Hàn Thiên Ký


Liêu Kiến Anh nhìn thấy Hàn Thiên trước là hoang hỉ một trận, sau lại tỏ nét kinh nghi bất định, Hàn Thiên trở về chứng tỏ hắn đã có chuẩn bị tất thảy, hiện tại cục diện trận chiến này chỉ sợ là khó càng thêm khó.

Bất quá Liêu Kiến Anh hắn không thể tỏ ra yếu thế trước đối thủ không đội trời chung này được, ở trong trạng thái cự nhân lời lẽ của Liêu Kiến Anh thập phần to lớn vang vọng, cộng thêm khí thế áp bức trong lời nói, một lời hăm dọa được hắn phát ra quả thực vô cùng có sức nặng.

“ Hàn Thiên ngươi về đây chịu chết ư?, Thần vương hội ta tinh binh sa số, lại có thêm ma võ hội tương trợ, ngươi lấy gì đòi tiêu diệt chúng ta???”
Hàn Thiên vẫn chưa vội quan tâm đến Liêu Kiến Anh, thần niệm vô hình của hắn khẽ đảo qua đỉnh núi, thảm trạng của trại phía nam này vẫn là làm cho hắn phẫn nộ không thôi, rốt cuộc hắn vẫn là về trễ một bước, lúc này hơn một nửa nhân thủ ở đây đã bị thần vương hội triệt tiêu, ngay cả những người mạnh nhất còn lại cũng chỉ hớp một chút hơi tàn, tình hình có thể coi là bi ai cực độ.

Hơn thế nữa chuyện đám Hoang Mục bị ép phản lại hội, Hàn Thiên hắn từ lời truyền tin của Nhược Mộng cũng đã nắm được một hai trước lúc đến đây rồi, tổn thất lớn như thế này, tranh đấu với thế lực lớn như thần vương hội quả thực khó tránh khỏi, nhưng mà dù biết như thế nhưng trong tâm Hàn Thiên vẫn tiếc hận không thôi, tất cả là vì tên khốn trước mắt hắn, chỉ vì một chút ghen tức gã đã lôi rất rất nhiều người khác vào trong vòng xoáy này, hiện tại thời cơ đã điểm hôm nay không loại trừ hắn thì còn đợi đến khi nào?
Bằng ánh mắt tràn đầy lửa giận Hàn Thiên hùng hồn nói.

-ngươi hỏi ta lấy gì tiêu diệt thần vương hội ngươi ư?, vậy ta lại hỏi ngươi? Trong tay ngươi hiện tại còn bao nhiêu người có thể dùng được?.

Hàn Thiên không có chút lo lắng nào quả thực đã khiến Liêu Kiến Anh thêm phần ái ngại, mặc dù vậy hắn vẫn trịch thượng nói.

-trong tay ta có hơn hai trăm cường giả cấp võ sư trở lên, hơn hai trăm cường giả thực lực tối thiểu cũng ở mức võ sĩ cao tầng, hiệp minh hội ngươi hiện tại một nửa số nhân thủ đã bị hạ, hiện tại ngươi còn lại gì đây?
Số nhân thủ mà Liêu Kiến Anh nói đến cố nhiên lợi hại, thực lòng mà nói cho dù là đại doanh kỵ sĩ chiến lực đệ nhất cổ sơn chiến trường, không đánh đến tàn cục chưa chắc thắng nổi bằng ấy nhân thủ trong tay Liêu Kiến Anh, dù là như thế đại doanh kỵ sĩ cũng là thắng thảm, bất quá lần này trở về Hàn Thiên đã tính toán tất thảy, ngay lúc này đây trên khắp các mặt trận người của hiệp minh hội và đồng minh hẵn đã bắt đầu chiến dịch hết rồi, vậy nên hiện tại Hàn Thiên hắn dù có chơi bài ngữa với Liêu Kiến Anh cũng chẳng sao.

Khẽ hít vào một hơi mặt Hàn Thiên đầy nét âm trầm nói
-Liêu Kiến Anh ngươi hẵn đã bố trí hơn một trăm mươi người canh gác dưới chân núi, hơn hai trăm người bên ngoài đang được ngươi rút tất cả về để tập trung giao tranh với chúng ta, ngoài ra ngươi hẵn là vẫn đang còn một số người mới chiêu mộ chưa hội hợp cùng, và một đạo quân khoảng ba trăm người đang vận chuyển vũ khí của ma võ hội viện trợ cho các ngươi nhỉ?.

-À suýt nữa thì quên, ngươi còn liên lạc với Lương Trung, một đối thủ có vài hiềm khích với ta lúc trước, để phá hoại chuyện liên minh của hiệp minh hội với các tiểu bang có thù oán với thần vương hội các ngươi nữa.

Khẽ dừng một chút Hàn Thiên lạnh lẽo nói.

-bất quá hiện tại tất cả những kẻ đó đều không thể tới đây giúp ngươi được rồi!.

Hàn Thiên có thể nói đúng hết các hành động mà thần vương hội đang làm quả thực chính là một chuyện cực kỳ đáng kinh ngạc, tuy Liêu Kiến Anh ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong đáy mắt đã sớm có nét bất an, hắn cẩn thận hỏi dò.

-những chuyện đó ngươi làm sao mà biết được???.

Đối thủ bất an thì bên ta càng có lợi vậy nên Hàn Thiên tỏ vẻ thâm sâu nói.

-các ngươi bắt người của chúng ta giam giữ ở trong trại nhỉ?, thực ra bọn họ không phải là ngẫu nhiên mới bị ngươi bắt đâu, bọn họ ở trong trại của ngươi thu thập tình báo, chỉ tiếc một nổi là người trong hội của ngươi lại chẳng đoàn kết chút nào, bằng hữu của ta chỉ cần bỏ ra đủ lợi ích bọn giữ ngục liền khai ra hết không sót thứ gì, chuyện còn lại của họ chỉ là thông tri cho chúng ta biết mà thôi, chỉ là thông tri như thế nào ta tất nhiên sẽ không cho ngươi biết!!!.

Mặt Liêu Kiến Anh hiện lên nét vỡ lẻ, bất quá hắn vẫn hùng hổ nói.

-dù các ngươi biết được tình báo của chúng ta thì thế nào? Hiệp minh hội các ngươi còn đủ sức để xoay chuyển tình thế hay sao???.

Hàn Thiên chưa vội trả lời mà chỉ khẽ nở một nụ cười lạnh, trong đó mang theo nét tự tin cùng nắm bắt tất thảy, Liêu Kiến Anh nhìn thấy cảnh này thì sống lưng lạnh toát, đối thủ bình thãn như thế điều này nói lên hắn một là đang diễn trò hai là thực sự đã có chuẩn bị, Hàn Thiên càng chậm trễ bấy nhiêu Liêu Kiến Anh càng thấp thỏm bấy nhiêu, đợi đến mức hắn sắp không chịu được muốn động thủ thì Hàn Thiên bất ngờ nói.

-phàm ở đời chỉ cần làm việc độc đoán bá đạo thì liền là trái ý trời, lúc đó sẽ có nhiều người muốn ngươi biến mất, có trách thì trách Liêu Kiến Anh ngươi cùng người của mình tạo nghiệt quá nhiều kẻ thù của ngươi chúng ta giơ tay liền có thể vơ được một nắm, chỉ cần chúng ta hứa cho họ một chút lợi ích họ liền sẽ nghe theo điều động của chúng ta thôi.

Liêu Kiến Anh nghe xong lời này liền bất chợt cuồng tiếu nói.

-chỉ là một đám ô hợp có thể làm gì tinh binh của ta đây?, hơn nữa mặt mũi của ngươi lớn đến mức tùy ý đưa ra liền có thể thu được nhiều lòng tin đến thế à? Ngươi đừng có mà làm ta buồn cười.

Trước lời khinh thị của Liêu Kiến Anh Hàn Thiên vẫn vô cùng khí độ nói.

-có phải ô hợp hay không liền phải xem vào người dùng, mặt mũi ta tuy không lớn nhưng có người mặt mũi lớn thu thập nhân tâm giúp ta rồi, hiện tại Liêu Kiến Anh ngươi vẫn còn thời gian đứng đây nói chuyện hay sao???, tình báo của ngươi chậm đến vậy, thảo nào luôn bị hiệp minh hội ta dắt mũi?.

Hàn Thiên vừa dứt lời dưới núi liền có một thanh niên trông như là người trong thần vương hội đang hớt hãi chạy lên, vừa thấy Liêu Kiến Anh hắn liền hoảng sợ quỳ mọp xuống báo.

-không xong rồi Liêu thủ lĩnh, phòng tuyến của chúng ta dưới chân núi bị phá rồi, kẻ địch có rất đông người tất cả đều là những bang hội nhỏ yếu ở khu vực phía đông khi trước bị chúng ta đánh bại, tất cả bọn chúng không hiểu sao đều đã tụ tập lại ở đây để đối phó chúng ta cả rồi?.

Liêu Kiến Anh trên mặt thoáng xanh ngắt, hắn vội thu lại thần thông cự linh thuật biến trở lại hình dạng người bình thường, tình hình này giữ được thực lực tự vệ mới là điều cốt yếu nhất, sau khi trở lại bình thường Liêu Kiến Anh lao nhanh đến trước tên thủ hạ kia quát.

-làm thế nào đám người kia tụ tập đông đảo như thế mà tình báo của chúng ta lại không báo về kia chứ?, là kẻ nào đã tụ tập bọn chúng lại với nhau để chống đối chúng ta?, rốt cuộc là kẻ nào?.

Tên thủ hạ nọ vẫn run rẫy quỳ mọp dưới đất rõ ràng câu hỏi này không phải hắn có thể trả lời được, bất quá Liêu Kiến Anh cũng không phải đợi lâu để có câu trả lời thỏa đáng, rất nhanh một giọng nói khiêm tốn nhã nhặn đã cất lên.

-người lôi kéo những nạn nhân khi trước của thần vương hội các ngươi lại với nhau chính là ta đây.

Liêu Kiến Anh đảo mắt nhìn quanh cố tìm kiếm nhân ảnh người vừa lên tiếng, chẳng biết từ lúc nào lưu mộ cùng hai thị vệ của hắn đã xuất hiện trên đỉnh núi, thần không biết quỷ không hay.

Liêu Kiến Anh thoáng kinh ngạc nhìn ba người nọ, Lưu Mộ là ai lý nào Liêu Kiến Anh hắn lại không biết, từ mười năm nay đông bộ châu đã lưu truyền lời đồn, “trời đông só song ưng, vạn kiến Vương Trụ dũng, Đại Ninh Lưu Mộ trí, trí dũng tranh hùng thiên”.

Mà vạn kiến Vương Trụ chính là ám chỉ Liêu Kiến Anh hắn, Liêu Kiến Anh là tên giả mà Vương Trụ dùng để gia nhập kỳ tuyễn trạch của lý khố đại học viện này, thân phận thật của hắn chính là nhị vương tử của đương kim bệ hạ hoàng triều vạn kiến, nổi danh cùng Lưu Mộ nên vừa nhìn thấy Lưu Mộ Liêu Kiến Anh liền nhận ra ngay.

Lưu mộ xuất hiện ở đây hơn nữa còn công khai chống đối hắn, lẽ nào Lưu mộ thực sự đã biết thân phận thật của hắn?, dù rất nghi ngờ nhưng Liêu Kiến Anh vẫn mập mờ nói.

-không biết vị huynh đài này là ai? Tại sao lại chen vào tranh đấu của hai hội chúng ta?, mặt mũi của ngươi lớn như vậy, chẳng lẽ còn cần vì chút tài nguyên đám hiệp minh hội đưa ra mà chịu khó giúp chúng?, bọn chúng cho ngươi bao nhiêu lợi ích? Ta sẽ trả gấp đôi.

Trước trò thăm dò của Liêu Kiến Anh, Lưu Mộ chỉ hư hư thực thực đáp.

-ta cùng Hàn huynh đệ là bằng hữu, thần vương hội quá bạo ngược hống hách, vậy nên ta nhìn không thuận muốn giúp huynh đệ của mình loại trừ một đối thủ mạnh, bất quá không phải toàn bộ người trong thần vương hội đều bị xuống tay, ta chỉ đặc biệt muốn loại trừ một mình Liêu Kiến Anh ngươi mà thôi.

Liêu Kiến Anh bất ngờ cuồng tiếu một trận, trí tuệ của Lưu Mộ nổi danh khắp đông bộ châu, hắn tất nhiên không vì nhìn không thuận mắt ai đó mà tốn nhiều công phu như thế để loại trừ kẻ đó, nếu hắn cần, trực tiếp đề lên cao tầng học viện loại bỏ kẻ đó trong âm thầm là được, chỉ là Liêu Kiến Anh hắn không phải là kẻ dễ bị loại trừ theo cách không rõ ràng như thế, vậy nên hiện tại chỉ có một khả năng.

Đó là lưu mộ đã biết thân phận thật của hắn và hiện tại đang muốn loại trừ hắn mà không làm kinh động đến những nhân vật lớn khác, mượn danh huynh đệ với Hàn Thiên chỉ là cái cớ mà thôi, hiện tại vì sao lưu mộ vẫn chưa công khai thân phận Liêu Kiến Anh cho thiên hạ biết thì bản thân hắn cũng không rõ.

Nếu như thân phận đã bị lộ hiện tại Liêu Kiến Anh hắn không thể tiếp tục gia nhập lý khố đại học viện nữa rồi, dù sao thông tin về những cường giả nổi bật trong thế hệ mới của đại ninh đế quốc hắn cũng đã điều tra được, bây giờ trở về không phải là không thể ăn nói, bất quá hiện tại cho dùng không thể gia nhập học viện, Liêu Kiến Anh hắn cũng nhất quyết phải lấy được vương hiệu của kỳ tuyễn trạch này.

kỳ khảo hạch quan trọng nhất trong mười năm của đại ninh đế quốc nếu quán quân lại là một kẻ đến từ vạn kiến, chuyện này đồn ra chẳng những khiến uy vọng của cả đại ninh bị hạ thấp, mà sĩ khí của con dân vạn kiến sẽ được nâng cao, điều này có lợi cho mục đích thống nhất đông bộ châu của hoàng thất vạn kiến.

Mục tiêu mới đã có bất quá hiện tại Liêu Kiến Anh hắn cũng phải nhân cơ hội loại trừ thật nhiều thiên kiêu nổi bật của đại ninh đế quốc ra khỏi cuộc thi, thêm một thiên kiêu bị loại, quốc lực của đại ninh trong tương lai sẽ càng yếu đi một phần, hiện tại tính toán qua loa một lượt Liêu Kiến Anh liền lạnh lùng nói.

-Dù cho các ngươi có cầm chân được đám Lục Hồng ở dưới núi thì chúng ta vẫn còn hai cánh quân lớn đang đổ về đây, chỉ cần bọn họ đến nơi tình hình của các ngươi sẽ lại trở về thế yếu như ban đầu mà thôi, vậy nên hiện tại đừng vội đắc ý.

Lưu Mộ trước lời tự trấn an của Liêu Kiến Anh chỉ cười mỉm không nói gì, riêng Hàn Thiên vì mang danh là chủ soái vậy nên không thể không đáp lễ, bằng giọng điệu tự tin hắn khẽ uy hiếp.

-tất cả các đạo quân mà thần vương hội ngươi đang có ta đều đã bố trí người tiêu diệt cả rồi, hiện tại hẵn cũng sắp có kết quả rồi đấy!.

Liêu Kiến Anh tất nhiên không tin người của hắn sẽ bị đánh bại dễ như thế, nhưng mà hiện tại Hàn Thiên nhàn tản ở đây, lời hắn nói không phải không có nguyên do, tròng mắt khẽ đảo Liêu Kiến Anh liền hùng hồn nói.

-Cho dù như thế thì đã sao?, hiện tại ở đây thần vương hội ta đang chiếm thượng phong, chỉ cần ta khống chế được hai tên đầu não các ngươi, ưu thế chẳng phải lại trở về bên ta hay sao?.

Hàn Thiên trước lời đe dọa của Liêu Kiến Anh chỉ cười cười đáp.

-nếu ngươi có bản lĩnh đó, vậy thì xin mời!!!.

Liêu Kiến Anh trước nay chưa từng bị xem nhẹ đến thế, Hàn Thiên hiện tại bất quá chỉ có thực lực võ sư đỉnh phong, dù có thêm hai tên cận vệ của Lưu Mộ trợ giúp thì cũng không thể là đối thủ của hắn được, chẳng biết tên này lấy tự tin ở đâu ra mà dám khiêu khích hắn?.

Bất quá Liêu Kiến Anh xưa nay không phải loại nghĩ nhiều thiếu quyết đoán, kẻ thù ở trước mặt nếu không tiêu diệt hắn vậy là có lỗi với tôn nghiêm của bản thân, hiện tại hắn giết luôn Hàn Thiên cùng Lưu Mộ tại đây, chẳng những có thể thành công loại bỏ được hai mối đại họa tiềm tàng mà còn có thể xả được uất hận bao lâu nay.

Lưu mộ chết thân phận của hắn chưa bị vạch trần, đám cao tầng lý khố đại học viện cùng lắm là loại bỏ tư cách tham gia khảo hạch của hắn, thân phận Liêu Kiến Anh chưa bị lộ hoàn thất đại ninh lấy cớ gì giết hắn báo thù, tiểu bối tranh đấu dẫn đến chết người, cao tầng nếu nhúng tay vào sẽ dẫn đến đại chiến giữa hai quốc gia, trong tình hình hiện tại vạn kiến thế mạnh đang cần lý do để gây chiến, đại ninh nhất quyết không dám làm bừa mà giết đi Liêu Kiến Anh hắn.

Thông suốt được điểm này Liêu Kiến Anh liền không ngần ngại nói.

-bao ngày không gặp khẩu khí của ngươi vẫn xất láo đến vậy, nếu Hàn Thiên ngươi đã muốn chết, vậy ta liền sẽ thành toàn cho ngươi!.

Vừa dứt lời Liêu Kiến Anh liền dùng đến biến thân ngân thể, cánh tay phải của hắn trong quá trình thân thể di động nhanh chóng hóa thành cự phủ, lao đến với tốc độ của đại võ sư một phủ kinh thiên của Liêu Kiến Anh đã nhắm thẳng Hàn Thiên mà bổ xuống.

Bất quá Thế Bá và Mã Thiền ở sau lưng Lưu mộ đã nhanh chóng động thân, hai người này một người tung tả chưởng, một người tung hữu chưởng, khí lưu hợp kích chẳng ngờ đã có uy lực ngang công kích của đại võ sư sơ tầng rồi, một phủ của Liêu Kiến Anh cùng hợp chưởng của lưu mộ và thế bá va chạm.

ầm một tiếng lớn công kích của Liêu Kiến Anh đã bị ngăn cản, người hắn loạn choạng lùi lại hai bước trong khi Mã Thiền cùng Thế Bá phải lùi gần cả trượng, tuy chiếm ưu thế nhưng sau đòn vừa rồi Liêu Kiến Anh cũng không thu được lợi lộc gì, cận vệ hoàng thất quả nhiên là có chút bản sự.

bất quá đám người Hàn Thiên cũng không cho Liêu Kiến Anh thời gian nghĩ ngợi, Nhược Mộng cùng Hàn Thiên tâm linh tương thông, Liêu Kiến Anh vừa định động thân hàng loạt dây leo bất thình lình mọc lên từ mặt đất đã nhanh chóng quấn chặc lấy thân thể hắn, Hàn Thiên không bỏ qua cơ hội tốt, một chiêu vạn đạo phi vũ tung ra liền đã đem Liêu Kiến Anh phủ trong một làn sóng kiếm khí đầy cuồng loạn.

sóng kiếm qua đi nhìn kỹ lại thì liền thấy Liêu Kiến Anh đã bị kiếm kình đẩy lui gần ba trượng, quần áo trên người rách nát, thân thể cũng có vài vệt máu nhỏ, có thể thấy chiến đấu từ đầu đến giờ thực lực của Liêu Kiến Anh đã sa sút khá nhiều, đến cả phòng ngự cũng không còn chắc chắn như trước nữa, chân nguyên lực trong người hắn hiện tại, cho dù còn được ba thành thôi cũng là kỳ tích rồi, ban nãy hắn hùng hổ đến thế đa phần hù dọa là chính.

Có thể nói với sự xuất hiện của ba luyện thể giả cường đại như Hàn Thiên, thế cục này Liêu Kiến Anh khó làm nên chuyện gì.

Trong lúc Liêu Kiến Anh còn đang suy nghĩ có nên rút lui hay không thì đột ngột dưới núi lại có người đi lên, bất quá lần này không còn là người của thần vương hội nữa.

Hàn Thiên cười mỉm nhìn ba người vừa đến, ba người này một nam hai nữ không phải ai xa lạ mà chính là Chu Hân Cùng với Chấn Tây lâu ngày không gặp, ngoài ra đi cùng còn có Lam Thu thủ lĩnh của tiểu doanh kỵ sĩ theo cùng, vừa nhìn thấy Hàn Thiên Chấn Tây liền hoan hỉ nói.

-đạo quân hai trăm người của thần vương hội ở bên ngoài đã bị người của chúng ta cùng đồng minh là tiểu doanh kỵ sĩ liên thủ dẹp gọn, bọn họ hiện tại cả tài nguyên cùng danh nghạch đều bị chúng ta thu sạch, lúc này đã thất tán tứ phương rồi.

Chấn Tây Vừa nói xong Chu Hân cũng vui vẻ xen lời,
-đám người Đại Sùng không ngờ lôi kéo được hơn một ngàn danh nhân thủ, trong đó cũng có không ít kẻ đạt thực lực võ sư giai, tội nghiệp Lương Trung dù đã bớt khắc khe nhưng mà trong tay hắn chỉ có khoảng một trăm năm mươi người, thực lực lại không cao mấy, đám Đại Sùng đang hội quân đột ngột gặp cánh quân khác mai phục, nên cứ nghĩ là người của thần vương hội đến phá bĩnh, sẵn lòng thù ghét, hai bên gặp nhau chưa nói được mấy lời đã nổ ra giao tranh, đánh loạn một hồi rốt cuộc biển người bên Đại Sùng cũng chiến thắng oanh liệt, nghe đâu còn cướp được không ít tài nguyên cùng danh nghạch, tội nghiệp Lương Trung hắn vì muốn tìm Hàn Thiên đệ đệ trả thù nên mới tới đó, nào ngờ lại gặp phải kết cục này quả thực là thảm thương a.

Chu Hân Vừa dứt lời đỉnh núi lại đột ngột xuất hiện hàng trăm kỵ sĩ cưỡi tọa kỵ phi hành bao vây khắp chốn, hơn thế nữa từ dưới sườn núi lại có không ít kỵ sĩ quân phục chỉnh tề cưỡi tọa kỵ bộ hành dàn trận đi lên, binh lực hùng mạnh thế này cho dù là đại võ sư cao tầng cường giả cũng chỉ có nước muối mặt tránh đi phong quan.

Lúc này Bộ ba kỵ sĩ là Lâm Du, Tư Mã và Chấn vũ chậm rãi từ trên trời nhảy xuống, vừa thấy Hàn Thiên Lâm Du liền cười hề hề nói.

-đám người của ma võ hội thực sự quá yếu kém chúng ta vừa chạm trán chúng chưa đánh được nóng người nữa thì cả bọn liền quay đầu bỏ chạy hết, chúng ta tranh thủ thu được cũng kha khá tài nguyên, lúc về còn tiện tay tiêu diệt luôn một đạo quân yếu nhược đang tập hợp định về quân doanh của của thần vương hội nữa ha ha.

Hàn Thiên chào hỏi bằng hữu của mình xong liền lạnh tanh nhìn Liêu Kiến Anh buôn giọng thong dong hỏi.

-hiện tại Liêu Kiến Anh ngươi định dùng cách nào xoay chuyển tình thế nữa đây???.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui