Hàn Thiên Ký


Sau khi giáo huấn Thiên Phi một trận ra trò, Hàn Thiên cảm thấy không còn việc gì phải nói thêm với con chim này, liền lệnh cho nó quay trở lại công việc canh gác thường nhật, có gì thay đổi thì cứ báo lại cho hắn biết.

phát dọn lại hạp cốc phía trước lối vào kim huyền cực địa, Hàn Thiên cùng Nhược Mộng liền chậm rãi đi vào trong xem xét, dưới sự canh chừng của Thiên Phi, kim huyền cực địa dù là miền đất hứa với yêu thú kim hệ, nhưng cũng chẳng có cá thể nào dám bén mảng đến nơi này tu luyện.

ba năm ở đại thiên giới nói dài không dài nói ngắn không ngắn, không dài là ở chổ, mấy loại tinh thạch phát quang mà Hàn Thiên cùng Nhược Mộng trang hoàn cho nơi này lúc trước, cho đến bây giờ vẫn còn dùng rất tốt, dù có qua hàng ngàn năm nữa, chắc chúng vẫn sáng như thế.

Không Ngắn là ở chổ, từng ấy thời gian là đủ để mấy gian mộc cư Hàn Thiên dựng lên lưu trú, đã phần nào hư hại xuống cấp, kim khắc mộc, đồ gỗ để ở chổ kim nguyên chi khí nồng đậm thế này, nhanh hỏng cũng phải.

Ba năm qua không có kim lân yêu xà hay Hàn Thiên sữ dụng kim nguyên chi khí để tu luyện, nên lượng kim nguyên chi khí ở đây đã tích tụ cực kỳ nhiều, ở dưới nền đất, loáng thoáng đã xuất hiện không ít quặng khoáng quý hiếm được ngưng tụ.

Tuy chỉ là những khối vô cùng nhỏ, to lắm cũng chỉ cỡ đầu ngón chân cái, chưa thể đem làm gì cho cam, nhưng nếu để thêm tầm vài chục năm nữa, số quặng khoáng kia nhất định có thể tích tụ đủ để Hàn Thiên hắn thu hoạch một mẻ lớn.

Lần trước đem ra từ chổ này không ít kim loại quý, nhưng mà sau khi dồn đại lượng vào việc chế tạo mười tám cây đại hình long tượng côn nhưng còn chưa đủ, phải mua thêm nguyên liệu, trong huyền thiên giới của Hàn Thiên lúc này trừ gần ngàn cân hồn kim ra, thì cũng chẳng còn chút quặng khoáng nào đáng giá.

Cơ mà trong nhất thời thì Hàn Thiên hắn cũng chẳng có việc gì cần dùng đến đại lượng kim loại quý cả, thế nên số quặng khoáng tích tụ trong kim huyền cực địa dù có dù không, cũng chẳng mấy quan trọng.

Lần này trở lại kim huyền cực địa thời gian thong thả, thế nên Hàn Thiên đã dựng lên một căn thạch thất ở trong này, để hắn có nơi lưu trú ở đây thoải mái một chút, trong kim huyền cực địa hơi thiếu sáng, dùng làm nơi tiềm tu thì tốt, chứ làm nơi ở lâu dài cũng không hay cho lắm.

Thế nên Hàn Thiên cùng Nhược Mộng ra ngoài hạp cốc phía trước kim huyền cực địa, phát dọn lại một vùng thoáng đãng, sau đó Nhược Mộng liền dùng ma pháp xây dựng nên một căn nhà gỗ kết cấu khá tinh vi phức tạp, tổng thể hình trụ tròn, mái hình chóp, có sàn cao hơn nền đất độ ba thước, hành lang mái hiên, vách tường mái che, nhất nhất đều được đan xen bằng những dây leo tươi tốt, cành lá lúc nào cũng xanh mát, hoa nở quanh năm.

Hàn Thiên nhìn gian mộc cư xinh đẹp do Nhược Mộng dựng lên, liền tấm tắc khen ngợi không ngớt, trong mộc cư có đủ bàn ghế giường tủ, một gian phòng khách, hai gian phòng ngủ, sống ở nơi thế này, lại trong đông hoa thần lĩnh vắng bóng người, Hàn Thiên liền thoáng cảm thấy, bản thân và Nhược Mộng thực giống như những cao nhân kỳ sĩ, lánh đời trú ngụ ở chốn động tiên biệt phủ, tiêu dao vô cùng.

Làm xong mấy chuyện vặt vãnh, Hàn Thiên liền bắt đầu quá trình tu hành gian khổ của mình, lịch trình mỗi ngày của hắn khá đơn giản, buổi sáng ở kim huyền cực địa tu luyện thiên ma thủ, buổi chiều ra bên ngoài tu luyện long hành bách biến.

Tối cùng Nhược Mộng uống trà ngắm sao, có hôm lại nổi hứng cùng nàng hợp tấu vài khúc, đến khuya lại ở trong mộc cư tọa thiền tu luyện thập nhị trọng hóa thiên công, ngày tháng tiêu dao tự tại, có thể nói là khá mĩ mãn.

Việc khắc kim văn lên tả thủ vẫn đau đớn và khó khăn vô cùng, nhưng Hàn Thiên chịu mãi cũng thành quen, hơn nữa tu luyện thiên ma thủ đã lâu, cách thức phương pháp đều nắm rõ trong lòng bàn tay, cộng thêm ở kim huyền cực địa, kim nguyên chi khí vô cùng nồng đậm, cực kỳ thích hợp cho việc tu hành.

mỗi ngày cắn răng chịu khó, Hàn Thiên hắn cũng có thể khắc được gần mười đạo kim văn trong một buổi sáng, tốc độ xo với lần đầu tu luyện thiên ma thủ, có thể nói là nhanh hơn không biết bao nhiêu lần mà nói.

Bất quá thần cấp thần thông tu luyện đâu có đơn giản như thế, thần cấp thần thông, bản thân người luyện muốn đạt đến đỉnh cao, ngoài yêu cầu căn bản vốn có, còn cần phải dung hòa thêm ý cảnh cùng cảm xúc của bản thân vào trong thần thông ấy, có như thế lúc sữ dụng mới có thể thuận lợi như hành vân lưu thủy, bản thân uy lực thần thông cũng đạt đến mức đỉnh cao nhất.

Việc này giống như là sự tương thích của vật này và vật kia vậy, nó là một sự hài hòa khó diễn tả, một sự bổ khuyết hoàn hảo mà thứ này có thể cho thứ kia.

Tỷ như một tráng hán cao to vạm vỡ, tất nhiên là cực kỳ thích hợp tu luyện những môn công phu quyền chưởng, binh khí sữ dụng phải là yểm nguyệt đao, hay phương thiên họa kích trầm trọng bá khí, bằng như kêu tráng hán kia tu luyện công phu điểm huyệt ám khí, hay sữ dụng các loại vũ khí cần sự khéo léo tinh tế như trường tiên, nhuyễn kiếm, hắn đời nào thích hợp cho được???.

Thần thông cấp cao cũng là như thế, mà không chỉ riêng thần thông thuật, hầu như bất kỳ một loại công phu, võ kỹ, ma pháp, linh kỹ, tiên thuật nào, cũng dù ít dù nhiều cần đến ý cảnh và cảm xúc phối hợp cùng, thì mới có thể đạt đến cảnh giới thập toàn thập mỹ.

Mà việc chọn lựa ý cảnh cùng cảm xúc thích hợp cho thần thông của mình, đa phần đều do cảm tính của người luyện, nếu như trước đó người sáng tạo đã chọn sẵn cho thần thông của mình một loại ý cảnh hay cảm xúc nào đó.

Người thời sau dễ nhất là nên tu luyện theo con đường ấy luôn, nhưng cũng không hẵn là không thể đổi khác, có đôi khi việc đổi khác sẽ đem lại hiệu quả không tích cực, nhưng cũng có một vài trường hợp, người sau luyện thần thông theo cách khác với người sáng tạo ra nó, nhưng hiệu quả đạt được lại cao hơn, đây là việc không hiếm xảy ra, chủ yếu là do cảm nhận của bản thân mỗi người, về loại thần thông đang luyện là như thế nào mà thôi.

Một người có thể cảm nhận được nhiều loại ý cảnh khác nhau, mà muốn luyện một thần thông thần cấp đến tuyệt đỉnh, may mắn nhất là bản thân có sẵn loại ý cảnh ấy, có người thiên sinh đã thích đi du lịch khắp bốn phương, ngao du khắp chốn, loại người này dễ thấu hiểu các loại ý cảnh liên quan đến cảm giác tự do phóng khoáng.

Lại có người thích mưu mô tính kế kẻ khác, loại người này rất dễ cảm nhận được các loại ý cảnh tư lợi tự thân, vạn vật trong mắt như cỏ rác, thiên hạ chỉ có bản thân là đáng quý trọng nhất.

Thiên ma thủ là do Hàn Thiên hoàn thiện, việc nó cần ý cảnh và cảm xúc thế nào, chẳng ai có thể cho hắn một câu trả lời xác đáng hoàn toàn, nhưng dựa vào những gì mà Hàn Thiên cảm nhận được về thần thông này trong hơn ba năm qua.

Thì thiên ma thủ chính là một loại thần thông công kích chí cương chí cường, ở dưới thiên ma thủ, mọi thứ đều có thể bị phá hủy, một khi dùng đến chỉ có tiến không có lùi, địch nhân càng khó lòng ngăn cản được.

Loại thần thông thế này, chỉ có ý cảnh tung hoành thương khung, bất khả kháng cự, dù thấy chết cũng không lùi, mới là thích hợp nhất cho nó, Hàn Thiên từ lúc nhỏ đã phải mồ côi cha, tự thân hắn xông pha trong đám hài tử phàm phu, đánh người cũng nhiều, bị đánh cũng nhiều, nhưng nhất nhất không hề có phụ thân hay ai đó đứng ra bảo hộ.

Ngày sau bước lên tu chân lộ, càng là xông pha khắp cỏi, có thứ gì mà hắn chưa gặp, địch nhân đối với hắn có chút nhân từ nào không???, thế nhưng hắn vẫn cứ xông đến, hùng dũng bước qua tất thảy, cho đến lúc hấp hối trong sơn động chứa thiên thư, hắn cũng chưa một lần ngoảnh đầu tự hỏi, bản thân có phải đã chọn sai rồi hay không???.

Ý cảnh tung hoành thương khung, bất khả khán cự ấy, Hàn Thiên hắn sớm đã cảm nhận được từ lâu, thứ ý cảnh này phối hợp cùng thiên ma thủ, thực sự là hoàn mỹ vô cùng.

Ý cảnh dung nhập vào thần thông, là yếu tố bắt buộc phải có trước khi thần thông đột phá được tiểu thành cảnh giới, Hàn Thiên hiện tại còn cần khắc thêm khoảng năm trăm đạo kim văn lên tả thủ nữa, thì mới đủ con số chín trăm chín mươi chín đạo kim văn, yêu cầu đột phá thiên ma thủ đến tiểu thành.

Đến lúc đó hắn mới cần dung nhập ý cảnh vào thần thông, những vấn đề thích hợp hay không thích hợp, hắn cơ bản chỉ là nghĩ trước qua một lần mà thôi, con đường tu luyện thiên ma thủ Hàn Thiên đã hoạch định tốt, lại nói đến long hành bách biến.

Muốn luyện đến tiểu thành cảnh giới là đằng vân giá vũ, Hàn Thiên hắn phải học cách đưa chân nguyên lực của bản thân ra ngoài cơ thể, ngưng tụ chúng thành kinh vân liệt vũ, điều khiển chúng tự do như là chân nguyên lực ở trong thân thể vậy.

Lúc đó gánh nặng từ việc thi triển thần thông này lên cơ thể sẽ giảm đi, Hàn Thiên hắn có thể đẩy cực hạn của thần thông này lên mức cao hơn, long hành bách biến đạt đến tiểu thành có thể dùng ở hai trạng thái, “đằng vân” hay “giá vũ”, tùy vào điều kiện Hàn Thiên hắn muốn sữ dụng là như thế nào.

Ví như muốn di chuyển quãng đường dài, hắn phải dùng chân nguyên lực đưa ra ngoài thân thể tạo thành kinh vân, kinh vân này có thể giải phóng Hàn Thiên khỏi việc liên tục thi triễn thần thông bên trong thân thể, khiến hắn ít hao tổn tâm thần điều khiển nhất, chẳng những khiến Hàn Thiên hắn ít tiêu hao lực lượng để thi triển thần thông, mà kinh vân tạo ra còn có thể mang người khác theo cùng.

Hơn nữa tốc độ bay thẳng còn nhanh hơn long hành bách biến sơ thành của Hàn Thiên gấp mười lần, kinh vân dùng để di chuyển tầm xa, có tác dụng cực kỳ kinh khủng, nếu Hàn Thiên hắn có đủ chân nguyên lực, dùng long hành bách biến tiểu thành ở dạng đằng vân, hắn có thể băng qua đại hải ngút ngàn không chút trở ngại.

Dạng thứ hai của long hành bách biến tiểu thành là “giá vũ”, ở trạng thái này, Hàn Thiên hắn phải sữ dụng chân nguyên lực bên ngoài cơ thể, tác động vào các luồn khí lưu xung quanh, khiến chúng thay đổi theo hướng có lợi cho bản thân hắn nhất.

Nơi nào trên mặt đất, không bị đại địa và biển sâu xâm chiếm, nơi đó sẽ có khí lưu, gió chính là hình thành từ những luồn khí lưu di chuyển liên tục, do được cấp năng lượng bằng nhiệt độ, hoặc là những loại lực lượng khác ví như sóng chấn động, linh khí hay chân nguyên lực vậy.

Nguyên lý hoạt động của giá vũ trạng thái, chính là dùng chân nguyên lực tác động đến khí lưu xung quanh người thi triển, biến những luồn khí lưu này trở thành “liệt vũ”, thứ có lợi cho việc di chuyển của bản thân.

Bất cứ vật gì di chuyển ở trên bề mặt đại địa và trong không trung, đều bị khí lưu ngăn trở, dẫn đến tốc độ bị hạn chế, bị khí lưu ngăn trở đồng nghĩa với tốn nhiều lực lượng hơn để đạt đến tốc độ mong muốn, ví như Hàn Thiên nếu dùng long hành bách biến đệ nhất trọng ở đại thiên giới, tốc độ đạt được gấp mười lần tốc độ phi hành bình thường.

Thì ở trong không gian vị diện, nơi không tồn tại khí lưu ngăn trở, tốc độ mà Hàn Thiên hắn đạt được, khi hao tổn cùng một lượng chân nguyên lực như ở đại thiên giới, có thể đạt gấp hai mươi, thậm chí là ba mươi lần tốc độ bình thường mà hắn có.

Nói vậy để thấy, khí lưu ngăn trở chính là một thứ chướng ngại vô hình, khiến Hàn Thiên hắn khó mà đạt được tốc độ càng lớn hơn, và giá vũ chính là khắc tinh của thứ chướng ngại vô hình này.

Luồn chân nguyên lực thoát ra ngoài thân thể lúc Hàn Thiên dùng đến tráng thái giá vũ, sẽ tách các khối khí lưu vô hình đang ngăn trở ra khỏi đường di chuyển của hắn, khiến hắn như ở trong không gian vị diện, không có bất kỳ ngăn trở nào, dù bản thân vẫn ở trên đại thiên giới.

Chẳng những thế, giá vũ còn cho Hàn Thiên khả năng tác động đến các luồn khí lưu ở dưới chân hắn, biến chúng thành liệt vũ, thứ giống những con sóng vô hình, tiếp sức cho đôi chân của Hàn Thiên, khiến hắn có thể đạt được tốc độ càng lớn hơn nữa.

Một bên mất đi sự ngăn cản của khí lưu ở xung quanh thân thể, một bên được thêm sự trợ giúp của các luồn khí lưu dưới bàn chân, mỗi bước di chuyển của Hàn Thiên trong lúc dùng đến trạng thái giá vũ từ long hành bách biển tiểu thành, đều giống như được phong thần phò trợ, một bước đi có thể bước qua ngàn dặm, tu vi căn bản của Hàn Thiên hắn càng cao, hiệu quả càng lớn.

Luyện được đấu pháp căn bản long tiềm cửu ảnh, Hàn Thiên đã có thể đạt đến tốc độ bốn ngàn dặm trên một canh giờ, mà đệ nhất trọng phi long tại thiên sẽ có tốc độ gấp bốn lần xo với khi dùng long tiềm cửu ảnh, tức là đạt đến một vạn sáu ngàn dặm trên một canh giờ, khi dùng được trạng thái đằng vân của long hành bách biến tiểu thành.

Tốc độ đạt được gấp năm lần xo với khi dùng đến phi long tại thiên, ngang với việc di chuyển được tám vạn dặm trên một canh giờ, mà đó chưa phải là cực hạn, tốc độ cực hạn mà Hàn Thiên hắn có thể đạt đến, chính là khi dùng trạng thái giá vũ của long hành bách biến tiểu thành.

Khi ấy tốc độ mà hắn có thể đạt đến, chính là gấp mười lần so với khi thi triển phi long tại thiên, ngang với mười sáu vạn dặm trên một canh giờ, nếu Hàn Thiên hắn có thể luyện được long hành bách biến đến tiểu thành, việc vượt ba mươi vạn dặm về lại thiên an thành, sẽ chỉ tiêu tốn của hắn hai canh giờ thời gian.

Nghĩ cũng thật buồn cười, lúc đến đế đô, Hàn Thiên hắn đã mất cả tháng trời ở trên tuyền cơ chu của Trình trưởng quỹ, vậy mà bây giờ hắn đã sắp đạt đến thực lực, có thể về lại cố hương chỉ trong hai canh giờ.

Cơ mà thực tế thì cũng không phải là như vậy, bởi Hàn Thiên hắn không tài nào có thể duy trì được tốc độ mười sáu vạn dặm trên một canh giờ liên tục được, thực tế ở cảnh giới hiện tại, dù chỉ dùng đến phi long tại thiên, Hàn Thiên hắn cũng chỉ có thể duy trì liên tục được tầm hai khắc.

Dù chưa thể luyện được long hành bách biến đến tiểu thành, nhưng Hàn Thiên hắn dám chắc, thời gian dùng được thần thông này xo với khi còn ở sơ thành, sẽ ít đến đáng thương, có thể là không đến nửa khắc nếu dùng trạng thái đằng vân liên tục, và không đến một phần tư khắc nếu dùng đến trạng thái giá vũ liên tục.

Vậy nên việc trở lại thiên an thành trong hai canh giờ, thực ra chỉ là người say nói mộng, bởi cố lắm thì cũng phải vài ba ngày đi không ngừng nghĩ, Hàn Thiên hắn mới có cơ may thực hiện được điều nói trên, nhưng dù là như thế, thì đấy vẫn là một tiến bộ thấy rõ, xo với chính Hàn Thiên hắn sáu năm về trước.

Long hành bách biến giúp cho người dùng có thể phi hành tự do trong không trung ở tốc độ cực cao, dù cùng trời cuối đất cũng có thể đến được, vậy nên ý cảnh tiêu dao tự tại, chí ở bốn phương mà thánh long thần quân để lại trong thần thông này, Hàn Thiên cảm thấy đã vô cùng thích hợp, khó mà tìm được ý cảnh tốt hơn thay thế, vậy nên việc tu luyện long hành bách biến, Hàn Thiên hắn cứ chiếu theo những gì trong công pháp hướng dẫn mà thực hiện.

Ngày này qua tháng nọ, quá trình tu luyện tuần tự tẻ nhạt cứ thế qua đi, bỗng chốc vào một ngày yên bình của hai tháng sau, Thiên Phi đột nhiên đáp xuống trước cửa động khẩu dẫn vào kim huyền cực địa, miệng lớn tiếng hô vang.

-không xong rồi hai vị lão đại ơi, đột nhiên có kẻ xông vào địa bàn, muốn gây hấn với tiểu ưng ta đây này!!!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui