Hàn Thiên nghe xong lời này liền thoáng bất ngờ, giọng lại có phần trào phún nói.
-đúng là xuân nguyệt lâu, cái gì cũng có thể nghĩ ra được, khách nhân bây giờ muốn tìm kỹ nữ giải sầu, có tiền thôi cũng không đủ, nhất thiết phải chờ các nàng nhìn trúng thì mới có thể diện kiến, hay quả thực vô cùng hay.
Lưu Mộ nghe được lời này chỉ thoáng cười cười, riêng Chấn Tây thì có phần cảm khái nói.
-ai bảo tứ đại hoa khôi kia là tuyệt đại mỹ nhân vạn người có một làm gì?, xuân nguyệt lâu dúng là chốn trăng hoa, nhưng người ở đây cũng có phân cấp bậc rõ ràng, tứ đại hoa khôi kia đúng là thuộc hàng cao nhất, bọn họ chính là như lời đồn, chỉ bán nghệ không bán thân, một khi đã quăng tú cầu cho ngươi, tức là đã nhìn trúng ngươi, muốn cùng ngươi định chung thân.
-cơ mà khách nhân được các nàng chú ý, hầu hết đều là đại nhân vật không tầm thường chút nào.
-không phải tuyệt đại cao nhân, hay là người có thân phận cực kỳ tôn quý, thì không bao giờ được các nàng nhìn trúng, mà cho dù có được nhìn trúng, thì cũng chưa chắc ngươi có thể đưa được các nàng về nhà.
-ngươi muốn có lão bà là hoa khôi cực phẩm?, trừ được các nàng nhìn trúng, các ngươi còn phải vượt qua thử thách mà các nàng đưa ra, nếu không đến cánh tay các nàng cũng không cho ngươi chạm vào, những người may mắn được gặp các nàng đều cho đó là một vinh hạnh vô cùng lớn, bất quá đa phần những người từng gặp các nàng qua đều chỉ kể lại, bản thân họ vẫn chẳng thể đi xa hơn việc cùng các nàng uống trà trò chuyện phiếm.
-từ đó đến giờ, số người đã ôm được một trong tứ đại hoa khôi về nhà cũng chỉ có mấy người, có thể con số thực tế sẽ lớn hơn, nhưng theo những gì công chúng biết được, ở đế đô vỏn vẹn có năm nam nhân từng may mắn hưởng được diễm phúc kia, cả năm người này đều là hào kiệt trẻ tuổi đương thời, thực lực, danh vọng, địa vị, dung mạo đều phi thường nổi bậc.
-người nổi tiếng nhất trong số đó hẵn là đại tướng quân trẻ tuổi nhất hoàng triều hiện tại, Công Tôn Bá Nhiên, thế mới thấy, muốn được diện kiến hoa khôi của xuân nguyệt lâu đã khó, đạt được sự ưng thuận của các nàng, để ngươi có thể ôm mỹ nữ về nhà, điều đó còn khó hơn.
Nghe Chấn Tây nói hệt như là người có hiểu biết cực kỳ sâu về mảng này, Hàn Thiên không khói trở giọng châm chọc nói.
-huynh nói hệt như người vô cùng rạch ròi về vấn đề này vậy, hẵn là trước khi đến đế đô, huynh đã sớm nghe về những chuyện hảo sự như thế này rồi có phải không?.
Nghe Hàn Thiên hí lộng, gương mặt Chấn Tây liền có chút ngượng ngùng đáp.
-lúc trước ở quê nhà ta quả thực từng nghĩ qua, khi tới đế đô nhất định phải đến xuân nguyệt lâu nhìn mặt tứ đại hoa khôi một lần, bất quá sau này thấy được, hoa dung của nhất kiến công chúa, rồi đặc biệt là Nhược Mộng cô nương, nhiệt huyết trong lòng ta liền mất hết, thiết nghĩ tuyệt thế mỹ nhân thực sự ta đã thấy qua, trên đời này liệu còn có ai xinh đẹp hơn Nhược Mộng cô nương cho được?, vậy nên chuyện nhìn được dung mạo của tứ đại hoa khôi xuân nguyệt lâu, ta sớm đã không còn mặn mà nữa.
-với cả mục tiêu bây giờ của ta chính là Chu Hân, dung mạo của nàng ấy mặc dù không nổi bật bằng nhiều nữ tử yêu kiều khác, thế nhưng những nữ tử kia cũng không thể nào có được thân thể chắc khỏe, cùng nét anh khí ngút trời của Chu Hân, mà ta thì thích kiểu nữ tử mạnh mẽ, vậy nên tứ đại hoa khôi của xuân nguyệt lâu, ta sớm đã không còn để trong lòng.
Chấn Tây vừa dứt lời Lưu Mộ liền cười nhẹ nói.
-Chấn Tây huynh có chính kiến như thế là tốt, bất quá nếu hiện tại có cơ hội được một trong tứ đại hoa khôi cho gặp mặt, không biết huynh sẽ xử lý thế nào?.
Trước câu hỏi khó trả lời của Lưu Mộ Chấn Tây chỉ cười khẩy nói.
-sao lại có khả năng đó cho được?, chúng ta chỉ là một đám người bình thường trong đám khách nhân ở đây, làm sao có khả năng tú cầu kia tìm trúng chúng ta chứ?.
Chấn Tây vừa dứt lời, đám đông xung quanh chợt ồ lên từng tràng đầy xung động, bọn người Hàn Thiên còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, ba quả tú cầu đỏ chói đã lần lượt rơi xuống trước mặt cả đám người bọn hắn.
Chấn Tây ngơ ngác nhìn quả tú cầu trên bàn, khuôn mặt có phần nhăn nhó nói.
-không phải chứ? Sao tú cầu lại thực sự rơi đến chỗ ta rồi? Lưu…
Chấn tây còn chưa kịp dứt lời, Hàn Thiên đã truyền âm cho cả hai nói.
-không xong rồi, đây nhất định chẳng phải là ngẫu nhiên, có lẽ chuyện ta dùng thần niệm dò xét tầng bảy đã bị phát hiện, đám cao tầng xuân nguyệt lâu, đang muốn mượn danh tứ đại hoa khôi để gặp riêng chúng ta, nếu bọn chúng có ý đồ bất chính, tình hình của chúng ta e là không xong rồi.
Hàn Thiên vừa dứt lời, ba nữ tử vận phục trang diễm lệ đã xuất hiện trước mặt họ, vừa nhìn thấy đám Hàn Thiên, bọn họ liền vòng tay cung kính nói.
-chúc mừng ba vị công tử đã may mắn được chủ nhân của chúng ta nhìn trúng, hiện tại ba vị có thể lên tầng bảy để gặp họ, không biết ba vị công tử có muốn nhận sự khoảng đãi này của xuân nguyệt lâu hay không?.
Ba người bọn Hàn Thiên nhất thời rơi vào trầm mặc, sự việc quá bất ngờ, bọn họ trong thoáng chốc cũng chẳng biết phải ứng xử thế nào.
Chấn Tây tuy dung mạo không có điểm nào yếu đuối, thế nhưng nội tâm hắn lại dễ xao động theo hướng đánh bài chuồng nhất trong ba người ở đây, vừa nghe Hàn Thiên nói người của xuân nguyệt lâu khả năng sẽ có ý đồ xấu với bản thân, Chấn Tây đã vội kéo cả hai qua một góc âm thầm nói.
-chúng ta đã bị cao tầng của xuân nguyệt lâu chú ý rồi, hiện tại nếu chúng ta nhận lời mời của họ, khả năng tính mạng khó bảo toàn là rất cao, ta thấy chúng ta nhất quyết không được nhận lời của đám người này, bây giờ rút lui còn kịp đấy.
Chấn Tây vừa nói xong, Lưu Mộ đã tựa cười như không cười truyền âm đáp.
-Chấn Tây huynh chẳng phải từng muốn gặp một trong tứ đại hoa khôi sao?, bây giờ thời cơ đến rồi, tại sao lại muốn tìm cách thoái thác vậy?, hiện tại chúng ta lên đó thăm dò tình hình, nói không chừng sẽ tìm được bằng chứng cho thấy xuân nguyệt lâu có liên quan đến đám sát thủ kia, may mắn hơn còn có thể ôm được một trong tứ đại hoa khôi của xuân nguyệt lâu, chuyện tốt như thế, thực sự không nên bỏ qua.
Lưu Mộ vừa dứt câu, Chấn Tây đã trừng mắt nhìn hắn như thể muốn nói “hảo sự con bà ngươi, muốn đi chết thì tự ngươi đi một mình, mắc gì lôi thêm ta vào?”, Chấn Tây không phải là võ giả, cũng không phải người tu tiên, vậy nên hắn không thể dùng khí truyền âm được, trước biểu hiện thú vị của Chấn Tây, lúc này Lưu Mộ chỉ chực cười một trận.
Khách nhân xung quanh thấy ba người bọn Hàn Thiên được tú cầu quăng trúng, mà thái độ đối với việc được gặp ba vị hoa khôi lại không quá mặn mà, trước khi quyết định còn phải bàn bạc thì liền dè biểu nói.
“đúng là không biết tốt xấu, được ba vị hoa khôi nhìn trúng chính là phúc phận của các ngươi, còn ở đó bàn tính cái gì?, nếu các ngươi không nguyện ý hưởng phúc này, vậy để chúng ta đi thay cho?”
Những lời tương tự như thế càng lúc các xuất hiện nhiều, đám Hàn Thiên một khi chưa quyết định, ánh mắt khách nhân xung quanh khi nhìn họ càng thêm phần cau có, bất mãn.
Ba vị thị nữ kia thấy bọn Hàn Thiên bàn bạc hơi lâu, một trong ba người liền yểu điệu nhìn Chấn Tây nói.
-chủ tử của chúng ta là những mỹ nhân tuyệt thế, trên đời hiếm gặp, chuyện này tiện thiếp không dám nói đùa, luận về tài năng và mỹ mạo, trong khắp đế đô cũng không có quá mười người ngang hàng với chủ tử của chúng ta, bọn họ muốn gặp ba vị công tử, không phải vì rảnh rỗi mà nổi thói trăng hoa, chỉ là cảm mến ba vị công tử đến nơi thanh lâu, bản thân lại không nãy sinh những ý nghĩ thấp kém, nên mới muốn gặp qua một lần.
-chủ tử của chúng ta, thân tại thanh lâu, bán nghệ không bán thân, danh tiết tuyệt đối trong sạch, vốn biết thanh lâu là nơi chôn vùi cả cuộc đời nữ nhân, vì thế cho nên, nếu đã gặp được người ưng ý, khả dĩ có thể gửi gắm cuộc đời, chủ tử chúng ta liền ban tú cầu xin gặp mặt, mục tiêu gặp gỡ chỉ là để hai bên thêm hiểu nhau, chứ tuyệt đối không phải là loại gặp gỡ kiểu phong lưu kia, vậy nên mong ba vị công tử không cần quá lo lắng.
Nàng nọ vừa dứt lời, một người khác đã hướng đến Hàn Thiên chen lời.
-trong tứ đại hoa khôi xuân nguyệt lâu đương thời, Khinh Phong chủ tử của ta, chính là người đứng đầu cả về nhan sắc lẫn tài năng, bình sinh vị chủ tử này của ta tôn trọng nhất chính là bậc đại cường giả, mà vị công tử đeo mặt nạ sắt đây thân thể cường tráng, khí chất bất phàm, dù có mặt nạ che đi dung mạo, thế nhưng anh khí bên trong không hề mất đi, ngược lại còn khiến cho người ngoài thêm phần tò mò, không biết dung mạo sau lớp mặt nạ kia như thế nào?.
-dù cho có bao nhiêu người đeo chiếc mặt nạ này, thế nhưng chỉ duy nhất thiết diện chiến thần là tỏa ra được loại phong thái riêng có kia, dù ngài không biết, thế nhưng Khinh Phong chủ tử của ta đã đích thân xem qua hàng trăm trận đấu của ngài tại đại đấu trường, hôm nay ở trong thủy tinh cầu quan sát khách nhân các tầng, vừa nhìn thấy ngài, Khinh Phong chủ tử liền nhận ra ngay, vì thế cho nên mới ban tú cầu xin được diện kiến để thỏa sự ái mộ trong lòng.
-Khinh Phong chủ tử trước giờ chưa từng quăng tú cầu cho ai, hôm nay chính là lần đầu người chọn dùng đến nó, mà nhân vật người chọn, đích thị phải là đại năng xuất chúng như thiết diện chiến thần, thân là nô tỳ, tiện thiếp thật sự mong ngài có thể Đồng ý gặp qua chủ tử của ta một lần, để thỏa lòng mong mỏi của người.
Nàng nọ vừa dứt lời, người cuối cùng trong bộ ba đã nhìn Lưu Mộ lên tiếng.
-chủ tử của ta là bằng hữu thân thiết của Kinh Phong hoa khôi, vốn người cũng rất ngưỡng mộ phong thái của thiết diện đại nhân, tuy nhiên biết bản thân không thể xánh được với Kinh Phong hoa khôi, vậy nên chỉ dám xin diện kiến bằng hữu tuấn tú này của ngài, thiết diện đại nhân là người bất phàm, thiết nghĩ bằng hữu của ngài cũng không phải phổ thông nhân.
Hàn Thiên sau lớp mặt nạ dung mạo liền có phần ngơ ngác không ngờ, muốn gặp thiết diện có thể chỉ là một lý do để hợp thức hóa cho vấn đề bịt đầu mối, thế nhưng trong trường hợp hiện tại, Hàn Thiên không tin lý do đó là ngẫu nhiên được đưa ra.
Đám người xuân nguyệt lâu nhiều cao thủ như thế, trong đó có những lão quái vật mạnh đến mức chỉ cần ngồi một chỗ cũng có thể biết được sự tình khắp đế đô, Hàn Thiên hắn dù cẫn thận, nhưng không thể phủ nhận chuyện, người của Xuân Nguyệt lâu thực sự đã biết được thân phận thật của hắn, bọn họ lần này viện cớ này muốn gặp gỡ, chỉ sợ ý đồ thực sự là đem chuyện của Hàn Thiên hắn ra uy hiếp, có thể biết được thân phận của hắn, thế thì bằng hữu của hắn hẵn cũng không nằm ngoài quan sát của xuân nguyệt lâu.
Lập tức muốn gặp gỡ mà không phải là âm thầm hạ sát, điều này cho thấy ý tứ của xuân nguyệt lâu là muốn thương lượng, Hôm nay nếu không đạt được điều họ cần ở chỗ Hàn Thiên hắn, ngày mai cùng lắm cá chết lưới rách, tính mạng của Hàn Thiên hắn cùng đồng bạn sẽ bồi táng cùng nếu sự việc không hay xảy đến.
Trên tráng túa ra mồ hôi lạnh, Hàn Thiên âm thầm trao đổi với lưu Lưu Mộ.
-hôm nay huynh xuất hành đến đây, có mang theo cao thủ trong khách khanh điện theo cùng không?, nếu có thì với những nhân vật mạnh mẽ mà ta đã liệt kê khi nãy của xuân nguyệt lâu, liệu lúc ta lên đó xảy ra biến số, người của huynh có cứu kịp không?.
Vừa nghe xong truyền âm của Hàn Thiên, Lưu Mộ đã vội đáp.
-tất nhiên ta có mang theo rất nhiều cao thủ của Khách Khanh điện, thậm chí trên tầng hai này cũng có không ít cao thủ ẩn mình, tuy không lường trước chuyện xuân nguyệt lâu là nơi ngọa hổ tàn long đến mức này, thế nhưng nếu Hàn Thiên cậu xảy ra chuyện, trong ba nhịp thở thì chúng ta có thể ứng cứu được.
Hàn Thiên nghe xong lời này liền hài lòng đáp.
-tốt lắm, bây giờ ta sẽ lên tầng bảy để gặp người của xuân nguyệt lâu, hai người ở đây chờ ứng cứu cho ta, mục tiêu của đám người này là ta, vậy nên hai người không cần thiết phải mạo hiễm lên tầng bảy cùng.
Hàn Thiên vừa nói xong Lưu Mộ đã lo lắng đáp.
-còn chưa biết thực hư đám người kia ra sao?, bây giờ Hàn huynh đệ chấp nhận gặp gỡ, thực sự chính là tự lao đầu vào hang cọp, cậu thực sự muốn mạo hiễm như vậy sao?.
Hàn Thiên thoáng cười đáp.
-không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?, chuyện này đối với ta cũng hệt như sự tình ở triều đường hôm qua, căn bản không khác nhau là mấy, được rồi ý ta đã quyết, hiện tại ta sẽ lên đó thăm dò tình hình của đám người này, các huynh chờ ở đây ứng cứu cho ta.
Thấy Hàn Thiên đã hạ quyết tâm, Lưu Mộ liền tỏ nét trấn an đáp.
-nếu đã như vậy, chúng ta sẽ ở đây chờ ứng cứu cho Hàn huynh đệ, mong cậu thành công dò xét được ý đồ của đám người xuân nguyệt lâu.
Đã có được sự đảm bảo của Lưu Mộ, Hàn Thiên liền nhìn vị nữ tỳ của Khinh Phong hoa khôi vòng tay nói.
-đa tạ sự hậu ái của Khinh Phong hoa khôi, thiết diện ta quả thực vô cùng vinh hạnh, ta sẽ đồng ý gặp nàng ấy, bất quá hai người huynh đệ này của ta đều đã có ý trung nhân, thực sự không thể nhận lời gặp mặt của nhị vị hoa khôi khác được.
Nữ tỳ của Khinh Phong hoa khôi thấy Hàn Thiên đồng ý gặp chủ tử của mình, hoa dung liền thoáng tươi cười nói.
-chỉ cần thiết diện công tử chịu gặp chủ tử của ta là được rồi, hai vị bằng hữu này của công tử nếu đã có ý trung nhân, vậy thì chỉ trách nhị vị hoa khôi kia kém may mắn hơn Khinh Phong chủ tử của ta mà thôi.
-được rồi Khinh Phong chủ tử vô cùng mong mỏi gặp thiết diện công tử, chúng ta không nên để người chờ lâu.
Nói đoạn thị nữ nọ liền quay người rời đi, Hàn Thiên cũng chậm rãi theo sau, Chấn thấy Hàn Thiên bất ngờ chấp nhận gặp gỡ người của xuân nguyệt lâu, nội tâm liền có phần bất ngờ, phút chốc liền định ngăn hắn lại, bất quá lời còn chưa kịp nói ra, Chấn Tây đã bị Lưu Mộ cầm tay ngăn lại.
Hàn Thiên rất nhanh đã bước đến chỗ cầu thang lên tầng trên, trước khi đi hắn rất hảo tâm truyền âm trấn an hai bằng hữu ở lại, bất chợt Lưu Mộ truyền cũng âm hỏi lại.
-suýt nữa thì quên mất, Hàn Thiên huynh thực sự là thiết diện trong lời đồn sao?.
Hàn Thiên thoáng cười đáp lời.
-sự tình trước mắt, chuyện ta có phải thiết diện hay không thì quan trọng lắm sao?.
Nói đoạn Hàn Thiên liền theo nữ tì đi trước lên lầu trên, lối cầu thang thì không thấy được nhiều quan cảnh thực tế ở các tầng, bất quá do đã dò xét hết tình hình trong lâu vậy nên Hàn Thiên cũng chẳng cần để ý nhiều đến tình hình ở các tầng dưới tầng bảy.
Thoáng chốc Hàn Thiên đã theo nữ tỳ nọ đến lối lên tầng bảy, vừa bước lên tầng này, hàng đống luồn khí tức mạnh mẽ rất nhanh đã dò xét khắp người Hàn Thiên một lượt, tự trấn an bản thân rằng phía dưới có Lưu Mộ cùng người của hắn ứng cứu lúc cần thiết, Hàn Thiên an tâm theo nữ tỳ nọ đi tiếp.
Sau khi đi qua một hành lang rộng rãi với vô số đồ trang trí bắt mắt hoa lệ, nữ tỳ nọ đã dẫn Hàn Thiên đến trước một gian phòng đóng kín, vừa đến nơi nữ tỳ nọ liền nhìn Hàn Thiên, rồi vòng tay cung kính nói.
-ta đã đưa Thiết Diện công tử đến phòng của Kinh Phong hoa khôi, mời công tử vào trong gặp người, ta xin phép lui xuống để không làm phiền nhị vị.
Nói đoạn nữ tỳ nọ liền mau chóng rời đi, Hàn Thiên một mình đứng trước cửa căn phòng hoa lệ nọ, nội tâm liền thoáng kích động khôn cùng, hoa khôi xuất sắc nhất xuân nguyệt lâu rốt cuộc có dáng vẻ thế nào?, xuân nguyệt lâu có ý định gì khi muốn hắn gặp gỡ người này?, bọn họ liệu có liên quan gì đến đám sát thủ ngày đó?, tất cả đều sẽ được giải đáp nếu Hàn Thiên hắn bước qua cánh cửa này.
Đặt tay lên cao chuẩn bị gõ cửa phòng, Hàn Thiên bất chợt nghe được giọng tiểu kim long truyền âm.
-Mã Cha ngươi Hàn Thiên, ta vừa ngủ quên một chút, ngươi liền để ta vào chỗ quái quỷ nào thế này?, đám cao thủ ở đây chỉ cần mỗi người phun một bãi nước bọt thôi, ngươi và ta liền bị nhấn chết tươi, còn căn phòng phía trước nữa, trong đó dường như có một đầu yêu thú với huyết mạch vô cùng bất phàm, nó khiến ta cảm thấy thật khó chịu, ta khuyên ngươi đến đây bằng cách nào thì về bằng cách đó, nếu không chỉ cần sơ xảy một chút, cả ta và ngươi liền khó bảo toàn tính mạng.
Khẽ cười khổ một tiếng, Hàn Thiên truyền âm đáp.
-đã đến đây rồi, nếu còn không vào, e là tính mạng của chúng ta sẽ càng mất nhanh hơn, trước sau đều nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì nhất quyết cược một lần đi, dù sao chúng ta cũng chẳng phải lần đầu gặp tình huống tương tự.