Giọng người vừa nói có vẻ như chính là Phí Nhất Nam,thật không ngờ tiểu y sư vậy mà lại để cho hắn bắt được rồi,nếu tiểu y sư đã rơi vào tay Phí Nhất Nam kế hoạch của Hàn Thiên hắn chỉ sợ là phải thay đổi ngay thôi,bây giờ nếu hắn đánh trực diện vào đám người của Phí gia bên dưới chỉ sợ là tiểu y sư sẽ bị Phí Nhất Nam lôi ra làm vật uy hiếp Hàn Thiên hắn.
Nghĩ tới nghĩ lui mà vẫn chẳng có kế sách nào vẹn toàn,bất đắc dĩ Hàn Thiên đành phải dùng đến một hạ sách cuối cùng,Hàn Thiên hắn nhìn sang Hồng Yến Linh bộ mặt trầm trọng nói.
-vừa rồi cô hẵn là cũng nghe rất rõ,tỷ tỷ của ta đã rơi vào tay Phí Nhất Nam rồi,ta có cách đối phó với chúng nhưng mà bây giờ cứu người là quan trọng nhất,thực lực của cô hiện tại vẫn chưa đủ,ta nghĩ cô nên vào lại trận pháp phòng ngự thì hơn.
Hồng Yến Linh lo lắng nói.
-Lý Thiên Vũ đã bị Phí Nhất Nam khống chế,ta nói thế nào cũng phải cứu cô ấy,ngươi xem ta có thể trợ giúp được gì cho ngươi hay không?
Hàn Thiên bộ dáng quan ngại nói.
-với khả năng của cô bây giờ có vào đó cùng ta cũng chẳng thể giúp được gì,nếu cô thật sự muốn giúp ta vậy thì thay ta vào trong trận nói với những cường giả còn chiến đấu được trong tộc của cô giúp ta một lời,rằng một lát nữa dù cho ta có xảy ra chuyện gì cũng đừng vọng động xông ra,đợi ta tạo cho mọi người thời cơ thích hợp rồi hãy ra khỏi trận để đáp trả lại Phí gia một kích thật nặng,nhớ kỹ ta đã có tính toán trong đầu rồi chứ không phải là vọng động đi chịu chết,các ngươi không cần vì tỷ đệ chúng ta mà uổng mất cơ hội lật ngược bàn cờ.
Hồng Yến Linh sau khi nghe xong lời này liền bất an nói.
-Phí Nhất Nam thù hận ngươi rất nhiều,bây giờ ngươi vào đó chỉ sợ là phải nếm đủ khổ ải,ngươi thực sự không còn cách nào tốt hơn hay sao?
Hàn Thiên thở dài một hơi,bộ dạng bất đắc dĩ nói.
-quả thực là hết cách rồi, Thiên Vũ tỷ đối với ta quan trọng hơn tất thảy,dù mất mạng ta cũng phải cứu được tỷ ấy,Hồng Yến Linh cô nhất quyết phải tin tưởng ta,bọn cô ở trong trận chờ thời cơ thích hợp mà ta tạo ra cho bọn cô đi,ta nhất định sẽ giúp tộc Hồng Yến các cô lật ngược lại ván cờ này.
Nói đoạn Hàn Thiên liền không cho Hồng Yến Linh cơ hội chần chừ nữa,hắn hướng dẫn cho cô cách ra vào trận mà không cần đến thẻ bài ,sau đó một tay hắn bồng cô lên lợi dụng xảo kình ném cô trở vào trong hoa chi phong sát trận,người ở ngoài trận không thể thấy được hoàn cảnh bên trong,nhưng người bên trong lại có thể nhìn thấy rất rõ tình hình ở bên ngoài,Hồng Yến Linh trở vào trong trận nhất thời đám người Phí Nhất Nam còn chưa biết được.
Sau khi đã đưa Hồng Yến Linh vào lại trong trận Hàn Thiên liền hít sâu một hơi trên mặt lộ nét âm Hàn hét lớn.
-Phí Nhất Nam tên thảo dân ta đã về rồi đây mong là ngươi vẫn chưa tè ra quần,tỷ tỷ của ta mà phải chịu bất kỳ thương tổn gì thì ngày hôm nay toàn bộ Phí gia ngươi nhất định bị diệt.
Đám người của Phí Nhất Nam còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Hàn Thiên đã nhanh chóng đáp xuống trước sảnh,Phí gia các trưởng bối đều đang ngồi trong sảnh tận hưởng cảm giác chiến thắng khi đã ép tộc Hồng Yến đến mức như rùa trong rọ lúc này lại được thêm một phen bất ngờ.
Thấy Hàn Thiên xuất hiện Phí Nhất Nam ngồi ở giữa sảnh liền không nhịn được mà cười lên điên cuồng,hắn nói.
-tên khốn kiếp Hàn Thiên ngươi cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi,nếu ngươi mà còn chưa ra mặt,chỉ sợ là tỷ tỷ xinh đẹp này của ngươi liền trở thành người của ta mất thôi,hôm nay ngươi đến nộp mình để chịu chết chung à?
Hàn Thiên trên mặt thoáng có nét giận dữ,bất quá hắn không hề quan tâm đến những lời mà Phí Nhất Nam nói,lúc này hắn chỉ đang chăm chú quan sát sự an nguy của tiểu y sư mà thôi.
Tiểu y sư lúc này đang đứng bên cạnh Phí Nhất Nam,dường như nàng đã bị phong bế kinh mạch cùng huyệt đạo mất rồi,lúc này nàng chỉ có thể đứng im như tượng ở đấy,chỉ có đôi mắt cùng miệng là còn hoạt động được,thấy Hàn Thiên xuất hiện ánh mắt tiểu y sư không khỏi hiện lên nét hoản loạn nói.
-đệ trở về đây làm gì?,sao không đi làm chuyện mà đệ nên làm đi,mạng của ta xo với hàng chục nhân mạng khác thì có đáng gì?,đệ tại sao lại liều mình đến đây cứu ta chứ?.
Hàn Thiên trước câu hỏi này của tiểu y sư liền nở một nụ cười tự tin nói.
-mạng của những người khác quan trọng,mạng của tỷ cũng quan trọng hai cái này ta đều muốn cứu cả,Phí Nhất Nam ngươi nếu là nam nhân thì không nên dùng cái trò tiểu nhân uy hiếp ngươi khác này,có giỏi thì ngươi bước ra cùng ta đánh một trận sòng phẵng,nếu ta thắng thì ngươi phải thả tỷ tỷ của ta ra,còn nếu ta thua liền để mặc ngươi xử lý,đây là ân oán của chúng ta không cần phải lôi tỷ ấy vào.
Phí Nhất Nam trước đề nghị này của Hàn Thiên liền cười lớn nói.
-ngươi đi khiêu chiến ta mà còn dám đòi ta ra ngoài đó đánh với ngươi sao?,có bản sự thì bước vào đây trước rồi đánh hay không chúng ta nói sau cũng không muộn.
Hàn Thiên sơm biết Phí Nhất Nam sẽ làm ra yêu cầu này,bản thân hắn lần này xuất hiện mục tiêu cũng chính là vì cứu tiểu y sư,hiện tại dù có nói thế nào hắn cũng phải chịu nhún nhường một chút.
Nghĩ đoạn Hàn Thiên liền chầm chậm sải bước vào trong,lúc này một nhân ảnh khác lại lọt vào mắt hắn,không ngờ Túc Chi cũng bị Phí Nhất Nam bắt mất rồi,chỉ là nàng lúc này không bị trói cũng không bị khống chế chẳng hiểu vì sao lại không chịu chạy vào trong trận,thấy hắn đến Túc Chi liền lạc giọng nói.
-Hàn đại ca là muội có lỗi liên lụy đến Thiên Vũ tỷ bị bắt,Hàn đại ca muội đáng chết xin huynh cứu Thiên Vũ tỷ rời khỏi đây đi đừng quan tâm đến muội.
Hàn Thiên cười trừ một cái an ủi cô bé.
-mọi người không ai có lỗi cả,Túc Chi muội muội không cần tự trách hôm nay Hàn đại ca sẽ cứu được tất cả mọi người.
Phí Nhất Nam nhìn thấy cảnh này liền cười lớn nói.
-khẩu khí của ngươi cũng lớn quá rồi đấy,muốn cứu ai liền cứu được à?,vận số của ngươi đúng là không tệ được vô số mỹ nhân ưu ái,đến cả một cô bé còn chưa trãi sự đời cũng nguyện chết vì ngươi,làm ta cũng có chút ghen tị rồi đấy,bất quá hôm nay ngươi sẽ không cứu được ai đâu,vì ngươi chỉ là một kẻ thất bại mà thôi,từ lúc ngươi bước qua cánh cửa đó đường sống của ngươi đã đứt rồi,hôm nay không những ngươi sẽ phải chết mà còn phải ôm hận khi chết nữa,toàn bộ ân oán của ta và ngươi hôm nay liền để ngươi trả đủ rồi.
Hàn Thiên khẽ cười nhạt,cảm nhận sơ qua thì liền thấy Phí Nhất Nam dường như đã đột phá võ sư giai rồi,bất quá thể nội khí tức của hắn có hơi hư nhược,tuy vẫn là thực lực võ sư nhưng mà không hiểu sao Hàn Thiên lại cảm thấy tu vi của Phí Nhất Nam có chút suy yếu hơn bình thường,nói không chừng ma công mà hắn tu luyện lợi bất cập hại khiến hắn căn cơ không vững.
Thực lực của Phí Nhất Nam hiện tại quả thực không có gì đáng lo ngại bất quá Hàn Thiên âm thầm đánh giá tình hình trong sảnh,lòng liền nổi lên một trận bất an,trong đại sảnh của y quán lúc này còn đến năm cao thủ võ sư nữa,trong đó có một người khí tức cực mạnh dường như đã đạt đến võ sư cáo tầng rồi,nhìn lão ta có ba phần giống Phí Nhất Nam nên dù cho chưa từng gặp qua lão Hàn Thiên cũng dám đoán định đây nhất định là Phí Đại Hùng.
Ngoài Phí Đại Hùng ra thì trong sảnh còn có thêm một võ sư trung tầng nữa cũng rất đáng lo ngại,số còn lại là ba võ sư sơ tầng thực lực cũng không thể xem thường,hơn nữa trong sảnh còn đến vài chục võ sĩ giai cao thủ của Phí gia,với trận thế này Hàn Thiên hiện tại hoàn toàn không có cơ may chạy thoát được.
Lúc này sáu cao thủ võ sư đang đồng thời tỏa ra sức ép cực lớn về phía Hàn Thiên,bất quá hắn tu luyện thể đạo bao năm chút sức ép này đối với hắn chỉ như gió thoảng qua người mà thôi cơ bản vẫn chẳng để ý tới,lát sau sức ép lên thân thể hắn đã tăng gấp đôi,nhưng mà với cường độ thân thể của hắn hiện tại cho dù gấp đôi thêm một lần nữa cũng chưa chắc khiến hắn chùn người xuống được,thấy tình hình cò vẻ không ổn Hàn Thiên liền làm bộ dáng thách thức nói.
-Phí Nhất Nam ngươi từ khi nào lại trở thành kẻ đi lấy trưởng bối ra hăm dọa người khác vậy? ,ngươi rốt cuộc có dám đấu với ta hay là không đây?,chẳng lẽ Hàn Thiên ta khiến Phí Nhất Nam ngươi sợ đến vậy sao?.
Trước những lời khiêu khích của Hàn Thiên Phí Nhất Nam đã định xông lên,nhưng một lực lượng vô hình nào đó đã ngăn hắn lại,Phí Nhất Nam nhìn về hướng cha hắn lúc này đang ngồi kế bên liền nhận ra ánh mắt ngăn cản của ông ta,Phí Nhất Nam suy nghĩ một thoáng bộ dáng liền xoay chuyển một trăm tám mươi độ,hắn cười xảo trá nói.
-ha ha ha có lẽ ngươi đang không nhận ra vị trí của mình trong đại sảnh này rồi,lúc này ta mới là kẻ nắm ưu thế,một kẻ như ngươi không có quyền lên tiếng ở đây,đánh hay không đánh quyền quyết định vẫn là ở chổ ta,bây giờ ta không có hứng thú đánh với ngươi mà chỉ muốn chơi đùa với tỷ tỷ của ngươi mà thôi,nếu ngươi đã xuất hiện rồi thì ta cũng không ngại cho ngươi chứng kiến tràng cảnh thú vị này đâu,nào Lý Thiên Vũ để ta đưa nàng vào trong hưởng lạc thú nhân gian đi thôi.
Dứt lời Phí Nhất Nam liền coi như không nhìn thấy Hàn Thiên,hắn đứng dậy khỏi ghế định bồng tiểu y sư vào trong.
Hàn Thiên trước tình cảnh này nội tâm liền không nhịn được đã định động thủ rồi,bất quá thân ảnh Hàn Thiên vừa động liền đã phải ngưng lại,nguyên nhân là một tay Phí Nhất Nam đã đặt lên đỉnh đầu của tiểu y sư mất rồi,nhìn thấy Hàn Thiên bộ dáng xung động như thế Phí Nhất Nam liền cười đắc chí nói.
-thế nào sao ngươi không tiếp tục ra tay đi?,còn ngừng lại làm gì?,ngươi yên tâm ta sẽ không giết nàng ta đâu,bất quá hủy đi kinh mạch của nàng khiến nàng thành một phế nhân không thể tu luyện thì lại có thể đấy,ta chỉ cần cái thân thể xinh đẹp này của nàng ta để hưởng dụng mà thôi,nếu ngươi không ngại cứu về được một người chỉ còn nửa cái mạng thì ta xin mời.
Hàn Thiên lúc này tâm trạng đang đối chọi cực kỳ gay gắt,Phí Nhất Nam chỉ đang cách hắn đúng hai trượng chỉ cần một cái chớp mắt thôi hắn liền có thể chế trụ được tên này,vậy mà giờ… sau một thoáng bình ổn Hàn Thiên liền nhúng nhường nói.
-ngươi muốn ta làm gì thì mới tha cho tỷ ấy?,dù là chuyện gì ta cũng sẽ đồng ý với ngươi.
Phí Nhất Nam lại cười khoái chí một trận,đây là tràng cảnh hắn muốn thấy nhất,tên khốn ngạo mạng kia không ngờ cũng có ngày cầu xin hắn,nhưng mà như thế là chưa đủ, toàn bộ nhục nhã ngày trước Phí Nhất Nam hắn còn chưa có đòi đủ đâu.
Trước dáng vẻ nhún nhường của Hàn Thiên Phí Nhất Nam liền trở giọng vô lại nói.
-ngươi muốn cầu xin ta vậy thì thể hiện sự thành khẩn một chút đi,bây giờ ngươi quỳ xuống cầu xin ta rồi có chuyện gì chúng ta sẽ nói sau.
Mặt tiểu y sư cực kỳ bất cam,nàng cật lực vùng vẫy,giọng cũng hơi lạc đi rồi.
-Hàn Thiên đệ không cần phải làm theo lời hắn,đệ không cần lo cho ta đâu,mau dùng cách của đệ thoát thân đi, ta không đáng để đệ làm vậy đâu.
Đầu gối của nam nhân nặng tựa thái sơn,dùng để bái cha mẹ bái trời đất bái huynh đệ,quỳ gối trước kẻ thù sao? điều đó đối với một nam nhân là một sự sỹ nhục lớn đến thế nào?,tiểu y sư tất nhiên biêt điều đó,nàng trước giờ luôn coi trọng người khác hơn bản thân mình,hiện tại dù có ra sao nàng cũng không muốn Hàn Thiên vì nàng mà phải hạ mình chịu nhục nhã.
Bất quá sự thật lại bất ngờ đến khó tin,Hàn Thiên chẳng cần mất thời gian để suy nghĩ liền quyết định quỳ xuống,đối với những người khác đây có thể là một sĩ nhục lớn lao nhưng đối với hắn nó chẳng là gì cả,nếu không cứu được người hắn quan tâm thì danh dự,vinh diệu, lòng tự tôn đối với hắn đều không là gì cả,cuộc đời hắn đã phải chịu quá nhiều mất mát rồi,hắn không muốn mất thêm bất kỳ ai nữa,quỳ xuống để cứu được người hắn quan tâm,quỳ xuống để không phải hối hận ,cái quỳ gối này hắn không hề cảm thấy nhục nhã.
Nhìn thẳng vào tiểu y sư Hàn Thiên tự tin nói.
-tỷ yên tâm ta nhất định sẽ cứu được tỷ,rồi chúng ta sẽ cùng nhau đến đế đô nơi tỷ luôn muốn đến,chúng ta sẽ gia nhập lý khố đại học viện,tỷ sẽ trở thành người nổi bật ở nơi đó,tỷ sẽ có điều kiện tu luyện tốt nhất,tỷ sẻ trở thành một người lợi hại và có được vinh diệu lớn lao,vậy nên tỷ nhất định phải tin tưởng ta.
Nước mắt tiểu y sư đã chực lưng tròng mất rồi,nhưng lúc này nàng không được khóc,Hàn Thiên làm thế này không phải để cho nàng khóc,nàng mà khóc Phí Nhất Nam sẽ chỉ càng đắc chí hơn mà thôi vậy nên nàng không khóc,toàn bộ cảm xúc của nàng lúc này đều ẩn chứa trong một câu nói.
-ta tin đệ.
Phí Nhất Nam nhìn thấy cảnh này trong lòng chẳng hiểu sao lại không hề thấy thỏa mãn,rõ ràng Hàn Thiên đã quỳ trước hắn,rõ ràng hắn đã thắng,nhưng tại sao hắn lại không thấy thõa mãn? Vì sao?,sự bức bối tạo thành nộ khí ,Phí Nhất Nam phẫn nộ quát lớn.
-tên thảo dân ti tiện,rõ ràng đã quỳ gối trước ta còn dám trưng ra cái bộ dáng kiêu ngạo đáng ghét kia sao?,ta nhất định phải cho ngươi nếm mùi đau đớn,Trương Qua,Lý Trung các ngươi mau mang tỏa cốt xích đến đây trói tên khốn này lại cho ta,nếu hắn dám phản khán ta sẽ hủy đi căn cơ của con tiện nhân này.
Từ trong đám võ sĩ phía xa hai tên thủ hạ đắc lực của Phí Nhất Nam liền xuất hiện,trong tay của mỗi tên đều cầm theo một sợi xích dài đen nhánh,một đầu có gắn một mũi tên nhọn hệt như một chiếc lao móc cá,đầu còn lại được nối với một trọng chùy hình cầu bằng sắc trông cực kỳ nặng,thứ hình cụ này nhất định là không tầm thường một chút nào,nhìn thấy hai hình cụ này thật sự chẳng dám nghĩ tới kẻ bị thứ này trói sẽ phải chịu nổi khổ ải thế nào,tiểu y sư nhìn thấy Hàn Thiên vẫn chưa chịu phản khán nàng liền hét lớn.
-Hàn Thiên đệ mau chạy đi ,không cần lo cho tỷ, tính mạng của tỷ không có gì quý trọng,có mất đi cũng chẳng đáng gì ,Phí Nhất Nam muốn làm nhục tỷ ,tỷ nhất định không cho hắn toại nguyện,đệ hãy chạy đi,hãy bảo vệ những hài tử mồ côi kia,giúp Hồng Yến Linh khôi phục Hồng Yến gia ,tỷ tỷ dù có chết đi cũng sẽ luôn ở trên trời chúc phúc cho đệ.
Hàn Thiên trước lời của tiểu y sư tịnh không có nhúc nhích nữa phân,Phí Nhất Nam thấy cảnh này liền khoái chí nói.
-đúng rồi phải là như thế mới được,tỷ đệ các ngươi càng đau khổ ta càng cảm thấy vui vẻ,ta đây rất giữ lời hứa a,ta đã hứa thả Túc Chi đi liền sẽ thả,chỉ là nàng ta nhất quyết không đi ,bây giờ ta không muốn động đến Hàn Thiên hắn,hắn lại cứ nhất quyết trơ người ra đó cho ta mặc sức chém giết không chịu đi,sự thành tâm của hắn ta nhất định phải nhận rồi,nào Trương Qua ,Lý Trung cho tên tiện dân kia nếm mùi lợi hại của tỏa cốt xích đi chứ.
Nhận được lệnh cả Trương Qua và Lý Trung đều không khách khí đè Hàn Thiên xuống,chúng cởi áo của Hàn Thiên để lộ thân thể trần trụi của hắn ra bên ngoài,sau đó chúng không ngần ngại dùng đầu mũi tên nhọn trên tỏa cốt xích đâm xuyên qua vai hắn,đau đớn tột độ khiến Hàn Thiên không khỏi hét lên một tiếng lớn,máu từ hai vai hắn chảy ra không ngừng thậm chí còn có rất nhiều giọt nhỏ tí tách xuống sàn nhà,nhìn thấy cảnh tượng thương tâm này cả tiểu y sư lẫn Túc Chi đều không nhịn được nước mắt tuôn rơi,ngay cả đám người Hồng Yến gia ở trong đại trận cũng không nhịn nổi nữa muốn xông ra ngoài rồi.
Trương Qua và Lý Trung lại tiếp tục đâm thêm một cái tỏa cốt xích bên vai còn lại của Hàn Thiên,lại một lỗ máu ,lại một tiếng gào đau đớn ,tiểu y sư lúc này giọng đã lạc hẵn đi,nước mắt nàng đầm đìa trên hai má,không dám nhìn thêm cái tràng cảnh này nữa nàng liền quay ngoặc đầu qua một bên,tiếc là Phí Nhất Nam lại muốn thấy nàng chứng kiến cảnh Hàn Thiên bị dày vò thế này,hắn xoay đầu nàng lại một tay khác thì cố mở hai mắt của nàng ra,giọng nhan nhảng bên tai.
-Lý Thiên Vũ ta muốn cô nhìn thật kỹ cảnh này,ta muốn nhắc cho cô nhớ thân phận của các người,ba lần bốn lượt phá hỏng chuyện tốt của ta,các người có nghĩ đến ngày hôm nay chưa?! ha ha ha hôm nay cả hai tỷ đệ các người đều rơi vào tay ta quả thật khiến ta thống khoái vô cùng,nhìn thấy tràng cảnh thảm hại này của hai người ta quả thực vui đến chết mất ha ha ha.