‘Vân Ngọc Hân chẳm chẫm nhìn thẳng vào Kỳ Thiên Nam, tóc của cô ta như một đám cỏ lộn xộn được túm lại, đồng thời còn có những vết bẩn không rõ là thứ gì dính vào, cả người giống như mới chui ra từ một cái thùng rác.
Trông cô ta có chút điên cuồng, nhưng ánh mắt lại rất trầm tĩnh, ít nhất, cô ta có chút cảnh giác khi nhìn Kỳ Thiên Nam.
Kỳ Thiên Nam đứng che mất nửa cánh cửa, chản mất camera theo dõi, búng ngón tay một cái, đèn trong phòng đột nhiên tất ngúm.
Vân Ngọc Hân kinh ngạc hét lên một tiếng.
“Suy”
Kỳ Thiên Nam bất mãn nhướng mày: “Đừng làm ồn”
Đôi môi nứt nẻ của Vân Ngọc Hân khép lại: “Anh là ai?”
Cô ta nghiêng mặt: “Tôi tới đây để chơi với cô?”
Kỳ Thiên Nam im lặng nhìn cô.
“Đã lâu không có ai đến chơi cùng tôi rồi, tôi chán quá…”
“Vân Ngọc Hân” Kỳ Thiên Nam trực tiếp gọi tên cô.
Vân Ngọc Hân sửng sốt “Kỹ năng diễn xuất tệ như vậy, làm sao mà có người tin cô thực sự bị bệnh được” Kỳ Thiên Nam nói: “Ở trước mặt tôi, cô không cần phải diễn”
Vân Ngọc Hân giả bộ không hiểu: “Anh đang nói cái gì vậy?”
Kỳ Thiên Nam không có kiên nhắn giải thích quá nhiều với cô ta, đưa tay lên nghịch đồ trên ngón tay.
Hoa văn của thứ đồ trên ngón tay này đặc biệt phức tạp và lộng lây, nhưng có thế dễ dàng nhận ra nó có biếu tượng của một cây thánh giá ngược.
Thông thường, thánh giá tượng trưng cho tình yêu và sự cứu rỗi.
Mà cây thánh giá này lại là một cây thánh giá ngược.
Ở nhiều quốc gia nó tượng trưng cho Satan và ác quỷ, đồng thời nó cũng là dấu hiệu của Black Mass.
Black Mass?
Đương nhiên, Vân Ngọc Hân không biết Black Mass.
Trước đây, kẻ giết người mà cô thuê là từ tổ chức web đen “bão tố.
Khi đã tiếp xúc với web đen, liền sẽ biết Black Mass là ai, càng biết tín vật của Black Mass như thế nào.
Kỳ Thiên Nam nói: “Có vẻ như cô đang rất sợ hãi”
Vân Ngọc Hân kìm nén nuốt khan.
“Cô đã khiến toàn bộ quân đội thuộc hạ của tôi bị tiêu diệt.
Theo luật của trò chơi, lẽ ra cô phải chết từ lâu rồi” Kỳ Thiên Nam lại nói: “Nhưng mà nếu cô cứ vậy chết đi thì thật đáng tiếc.”
Vân Ngọc Hân tròn mắt nghỉ ngờ.
Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đột nhiên cô ta lăn xuống giường, quỳ trên mặt đất, bò về phía anh ta: “Anh là Black Mass, anh… anh là Black Mass”
“Những người biết thân phận của tôi như cô, sớm không nên tồn tại trên thế giới này”
“Tôi… Tôi có thể coi như không biết, đừng giết tôi.”
“Cô rất sợ cị “Tôi… Tôi không sợ chết Tôi chỉ là không cam tâm!” Vân Ngọc Hân nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không cam tâm cứ như vậy chết đi”
“Đừng lo lắng, tôi sẽ không giết cô Kỳ Thiên Nam nói: “Muốn giết cô, cần gì tôi phải tự mình ra tay”
Sau đó, anh ta dùng mũi chân nhẹ nhàng nâng cãm Vân Ngọc Hân lên, liếc cô một cái: “Cô hận nhà họ Bạc không?”
Vân Ngọc Hân nghe xong, sửng sốt vài giây, vội vàng gật đầu như giấ tỏi: “Hận…”
“Hận bao nhiêu?”
“Hận… Hận… dù có chết tôi cũng muốn kéo bọn họ xuống địa ngục cùng tôi!”.