Hàn Thiên Ký


Kêu Hàn Thiên hắn một mình đối phó hơn mười cường giả võ tông ư???, Cái này cũng không khỏi đề cao hắn quá rồi.

Cơ mà chuyện này cũng không phải là không có khả năng, một mình Hàn Thiên hắn thì khó mà làm được, bất quá có thêm tiểu kim long, thần thú lục cấp cực kỳ mạnh mẽ này, chuyện không có khả năng, cũng vẫn sẽ thành chuyện khả dĩ.

Hàn Thiên nội tâm thoáng hạ lệnh, tiểu kim long liền nhanh chóng chở hắn bay lên cao, hơn mười cường giả cấp võ tông bao vây xung quanh, lập tức có không ít kẻ tung ra công kích phủ đầu, ý đồ bao vây kiềm tỏa bọn Hàn Thiên là rất rõ ràng.

Hai kỵ sĩ bị thương nhanh chóng đột kích từ hai cánh, ai nấy trong bọn chúng đều đã tự vũ trang cho mình, bằng những ngọn giáo hồn khí tứ cấp cực kỳ bén nhọn.

Hồn khí nơi tay, lại còn đồng loạt công kích đến, đồng loạt sữ dụng hợp kỹ với tọa kỵ, Gặp phải vây công của hai ưng khiếu kỵ quân sơ cấp, dù võ tông trung tầng cũng khó mà ứng phó nổi, vòng công kích tiếp theo chính là vô vàn võ kỹ cùng ma pháp không ngừng phũ xuống.

Trong đó có hỏa cầu, băng mâu, phong nhận, kiếm mang…đa phần đều là những công kích phổ thông, nhưng nếu nhiều công kích cấp võ tông như thế hòa cùng một chỗ, dù có là đỉnh phong võ tông, cũng khó mà thoát nổi cảnh trọng thương.

Thiên la địa võng trước mặt, ánh mắt của tiểu kim long vẫn chỉ thoáng hiện nét khinh thị, lông bờm của nó giống như một áng mây du lượng trong gió, hai sợi râu dài lất phất đầy ngạo nghễ.

Một tiếng hống dài như sấm động đất trời, toàn thân của tiểu kim long bắt đầu tán phát lên một luồn hào quang sáng chói.

Kỹ năng kim cang bất hoại đã được dùng đến, trong một nhịp thở, chỉ có công kích mạnh hơn thực lực hiện có của tiểu kim long hai đại cảnh giới, mới có thể thương tổn được nó.

Bằng như những công kích cấp võ tông kia, thực sự chẳng có chút phân lượng nào cả, một màng thiên la địa võng, cứ thế đã bị thân thể cự đại của tiểu kim long xuyên phá.

Trên trời cao, thân thể thần long dài hơn năm trượng cực kỳ uy nghi bề thế, vượt qua vạn đạo hạo kiếp, trên thân vẫn lành lặn y nguyên, khí tức hệt như yêu quân nghìn năm, ngự trên cao mà nhìn xuống, ngạo thị chúng nhân.

Đám cao thủ trong sơn phong trại nhìn thấy cảnh này, thần sắc liền hiện lên nét không thể tin nổi, vài kẻ đã run giọng nói.

-thần thú…kia chắc chắn là thần thú trong truyền thuyết, lục cấp yêu thú thông thường, sao lại có khả năng bá đạo đến vậy được???.

Sau phút thất thần, rốt cuộc cũng có kẻ khác đảm lượt hơn người, đã bình tâm lại tiếp.


-dù có là thần thú, chúng ta cũng phải đánh bại cho bằng được, mĩ nữ hay thần thú, cái nào sơn phong trại ta cũng sẽ thu, chỉ có kẻ nguy hiểm như Hàn Thiên, chúng ta nhất định không thể để hắn sống sót mà rời khỏi dãy sơn mạch này được.

Lại có kẻ khác tiếp.

-đúng vậy, hôm nay nếu để hắn thoát, ngày sau sơn phong trại chúng ta nhất định bị thần võ minh phái người càng quét không thương tiếc, hôm nay dù phải liều mạng, chúng ta cũng phải giết được tên này ở đây.

-tất cả cùng xông lên một lượt đi, Hàn Thiên có thần thú này trong tay, đấy tuyệt đối không phải là địch nhân chúng ta có thể khinh thị, có chiêu bài mạnh nhất nào, liền lập tức dùng đến, nếu không có chết thì đừng hối hận.

Đám người kia vừa hạ quyết tâm, hàng loạt làn sóng công kích liền được tiếp tục triển khai, vẫn là hai kỵ sĩ cưỡi yêu cầm xông lên quấy phá, hai ngọn giáo dài, được bộ đôi kỵ sĩ cường hóa bằng hợp kỹ kết hợp giữa yêu lực của tọa kỵ, cùng đấu khí của chính bảnh thân chúng.

Trong nháy mắt, phía trước Hàn Thiên chính là hai luồn quang mang như khái sơn phá thạch đồng loạt đâm tới, hai luồn công kích cực kỳ đồng điệu, gần như đến cùng một lúc, uy lực kết hợp của chúng, tuyệt đối không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai, cùng lúc hai ưng khiếu kỵ quân đánh đến, kẻ không có bản lĩnh, nhất định thụ thương mất mạng.

Hàn Thiên trước công kích từ hai kỵ sĩ nọ, khóe môi chỉ chực cười lạnh một tiếng, Đông Phương Thái Ngọc đã cầm chân Lục Ly ở dưới kia, Hàn Thiên hắn hiện tại đã rời khỏi phạm vi giới vực của võ vương, kim thân trùng hiện, thực lực lập tức tăng hơn lúc bình thường ba phần.

Tam độc thương nhanh chóng xuất hiện, một thương đối chiến hai ngọn giáo đang đâm tới, từng tràng tiếng ngân cao vút vang vọng khắp trời đất, hợp kích của hai ưng khiếu kỵ quân kia dù vi diệu, phút chốc có thể đạt đến công kích ngang mức võ tông cao tầng cảnh giới.

Nhưng đấu với Hàn Thiên lúc đã dùng đến kim thân vô thượng, uy lực kia vẫn còn kém một khoảng, chỉ thấy hai kỵ sĩ nọ dằng co được gần một nhịp thở, liền bị Hàn Thiên dồn linh khí vào hữu thủ, một kích chấn bay cả hai.

Cùng lúc hai kỵ sĩ bị đẩy lùi, bảy tám võ tông khác đã đồng loạt khu động giới vực đánh tới, địch vây tứ phía, Hàn Thiên nhất thời khó mà đối phó hết, bất quá một tiếng nổ vang trời cất lên.

Đệ lục kỹ năng long nguyên pháo, đã được tiểu kim long dùng đến, chỉ thấy một cột sáng yêu lực khổng lồ từ miệng rồng quét ngang bầu trời, nhìn từ xa giống hệt như ai đó đang dùng một thanh kiếm khổng lồ, nhanh chóng vung trong thiên địa một đường đầy uy lực.

Kiếm quang tắt đi, bảy tám cường giả võ tông đã trúng đòn rơi rụng mất năm tên, hai tên còn lại vẫn chưa kịp đến nơi, đã bị Hàn Thiên cách không tung kiếm khí đánh cho trên người có thêm vài lỗ máu.

Bất quá một đám cường giả của sơn phong trại không phải dễ đối phó như thế, Hàn Thiên cùng tiểu kim long vẫn còn chưa kịp thở ra một hơi, trên trời không biết từ lúc nào đã xuất hiện hai cái pháp trận, được tạo nên từ vô số ma pháp khí, hình thù đặc dị.

Hàn Thiên vừa phát hiện ra hai pháp trận này, liền bị chúng ném xuống đầu vô số công kích, cái thứ nhất màu hỏa hồng, hẵn là do một ma pháp sư hỏa hệ dựng nên, ngay lúc này, Hàn Thiên hắn chính là đang bị hàng đống hỏa cầu từ pháp trận kia ném xuống.


Mỗi cái hỏa cầu đều có uy lực ngang công kích cấp võ tông trung tầng, pháp trận còn lại ném xuống không ít cự thạch, hẵn là từ thổ hệ ma pháp mà thành, mỗi tảng cự thạch kia đều có đường kính cả trượng, trọng lượng mỗi tảng ít nhất cũng hai vạn cân, uy lực đánh xuống cũng chẳng kém hỏa cầu là bao.

Ma pháp sư đúng là chức nghiệp khó tu luyện hơn võ giả một bậc, chỉ cần hội tụ đủ ma pháp lực, bọn họ có thể tạo ra đại lượng công kích, mà võ giả bình thường khó lòng làm được.

Hàn Thiên trước làn mưa hỏa cầu cùng cự thạch đang ập xuống, khóe mắt hơi giật giật một cái, từng ấy đầu tư chỉ để giết một mình hắn, đây thực sự là quá khoa trương rồi.

Nhưng mà kim thân cũng đã dùng đến, thiên ma thủ cũng đã thi triển, dù trước mắt là chư thần cản đường, Hàn Thiên hắn đều sẽ đánh tan tất thảy, linh lực từ trong nguyên anh không ngừng tuôn trào ra khắp các ngóc ngách trên thân thể.

Đám hỏa cầu ngợp trời vừa phũ xuống, một luồn quang mang tạo thành từ linh lực được nén cực đậm đặc, lập tức từ thân thể Hàn Thiên tuôn ra, thoáng chốc ba trượng bán kính xung quanh Hàn Thiên hắn, đều đã được bao bọc trong quang cầu ánh sáng ấy.

Làn mưa hỏa cầu đánh lên phòng hộ kia, toàn bộ đều bị ngăn chặn, nhưng số hỏa cầu đánh đến thực sự quá nhiều, sau khi ngăn cản hơn năm mươi đòn, phòng hộ do Hàn Thiên tạo ra liền bạo toái, thế nhưng uy lực từ vụ nổ vẫn có thể đánh văng một nửa số hỏa cầu còn lại.

Hỏa quang ngập trời, sức nóng như thiêu cháy vạn vật, làm biến dạng không gian, uy lực ảnh hưởng quá lớn khiến đám kỵ sĩ lẫn võ tông bao vây Hàn Thiên, đều không dám đứng gần đó quá ba mươi trượng.

Hỏa vũ tán hết, đám cự thạch khổng lồ cũng đến, Hàn Thiên tả thủ vung mạnh, chỉ nghe thấy thiên không nổ lớn từng tràng cực kỳ dữ dội, một luồn sóng kình khổng lồ như sóng cả trên đại hải, lập tức quét qua bầu trời, cự thạch vạn cân đụng phải làn sóng chấn động kia.

Liền như đàn chim vỡ tổ, toàn bộ đều bị đánh cho tan vỡ thành hàng tá mảnh khác nhỏ hơn, đám người vây công Hàn Thiên nhìn thấy cảnh này, tất cả đều không khỏi ngỡ ngàng, loáng thoáng có tiếng ai đó không dám tin nói.

-quái vật…hắn thực sự chính là quái vật, có thể đối phó với ngần ấy công kích mà không chút xây xát, trên đời làm gì có tồn tại thể loại quái vật như vậy???.

Quái vật???!.

Hàn Thiên đối với cách nói này của đám người kia, thực sự rất hứng thú, có thể nói vậy, chứng tỏ trong lòng đám người kia đang run sợ, ở trên chiến trường, có thể khiến cho kẻ địch run sợ, coi như thành công được ba phần, càng run sợ, sĩ khí càng giảm, sĩ khí giảm, có thể dễ dàng tung hết khả năng tiềm tàng được hay sao???.

Tuy nhiên để đạt được khả năng phòng ngự ban nãy, Hàn Thiên hắn đúng là đã tốn không ít công sức, ngày xưa khí lãng chấn cùng khí bạo ấn được Hàn Thiên giản đơn từ tiên chướng hộ thân, cùng với tiên thiên ấn, từ lúc đạt đến kim đan kỳ, hai đấu pháp này đã quá lỗi thời.


Vì thế cho nên thời gian qua, Hàn Thiên hắn đã cố công cải tiến hai đấu pháp này một lần nữa, biến chúng chân chính trở thành hai linh kỹ cực độ bất phàm.

Lại nói linh kỹ chính là khả năng đặc thù của tu tiên giả, từ sau khi ngưng luyện ra linh lực, cho đến trước khi độ kiếp phi thăng, có được tiên lực tại thân, tất cả những phương thức công kích hay phụ trợ của tu tiên giả đều gọi là linh kỹ.

Mà khí lãng chấn cùng khí bạo ấn của Hàn Thiên trước chỉ là đấu pháp, chuyên dùng linh khí để khu động, hai đấu pháp kia quá đơn giản, vì thế đã sớm không còn được Hàn Thiên dùng đến.

Nhưng cứ thế bỏ xó hai đấu pháp mà bản thân sáng tạo ra thì quá uổng phí, vậy nên Hàn Thiên đã dụng công, mỗi ngày bỏ ra chút ít thời gian để cải tiếng khí lãng chấn thành linh thuẫn, còn khí bạo ấn thành diệt ma ấn.

Linh thuẫn hiệu quả chính là tạo thành vòng bảo hộ đặc thù không thể đơn giản tiêu biến, Hàn Thiên đi đến đâu, linh thuẫn cũng sẽ theo đến đó, tiện dụng hơn khí lãng chấn rất nhiều lần, hơn nữa linh thuẫn chỉ có thể bị phá hủy sau khi chịu một lượng sát thương nhất định, thường là một đòn của cao thủ lợi hại hơn Hàn Thiên hắn một đại cấp bậc, thì mới bị phá hủy.

Sau khi linh thuẫn bị phá hủy, sẽ tạo thành một đợt sóng ba động có tác dụng hệt như khí lãng chấn cũ, nhờ có điểm ưu việt này, linh thuẫn đã có chỗ đứng trong những cuộc chiến đẳng cấp cao như võ tông cảnh giới.

Còn diệt ma ấn, xo với khí bạo ấn chính là cao minh hơn ở chổ, diệt ma ấn này hình thành cách bàn tay của người dùng một khoảng cỡ hai thốn, sau khi đánh vào mục tiêu, sức phản phệ lại sẽ không trực tiếp truyền lên người thi triển, mà tiêu tán hơn một nửa vào môi trường xung quanh.

Nhờ có điểm này, lượng linh lực dùng để thi triển diệt ma ấn có thể được dồn nhiều hơn cho việc tạo ra sức phá hoại, kết hợp cùng thiên ma thủ vô kiên bất tồi, nếu thực sự hết cách, Hàn Thiên có thể dồn toàn bộ linh lực vào tả thủ tạo thành tối cường diệt ma ấn, thừa sức miễu sát cả võ vương trung tầng cảnh giới.

Tất nhiên đủ uy lực giết chết là một chuyện, còn võ vương kia có võ kỹ phòng ngự biến thái nào, hoặc là diệt ma ấn có đánh trúng được võ vương ấy hay không?, đó lại là một chuyện khác.

Với thần thông bá đạo như thiên ma thủ, cùng thủy liêm tứ kiếm, linh thuẫn và diệt ma ấn, một mình Hàn Thiên hắn đã đủ ngạo thị võ tông cảnh giới, nay có thêm thần thú như tiểu kim long, đám cao thủ của sơn phong trại dù đông hơn năm lần, kết quả vẫn là đối phó không nổi.

Hàn Thiên hết lần này đến lần khác đẩy lùi từng đợt công kích của đối thủ, ngay lúc này, hắn biết đám người kia đang trong trạng thái hoảng loạn, liền không ngần ngại giục tiểu kim long lao lên trước tấn công.

Đám võ tông của sơn phong trại đứng trước nhất chính là hai ưng khiếu kỵ quân, cùng một đám võ tông, vừa thấy tiểu kim long chở theo Hàn Thiên, lúc này đang xông đến như một cổ thiết xa không thể ngăn cản.

Cả đám cường giả cấp võ tông sĩ khí đã nhanh chóng giảm đi gần một nửa, tiếng binh khí va chạm nhau ngợp trời, mỗi nơi tiểu kim long và Hàn Thiên đi qua, đều có cao thủ bị đánh lùi thực xa, mỗi một thương Hàn Thiên đánh xuống, đều khiến đối thủ của hắn phải rung rẫy ứng phó.

Nếu không nhờ có hai gã ma pháp sư ở vòng ngoài tùy thời trợ chiến, đám kỵ sĩ cùng võ tông ở vòng trong đã có kẻ thụ thương mất mạng.

Đông Phương Thái Ngọc ở phía này cũng đang giao thủ cùng Lục Ly, mắt thấy Hàn Thiên cùng tiểu kim long tung hoành ngang dọc trong trận địa của đám người sơn phong trại, khóe môi nàng liền thoáng cười khẩy nhìn Lục Ly phía trước mặt nói.

-đám lâu la của ngươi, e là sắp bị nam nhân của ta tiêu diệt sạch rồi, sơn phong trại các người, hôm nay e là sẽ bị xóa mất khỏi bản đồ đại ninh mà thôi.


Lục Ly sữ dụng bí pháp khu động giới vực như hóa thành thực chất, nhanh chóng đánh tới chổ Đông Phương Thái Ngọc một chưởng cách không đầy uy mãnh, bản thân hắn cũng không chịu yếu thế đáp lại.

-là ta đã xem thường hắn, bất quá tiện nhân ngươi nhất định khó thoát kiếp số.

-chỉ cần để ta tóm được ngươi, dù đám người kia thất thủ, Hàn Thiên hắn coi như đã thua rồi.

-nữ nhân mị hoặc như ngươi, chỉ cần rơi vào tay ta, ta nhất định khiến ngươi thành nữ nô lăng loàn khát tình nhất.

-cả đời chỉ có thể để một mình ta hưởng dụng, vừa nghĩ đến cảnh ấy, ta đã thấy trong người rạo rực rồi.

Đông Phương Thái Ngọc, trước chưởng kình bao trùm của Lục Ly, trường tiên trong tay liền nhanh chóng tụ lực quất xuống, ở cạnh nàng, viêm thần mãng nhanh chóng phun một ngụm liệt hỏa phụ trợ uy lực.

Trường tiên của Đông Phương Thái Ngọc thoáng cái hóa thành một ngọn roi rực lửa, uy lực đại tăng, một roi đánh xuống, sức phá hoại vừa đủ chẻ đôi chưởng kình do Lục Ly đánh ra.

Võ vương giao đấu, thông thường đều là dùng giới vực để chiếm ưu thế trước đối thủ, cơ mà Đông Phương Thái Ngọc vừa hay cũng có được giới vực, hơn nữa còn là hỏa hệ, hệ khắc chế thổ hệ của Lục Ly.

Hai giới vực va chạm sẽ không ngừng tiêu hao lẫn nhau, nhưng trước khi đấu khí của Đông Phương Thái Ngọc hao hết, Lục Ly sẽ không tài nào sữ dụng giới vực tác động đến nàng ta được.

Đông Phương Thái Ngọc dựa vào một thân võ kỹ cường đại, cùng hợp kỹ đặc thù của kỵ sĩ đoàn, kết hợp giữa đấu khí của bản thân nàng, cùng yêu lực của viêm thần mãng, trong phút chốc có thể dằng co với Lục Ly không rơi vào hạ phong.

Phía bên kia Hàn Thiên càng lúc càng áp đảo xo với đám cao thủ của sơn phong trại, cứ đà này không sớm thì muộn, Hàn Thiên cũng sẽ dọn hết đám người kia, lúc đó hắn chỉ cần động thủ một chút, Lục Ly dù là võ vương, cũng chắc chắn không chống nổi liên công từ hai đối thủ cực mạnh trước mặt.

Cảm thấy tình hình thực sự đã rất nguy cấp, Lục Ly liền đem toàn bộ thực lực dùng đến, chỉ thấy giới vực của hắn thoáng cái thu lại hơn ba phần, khoảng cách bao trùm từ sáu mươi trượng, thoáng cái chỉ còn lại gần bốn mươi trượng, nhưng uy lực bên trong dường như đã tăng gần gấp rưỡi.

Đông Phương Thái Ngọc thấy cảnh này, nét mặt liền có chút kinh dị nói.

-sớm biết ngươi sẽ dùng đến đột áp giới vực, nhưng không ngờ lại sớm đến như vậy, thực sự là thú tính dâng lên quá cao, sắp không chịu được rồi sao???, dám dùng đến khả năng này, ngươi biết nếu bản thân thất bại, đến sức bỏ chạy ngươi cũng sẽ không có chứ???.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận