Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai



Phó Hoài Yến nhặt chiếc khăn tắm mà cô đã đá ra lên rồi quấn lại lại, nhìn hai tay Thời Khanh ôm ngực, anh biết cô lại hiểu sai rồi, đột nhiên nảy ra ý định trêu chọc cô.

Anh cố ý tiến lên một bước, cười như không cười nói: “Mới có hai lần mà đã là tên xấu xa rồi sao?”

Thời Khanh cụp mắt xuống, nhìn thấy lòng bàn tay của anh chống ở bên cạnh mình, tay còn lại đã phủ lên khăn tắm của cô.

Hơi thở nguy hiểm phả vào mặt cô, cô nắm lấy hai góc khăn không chịu buông ra.

Phó Hoài Yến vốn chỉ định trêu chọc cô, nhưng lúc nãy khi anh tự tay tắm cho cô, anh đã bị châm ngòi lửa dục, bây giờ nhìn xuống bộ ngực trắng nõn bị ép chặt của cô, bên trên vẫn còn vết đỏ chưa tiêu tan.

Nhiệt độ trên người thật sự không thể lừa được ai, Phó Hoài Yến thầm nghĩ còn chưa thử làm trong phòng tắm nữa.

Tiếng “ùng ục” vang lên đặc biệt rõ ràng, không khí đột nhiên trở nên ngưng trệ, hai người bối rối nhìn nhau.

Thời Khanh sắp vùi đầu vào ngực mình, nếu cô không muốn mất mặt trước ai nhất, chắc chắn chính là Phó Hoài Yến, cô thấp giọng nói:

“Từ lúc tỉnh lại em vẫn chưa ăn cơm…” Nói xong, cô cảm thấy còn chưa đủ, sau đó lại đổ lỗi cho người đối diện: “Anh còn lôi kéo làm không chịu để em yên, vốn dĩ có đói bụng đâu.



Phó Hoài Yến không nhịn được cười, quấn khăn tắm vào cho cô gái, bế cô ra ngoài rồi đặt cô lên giường.

Trên ga trải giường còn có dấu vết chiến đấu kịch liệt vừa rồi, chỉ có thể đặt cô xuống mép giường, lục lọi tủ quần áo, bên trong chứa đầy các loại quần áo của Thời Khanh, được dọn dẹp gọn gàng chỉnh tề, bảo anh tìm đồ ngủ cũng giống như người khiếm thị tìm đồ vậy.

“Tầng thứ ba.

” Thời Khanh ngồi ở mép giường nhìn anh, rốt cục vẫn không nhịn được mà lên tiếng.

Phó Hoài Yến tùy ý lấy một cái đặt ở bên cạnh cô: “Anh đi tắm rửa đã, chút nữa sẽ ăn cơm.



Thời Khanh ngoan ngoãn gật đầu, sau khi anh đi vào trong thì bắt đầu nghịch điện thoại.

Nhìn thấy một tin nhắn mới trên WeChat, là người chịu trách nhiệm bàn giao bản phác thảo thiết kế của cô.

“Mấy ngày nữa sẽ có buổi trình diễn thời trang cấp quốc gia tại nhà C, chúng ta được mời, cô có muốn đi xem không?”

Từ trước đến nay Thời Khanh luôn chỉ giao bản thiết kế, người trong ngành cũng chỉ cho rằng cô thanh cao không muốn lộ diện, còn có người nói rằng cô sợ ngoại hình xấu xí sẽ làm ảnh hưởng đến các thiết kế của mình, cho nên chỉ nhìn thấy tác phẩm của cô chứ không nhìn thấy người thật.

Ai có thể ngờ rằng, chỉ là do nhà họ Thời canh giữ quá nghiêm ngặt, không cho cô ra ngoài.

“Tôi sẽ suy nghĩ một chút.

” Thời Khanh đáp lại, hiện tại cô không còn bị nhà họ Thời quản lý nữa, nhưng vẫn muốn hỏi ý kiến Phó Hoài Yến một chút.

Vừa trả lời xong, người đàn ông đã từ phòng tắm bước ra, tóc vẫn còn nhỏ giọt nước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui