Đông Phương Thái Ngọc vốn biết thiên nghiệp quỷ thân thể cường hãn, thực lực mạnh mẽ, bất quá bản thân vẫn có chút không ngờ, hồn khí cửu cấp toái hồn tiên của nàng, kết hợp cùng vô ảnh nghiệp hỏa lại chẳng thể đả thương được tên thiên nghiệp quỷ cầm đầu kia dù chỉ một chút.
Có lẽ Đông Phương Thái Ngọc lần đầu chạm mặt những kẻ thù này nên không biết, thiên nghiệp quỷ sinh ra từ dung nham, hấp thu hỏa nguyên chi khí mà sinh trưởng
Bản thân chúng vốn đã chẳng tồn tại huyết nhục, chỉ là những khối nham thạch tinh luyện gắn kết với nhau bằng hỏa nguyên chi khí và một luồn thần niệm tà ác, thế thì làm sao có thể đả thương được chúng dễ dàng kia chứ?.
Huống hồ gì vô ảnh nghiệp hỏa của Đông Phương Thái Ngọc dù lợi hại cách mấy, thì bản chất vẫn là hỏa diễm, đối phó thiên nghiệp quỷ tính hỏa, hiệu quả kém đi vô cùng nhiều.
Thành thử tên thiên nghiệp quỷ cường đại nhất trong đám trúng hai tiên của Đông Phương Thái Ngọc, nhưng vẫn không hề hấn gì.
Mắt thấy một quyền khổng lồ đầy trầm trọng vung đến, Đông Phương Thái Ngọc đáy mắt vẫn không chút hoảng loạn, thân thể thon gọn quyến rũ khẽ động, một quyền kinh thiên kia vừa đến, Đông Phương Thái Ngọc đã vung chân nương theo sức mạnh của quyền kình đang đến, đạp người lộn một vòng trên không trung lui ra xa.
Tên thiên nghiệp quỷ cầm đầu một đòn không trúng, liền lập tức truy kích, trận chiến vừa bắt đầu, Đông Phương Thái Ngọc chưa muốn tung hết sức, tình hình chiến trận vẫn còn khó lường, người cẫn thận như nàng, tuyệt đối sẽ không để sơ xuất phát sinh.
Thế nên nàng hiện chỉ sữ dụng lối du đấu, lợi dụng thân hình nhỏ bé linh hoạt của nhân tộc, tránh thoát sự công kích lăng lệ của tên thiên nghiệp quỷ cầm đầu kia, thi thoảng lại vung tiên đáp trả vài đòn, từ từ tiêu hao thể lực của đối thủ.
Thiên nghiệp quỷ cũng giống như luyện thể giả, tuy sức hồi phục kinh người, thế nhưng vẫn có giới hạn, khi khí lực trong người hao hết, bọn chúng cũng sẽ bị thương mất mạng như thường.
Trong khi Đông Phương Thái Ngọc cầm chân thủ lĩnh nọ, thì lúc này đội quân do nàng dẫn đầu cũng đã bắt đầu giao chiến với bầy thiên nghiệp quỷ phía trước, bàn về chất lượng hay số lượng, hai phe đều khá tương đồng, tuy nhiên thiên nghiệp quỷ là chủng tộc cường hãn trời sinh, rất khó để khiến chúng bị thương, thế nên trong giao tranh, một tên thiên nghiệp quỷ có sức chiến đấu bằng hai cường giả nhân tộc đồng thực lực, còn xo với thánh dực tộc thì cũng là một chín một mười.
xét theo lẽ này thì nhánh quân do Đông Phương Thái Ngọc dẫn đầu chắc chắn chịu thiệt lớn, thế nhưng tình hình lại hoàn toàn ngược lại, chỉ thấy ba môn khách vệ tổ hợp thành một đội.
đội hình ba người này xếp thành hình tam giác cực kỳ kín kẻ, mỗi người hướng lưng vào hai người còn lại, lúc di chuyển đều cực kỳ đồng bộ, như thế liền có thể hạn chế được nguy cơ bị tập kích từ phía sau.
Lại nói thiên nghiệp quỷ đa phần đều hiếu thắng tàn nhẫn, mỗi cá nhân đều thích hành sự động độc lập, lúc giao tranh tuy đội quân của Đông Phương Thái Ngọc hợp thành tổ đội, binh lực sẽ co cụm dễ bị đại quân thiên nghiệp quỷ bao vây.
Thế nhưng đội hình ba người của các môn khách vệ kia lại cứng như vạc ba chân, không dễ gì mà phá được, vài tên thiên nghiệp quỷ liều lĩnh xông vào giữa ba bốn tiểu đội như thế, liền bị vô số công kích đánh chết.
Dù thân thể cường hãn khó giết, thế nhưng thiên nghiệp quỷ không phải không có yếu điểm, viên bảo thạch rực lửa trước ngực chúng chính là yếu điểm ấy, chỉ cần đánh vỡ viên bảo thạch kia, dập tắt ngọn lửa trong lồng ngực, thiên nghiệp quỷ sẽ lập tức bị giết chết.
Tuy nhiên viên bảo thạch kia xo với toàn thân thiên nghiệp quỷ thì khá nhỏ bé, cộng thêm độ cứng chắc vô cùng lớn, mà thiên nghiệp quỷ cũng biết đấy là điểm yếu của mình, nên trong lúc giao tranh cực kỳ chú ý bảo vệ nơi đó.
Dù có may mắn vượt qua được phòng hộ của thiên nghiệp quỷ, đánh trúng nhược điểm trên ngực chúng mấy lần, thì cũng chưa chắc đã đánh vỡ được tảng bảo thạch kia, giao chiến thông thường, trước khi môn khách vệ giết được một tên thiên nghiệp quỷ, thì họ đã bị chúng đánh chết trước rồi.
Bất quá đội hình chiến đấu của môn khách vệ do Đông Phương Thái Ngọc dẫn đầu phối hợp cực kỳ chặc chẽ, ba người một đội bọc lót cho nhau, thiên nghiệp quỷ chiến đấu đơn thể, lúc giao tranh liền rất khó hạ được môn khách vệ phe Đông Phương Thái Ngọc.
Đánh hơn hai khắc, nhánh quân hơn năm trăm môn khác vệ do Đông Phương Thái Ngọc dẫn đầu đã giết được hơn một nửa số thiên nghiệp quỷ đối thủ, trong khi đó tiêu hao của bản thân chỉ là một phần năm.
Theo lẽ thường tình, lúc tiêu hao quân số đến gần một nửa, bất kỳ tướng lĩnh hay đội quân nào cũng đều sẽ nghĩ đến chuyện rút lui, bất quá thiên nghiệp quỷ bản tính hung tàng hiếu chiến.
Sinh ra đã gần như không có cảm xúc, thế thì sợ hãi hay lùi bước cũng đều là những từ không hề có trong tiềm thức của chúng, thủ lĩnh đám quái vật kia vẫn liên tục tấn công Đông Phương Thái Ngọc, bầy thiên nghiệp quỷ vẫn không ngừng tiến lên mặt kệ sống chết.
Càng đánh lâu ưu thế thể lực của thiên nghiệp quỷ càng tăng, bởi xo với các chủng tộc khác, cấu tạo thân thể đơn giản làm thiên nghiệp quỷ chuyển hóa năng lượng cực kỳ thần tốc và hữu hiệu, cộng thêm cơ thể cấu tạo từ nham thạch, bản thân hoàn toàn không biết mệt mỏi là gì.
Một tên thiên nghiệp quỷ chỉ cần ở cạnh một đồng đội vừa vẫn lạc, hắn liền có thể nhanh chóng hấp thu hết linh khí do kẻ vừa chết để lại, lập tức phục hồi vài phần năng lực, hoặc giả chỉ cần may mắn ăn được một đối thủ, bản thân chúng cũng có thể nhanh chóng lấy lại sức.
Bởi thế nên càng đánh lâu, hiệu quả chiến đấu của môn khách vệ càng thấp, ban đầu giết năm đối thủ bên mình mới tử trận một, thế nhưng lúc này con số đã sắp tiệm cận địch chết năm ta chết hai.
Mà chổ có nhiều thương vong nhất, chính là những môn khách vệ nằm ngoài đông thị, bởi lẽ nhóm người này ở dưới trướng Đông Phương Thái Ngọc mới được ít giờ, dù được chỉ đạo đánh theo đoàn thể, thế nhưng tiếp xúc với nhau chưa lâu, phối hợp chưa chặc chẽ, kết quả là chẳng thể tạo thành sức mạnh hợp nhất, đội hình rất dễ bị thiên nghiệp quỷ công phá.
Lại nói đến sức chiến đấu, trong nhánh quân mà Đông Phương Thái Ngọc thống lĩnh lần này, có hai mươi lăm tổ hợp chiến đấu cực kỳ hiệu quả, đó là những tổ hợp ba người do đám cường giả đạt đến thực lực võ vương dẫn đầu.
Tuy cũng là đội hình chiến đấu ba người, thế nhưng cách thức mà hai mươi lăm tổ hợp chiến đấu có võ vương dẫn đầu kia khác biệt hoàn toàn xo với các tổ hợp khác.
Bởi lẽ bọn họ chiến đấu dựa trên một loại trận pháp đã được Hàn Thiên truyền thụ đặc biệt cho những thành viên ưu tú trong đông thị, ngày trước sau khi đả bại ba lão già Yến gia, tam nguyên trận của bọn chúng đã làm Hàn Thiên cực kỳ ấn tượng.
Trở về hắn lại nghĩ, nếu bản thân có thể phục chế một loại trận pháp tương tự, rồi áp dụng cho binh sĩ đại ninh sữ dụng, liệu có thể tăng sức chiến đấu của quân đội đại ninh thêm một bậc, gián tiếp tăng tính hiệu quả của những binh lính thực lực yếu trong quân???.
Cơ mà ý tưởng dù đã nhen nhóm, thế nhưng tam nguyên trận của Yến gia cần có sự tương thông tâm ý rất lớn giữa ba người trong nhóm, cộng thêm bày trận cần có công pháp đặc thù, bên trong lại vận dụng đến nguyên tắc chuyển hóa ngũ hành khá vi diệu.
Muốn đơn giản phục chế e là không dễ, mà ngày còn ở đại ninh, Hàn Thiên hắn bận bịu trăm công nghìn việc, chẳng dễ gì hoàn thành được công trình kia, bất quá thời gian ở đại ninh cũng đã giúp Hàn Thiên đặt được một ít nền móng cho ý tưởng ban đầu.
Sau khi lưu lạc đến vụ huyễn phù sinh thiên, tu vi lại khó có tiến triễn, Hàn Thiên đã bắt đầu chú tâm hoàn thiện những ý tưởng còn đang dang dỡ, kết quả là tam linh trận được hắn sáng tạo ra.
Trận pháp này xo với tam nguyên trận thì còn kém rất xa, tính tổng thể diệu dụng chỉ được có một phần ba xo với tam nguyên trận chính thức, thế nhưng chỉ cần một phần ba điểm mạnh của tam nguyên trận thôi, thì đội hình của tam linh trận vẫn phát huy được một sức chiến đấu cực kỳ đáng gờm.
Lấy một võ vương làm trung tâm, hai võ tông có thuộc tính đấu khí tương hỗ cho vị võ vương kia làm phụ trợ, sau đó lại dùng một công pháp truyền khí hay dùng trong y thuật để chữa bệnh, sửa đổi một chút cho phù hợp với đa phần tu sĩ.
Kết hợp và sửa đổi không ngừng, tam linh trận đã có thể dung hòa sức chiến đấu của ba người riêng lẻ làm một, chủ chiến tất nhiên là vị võ vương duy nhất trong đội.
Tuy nhiên những đòn công kích của hắn lúc này, sẽ được thêm hai đồng đội có thuộc tính đấu khí tương sinh với chính hắn phụ trợ, điểm này sẽ làm gia tăng đáng kể uy lực chiến đấu của võ vương kia, ngoài ra với công pháp dẫn truyền đấu khí đặc thù do Hàn Thiên truyền thụ.
Hai võ tông trong đội có thể lần lượt sữ dụng đan dược hay linh thạch để hồi phục sức lực, trong khi bản thân sẽ nhận được sự bảo hộ của hai đồng bạn khác, sau khi phục hồi lực lượng lại tiến hành bổ sung cho võ vương chủ chiến, cứ như thể đội hình chiến đấu bằng tam linh trận đã đạt đến một tầm cao hơn hẵn so với những đội hình chiến đấu thông thường, càng không thể xo xánh với những đội hình chiến đấu chắp vá của đám môn khách vệ ngoài đông thị.
Đánh thêm hai khắc, dù tổn thất có tăng lên, nhưng tổng thể tình hình vẫn nghiêng hẵn về phía những môn khách vệ do Đông Phương Thái Ngọc dẫn dắt, hơn bốn trăm thiên nghiệp quỷ đối thủ, lúc này chỉ còn năm mươi tên mạnh mẽ nhất vẫn đang cố chống cự, còn lại đều đã bị tiêu diệt.
Tình hình này, chiến thắng của phe ta đã cơ bản nắm chắc, Đông Phương Thái Ngọc sau khoảng thời gian thăm dò lượt trận, cũng đã tính đến chuyện kết liễu tên thiên nghiệp quỷ mạnh nhật đang đeo bám bản thân.
sau khi đánh giá kỹ lưỡng, Đông Phương Thái Ngọc nhận định đối thủ có thực lực ngang võ vương trung tầng, trong tình huống bình thường, võ vương sơ tầng như nàng khó mà đánh bại được tên này.
Tuy nhiên nhờ trong tay hiện tại có cửu phẩm hồn khí, thậm chí là nghịch thiên thần khí, nếu nàng thực sự muốn giết tên thiên nghiệp quỷ cầm đầu này, thì có thể làm xong từ lâu.
Tuy nhiên thần khí không phải chuyện đơn giản, chỉ một món hồn khí cửu phẩm đã đủ để thiên hạ đại loạn, nếu không phải người ở vụ huyễn phù sinh thiên này đều là loại có mắt nhìn kém, Đông Phương Thái Ngọc cũng không dám đem toái hồn tiên ra dùng.
Lần này muốn tự thân tiêu diệt tên thiên nghiệp quỷ trước mắt mà không dùng đến sơn hà phiến, đúng là có chút nan giải, bởi tên thiên nghiệp quỷ này cũng không giống như những tên khác, đầu óc hắn linh hoạt hơn đáng kể.
Bản thân còn tự trang bị được một miếng hắc thiết kỳ quái che đi điểm yếu ở trước ngực, thiên nghiệp quỷ là chủng tộc có linh trí thấp, khả năng chế tác vật dụng cũng cực kỳ thấp, thế nên hầu hết thiên nghiệp quỷ đều không có bảo giáp hộ tâm.
Thế nhưng tên thiên nghiệp quỷ đối đầu với Đông Phương Thái Ngọc lại có, nàng ba lần bốn lượt nhắm vào điểm yếu trước ngực đối thủ mà tấn công, bất quá tên thiên nghiệp quỷ kia hoặc là ngăn chặn được, hoặc là giáp ngực cứu hắn một mạng.
Khả năng hồi phục biến thái, cùng sức tấn công hung bạo không hề run sợ trước bất kỳ thứ gì, đặc biệt là đồng hệ thuộc tính đấu khí, làm cho công kích hỏa hệ của Đông Phương Thái Ngọc vô phương tổn thương được.
Dù cơ trí cách mấy, Đông Phương Thái Ngọc hiện tại chỉ còn có thể nghĩ ra một cách, đó chính là sữ dụng khả năng đặc thù của toái hồn tiên, cưỡng chế hút đi hỏa nguyên chi khí trong người đối thủ.
Hồn khí nói chung ngoài sức tấn công hay phòng thủ cố định, thì bản thân chúng đều sẽ có một khả năng dị biệt nào đó, ví như tam độc thương của Hàn Thiên thì có khả năng diệt giác, hộ địa thuẫn sở hữu khả năng biến đổi hình dạng theo ý chủ nhân, bạch vân huyền điểu kiếm của Thái Văn Liễu Ô có thể tạo ra ảo ảnh che mắt địch!.
Những món hồn khí thất bát phẩm đều có khả năng đặc thù như thế, Vậy thì toái hồn tiên của Đông Phương Thái Ngọc cũng phải có tác dụng đặc thù, mà không những có một, toái hồn tiên kia còn có tận hai.
Lúc bình thường dùng ở trạng thái trường tiên, món hồn khí kia chỉ dài hơn một trượng, tuy nhiên có thể dài thêm ra tùy ý, độ dài tối đa có thể lên đến hơn ngàn dặm, trói chân hay cắt đôi một dãy núi cũng không là vấn đề, đó mới là uy lực của cửu phẩm hồn khí.
Và khi cần thiết Đông Phương Thái Ngọc có thể tháo bỏ cấm chế ở tay cầm của toái hồn tiên, lúc này phần tay cầm được tết từ một đoạn trường tiên khác sẽ được phóng thích, trở thành song đầu tiên, lúc này ngoài khả năng thu phát tùy tâm, toái hồn tiên còn có khả năng hấp hồn.
Hấp hồn cho phép chủ nhân của toái hồn tiên có thể cưỡng chế hút đi lực lượng trên người đối thủ thông qua các vết thương do mũi tiên gây ra, bình thường toái hồn tiên chỉ có một đầu nhọn, thế nhưng khi sữ dụng đến song đầu tiên, khả năng gây sát thương lên đối thủ gần như gấp đôi, hấp hồn cũng vì thế mà trở nên đặc biệt hiệu quả.
Chỉ sau một lần thay đổi hình dạng, công kích mà Đông Phương Thái Ngọc xử ra đã mạnh lên đáng kể, trường tiên thông thường chỉ có thể tung ra công kích đơn giản như, quét, trảm, mổ, quấn.
Còn song đầu trường tiên, có thể dùng như trường tiên thông thường, lại có thể tung ra các chiêu thức đặc thù như trảm liên hoàn, tấn công từ hai hướng, hoặc một đường tiên trói chân, một đường tiên công kích, tóm lại là biến ảo đa đoan.
Dù vậy song đầu tiên vẫn là một món binh khí cực kỳ khó khống chế, dùng không cẫn thận có thể tự hại bản thân như chơi.
Bất quá toái hồn tiên hai đầu trong tay Đông Phương Thái Ngọc biến hóa cực kỳ linh hoạt, bởi lẽ nàng dùng những hành động hết sức lưu loát, kiễm soát lực lượng cực kỳ tốt, làm cho tam đầu tiên như một đôi song xà có linh tính, nàng muốn đầu rắn điểm về chổ nào, liền sẽ làm được ngay tức khắc.
Đông Phương Thái Ngọc đôi tay thon thả hữu lực nắm giữa thân tiên, hai ngọn tiên liên tục được nàng huy vũ cực kỳ xảo diệu, những mũi đao nhọn ở đỉnh ngọn tiên vần vũ xung quanh người nàng trùng trùng điệp điệp, vần vũ khắp trời đất, cắt qua huyễn vụ huyễn vụ tán, cắt qua tiểu đảo, tiểu đảo đứt đôi, chạm phải người tên thiên nghiệp quỷ đối thủ, liền lập tức khiến thân thể bằng nham thạch cứng chắc của hắn cũng phải thụ thương.
Tên thiên nghiệp quỷ nọ trước công kích như vũ bão của Đông Phương Thái Ngọc chỉ có thể khổ cực cầm cự, hắn đang cực kỳ phẫn uất, bởi lẽ thân pháp của Đông Phương Thái Ngọc quá nhanh, các đòn tấn công vừa có tầm xa vừa xảo diệu, tên thiên nghiệp quỷ này không có cách nào tiếp cận được đối thủ, chỉ có thể để Đông Phương Thái Ngọc liên tục gây sát thương lên người mình.
Mà cứ mỗi lần bị thương, hỏa nguyên chi khí trong người hắn sẽ hao hụt đi một chút, càng đánh thì tên thiên nghiệp quỷ thủ lĩnh kia càng cảm thấy uất nghẹn, nếu hắn biết ngôn ngữ nhân loại, hắn nhất định đã hỏi han mười tám đời tổ tông nhà Đông Phương Thái Ngọc.
Trận chiến dần dần ngã ngũ, rốt cuộc nhánh quân thiên nghiệp quỷ đã không trụ nổi sự liên thủ chặc chẽ từ những môn khách vệ phía Đông Phương Thái Ngọc, lần lượt bị hạ gục hết.
Về phần thủ lĩnh đám thiên nghiệp quỷ, dưới đầu óc chiến lượt quá vượt trội, cùng thực lực và trang bị bất phàm của nhân tộc, thủ lĩnh thiên nghiệp quỷ nọ dù cường hãn, nhưng cũng chỉ có thể giống như một con bò tót, bị dũng sĩ đấu bò là Đông Phương Thái Ngọc vờn đến khi kiệt sức mà chết.
Thánh dực tộc đã ban bố quân lệnh, đối với thiên nghiệp quỷ, không lưu lại tù binh, mỗi trận chiến đều là người chết ta sống, mỗi tên thiên nghiệp quỷ sau khi chết đi đều quay trở lại thành sỏi đá vô tri, tuy nhiên cặp sừng của chúng sẽ vẫn còn tồn tại.
Nếu không hủy đi, sau này chỉ cần hỏa nguyên chi khí tụ hội, đất đá lại được cặp sừng kia hấp thu, hình thành nên một tên thiên nghiệp quỷ mới, vậy nên cặp sừng sau khi chết của thiên nghiệp quỷ được coi như công huân ở trong thánh dực tộc.
Môn khách vệ cầm theo thứ này từ chiến trận về có thể đổi được quân công, từ quân công có thể đổi được rất nhiểu lợi ích, thậm chí nếu có đủ quân công, ngươi có thể làm đơn xin rút khỏi tiền tuyến, trở về nhà tĩnh dưỡng.
Vậy nên khỏi nói cũng biết, sau khi thắng trận, những cặp sừng do thiên nghiệp quỷ để lại làm đám môn khách vệ dưới trướng Đông Phương Thái Ngọc vui sướng cỡ nào.
Thế nhưng đạt được chiến thắng này không phải dễ, bên trong đó đã có biết bao môn khách vệ phải vĩnh viễn nằm xuống, sau khi trận chiến kết thúc, Đông Phương Thái Ngọc liền cho kiễm kê lại quân số.
Trận này phe nàng tổn thất mất một phần ba nhân thủ, trong đó có hơn năm mươi người vĩnh viễn mất mạng, gần một trăm người khác bị thương nặng, số còn chiến đấu được cũng thụ thương từ nhẹ đến vừa, chỉ một trận chiến đầu tiên, tổn thất đã lớn đến vậy, quỷ tộc chi kiếp, đúng là chiếc cối xay sinh mạng, ở trong cuộc chiến này, không ai dám đảm bảo bản thân có thể toàn mệnh trở về.