Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan


Cô ta tận mắt nhìn thấy Bạc Tuấn Phong vậy mà lại dùng cơ thể quý giá của mình để che chăn tất cả những thứ bẩn thỉu đang bay tới cho Vân Giai Kỳ, Vân Ngọc Hân vừa ghen †ị lại vừa không cam tâm!
Tân Khải Trạch và Doãn Lâm âm thầm đứng trước mặt của Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ, cho dù cơ thể có trở nên vô cùng thảm hại, họ cũng phải bảo vệ hai người họ.

Vân Giai Kỳ ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mặt Bạc Tuấn Phong.

Từ góc nhìn của cô, cô chỉ có thể nhìn thấy góc mặt hàm dưới vô cùng góc cạnh, kiêu hãnh của người đàn ông.

Vẻ mặt đẹp trai và vô cùng cao quý ấy mang theo một sự tức giận đang được kìm nén.

Anh không ở Kinh Vũ có mấy ngày rồi, tại sao cô lại bị người khác bắt nạt thành ra như vậy rồi.

Bạc Tuấn Phong từ từ quay người lại, ánh mắt lướt nhìn đám người với cái nhìn vô cùng cao thượng.


“Thì ra Bạc Gia lại đẹp trai như vậy, chẳng trách Vân Ngọc Hân đồng ý từ bỏ sự nghiệp lớn lao của mình vì anh ta!”
“Bạc gia, anh tuyệt đối không được phụ bạc tình cảm sâu đậm mà Vân Ngọc Hân dành cho anh đấy! Cô ấy đã từ bỏ sự nghiệp mà mình yêu thích nhất chì vì anh, đến cả chúng tôi cô cô ấy cũng rời bỏ, anh không được phụ lòng cô ấy đâu… nếu không thì chúng tôi cũng sẽ không tin tưởng vào chuyện tình yêu nữa!”
Trong âm thanh ồn ào, Vân Giai Kỳ nhìn về phía Bạc Tuấn Phong, giọng nói trầm xuống n sao?”
Cô ta thật sự đã có thai rồi Bạc Tuấn Phong quay lại nhìn cô.

Ánh mắt của Vân Giai Kỳ lóe sáng lên, sâu trong đôi mắt có sự nghi ngờ, còn có cả sự thất vọng.

Vốn dĩ cô không muốn quan tâm đến loại vấn đề này, nhưng những lời nói thật lòng kia của Vân Ngọc Hân làm cô không thể không run rẩy.

Vân Ngọc Hân thật sự đã mang thai con của Bạc Tuấn Phong sao?
Đứa con trong bụng kia, cô ta định tính làm gì.

Nếu như Vân Ngọc Hân thật sự đã có thai, như vậy thì Vân Giai Kỳ sẽ quyết định bỏ đứa con trong bụng của cô ta, và với người đàn ông này, cô hoàn toàn chấm dứt tình nghĩa!
Bạc Tuấn Phong nói: “Cô ta đã nói những gì với em rồi?”
“Cô ta nói, cô ta đang mang thai máu mủ của anh, anh chỉ là tạm thời có hứng thú với tôi, sớm muộn gì thì anh cũng sẽ trở về với gia đình, kết hôn với người vợ chưa cưới danh chính ngôn thuận của anh.

Đúng hơn là tôi sẽ bị bỏ rơi như một chiếc giày”
Tạm dừng lại một lúc, Vân Giai Kỳ hít một hơi: “Bạc Tuấn Phong, anh đối với tôi, thật sự có phải là hứng thú nhất thời không? Nhiều ngày nay, anh cứ như tàng hình khỏi thế giới này vậy, có phải là anh không cần tôi nữa rồi…”
Rõ ràng cô vẫn muốn giữ thái độ bướng bỉnh nhưng luôn để lộ ra vẻ mong manh yếu đuối trong đôi mắt.

Thật sự cô không có một chút cảm giác an toàn nào.

Tất cả những sự kiêu ngạo và tự tin của cô đều hoàn toàn trở về con số không khi ở trước mặt người đàn ông này.

Có lẽ là anh quá rực rỡ, hoặc có thể như mọi người nói là cô không thể trèo cao.

Đến nỗi mà, cô thật sự cho rằng, Vân Giai Kỳ cô không thể với tới người đàn ông này.

Cô không có cảm giác an toàn, cũng không có năng lực để đi tìm một người đàn ông như vậy.

Anh giống như cát chảy giữa các ngón tay, nắm càng chặt thì chảy càng nhanh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui