Edit + Beta: Team Đậu Xanh
Nguyễn Tình cẩn thận nhìn lướt qua đám người đang đi tới, không có gì đáng ngạc nhiên cho đến khi cô nhìn thấy một cô gái có dáng người và khuôn mặt đều hoàn hảo.
Trên người mặc bộ đồ công sở toát lên vẻ đoan trang, mái tóc dài lượn sóng nhìn hơi rối nhưng không mất đi vẻ quyến rũ.
Cô gái này đứng trong đám nam sinh trung học lại không có chút phô trương nào, ngược lại có cảm giác như đang được bọn họ ngưỡng mộ vây quanh.
Mà hai mắt cô ta luôn nhìn chằm chằm Lâm Mặc Bạch, trên mặt không chỉ toát lên vẻ phấn khích khi gặp lại người quen, càng có thêm một cỗ vui mừng xuất phát từ tận đáy lòng, khi nói chuyện còn không quên nở một nụ cười xán lạn.
Nguyễn Tình đã quá quen với loại ánh mắt tràn ngập ái mộ như vậy.
Chỉ cần liếc nhìn, trong lòng cô đã xác định cô gái này đã phải lòng Lâm Mặc Bạch, không chỉ trước đây mà đến tận bây giờ vẫn còn yêu thích.
Nguyễn Tình ở sau lưng Lâm Mặc Bạch nhíu mày lại, vẻ mặt có chút ảo não.
Cô ảo não không phải vì bỗng nhiên xuất hiện tình địch mà là cô thế nhưng lại thua cô ấy!!!
So với cách trang điểm tinh tế cộng với bộ váy và đôi giày cao gót hoàn hảo tôn lên vẻ rạng rỡ của cô ấy thì cô lại là bộ dáng ảm đạm thiếu sức sống, kiểu tóc đuôi ngựa đơn điệu giản dị cùng với bộ váy hoa tầm thường không thể tầm thường hơn.
Vì để tiện lợi, cô thậm chí chỉ đi đôi giày vải bạt, toàn thân từ trên xuống dưới không tìm được vẻ tao nhã nên có của một người phụ nữ.
Nguyễn Tình bực bội muốn nắm lấy tóc mình đùa nghịch, vô lực đem trán áp lên lưng Lâm Mặc Bạch.