Tách trà đập vào vai anh, phát ra âm thanh lộp bộp khi rơi xuống thảm, áo chỗ bả vai Phó Hoài Yến bị thấm nước mà trở nên sẫm màu, anh vẫn đang ngồi trên ghế sofa không hề thay đổi sắc mặt.
Động tĩnh trong sảnh chính đã thu hút vợ chồng Phó Hoài Nho trên lầu, nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt liên tục thay đổi.
Tuy nhà họ Phó có nhiều con trai, nhưng Phó Hoài Yến là con út, luôn tuân theo sự sắp xếp của gia tộc, lại làm việc không từ thủ đoạn, là người mà ông cụ Phó cảm thấy yên tâm và thiên vị nhất.
Gần như hiếm khi thấy ông cụ động tay với Phó Hoài Yến.
Ông cụ thở hắt ra một hơi, ngồi trên sô pha nhìn anh.
“Con có ý nghĩ này khi nào?”
“Thời gian không lâu.
” Phó Hoài Yến xoa xoa giữa mày, “Con chuẩn bị ngày mai đến nhà họ Thời, đồ đạc cũng sắp xếp xong hết rồi.
"
"Xem ra là con chỉ tới báo cho ba biết.
" Ông cụ Phó nghe ra ý trong lời nói của con mình, Phó Hoài Yến chưa bao giờ là người đưa ra quyết định hấp tấp.
"Con bé nhà họ Thời nói như thế nào?"
Đôi vợ chồng bên cạnh cũng hiểu rõ Phó Hoài Yến sắp kết hôn ai, còn Phó Từ khi nghe đến tên Thời Khanh thì sửng sốt, nhưng ông cụ đang tức giận, không ai dám xen vào.
Khuôn mặt đỏ bừng của cô gái hiện lên trong đầu Phó Hoài Yến, bảo anh hãy đến muộn một chút, anh gật đầu nói: “Tất nhiên là đã hỏi ý kiến của cô ấy rồi.
”
Nếu là người yêu thì ông cụ cũng không tin được, tất nhiên là ông ấy biết nhiều năm qua Thời Khanh không hề lộ diện bên ngoài, hiển nhiên là sẽ không gặp được Phó Hoài Yến, chỉ cho là đứa con này của mình hôm qua vừa gặp đã nảy sinh dục vọng, muốn cướp người về làm vợ.
“Con đưa người tới gặp ba, chính tai ba nghe thấy người ta bằng lòng thì ba sẽ không có ý kiến gì nữa.
”
Ông cụ nghĩ nếu thật là đôi bên có tình cảm với nhau thì cũng tính là xứng đôi, còn việc ai liên hôn thì người người cũng không dám nói cái gì.
Phó Từ ở bên cạnh cuối cùng cũng dám mở miệng: "Có ai hỏi qua ý kiến của con không?"
Mấy người trong sảnh lớn đều đưa mắt sang nhìn anh ta, Phó Từ bị nhìn chằm chằm thì có chút khẩn trương, mặc dù đúng thực là anh ta không quá hài lòng với Thời Khanh, nhưng vợ chưa cưới từ nhỏ của mình đột nhiên biến thành thím nhỏ, trong lòng anh ta vẫn luôn cảm thấy không thoải mái.
“Ngày mai đến hỏi ý kiến của Thời Khanh trước, rồi mới đến cháu.
” Phó Hoài Yến nói, cầm chén trà lên, thản nhiên liếc nhìn Phó Từ.
Đột nhiên nhớ tới tách trà hôm nay hắt vào người Thời Khanh, Phó Từ im lặng, trong lòng có dự cảm không lành.