Hàn Môn Đích Nữ Có Không Gian


Nhan Di Nhạc bĩu môi, vẻ mặt hâm mộ nói: "Đại tỷ tỷ lại cùng Tam ca, Tứ ca ra ngoài chơi rồi.

"
Nhan Di Hoan cười nhạt nói: "Đại tỷ tỷ vừa tới huyện thành, còn chưa quen thuộc nơi này, ra ngoài xem nhiều một chút cũng tốt.

"
Nhan Di Nhạc phản bác: "Cũng đã hơn một tháng rồi, huyện thành chỉ lớn như vậy, sớm nên đi dạo quen rồi.

Ta thấy, chính là đại bá mẫu chiều đại tỷ tỷ, nàng muốn làm cái gì, đại bá mẫu đều chiều.

"
Nhan Di Hoan đầu tiên là nhìn Nhan Di Song bên cạnh, sau đó mới trừng mắt nhìn Nhan Di Nhạc: "Câm miệng, chuyện của trưởng bối há có thể cho tiểu bối chúng ta xen vào.

"

Nhan Di Nhạc có chút không phục, nhưng cũng không tiếp tục, mà cười nhìn Nhan Di Song: "Tam tỷ tỷ, tỷ có muốn ra ngoài chơi không?"
Nhan Di Song mím môi, không nói gì.

Ngươi muốn sao?
Đương nhiên là muốn.

Nhưng mà, nương coi nàng rất nghiêm, rất ít khi để nàng ra ngoài.

Nhan Di Nhạc lập tức tiến tới: "Tam tỷ tỷ, đại bá yêu thương tỷ như vậy, tỷ nói với ông đi, để chúng ta cũng đi theo đại tỷ tỷ ra ngoài dạo chơi đi.


"
Nhan Di Song có chút động tâm, nhưng vẫn lắc đầu: "Di nương ta sẽ không đồng ý.

"

Nhan Di Nhạc sầm mặt: "Lâm di nương nghiêm khắc với tỷ quá.

"
Nhan Di Song không cho phép người khác nói Lâm di nương sai, lập tức nói: "Di nương là vì tốt cho con.

"
Nương nói, chỉ có nàng ưu tú hơn đại tỷ tỷ, phụ thân mới có thể càng thích nàng.

Nhan Di Hoan vội vàng ngăn cản hai người lại muốn cãi nhau: "Được rồi, chúng ta đi vào thỉnh an tổ mẫu đi.

"
Thỉnh an quy củ này, sau khi Nhan lão thái thái đến đây mới lập ra.

Buổi sáng, mỗi buổi tối một lần.


Nhan lão thái thái cũng không phản đối, nhìn con cháu dưới gối, trong lòng bà cũng vui mừng.

Ba người Nhan Di Hoan tiến vào phòng của Nhan lão thái thái, liền nhìn thấy Đạo Hoa mặc trang phục nam đồng, đang cầm thứ gì đó, vẻ mặt tươi cười giảng giải cho Nhan lão thái thái.

Nhan Văn Đào, Nhan Văn Khải đứng ở hai bên, thỉnh thoảng chen vào một câu.

Thấy vậy, trong lòng ba người đều có chút hâm mộ.

Một là Đạo Hoa có thể ra ngoài , hai là vì sự thiên vị của Nhan lão thái thái đối với Đạo Hoa.

Mặc dù lão thái thái cũng rất ôn hòa với bọn họ, nhưng lại không sánh bằng Đạo Hoa.


Sau khi chào hỏi lão thái thái, Nhan Di Nhạc cười nhìn Đạo Hoa: "Đại tỷ tỷ, chừng nào thì tỷ đi học cùng chúng ta?"
Lý phu nhân mời một vị nữ phu tử cho mấy cô nương Nhan gia, phụ trách dạy các cô nương đọc sách biết chữ, cùng thêu thùa nữ hồng.

Nghe vậy, Đạo Hoa dừng lại.

Nhan lão thái thái nghiêm túc suy nghĩ một chút, lập tức nói: "Cũng nên đi học rồi.

"
Những người khác trong phòng cho rằng Đạo Hoa sẽ không nguyện ý, ai ngờ nàng không nói gì.


Đạo Hoa liếc nhìn Nhan Di Nhạc đang thất vọng, trong lòng buồn cười.


Trong lòng bọn họ, nàng chính là một kẻ bất tài vô dụng?
"Tổ mẫu, người yên tâm, con sẽ đi học thật tốt.

"
Nàng rất rõ ràng, nếu muốn sống tốt ở thời cổ đại này, nhất định phải thích ứng với quy tắc nơi này.

Cổ đại yêu cầu rất nhiều đối với nữ tử, học nhiều bản lĩnh là không có chỗ xấu.

Sáng ngày hôm sau, Đạo Hoa ăn sáng ở trong viện của Nhan lão thái thái, trở lại chính viện thì bị Lý phu nhân gọi đi.


“Nương nghe lão thái thái nói con muốn đi học?" Lý phu nhân cười kéo Đạo Hoa đến bên cạnh ngồi xuống.

Đạo Hoa gật đầu: "Các muội muội đều đang đi học, con làm tỷ tỷ đương nhiên không thể bỏ lại phía sau"
Lý phu nhân dịu dàng cười: "Chính là lão thái thái không đề cập tới, nương cũng phải sắp xếp cho con, nữ nhân nên đọc nhiều sách vẫn là tốt, bất kể là quản gia quản sự, hay là giúp chồng dạy con, đều dùng đến.

"
"Đúng rồi, nữ hồng cũng phải học.

Ngày sau con đi xem mặt, nếu nữ hồng xuất sắc, sẽ cho đối phương ấn tượng rất tốt.

"


Nghe vậy, Đạo Hoa hơi bối rối : "Nương, nữ nhi mới 9 tuổi, nói cái này có phải là quá sớm rồi không?"
Lý phu nhân lắc đầu: "Sớm cái gì mà sớm, có ít người vừa ra đời đã định gia đình tốt.

"
Đạo Hoa giật mình một cái: "May mà con không có.


"
Lý phu nhân bất đắc dĩ cười cười.

Lúc này, đại nha hoàn Bình Hiểu bên người Lý phu nhân cầm mấy quyển sổ sách đi đến: "Phu nhân, sổ sách tháng này đã làm xong, mời người xem qua.

"

Lý phu nhân nhìn về phía Đạo Hoa: "Nương bận rồi, con đi chỗ khác chơi đi.

"
Đạo Hoa không có ý muốn rời đi, mà nhìn về phía những quyển sổ sách kia: "Nương, con có thể xem một chút không?"
Lý phu nhân cười: "Bây giờ Đạo Hoa chúng ta muốn học quản gia quản lý sự vụ?"
Đạo Hoa ngượng ngùng cười: "Trước tiên cứ xem một chút đã.

"
Lý phu nhân cũng không quyết tuyệt, chỉ nói: "Không cho phép làm hỏng.

"
Đạo Hoa: "Nương, con biết rồi.

" Nói xong, liền tiện tay cầm lấy một quyển sổ lên lật xem.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận