CHƯƠNG 29: THI GIANG HỒ.ĐẠI ĐƯỜNG THI Ý HỆ LIỆT
Editor: Luna Huang
Ngày ra mắt: 12/12/2019
Chủ đề kỳ này là Đại Đường Thi Ý.
Đường triều là thời đại thịnh hành thi ca, tựa hồ mỗi người cũng cử bút đề thơ, mọi người đều là người văn hóa ôn văn nhĩ nhã. Kỳ thực nội tâm của người nhà Đường cực kỳ nhiệt huyết. Có lúc biểu hiện ra mặt là cử bút đề thơ, trong lòng đã cầm kiếm lên ngựa rồi.
Tỉ như lúc Lý Bạch vẫn còn ‘nhập ngã tương tư môn, tri nhã tương tư khổ’, một giây sau ‘nhĩ tương yếu hạ kiếm, trực vi chiết lâu lan’.
Thần đồng Dương Đồng, bởi vì thành tích học tập tốt, mười tuổi đã làm quan rồi, nhưng ổng cảm thấy thư sinh vô dụng, trong lòng muốn đánh giặc, nên biết ‘ninh vi bách phu trương, thắng tác nhất thư sinh’.
Thi Phật, Vương Duy sơn thủy điền viên một chút cũng không có phật hệ, nội tâm ngập tràn nhiệt huyết ‘vọng thân từ phượng khuyết, báo quốc thủ long thành’.
Trên tay các thi nhân Đường triều có bút, trong tim có kiếm, tựa như tùy thời cũng có thể vì quốc gia lên trận giết địch.
1/ Chiết Liễu Sắc
chiết liễu sắc
2/ Phượng Khuyết
phương khuyết
Tiếp đến niệm một bài ‘Đại Đường Khuyến Tửu Thi’ rất quen thuộc cho mọi người nghe.
‘Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tì bà mã thượng thôi’
Chuẩn bị một ít rượu nho để uống liền bảo chúng ta đi giết giặc, nào nào nào làm thêm ly nữa, nếu như say ngã ở chiến trường thì ngã thôi, phản chính đi đánh giặc cũng không có bao nhiêu người trở về.
Ta chỉ muốn uống rượu với ngươi thôi, không nghĩ đến ngươi khuyên ta nhìn thấu sinh tử?
Kỳ thực người Đường triều nói chuyện rất đặc biệt, đương thời mỗi người nhà Đường chạy đi đánh giặc tựa cũng cũng có một loại quyết tâm không sợ chết. Bọn họ uống rượu trên chiến trường không phải mượn rượu giải sầu, mà là làm tốt cồn tác chuẩn bị liều mạng.
Chúng ta cho rằng người nhà Đường cuồng khí cần mạng, kỳ thực bọn họ cuồng khí đến mạng cũng không cần.
Bái phục bái phục, tại hạ thua rồi!
Đại C vị kỳ này đến rồi. Mãn nhãn hoa lệ, mỹ đáo tâm túy. Thử hỏi màu xanh vào mắt vào tim ai có thể chịu đựng được
(Luna: đúng rồi, lên đầu càng khó nhịn nữa )
3/ Lục Châu Thanh Ảnh
lục châu thanh ảnh
4/ Tiểu Bồ Đào
Nói đến cuồng của thi nhân nhà Đường, không chỉ trong thơ mang kiếm, trong rượu có cuồng, mà làm quan cũng cuồng đến chịu không nỗi.
Tỉ như Trần Tử Ngang. Lúc Võ Tắc Thiên làm hoàng đế, đề bạt ổng làm tả thập di. Thập di này chính là tra khuyết bổ cho hoàng đế. Tuy là tiểu quan bát phẩm nhưng có thể trực tiếp đề ý kiến với hoàng đế.
Do đó Trần Tử Ngang mỗi sáng mỗi tối đề xuất ý kiến với Võ Tắc Thiên. Võ Tắc Thiên phát một mệnh lệnh ổng liền nghiêm túc kiểm tra, có cái gì đáng phê bình hay không.
Dưới loại công việc tân động thế này, Võ Tắc Thiên thập phần cảm động liền tiễn ổng vào đại lao. Sau này ổng lại vì nguyên nhân đồng dạng đắc tội cháu của Võ Tắc Thiên, Trần Tử Ngang cảm thấy, thật đau lòng, lên Kế Bắc lâu của U châu hát.
Đúng, chính là cái bài:
Tiền bất kiến cổ nhân,
Hậu bất kiến lai giả.
Niệm thiên địa chi du du
Ðộc thương nhiên nhi thế hạ.
Cái này này, quá cuồng!!!
Vì sao? Bởi vì nó thập chí không có cách kiến của thơ Đường, nó được cho rằng dùng thơ Đường mở đường. Bài thơ này mở ra một loại phong cách cho thơ Đường.
Ta viết thơ vậy thì phải có thể chứa đựng được cả một vũ trụ. Ta không phải tự ở đây khóc, ta chỉ khóc vì lịch sử, tương lai, đất trời, tuy ta chỉ là một tiểu quan bát phẩm.
5/ Du Du
du du
6/ Đan Linh
đan linh
Văn nhân của nhà Đường còn thích chơi đấu thơ. Đao quang kiếm ảnh, ngươi tới ta lui liền giống một thi kiếm giang hồ. Nhưng chuyện đấu thơ, chỉ có tài hoa thì không đủ, nguyên nhân thất bại rất có thể là bản lực bất chi.
Tỉ như Hàn Dũ, Mạnh Giao đấu đến ít nhất 50 câu, liên đầu dài nhất là 300 câu hơn. Mà lợi hại hơn là đấu thi cuồng ma Bạch Cư Dị, trước đó ổng đấu với Hàn Dũ mấy nghìn câu lại đấu với Nguyên Chân 60 quyển sách. Ổng nghe nói có người đấu thơ rất lợi hại Kưu Vũ Tích, đấu hết giang hồ vô địch thủ, hễ viết ít nhất mấy trăm bài nên Bạch Cư Dị không phục khí, mau chóng viết thư hẹn ước từ xa, bài này viết một cái liền viết một trang bài thơ.
Lúc đối mặt với bài văn 800 chữ nhịn không được chìm vào trầm tư. Lưu Tích Vũ nhìn một cái, ê có người hẹn hò, không phải có người hẹn đấu thơ, mau chóng cầm bút viết thơ hồi âm.
Ta cho rằng sẽ nhiều đao quang kiếm ảnh, kết quả cả bài thơ nhột muốn chết.
‘Ô ~ Bạch thân yêu của ta, thơ của ngươi qua hoàn mỹ rồi, đọc xong 100 bài thơ ngươi gửi cho ta, ta cảm thấy cả người đều có tinh thần. Liền giống như trong đêm tối an tĩnh nghe được tiếng đàn ngọc, giống như gió xuân thổi qua cây xinh đẹp , người trên thế giới muốn đi tìm đồ hoàn mỹ như thế, vậy là tìm hết đông tây nam bắc cũng tìm không được.”
Đây gọi là đấu thơ sao??? Đây rõ ràng là. . .tình huynh đệ a!!!
(Luna: xem clip nhìn cái mặt bả khi nặn ra ba chữ tình huynh đệ buồn cười ghê. Rõ ràng bả không nghĩ như thế mà hay có một mình ta nghĩ theo nghĩa kia ta)
7/ Ngọc Cầm Thanh Dạ
ngọc cầm thanh dạ
8/ Áo Vụ Xuân
9/ Túi Tiểu Hiên Song
túi tiểu hiên song
10/ Ngọc Cầm Âm
Đấu thơ là cùng đấu ra tình hữu nghị.
Tỉ như Lưu Vũ Tích cùng Liễu Tông Nguyên. Hai ổng bình thường thích cùng đấu thơ, không trách được là bạn tốt, không chỉ cùng đấu thơ đến bị gian thần hại biếm quan cũng là cùng nhau nữa.
Nghe đồn hai người trên đường bị biếm quan uống rượu ngâm thơ, cuối cùng đến nơi phải tách ra, Liễu Tông Nguyên viết một bài thơ ‘Hoành Dương Dữ Mộng Đắc Phân Lộ Tặng Biệt’
Chúng ta tách ra không cần ở bên bờ sông, bởi vì nước mắt của chúng ta đã chảy thành một dòng sông.
Lưu Vũ Tích phi thường cảm động cũng viết một bài ‘Tái Thụ Liên Châu Chí Hoành Dương Châu Liễu Liễu Châu Biệt’
Liễu Tông Nguyên nhìn, quá không hợp rồi, lại viết một bài ‘Trọng Biệt Mộng Đắc’
Lưu Tích Vũ xem xong vô cùng cảm động lại viết một bài ‘Trọng Đáp Liễu Liễu Châu’.
Liễu Tông Nguyên xem xong vô cùng cảm động hồi âm một bài ‘Tam Tặng Lưu Viên Ngoại’
Lưu Vũ Tích đọc xong vô cùng cảm động, hồi âm một bài “Đáp Liễu Tử hậu’.
Liễu Tông Nguyên xem xong vô cùng cảm động. Lưu Vũ Tích nói ‘ngừng lại’ còn viết nữa thật viết không hết. Hai người mới từ biệt như thế, nhưng từ biệt này chính là vĩnh viễn.
Vừa đến Liễu Châu hai ba năm, Liễu Tông Nguyên liền chết. Trước khi chết Liễu Tông Nguyên viết một lá thư cuối cùng cho Lưu Vũ Tích. Ngươi là người ta tín nhiệm nhất đời này, đám con cùng bản thảo viết sách của ta đều giao cho ngươi.
Nhiều năm sau, Lưu Vũ Tích cuối cùng cũng bị gọi về triều đình. Năm ổng quay về cùng Liễu Tông Nguyên cùng đi dạo Huyền Đô Quan, viết bài ‘Tái Du Huyền Đô Quan’
Lão Liễu a, nơi năm đó chúng ta từng dạo cũng đã mọc đầy rêu xanh rồi, nhưng mà không cần quá khó chịu a, ngươi xem, ta nấu chết đám gian thần rồi, lại về đây rồi.
(Luna: Hai ông này sinh ra rõ ràng là dành cho nhau mà, đáng tiếc sinh không đúng thời đại =.=)
11/ Huyền Đô Quan
12/ Tiểu Đào Hoa
13/ Liễu Lý
14: Tiểu Diệp Tử
tiểu tiệp tử
Nguồn: https://.youtube.com/watch?v=Zcz2qTsCjE0