Edit+beta: Team Đậu Xanh
----
Khi Lâm Mặc Bạch nói chuyện, đôi mắt đen của anh lóe lên vẻ khinh thường, ánh mắt anh vẫn quét qua đầu nhũ và phần đùi bị làn váy của cô kề sát.
Khi nãy được nước lạnh cọ rửa qua, lại bị Nguyễn Tình xoa rất nhiều lần, nhũ dán không chịu được đã rớt, trần trụi lộ ra đầu vú.
Trong sáu năm qua, tuổi của Nguyễn Tình cũng đã tăng lên, nhưng núm vú của cô vẫn tinh tế và mềm mại như sáu năm trước, không có sắc tố, như thể không có ai hái trong sáu năm này, nhân tiện lại bị nước lạnh cọ rửa qua, nó trở nên cứng rồi nhô lên, đứng thẳng tắp nhìn rất xinh xắn.
Hàm dưới của Lâm Mặc Bạch không ngừng siết chặt.
Bởi vì chỉ có bản thân anh mới biết cho dù trong lòng có bao nhiêu oán hận, nhưng chính thân thể của người phụ nữ này vẫn tràn ngập mê hoặc đối với anh như cũ, dưới lớp mặt nạ lạnh lùng của anh chính là một ngọn núi lửa sắp phun trào.
Nước chảy ào ào trên mu bàn chân, nhắc nhở anh rằng đây không phải là sáu năm trước!
Nguyễn Tình cũng lắng nghe tiếng nước chảy, sau khi giọng nói của Lâm Mặc Bạch vang lên thì trong phòng tắm không còn âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng nước.
Tim cô run lên giống như tiếng nước chảy.