Hắn Đang Vờ Sợ Hãi

Không có điện cuộc sống của đại đa số người trở về thời tiền sử mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, nhưng bất cứ lúc nào vẫn có một số ít người được hưởng đặc quyền.

Tiếng thở dốc quyến rũ của phụ nữ và tiếng cười khẽ thỉnh thoảng truyền ra từ trên giường, ánh nến leo lét chiếu sáng không rõ khiến căn phòng mờ ám thêm chút tình thú. Trong hai người đang hăng hái chiến đấu trên giường, gã đàn ông có tướng ngũ đoản nhìn từ xa như một cái thùng nước, trên mặt gã là vẻ hạ lưu dâm đãng, người đàn bà có dáng người lả lướt hấp dẫn, dù gầy còm nhưng tứ chi và khuôn mặt vẫn không che giấu được vóc người trước lồi sau vểnh khi xưa.

Đơn giản mà nói đó là bộ phim người đẹp và quái vật đầy thô bạo.

Thẩm Trạch Đồng kiềm chế nghe xong một hiệp thần tiên đánh lộn, chờ sau khe cửa truyền đến tiếng quần áo ma sát anh lại đợi thêm khoảng chừng ba phút, đảm bảo lúc xuất hiện có thể tạo ra hiệu quả giật gân đồng thời để lại cho đối phương bóng ma tâm lý lâu dài trong lòng.

Người đàn bà vừa rên rỉ chính là người đầu tiên nhìn thấy một bóng người cao lớn bỗng nhiên xông ra từ trong tủ quần áo, cô ta hét lên một tiếng sau đó tiện tay túm chăn lên che đi cơ thể trần truồng của mình, gã đàn ông lập tức phản ứng kịp, coi như tĩnh táo quát to: "Ai!!"

Nòng súng đen ngòm nhắm ngay giữa trán gã đàn ông, gã đang muốn tạo ra chút động tĩnh để thu hút bảo vệ trực bên ngoài nhưng thấy nòng súng vững vàng chĩa vào giữa trán gã nhanh chóng chảy mồ hôi ròng ròng thấm đẫm sau lưng. Tiếng kêu to tắc nghẹn trong cổ họng không thể nào phát ra, thậm chí gã còn cảm thấy đầu của mình đã nằm gọn trong điểm chữ thập của ống ngắm súng bắn tỉa, chỉ cần nhẹ bóp cò viên đạn lượn vòng sẽ phá tan cửa sổ bay vào sau đó biến đầu gã thành một đống tương nát.

"Rất thức thời." Khóe môi giấu sau khẩu trang của Thẩm Trạch Đồng nở nụ cười, "Bộ trưởng chuẩn bị chiến đấu của hiệp hội chiến đội." Tay phải cầm súng của anh khẽ lắc lư báng súng, người đàn bà lập tức cắn chặt răng cuốn ga trải giường nhanh chóng lăn xuống giường trốn trong một góc không dám phát sinh ra một âm thanh nào.

"... Anh muốn gì?" Bộ trưởng chuẩn bị chiến đấu hiển nhiên sẽ không thiếu thốn lương thực, thân thể trắng nõn thịt mềm dưới ánh nến vàng chói mắt vô cùng, Thẩm Trạch Đồng không cho gã cơ hội mặc quần áo, anh kéo một cái ghế gỗ sang rồi ngồi xuống, "Muốn tâm sự với ông chuyện tiến hóa lần hai."

Con ngươi trong mắt bộ trưởng chuẩn bị chiến đấu nhanh chóng co rụt lại, mồ hôi trên trán không ngừng túa ra chảy dọc xuống thái dương, vẻ mặt gã không thay đổi nhưng vẻ giả vờ bình tĩnh vẫn không che giấu được sự chột dạ bên trong.


"Anh đang nói cái gì? Cấp dưới của tôi không có ai là người tiến hóa lần hai hết, anh nên đi hỏi đội trưởng đội một..."

"Ông và Đào Bách Khả có giao dịch gì?" Thẩm Trạch Đồng nhạy bén nhận ra ánh mắt gã đàn ông luôn vô thức nhìn về phía tủ đầu giường bên trái, phản ứng theo bản năng lúc luống cuống rất khó khắc phục, anh đúng lên tiếp tục hỏi: "Căn cứ thí nghiệm ông cung cấp cho gã ở đâu? Nghiên cứu tiến hành đến đâu rồi?"

Trong ánh mắt tuyệt vọng của gã đàn ông Thẩm Trạch Đồng mở ra ngăn kéo tầng thứ hai, hai ống thuốc thử yên lặng nằm ở trong đó, nước thuốc trong suốt giản dị tự nhiên, nói là nước suối cũng có người tin, nhưng người trong nhà đều biết giá trị của thứ thuốc nằm trong hai ống thủy tinh này.

Bộ trưởng chuẩn bị chiến đấu chợt gây rối loạn, gã lôi ra khẩu súng giấu dưới gối muốn liều mạng bắn lén Thẩm Trạch Đồng, đáng tiếc Thẩm Trạch Đồng chỉ dùng nửa phần tốc độ đã có thể thoải mái phá huỷ màn đánh lén bằng súng của gã. Anh đấm một quyền lên mũi gã đàn ông, máu me lập tức văng khắp mặt gã bộ trưởng, Thẩm Trạch Đồng cũng không định nương tay, bịt miệng gã đấm từng đấm lên những bộ phận yếu ớt trên cơ thể.

Đến tận khi sức phản kháng của gã đàn ông dưới tay ngày một yếu đi Thẩm Trạch Đồng mới lần nữa kề sát tóc gã khẽ hỏi: "Chịu nói cho tao rồi chứ? Ở đâu?"

Cách hiện trường bạo lực mấy trăm mét Tuân Thiên thu lại súng ngắm ngay khi căn phòng mục tiêu tối đen, "Thảm quá, người bạn kia của cậu thật tàn nhẫn."

"Tây Tư Diên à?" Khỉ Ốm ăn sạch sẽ chút vụn bánh mì của cùng, trước lúc đại chiến cần bổ sung thể lực, "Hay là đội trưởng Thẩm Trạch Đồng?"

"Thẩm Trạch Đồng, tôi nhớ ký cái tên này." Tuân Thiên cất súng ngắm vào túi đeo lưng chuyện dụng, lại kiểm tra súng đạn lần cuối. Lần hành động này không thể kinh động bất cứ người nào trong khu an toàn, cũng lạ nội bộ chiến đội Khải Hoàn quá dân chủ anh ta rõ ràng là quang can tư lệnh lại chỉ có thể điều động vài thuộc hạ trung thành đếm được trên đầu ngón tay, cũng vì ít người nên càng phải cẩn thận hơn, nhưng cũng đảm bảo hành động tối nay tuyệt đối sẽ không bị lộ ra ngoài trong phạm vi anh ta quản hạt.

Lưu Huy đứng bên cạnh Khỉ Ốm vẻ mặt không thể giữ bình tĩnh, "Huỳnh Huỳnh nói Từ Thâm đi làm nhiệm vụ đêm nay không ở trong khu an toàn, nội dung cụ thể của nhiệm vụ không rõ lắm... Tôi cảm thấy lúc này gã ta nhất định đang ở trong căn cứ của Đào Bách Khả."


"Không phải vừa đúng lúc à, thù mới hận cũ tính luôn một lần!" Khỉ Ốm ghét ác như thù, càng hận Trần Huỳnh Huỳnh và Từ Thâm đã phản bội hơn cả chính chủ là Lưu Huy. Lưu Huy lắc đầu ngồi xuống chỗ của mình, "Từ Thâm nhất định đã tiêm thuốc tiến hóa lần hai, thời điểm tiến hóa lần hai của gã quá trùng hợp, ngay lúc Đào Bách Khả chuẩn bị vi hành phía tây. Sau khi tiến hóa lần hai dù cho Trần Huỳnh Huỳnh cảm thấy gã thần thần bí bí nhưng cũng không quá quan tâm điểm này."

Tuân Thiên nhướn lông mày nhận lấy nước ấm Bạch Nga đưa cho mình, nhấp một ngụm rồi nói: "Cậu lo rằng họ không chỉ nghiên cứu ra thuốc kích phát nhiều dị năng mà còn thành công nghiên cứu ra thuốc tiến hóa lần hai?" "Rất có thể." Lưu Huy gật đầu, rất nhanh Thẩm Trạch Đồng và Tây Tư Diên trở về cũng chứng thực suy đoán của họ.

"Thứ khiến đội phó của Sở Học Dung biến dị là thuốc thử thất bại đời thứ nhất, kế tiếp bản thuốc tiến hóa lần hai 1.7 thành công khiến cho người thí nghiệm biến thành người tiến hóa lần hai." Thẩm Trạch Đồng nhanh chóng nói ra tin tình báo mình lấy được, lúc anh rời đi người đàn bà kia đã bị dọa ngất xỉu, chắc là không chịu nổi bí mật người bên gối nói ra nên ngất xỉu trong góc nhà, "Bộ trưởng chuẩn bị chiến đấu nói thuốc thử chẳng những có thời hạn mà còn tồn tại tác dụng phụ không rõ. Không có chuyện Đào Bách Khả nói rõ với ông ta, ông ta cũng dựa vào nhân viên nghiên cứu mình xếp vào chỉ điểm cho mới biết được nên không phải lúc vạn bất đắc dĩ ông ta không định dùng."

Nói đến đây Thẩm Trạch Đồng tháo khẩu trang nở nụ cười, "Chỉ tiếc đối mặt với khoảnh khắc nguy hiểm nhất ông ta cũng chẳng kịp tiêm cho mình." Anh không nói ra dù gã bộ trưởng có kịp tiêm thì với cái tố chất thân thể đó cũng không đủ cho anh đánh hai cái.

Tuân Thiên tự tay tiếp nhận thuốc thử Thẩm Trạch Đồng đưa cho rồi quan sát kỹ càng một phen, bề ngoài không có gì đặc biệt, sau đó đưa cho Bạch Nga, "Gói kỹ, phái người giao tận tay cho Sở Học Dung."

"Vâng." Bạch Nga nghiêm chỉnh huấn luyện đáp ứng, nhanh chóng ra ngoài sắp xếp chuyện này. Từ sau khi Du Mộc chết cô chuyên tâm sự nghiệp, trang phục nữ tính ngọt ngào trước đây cũng chuyển thành nhẹ nhàng giản lược, Tuân Thiên còn trêu ghẹo sớm muộn gì cô cũng hóa thân thành Diệt Tuyệt sư thái.

Vì Thẩm Trạch Đồng không giống Tiêu Tê không đáng tin suốt ngày chỉ muốn giấu dốt không chịu ra sức nên toàn bộ quá trình tối nay Tây Tư Diên phối hợp hành động với Thẩm Trạch Đồng đều hết sức ung dung, vì sợ đặc điểm diện mạo con lai làm bại lộ thân phận Thẩm Trạch Đồng thậm chí không cho Tây Tư Diên đứng ra, sắp xếp anh trốn trong nhà vệ sinh, ở trong chỗ tối canh chừng xem gã bộ trưởng có để lại hậu chiêu gì không.

"Phòng nghiên cứu dưới lòng đất khóa bằng dấu vân tay." Anh kéo khóa kéo cái túi trên khỗ khuỷu tay lôi ra một đống ni lông trong suốt, mỗi một tấm in vân tay đủ năm ngón của gã bộ trưởng, "Cũng may không phải khóa bằng lòng đen mắt."

"Thì móc ra thôi." Khỉ Ốm cười hì hì nói tiếp, "Không phải gã ta cũng đã chết rồi à." Nếu đã bắt đầu tiến hành điều tra chuyện cơ sở nghiên cứu thuốc tiến hóa lần hai, lần hành động nối nay không thể bại lộ nên nhất định phải diệt khẩu, không ai trong phòng này là kẻ nhân từ nương tay, những người tham gia thí nghiệm tất nhiên cũng có người thí nghiệm vô tội bị giết, giết những kẻ tham dự kế hoạch đó dù có là ai cũng không oan uổng.


Nếu thu nhỏ phạm vi thì em trai em gái của Tây Tư Diên cũng coi là thủ đoạn độc ác chết không có gì đáng tiếc, trong lòng họ càng coi trọng khoa học, virus và dị năng thần bí. Họ bằng lòng làm việc cho Đào Bách Khả, lạnh lùng nhìn vô số vật thí nghiệm thất bại sau khi tiêm thuốc vào giãy giụa trong đau khổ và chết đi, nếu không có Tây Tư Diên tồn tại, biết được anh và người thí nghiệm có quan hệ đặc biệt họ sẽ không dành cho Tiêu Tê bị nhốt trong căn cứ bất kì sợ trợ giúp và chút đồng cảm nào.

Dù sao cũng là anh trai cùng cha khác mẹ, có thể vì anh ấy mà phá vỡ mọi quy tắc.

Bầu không khí trong nhà cũng không thoải mái, khỏi phải nói không phải ai cũng có thể vui đùa trong nguy hiểm như Tiêu Tê, đồng thời chắc chắn về những chuyện chưa xảy ra. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bạch Nga đột nhiên đẩy cửa tiến vào, mái tóc dài của cô được búi lên đỉnh đầu, những sợi tóc rơi xuống hai bên má được cố định hai bên bằng kẹp vẻ mặt nghiêm túc gật đầu với Tuân Thiên.

"Xe đến rồi, đi."

Lưu Huy, Khỉ Ốm, Tây Tư Diên và Thẩm Trạch Đồng nghe tiếng mỗi người đứng lên khỏi chỗ ngồi, họ mặc trang phục đen gọn gàng, sau khi ra cửa ba cấp dưới được Tuân Thiên tín nhiệm nhất đi theo sau họ, Bạch Nga cũng theo sau nhắm mắt đi bên trái, cô cũng là một thành viên của lần hành động này.

Nỏ chữ thập được Tây Tư Diên cầm trong lòng bàn tay, sau khi lên xe anh thả lỏng nhắm mắt lại, khi qua trạm kiểm soát việc giải thích lý do được giao cho Tuân Thiên, đội trưởng chiến đội Khải Hoàn.

"Khẩn trương như vậy làm cái gì?" Ra khỏi khu an toàn Tuân Thiên cuối cùng không nhịn được đạp Tây Tư Diên một cú, anh ta bỗng nghĩ không lâu trước đây Tiêu Tê còn nhờ mình làm quân sư quạt mo vấn đề tình cảm với Tây Tư Diên, khi đó ai có thể ngờ sẽ có một ngày anh ta lại hợp tác với Tây Tư Diên để đi cứu cái mạng chó của tên đội trưởng không gì là không thể nhà mình.

"Vẫn ổn." Tây Tư Diên sẽ không nói mình nhớ Tiêu Tê rồi, lâu như vậy mà vẫn không tìm thấy hắn, ban đêm không có ai quấy rầy, không có thân thể nóng bỏng lúc nào cũng dính lấy mình rất không quen.

Tuân Thiên cười rộ lên, "Nói có khi bây giờ đội trưởng đang nằm trên giường sướng đến chết đi sống lại ý chứ, mấy tiểu tình nhân nguyện ý bán mạng cho hắn bị quyến rũ xếp thành hàng."

Trọng điểm câu này dồn hết vào mấy chữ "tiểu tình nhân", nhưng cả xe ngoài Tây Tư Diên đều tò mò không thôi vì sao Tuân Thiên lại không Tiêu Tê là đội trưởng.


Thực tế đúng là Tiêu Tê nằm suốt ngày trong căn phòng giam giữ mình ở căn cứ thí nghiệm, Tuân Thiên cũng chỉ nói trúng động tác, hắn rất không thoải mái, cũng không câu được bất kỳ tiểu tình nhân nào, ngày ngày chỉ có thể gặp được Nhóc Câm hơn hai tuần lễ mới chịu nói chuyện với mình: "Uống nước." Và "Câm miệng."

"Nhóc Câm..." Tiêu Tê đè xuống mí mắt không ngừng giật chậm chạp bò dậy khỏi giường, sau khi tiến hóa lần hai hắn không bao giờ xem nhẹ giác quan thứ sáu của mình, từ lúc vào đêm mạch đập của hắn nhanh đến mức vỡ cả mạch máu, hắn có dự cảm đêm nay nhất định sẽ xảy ra chuyện gì khác xa quá khứ.

Tiếng hắn gọi lớn hơn, "Nhóc Câm!"

Gã đàn ông bực bội cởi xích khóa cửa thò đầu vào từ bên ngoài, vẻ mặt tức tối im lặng hỏi muốn làm cái trò gì?

"Qua đây." Tiêu Tê giật giật cổ tay, đầu ngón út kín đáo chạm vào xiềng xích lạnh như băng ở hai bên, "Tôi khát, rót cho tôi cốc nước."

- --

Tướng Ngũ Đoản: giải nghĩa là tướng có năm bộ phận ngắn. Trong năm bộ phận này có thể là: đầu, tay, chân, hay là thân người. Nên người có tướng Ngũ Đoản bắt buộc phải có năm bộ phận ngắn. Và nếu năm bộ phận này đều đặn ngắn mà còn cân đối hài hòa thì sẽ có được tướng mạo phú quý.

Diệt Tuyệt Sư Thái: là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết Ỷ thiên Đồ long ký của nhà văn Kim Dung. Bà được mô tả là chưởng môn nhân đời thứ ba của phái Nga Mi, võ công thuộc hàng thượng thừa trong giới võ lâm, nổi danh cùng báu vật trấn sơn Ỷ Thiên kiếm. Bà là người yêu nước và tận tụy với môn phái (2 tâm nguyện lớn nhất của đời bà là "đánh đuổi Thát Đát giành lại giang sơn cho người Hán" và "đưa phái Nga Mi trở thành đệ nhất võ lâm") nhưng đồng thời, bà cũng nổi tiếng là một nhân vật cố chấp, nặng nề định kiến và quan điểm hắc bạch phân minh, lại quá lạnh lùng nên đến chết vẫn không chịu hợp tác với Minh Giáo và cũng không chịu nhận lấy sự giúp đỡ của Trương Vô Kỵ, khi đó là giáo chủ của giáo phái này. Một phái Nga My mà sư tổ Quách Tương đã kỳ công xây dựng nhưng sau này lại đi theo đường hướng ích kỷ, lấy võ công làm trọng, mục tiêu đứng đầu thiên hạ làm tiêu chí hoạt động để rồi sinh ra những Đinh Mẫn Quân ghen tỵ, chà đạp kẻ khác... có phần trách nhiệm to lớn là do bà.

Bà có ba loại công phu

Tứ Tựu Chưởng: Tuyệt kỹ Nga My phối hợp âm dương thi triển chưởng tấn công địchDiệt Tuyệt Kiếm Pháp: kiếm pháp của Diệt Tuyệt Sư Thái khi tấn công kết hợp Diệt Tuyệt Kiếm pháp và với thân pháp cực nhanh tấn công địch bất ngờ không thể lường được.Ngự Phong Quyết: Dùng thân pháp cực nhanh bao vây địch và tấn công địch.Kinh Công Diệt Tuyệt Sư Thái: Khinh công bà cực nhanh, chỉ không bằng Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu và một vài người khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận