Hải Nhi Tử

Tiểu nhân ngư đi vào phòng tắm, tẩy rửa dịch thể dâm loạn.

Bồn tắm xa hoa, nước bể trong suốt,trên mặt nước là những cánh hoa tươi đang trôi nổi.

Tiểu nhân ngư ngâm mình, chậm rãi nhắm mắt lại.

Thị nữ đã sớm lui xuống, trong phòng tắm chỉ còn lại một mình tiểu nhân ngư. Đột nhiên những bọt khí li ti nổi lên từ dưới đáy nhục dũng, sau đó là những xúc tu to dài, từ từ di chuyển về phía tiểu nhân ngư đang không phòng bị.

_ "A! "

Xúc tua nhanh chóng dây dưa tứ chi của cậu, tiểu nhân ngư khiếp sợ hé miệng.

_ "Điện hạ, đừng sợ."

Theo thanh âm trầm thấp vang lên, một con bạch tuộc khổng lồ từ đáy ao trồi lên.

– "Vu sư đại nhân!"

– "Là ta."

Bạch tuộc trong nháy mắt biến mất, Hắc Vu Sư biến thành hình người xuất hiện.

_ "Điện hạ thân mến, đã lâu không gặp."


Nhìn thấy Hắc Vu Sư, tiểu nhân ngư hưng phấn, cười ngọt ngào, lễ phép ân cần chào hỏi:

_ "Đại nhân, đã lâu không gặp."

Hắc Vu Sư không mặc y phục, bắp thịt đen chắc dị thường nổi bật, mặc dù vóc dáng không cao lắm, nhưng vẫn uy mãnh như trước. Hắn khom người, nói:

_ "Điện hạ, nhiều ngày gặp, ngài so với trước kia còn hấp dẫn hơn."

_ "Vu sư đại nhân, ngài cũng ngày càng thêm anh tuấn."

Hắc Vu Sư mỉm cười, tiếp đó biểu tình trở nên nghiêm túc:

– "Ngày hôm nay ta cố ý tới bái phỏng điện hạ là muốn thông báo cho ngài một việc. Thời gian ma pháp duy trì không còn lâu nữa, sau khi hết hiệu lực, ngài sẽ lần nữa biến thành nhân ngư, nếu như điện hạ vẫn muốn dùng thân phận loài người tiếp tục cuộc sống, vậy thì nhất định phải làm một việc."

Tiểu nhân ngư trong lòng cả kinh, vội hỏi:

_ "Việc gì?"

Vu sư cố ý ngừng lại một chút, lấy ra một cây chủy thủ, nói:

_ "Vào đêm trăng tròn, ngài hãy dùng con dao này đâm vào trái tim hoàng tử, lấy được tâm đầu huyết (máu tim), sau khi uống xong thì vẫn có thể bảo trì hình người."


Con ngươi tiểu nhân ngư trong nháy mắt mở lớn, sau đó bình tĩnh hỏi:

_ "Vậy chàng sẽ chết sao?"

_ "Không."

Vu sư lắc đầu:

_ "Hắn chỉ mất đi hết thảy ký ức về ngươi."

Tiểu nhân ngư trầm mặc một chút, sau đó khoát khoát tay:

_ "Chết cũng không sao, chỉ cần ta có thể bảo trì hình người là được."

Hắc vu sư nhíu mày, cân nhắc hỏi:

_ "Điện hạ, ngài không phải rất thích hoàng tử sao?"

Tiểu nhân ngư không tim không phổi nói:

_ "Bây giờ thì không."

_ "Được rồi, chúc ngài thành công."

Hắc Vu Sư xoay người muốn ly khai, tiểu nhân ngư đột nhiên gọi lại.

Một giây kế tiếp, Hắc Vu Sư quay đầu lại, liền thấy nhân ngư vương tử nghiêng đầu, lộ ra nụ cười rạng rỡ, đầu lưỡi đỏ thẫm liếm liếm điểm sắc cánh môi, nhẹ nhàng nói:

_ "Vu sư đại nhân, ngài chẳng lẽ không muốn cùng ta làm một ít chuyện vui sướng, rồi hãy ly khai sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận