hẳn là kịch bản đã sắp xếp.

Mục đích chính cũng là vì hấp dẫn sự chú ý của đại chúng mà thôi.

Một đám người nhàm chán.”
Trình Chu: “Em hâm mộ sao?”

Đàm Thiếu Thiên khịt mũi nói: “Em thì có cái gì mà phải hâm mộ chứ? Chẳng qua cũng chỉ là dị năng phi hành mà thôi, một loại dị năng phổ biến.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Phi hành dị năng cũng rất cool mà.

Quan trọng nhất chính là hiện tại thì anh ta đang được mọi người rất chú ý.”
Đàm Thiếu Thiên: “Em nếu là thi triển lôi điện dị năng thì cũng có thể được mọi người chú ý.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên noi: “Em muốn thi triển lôi điện dị năng? Làm sao để thi triển? Để đầu tóc dựng ngược lên như anten sao? Không tốt lắm đâu.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Trận quyết chiến của hai người nổi tiếng trên internet đã thu hút được vô số người, chẳng mấy chốc mà những Dị năng giả bị nghẹn khuất cũng bắt đầu sôi nổi thi triển dị năng rồi đăng lên.

Có Dị năng giả hệ lực lượng đã biểu diễn tay không khiêng ô tô, cũng có Dị năng giả khiêu chiến kỷ lục Guinness nín thở dưới nước, có người biểu diễn biến đổi khuôn mặt, cũng có một Dị năng giả có được năng lực không ngừng thay đổi tướng mạo của bản thân, các năng lực của dị năng cũng thiên biến vạn hoá ……
Trong một thời gian thì trên internet cũng tràn ngập các tin tức về Dị năng giả, cũng có một số người thực sự có dị năng, cũng có một vài người là cắt ghép mà có.

Trên mạng xuất hiện đủ các thể loại tin tức hỗn tạp, làm lòng hiếu kỳ của không ít cư dân mạng đều bị khơi lên.
……
Đoàn phim Phượng khuynh thiên hạ.
“Sức nóng của Dạ U cứ vậy mà giảm sao?” Đạo diễn Giả Ba nói.
Trợ lý đạo diễn cau mày nói: “Không có biện pháp nào đâu đạo diễn.

Dạ U chỉ đơn thuần là có dung mạo đẹp nên không thể mà so được với Dị năng giả mới xuất hiện làm người ta mới lạ.”
Đạo diễn Giả Ba có chút ảo não nói: “Thế đạo bây giờ cũng biến đổi quá nhanh.”
Trợ lý đạo diễn nói: “Đội ngũ của đoàn phim bên cạnh đã chi hơn 300 vạn để thuê một Dị năng giả hệ lực lượng tới đóng vai khách mời.”
Đạo diễn Giả Ba cau mày nói: “300 vạn?”
Trợ lý đạo diễn gật đầu nói: “Đúng vậy đấy, nhưng mà dị năng của người này tương đối bình thường nên giá cả mới rẻ như vậy.

Nghe nói có một đoàn phim cổ trang đã chi hơn 10 triệu để mời một Dị năng giả có dị năng hội hoạ từ học viện mỹ thuật tới.”
Cậu sinh viên của học viện mỹ thuật đã thức tỉnh dị năng hội hoạ của mình, chỉ cần là bức tranh anh ta vẽ thì đều sống động như thật, và cũng mang tới cho người xem cảm giác như sống trong bức tranh đó vậy, vô cùng chân thật.
Dạo gần đây thì giới nhà giàu đều thích các thể loại tranh vẽ tường, người ta nói rằng cậu sinh viên kia vẽ một khu rừng ở trên tường làm cho người xem thật sự cảm thấy đang bước vào một khu rừng vậy, còn nếu muốn vẽ một con hổ trên tường thì người ta cảm thấy trong nhà mình đang có một con hổ đang sống cùng, còn nếu anh ta vẽ một mỹ nữ trong phòng ăn thì có cảm giác đang ăn cơm với mỹ nhân, …..
Đạo diễn Giả Ba hâm mộ nói: “Dị năng giả hiện tại cũng thật nổi tiếng.”
Trợ lý đạo diễn gật đầu nói: “Đúng vậy, nên hiện tại các công ty nghệ sĩ muốn tuyển người thì sẽ ưu tiên người có dị năng mà.”
Đạo diễn Giả Ba híp mắt nói: “Nếu diễn viên của đoàn phim chúng ta cũng có người thức tỉnh dị năng thì tốt rồi, như vậy thì chúng ta cũng không cần nhờ tới cứu viện từ bên ngoài nữa.”
Trợ lý đạo diễn nghĩ một chút nói: “Nếu đạo diễn ngài có thể trực tiếp thức tỉnh dị năng thì tốt hơn, như vậy thì cái kịch bản này cũng sẽ tự động hot lên, có lẽ là mấy bộ phim trước đó có khi lại hot trở lại cũng nên.”
Đạo diễn Giả Ba thở dài nói: “Việc này thì thôi, đừng nghĩ tới nữa, nghe nói 50% thức tỉnh dị năng đều là những người trẻ tuổi dưới hai mươi tuổi.

Và tôi chắc chắn không phải là ngoại lệ đó đâu.”
End chap 81
-------------XuYing90--------------
------oOo------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận