Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai


Thời Khanh không hiểu anh đang nói gì, chỉ cảm thấy tay người đàn ông dùng lực rất mạnh, cằm cô bị anh véo đến mức đau nhức.


“Đã làm chưa?”

Phó Hoài Yến nóng như đang ở trong lò luyện, không muốn tiếp tục rối rắm rốt cuộc ai là người bỏ thuốc nữa, một chân quỳ ở mép giường, ánh mắt dừng ở trước ngực Thời Khanh.


Thời Khanh cũng không phải là người sống xa chốn hồng trần, thấy đũng quần người đàn ông cộm lên thì còn gì mà không rõ nữa, run run rẩy rẩy mà nắm quần áo Phó Hoài Yến.

“Hay là anh nhịn thêm một chút, để em đi gọi người nhé?”

Phó Hoài Yến rũ mắt là có thể nhìn thấy tay cô, nhỏ dài mảnh khảnh, như có màu xanh nhạt, vô cùng nhỏ.

Còn cả cảnh xuân của cô bị lộ ra khi bị đè bên dưới, trắng nõn mượt mà.



“Cô đã làm đến mức này rồi, còn bảo tôi nhịn sao?” Phó Hoài Yến không còn kiên nhẫn để tiếp tục dây dưa nữa, nhanh chóng cởi bỏ dây lưng, lấy ra dương vật đã sắp nghẹn hỏng.


Thời Khanh còn chưa kịp nói gì thì đã bị chặn ngang bế lên, người trước mặt đột nhiên tới gần, sau giây phút lơ lửng ngắn ngủi, mông được đặt trên cái đùi cứng rắn của anh.


Cả người cô ngồi trên người Phó Hoài Yến, bàn tay to lớn vuốt ve bên hông cô, sờ đến khóa kéo trên váy cô.


“Anh không thể như vậy…” Trái tim Thời Khanh sắp nhảy ra ngoài, cô chưa bao giờ ở gần Phó Hoài Yến như vậy, gần đến mức có thể cảm nhận được nhiệt độ khi anh hô hấp, màu mắt, và cả — hình dạng dương vật của anh.

“Anh đâu có quen biết em, cũng không thích em, không thể tiếp tục làm chuyện này với em được…”

Phó Hoài Yến nhìn mắt cô rưng rưng, ấm ức đến mức sắp khóc đến nơi, nhưng cái mông tròn trịa lại đong đưa theo từng nhịp thở của cô, xê dịch trên bắp đùi anh.



“Câm miệng.



Anh không giao lưu với cô gái nữa, tay lập tức di chuyển từ chỗ khóa kéo lên bộ ngực sắp chạm vào chóp mũi mình của cô, lễ phục cúp ngực dễ dàng bị kéo xuống, hai chú thỏ trắng đến lóa mắt nhảy vài cái trong không khí.


Phía trên đầu ngực có hai miếng dán ngực màu hồng nhạt để che lại.


Phó Hoài Yến cảm thấy thân dưới mình đã cứng đến mức có thể trực tiếp cắm vào trong cơ thể cô, tay bóp eo cô gái đến gần mình, hai hạt đậu đỏ chạm vào mặt anh, mềm đến kỳ lạ, mang theo mùi hương nhàn nhạt.


“Giữ.

” Anh tỏa ra hơi thở của người khống chế trời sinh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận