Nhã Âm tự hỏi rằng có phải bản thân sinh ra đã luôn lâm vào tình cảnh khó xử hay không. Khi mà chỉ bước đi ba bước là bị người xung quanh làm cho đông cứng, lúc nào cũng rơi vào mấy tình huống khó nói kì lạ. Nhã Âm cũng rất khổ sở, nhưng mà cũng không thể tránh khỏi mấy vụ này được. Dần dần cô học được cách hùa theo.
Giống như bây giờ, khi nghe thấy lời nói của Bạc Quân, Nhã Âm liền thấy còi báo động chuyển sang màu đỏ.
Cô trừng mắt nhìn hắn, lời nói phát ra khiến cho ai cũng phải nín thở.
“Anh có em thôi còn chưa đủ, anh còn muốn mắt của kẻ khác?”
Bạc Quân: “…” Ý gì?
Bên dưới: “…” Đột nhiên muốn bị điếc.
Được rồi, hai người rất xứng đôi, tuyệt đối đừng buông tay nhau ra, nếu không trái đất sẽ diệt vong mất.
Bạc Quân nắm tay Nhã Âm bước xuống sân khấu, nhìn thế nào cũng không giống lễ ra mắt, giống đám cưới hơn. Bạc gia với Nhã gia trước giờ là hai thế lực đối lập, một bên hoạt động ngầm, một bên hoạt động gắn với công chúng. Tuy nhiên mấy năm gần đây khi Bạc lão đại nắm quyền, bọn họ đã đặt chân vào rất nhiều lĩnh vực, lặng lẽ thao túng người khác. Nếu bây giờ ra đường hỏi rằng bạn nghĩ ai là kẻ quyền lực nhất, họ đều sẽ nói:
“Một là Silberne, hai là Bạc lão đại.”
Chỉ gọi họ, bởi vì không ai dám gọi tên hắn.
Lúc này bọn họ như chứng kiến giây phút lịch sử, quan hệ giữa hai người họ không nhìn cũng biết là đang yêu đương. Nếu như hai nhà này thật sự kết hợp với nhau, còn ai chống lại được?
MC đứng cách xa Nhã Âm và Bạc Quân, mồ hôi lạnh đổ ròng ròng. Không ai nói cho cậu biết là Bạc lão đại sẽ làm ra hành động này! Xử lí sao đây? Bộ não nghề nghiệp của cậu không giải quyết được!
MC vốn đã sợ lại bị khí lạnh phía bên cạnh chiếu tới, quay qua thì thấy Nhã Hàn không biết đã leo lên sân khấu từ bao giờ, hàn khí tỏa ra như muốn đóng băng cậu.
Má ơi! Con muốn bỏ nghề.
Chỉ trong một ngày, Nhã Hàn đã làm cho rất nhiều người muốn từ bỏ công việc.
Dù có nóng giận cỡ nào thì vẫn không thể mất mặt trước nhiều người như vậy. Nhã Hàn chộp lấy micro của MC, tự nhiên nói:
“Giới thiệu đến toàn thể mọi người, đây là Nhã Âm em gái của tôi, bên cạnh là vị hôn phu của em ấy, Bạc lão đại.”
“…”
Thật sự công khai luôn kìa!
____
Tài khoản giấu tên:
[Tin tức mới!]
[Armee Silberne_Bạc Quân đã tìm thấy bạch nguyệt quang của hắn, hai người họ đã công khai tại tiệc ra mắt tiểu thư Nhã gia.
Tôi là một vị khách ngẫu nhiên có cơ hội được tham dự buổi lễ xa hoa ấy, nào nào, điều tôi sắp kể đây nhất định làm cho các bạn phải há hốc mồm.
Nói không phải quá, lúc đó tôi cũng như bao vị khách khác, chuẩn bị chứng khiến mỹ mạo của vị tiểu thư bí ẩn đột ngột xuất hiện này. Chắc các bạn cũng thấy trên tin tức rồi nhưng mà xem qua màn ảnh thì hiệu ứng choáng ngợp đã bị giảm xuống phân nửa, nói thật, mẹ nó, Nhã tiểu thư đẹp đến mức muốn chửi thề luôn. Đúng là sánh với thân phận bạch nguyệt quang bí ẩn của Bạc lão đại.
Chuyện sẽ chẳng có gì nhưng mà vào lúc tôi đang say mê ngắm thần tiên tỷ tỷ thì bị một người phá đám. Đoán đúng rồi, Bạc lão đại chiếm hữu tới mức không cho chúng tôi ngắm bạch nguyệt quang của hắn các bạn ạ.
Sống trên đời ba mươi mấy năm, lần đầu tôi chứng kiến cảnh khủng bố như vậy. Hắn tay không bóp nát ly rượu rồi lao lên như bay chặn lấy cái nhìn của chúng tôi.
Mọi người biết câu nói lúc đó của Bạc lão đại là gì không?
“Mắt của các vị, thật sáng.”
Cái…má nó, lúc đó mắt của tôi muốn mọc chân bỏ chạy luôn. Hơn nữa cái ánh mắt lúc đó của Bạc lão đại, mọi người phải tận mắt chứng kiến mới hiểu được, ngay cả người không tinh ý như tôi cũng nhận ra điên cuồng trong đôi mắt ấy. Nói thật, tôi cũng là người hay đọc tiểu thuyết giam cầm chiếm hữu, nhưng đây là lần đầu tiên gặp ngoài đời.
Cứ ngỡ như mơ vậy! Cơn rùng mình liên tục kéo qua người tôi, chỉ biết chúc phúc cho tỷ tỷ kia không bị ướp lạnh. Huhu!]
#tongtai
#chiemhuugiamcambenhhoan
#bienthaihentaisucvat
Giữa trưa nóng nực bay về nước, Nhã Âm có chút mệt mỏi, cô mở điện thoại ra xem, định lướt lướt cho bớt nhàm chán. Nào ngờ đập vào mắt cô là một chuỗi cái hastag khó hiểu. Bài viết thu về rất nhiều lượt bình luận và chia sẻ, dần dần lên top hotsearch với nội dung: [Bạch nguyệt quang của Bạc lão đại]
Nhã Âm kiên nhẫn đọc hết cái topic do tài khoản giấu tên đó đăng lên, cô khẽ liếc sang nam nhân bên cạnh.
“Ami…anh nhìn xem, anh đã làm gì cộng đồng mạng nè!”
Bạc Quân đóng tập tài liệu đặt lên bàn, hắn vòng tay ôm eo cô, kéo cô vào lòng mình. Bạc Quân vươn tay nhận lấy điện thoại từ tay Nhã Âm, thuận tiện nắm lấy, đầu hắn gác lên vai Nhã Âm, không vội nhìn điện thoại.
“Làm gì?”
Bạc Quân trước giờ không để ý những tin tức về hắn, cộng đồng mạng gì đó hắn đều không thành thạo.
Bạc Quân lướt lướt qua cái topic, hắn cảm thấy không có gì, cho tới khi nhìn vào mấy chữ trong hastag của bài viết.
“…”
Nụ cười của Bạc Quân cứng lại, đôi mắt hắn tối sầm.
Kẻ nào viết cái này?
Bạc Quân ép xuống cảm giác muốn giết người, hắn lướt xuống bình luận, càng lướt sắc mặt càng không thể tả.
Khương Lê: [Đáng sợ quá! Trước đây nghe danh hắn là ta đã sợ rồi, không ngờ đối với nửa kia của mình hắn cũng chiếm hữu như vậy! Các anh em, mau tiến tới giải cứu thần tiên tỷ tỷ!]
Mạc Mạc Nhất Hoàng: [Ta tham gia! Không thể để người đẹp như vậy chết trong tay Bạc lão đại]
Kỹ nam tửu lầu: [Thật ra, ta thấy Bạc lão đại rất đẹp trai, không phải rất xứng sao?]
Tổng tài lạnh lùng: [Ta phi! Lầu trên đừng bị nhan sắc làm mờ mắt, rõ ràng là đầu óc của hắn không bình thường]
Thanh Yên: [Đẹp trai có ăn được không? Ngươi cứ thử bị kiểm soát đi, đẹp trai có ích gì chứ?]
Kỹ nam tửu lầu: [Đẹp trai đương nhiên ăn được, các người hiểu cái gì?]
Nhàn phi: [Tham gia vào đội giải cứu thần tiên tỷ tỷ, ta ủng hộ hai triệu, phía dưới đuổi theo!]
Hoàng niểu sở: [Tham gia vào đội giải cứu thần tiên tỷ tỷ, ta ủng hộ ba triệu, phía dưới đuổi theo!]
[…]
[Phong Thần: Hừ, các người biết một mà không biết mười, đó là biểu hiện của người thành công!]
Mộ mộ Trùng trùng: [Thành công cái con khỉ, nên giam hắn vào từ trước khi hắn đông lạnh con gái người ta]
Quần ta bị tuột: [Ta thích kiểu thế này, để ta giữ chân anh ấy]
Thầy pháp: [Nhận trị bệnh tâm linh, vong nhập, vong theo, duyên âm, đặc biệt miễn phí cho lầu trên]
[…]
Mạng xã hội nhiều người bình luận, bọn họ ngồi bên ngoài màn hình cào phím, cũng không sợ trời không sợ đất. Bạc lão đại? Hừ, cũng không rảnh tới mức vào đây xem bọn họ bình luận đâu nhỉ?
Bạc_không rảnh_lão đại: đang ngồi lướt hơn hai chục ngàn bình luận.
Nhã Âm có chút hối hận khi đưa điện thoại cho hắn, hắn nắm chặt điện thoại của cô như muốn bóp nát nó vậy. Nhã Âm xoay người nhìn sắc mặt của Bạc Quân, thấy gân trán nổi hắn nổi lên, cô cẩn thận nói:
“Anh ơi nó mắc tiền lắm anh đừng-…”
Bụp!
Tiếng điện thoại của Nhã Âm vỡ nát.
Tim của cô cũng nát luôn rồi!