Hàn Môn Đại Tục Nhân FULL


Thần y, còn có quan hệ với thần thoại truyền thuyết, như vậy, cho dù y thuật của nàng có trâu bò một chút, hẳn là cũng sẽ không bị người ta hoài nghi.

"Nương , Thiên Trì lão nhân có thu đồ đệ không?"
Kim Nguyệt Nga lộ vẻ kinh ngạc, hơi kinh ngạc về suy nghĩ của nữ nhi, nhưng vẫn nói: "Hình như bên cạnh thần y có hai đồ đệ, nhưng thật hay giả thì không biết.

"
Con ngươi Lý Ngũ Nha đảo quanh, Thiên Trì lão nhân kia như thần long thấy đuôi không thấy đầu, muốn gặp được chân nhân, đoán chừng rất khó, bất quá ông có đồ đệ là tốt rồi, ngày sau bại lộ y thuật, nàng liền tự xưng đồ đệ Thiên Trì lão nhân là tốt rồi.


Dị năng trị liệu có xuất xứ, tâm tình Lý Ngũ Nha càng tốt, đi đường cũng nhẹ nhàng hơn.

Thế nhưng, cũng không lâu lắm, Lý Ngũ Nha đột nhiên lảo đảo một cái.

"Đừng có nhảy nhót, bây giờ chúng ta đang ở bên ngoài, đi đường cũng phải xem chừng , cẩn thận người khác chê cười ngươi.

" Kim Nguyệt Nga kéo Lý Ngũ Nha một cái.

Nếu là ngày thường, Lý Ngũ Nha không thể không giở trò lừa gạt, nhưng giờ phút này, nàng lại trầm mặc lạ thường.



Kim Nguyệt Nga cho rằng nữ nhi là bởi vì mình nói nàng, làm mất mặt nàng, đang hờn dỗi mình, liền không để ở trong lòng.

Lý Tam Lang thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu muội có chút buồn cười, đưa tay xoa xoa hai búi tóc nhỏ trên đỉnh đầu nàng:
"Tiểu nha đầu này, tính khí càng lúc càng lớn, mẫu thân nói hai câu cũng không được rồi?"
Lý Ngũ Nha nhìn thấy Lý Tam Lang, nhanh chóng kéo hắn lại, để hắn cúi người xuống, sau đó kề tai nói nhỏ: "Ca, có người theo dõi chúng ta.

"

Trong đám người cách bọn họ bảy tám mét, có hai đại hán đang dùng ánh mắt cực kỳ âm hiểm nhìn chằm chằm bọn họ.

Đến thành Tây Ninh thăm Lý Trường Sâm, Lý Ngũ Nha không cảm thấy có nguy hiểm gì, cũng không có đem tinh thần lực phóng xuất ra ngoài.

Nếu như vẫn luôn phóng tinh thần lực ra ngoài, nàng cũng sẽ không chịu đựng nổi.

Cho nên, Lý Ngũ Nha không phát hiện sau lưng có người đi theo, chỉ là sát ý trên người hai người phát ra quá nồng, nàng mẫn cảm đối với nguy hiểm liền nhận ra.

Lý Tam Lang biến sắc, vô thức quay đầu nhìn lại, nhưng bị Lý Ngũ Nha kéo lại.

"Ca, đừng nhìn, bọn họ sẽ phát hiện! "
Hai người kia tám chín phần mười là người Bắc Yên!
Lý Ngũ Nha lập tức nghĩ tới đám người Bắc Yên bị nàng hạ thuốc độc trong dịch trạm, ngoại trừ chuyện đó, nàng không nghĩ ra còn chuyện gì có thể khiến bọn họ gặp họa sát thân.

Hiện tại hai người kia không trực tiếp động thủ, mà lại mặc trang phục bách tính Đại Sở, xem ra, bọn họ hẳn là mật thám Bắc Yến được xếp vào Tây Trữ thành.

Trên người ám thám bình thường đều có nhiệm vụ, không thể dễ dàng bại lộ.

Nhưng nếu để bọn họ biết mình bại lộ, khẳng định sẽ hạ tử thủ.


Lý Tam Lang biến sắc: "Ngũ Nha, muội chắc chắn có người đi theo chúng ta thật chứ?"
Lý Ngũ Nha gật đầu khẳng định, sắc mặt có phần khó coi:
"Ca, bọn họ là người Bắc Yến.

"

Nàng thấy sau cổ hai người kia đều có một cái đầu sói màu đen, trước đó ở dịch trạm đã có một đồ án như vậy trên người ba người Bắc Yến bị nàng giết.

Nghe nói như thế, sắc mặt Lý Tam Lang lập tức trắng bệch.

Lý Ngũ Nha trầm giọng nói:
"Bọn họ tới tìm chúng ta báo thù.

"
Chuyện xảy ra ở dịch trạm tháng sáu, không ít người biết, người Bắc Yên muốn dò la cũng không khó.


Tim Lý Tam Lang đập càng nhanh, cho dù trong lòng rất sợ hãi, vẫn không quên trấn an muội muội: "Ngũ Nha, đừng sợ, chúng ta không có việc gì đâu.

"
Nói xong, nhìn về phía cửa lớn vệ sở cách mấy trăm mét.

"Sắp tới vệ sở rồi, chỉ cần chúng ta tới gần cửa lớn, người Bắc Yên sẽ không dám động thủ.

"
Lý Ngũ Nha cũng nhìn sang, bây giờ cũng chỉ có biện pháp này.


Hai người Bắc Yến phía sau đang bước nhanh tới gần bọn họ, trên đường có không ít người, giết bọn họ cũng có thể nhanh chóng chìm ngập trong đám người.

"Ca, đợi lát nữa muội làm bộ thi đấu chạy bộ với Thất lang , huynh dắt Thất Lang và Nhị tỷ chạy, sau đó muội kéo nương đến đuổi theo huynh.


"

Lý Tam Lang gật gật đầu, hắn cũng hiểu được, bọn họ nhất định phải biểu hiện giống như không phát hiện có người theo dõi bọn họ vậy.

Lúc này, Lý Ngũ Nha mở miệng nói với Lý Thất Lang: "Thất Lang, sắp đến vệ sở rồi, chúng ta thi đấu đi, xem ai đến cửa vệ sở trước.

"
Lý Thất Lang lập tức cắn câu: "So thì so”.

Lý Tam Lang liền nói:
"Ngũ Nha lại bắt nạt Thất Lang rồi, muội biết rõ đệ ấy chạy không lại muội.

"
Nói xong, cười đi kéo Lý Thất Lang:
"Nào, ca kéo ngươi chạy, hôm nay nhất định phải thắng Ngũ Nha.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận