Hàn Thiên hơi sững sốt trước lời của Trình trưởng quỹ ,với bộ dáng quan tâm hắn hỏi lại.
-vẫn còn có chuyện như thế nữa kia à?,rốt cuộc thì bảy loại cách thức tu luyện kia là những gì?,còn kỵ sĩ lại mạnh mẽ ở điểm nào mà lại có thể được xếp hạng cao đến thế kia chứ?
Trình trưởng quỹ bộ dáng lo âu,thi thoảng lại nhìn về phía của Mã Bính,hồi lâu thấy hắn nhất thời cũng khó bị đánh bại cho nên Trình trưởng quỹ liền kiên nhẫn giải thích cho Hàn Thiên một chút.
-nói ra thì ta vốn chẳng phải là người có thực lực cao siêu gì vậy nên mấy chuyện chi tiết ta không có nắm rõ lắm,còn những vấn đề ngoài lề thì là do ta tìm hiểu được từ các thành viên khác trong vạn bảo lầu mà thôi.
-bảy trường phái tu luyện chính thống trên đại lục bao gồm gần như là hàng trăm cách thức tu luyện khác bên trong,mà nói đến sức chiến đấu mạnh mẽ nhất thì liền phải kể ngay đến luyện thể đạo mà Hàn Thiên tiểu huynh đệ đang tu luyện đấy,con đường này gian khổ vạn phần trong quá trình tu luyện còn phải chịu rất nhiều khổ ải,nhưng mà đổi lại cũng sẽ có được sức mạnh cường đại nhất,các loại thần thông mà người khác có mơ cũng chẳng dám nghĩ đến đối với các cậu lại là chuyện khả dĩ,nào là hóa lớn biến nhỏ,độn thổ phân thân,ngự thủ che trời,tái sinh hoán tử các cậu đều có thể làm được,những đại năng luyện thể đạo các cậu thông thường rất hiếm gặp nhưng bất cứ một ai cũng phải sợ hãi khi nghe đến danh xưng của các cậu.
Đám người Hồng Yến Linh vốn đã biết Hàn Thiên không tu luyện võ cảnh giống như họ nhưng thật không ngờ luyện thể đạo của hắn lại còn mạnh mẽ đến mức độ đó,chỉ mấy lời sơ sài của Trình trưởng quỹ đã có thể khiến cho họ lạnh hết sống lưng,bất quá họ cũng biết luyện thể đạo không phải ai cũng có thể tu luyện vậy nên đối với tình huống của Hàn Thiên họ cũng chỉ biết nhìn mà ngưỡng mộ thôi.
Hồng Yến Linh nhanh trí nói trước.
-nếu luyện thể đạo đã cường đại như thế thì xếp số hai hẵn phải là kỵ sĩ đoàn rồi,Trình trưởng quỹ ngài nói xem có đúng vậy không?
Mặt Trình trưởng quỹ lại thoáng nét lo lắng nói.
-đúng vậy so về sự cường đại kỵ sĩ đoàn chỉ thua mỗi luyện thể đạo.
Dứt lời Trình trưởng quỹ lại liếc mắt đến trận chiến giữa Mã Bính và Đằng Long giọng cầu may nói.
-mong là tên kỵ sĩ Đằng Long kia thấy khó mà lui không ra tay đến cùng với chúng ta,thực lực của kỵ sĩ rất mạnh mẽ cả đoàn chúng ta hợp lực cũng chỉ miễn cưỡng ngang cơ với hắn,nhưng nếu hắn bất chấp tất cả mà xuất hết vốn liếng,chúng ta dù có may mắn đánh đuổi được hắn thì ta e là cả đoàn cũng chẳng lành lặn nổi.
Trình trưởng quỹ ngừng lại lấy hơi đôi chút rồi lại tiếp.
-kỵ sĩ đoàn là một chức nghiệp rất cao quý,cách thức tu luyện thường chỉ do các đế quốc nắm giữ,và những người được tu luyện chúng nếu không phải là quân nhân thì cũng là người có gốc gác rất lớn,kỵ sĩ đoàn tu luyện có ba loại công pháp cơ bản,loại thứ nhất chính là công pháp võ cảnh dùng để tăng tu vi tự thân của người kỵ sĩ,công pháp võ cảnh dùng cho kỵ sĩ phải tuyệt đối là loại cao cấp nhất vì nếu không như thế khi tu luyện tiếp các công pháp sau họ sẽ khó mà vượt qua nổi.
-công pháp thứ hai mà kỵ sĩ phải tập luyện chính là cách thuần phục và huấn luyện yêu thú,kỵ sĩ nếu muốn chân chính được gọi là kỵ sĩ thì bản thân phải có tọa kỵ,mà đó không phải là mấy loại tọa kỵ tầm thường được huấn luyện sẵn rồi đem bán làm vật cưỡi mà chúng ta thường thấy,tọa kỵ mà kỵ sĩ sữ dụng phải là loại có sức chiến đấu mạnh và đặc biệt là phải ngang trình độ với kỵ sĩ,vì nếu không như thế sự phối hợp chiến đấu giữa cả hai sẽ không thể nào hoàn hảo tuyệt đối được,do phải thuần phục một con yêu thú với trình độ ngang ngữa bản thân,thực lực của kỵ sỹ căn bản cũng phải rất mạnh ,đó cũng là lý do mà công pháp võ cảnh của kỵ sĩ phải là loại tốt nhất.
-cuối cùng là công pháp phối hợp chiến đấu với tọa kỵ,kỵ sỹ sau khi tập luyện công pháp này cùng với tọa kỵ của bản thân một thời gian thì hắn sẽ có thể phát huy ra toàn bộ sức chiến đấu của cả hai,lúc đó có thể coi như hắn đã có một trợ thủ cực mạnh cùng chiến đấu với hắn,thử nghĩ nếu một võ giả ngang cấp đấu với một kỵ sĩ thì dựa vào ưu thế hơn người của mình kỵ sĩ sẽ rất dễ dàng miễu sát võ giả,kỵ sĩ với yêu thú tuy hai mà một đã chân chính có thể phát ra thực lực vượt cấp,dù cho võ giả có đồng bọn thì hai người cũng chưa chắc đánh bại nổi một kỵ sĩ,chỉ có những luyện thể đạo cực kỳ mạnh mẽ mới có thể vượt trội hơn được kỵ sĩ,mà kỵ sỹ lại cũng phân ra cấp bậc như võ giả,từ đầu cho đến cấp bậc của tên Đằng Long kia lần lượt là,kỵ sĩ thực tập,kỵ sĩ chính quy,kỵ sĩ cao cấp,địa lang kỵ quân,thần hổ kỵ quân,cao hơn nữa còn có ưng khiếu kỵ quân,nhân trung tướng quân…mỗi một cấp bậc kỵ sĩ đều mạnh hơn võ giả đồng cấp ít nhất là hai tiểu cảnh giới,tức là thực lực thần hổ kỵ quân trung cấp của Đằng Long đã mạnh ngang ngửa với một đại võ sư đỉnh phong mất rồi.
Cả đám người Hồng Yến Linh bắt đầu lo lắng cho an nguy của Mã Bính,phải đối đầu với một đối thủ quá vượt trội so với bản thân,sự an toàn của ông ta đang gặp phải một mối đe dọa cực lớn.
Cả đám vừa nghĩ xong còn chưa kịp nói gì thì phía xa tình hình chiến trận đã có dị biến,Đằng Long với cây giáo dài trong tay đang liên tục áp bức Mã Bính,hắn đang dùng một loại võ kỹ nào đó rất lợi hại,chỉ thấy toàn bộ cây giáo và cánh tay của hắn đều được bao phủ trong một làn đấu khí màu vàng đất,luồn đầu khí đó nhọn ở đầu giáo và dần to ra về phần đuôi.
được luồn đấu khí nọ gia cường cây giáo dài của Đằng Long hệt như một cái mũi khoan có thể xuyên phá tất cả vậy,Đằng Long dựa vào sức mạnh của bản thân cộng thêm xung lực từ tốc độ bay cao của tọa kỵ phía dưới chân tạo thành những đòn đâm tất sát,Mã Bính chiếm đủ bất lợi liền liên tục bị ép lùi về phía sau,hiện tại lưng của ông ta chỉ cách tuyền cơ chu khoảng năm trượng.
Pháo không kích với sức phá hoại cấp võ sư căn bản không làm bộc long phải lo ngại ,nó chỉ cần chú ý né tránh hoặc nếu không tránh được thì trực tiếp phun một quang cầu năng lượng tiêu diệt quả đạn pháo đang bay đến là xong,tình hình nhất thời liền nghiêng hẵn về phía Đằng Long,hắn vừa đánh vừa hăm dọa sẽ xử trí những kẻ khác trên tàu theo cách như thế nào,đa số là mấy câu đại loại như nam nhân thì để cho bộc long của hắn ăn thịt còn nữ nhân thì đợi hắn chơi chán sẽ cho bộc long của hắn hưởng cùng,độ tàn ác cùng đê tiện của Đằng Long đã cao đến mức khó ai bì kịp.
hầu hết những kẻ tu luyện lên cao đều sẽ có những biến chất về tâm lý,sau quá trình tu luyện cực khổ thần kinh của chúng đã phải chịu sức ép quá lớn và cần được giải tỏa,nếu là những người chính trực họ sẽ tìm các thú vui tao nhã như đánh đàn chơi cờ hay là uống rượu ngâm thơ gì đó để giải tỏa tâm lý,còn đối với những tên gian ác thuộc sa đọa điện như Đằng Long,thì giết chóc và nữ nhân mới là những thứ giúp hắn giải tỏa đầu óc tốt nhất.
Những câu hăm dọa của Đằng Long quả thực đã khiến cho không ít kẻ trên tàu phải sợ hãi,nhất là đối với những người đã từng trãi qua biến cố lớn như Hàn Thiên ,Hồng Yến Linh và Túc Chi thì lại càng không thể chịu nổi,Hàn Thiên đã mấy lần định ra tay đối vơi Đằng Long rồi nhưng may mắn đều có người khác ngăn lại,thực lực của hắn lúc này so với Đằng Long thì chỉ như nghé con so với trâu già,nếu ngu ngốc xông lên thì chỉ là tự đi tìm chết mà thôi.
Bất quá đám người Hàn Thiên cũng chẳng thể khoanh tay đứng nhìn được nữa,Bối Nhi là một ma pháp sư nên có khả năng tấng công tầm xa rất mạnh,nàng cẩn thận lấy trong túi càn khôn của mình ra cây pháp trượng quen thuộc,rồi bắt đầu lẩm nhẩm niệm chú,ngay lập tức không khí trên tàu bắt đầu nóng lên,hai ba hỏa cầu đường kính cỡ nữa trượng đã xuất hiện trên không trung.
Bối Nhi chỉ đầu trượng vào Đằng Long cùng tọa kỵ của hắn,ngay lập tức hai quả cầu nọ liền lao đến tấn công mục tiêu đã chỉ định,hỏa cầu của Bối Nhi uy lực không tầm thường,lại là đòn tấn công mang thuộc tính tự nhiên có sức sát thương lớn như là lửa,vậy nên uy lực đó cũng phải ngang công kích của võ sư chứ chẳng chơi.
Bộc long nọ vốn không sợ đạn pháo nhưng dường như lại rất sợ hai cái hỏa cầu nọ,cũng phải thôi thuộc tính của nó là thổ mà hỏa thì khắc thổ,bộc long sợ hai quả cầu lửa kia đốt trúng là chuyện thường tình.
Chỉ thấy bộc long nọ liên tục gầm lên en éc hai cánh phẩy liên hồi như muốn quạt bay những hỏa cầu đáng ghét kia đi vậy,tiếc là Bối Nhi lại có liên hệ trực tiếp với hỏa cầu và có thể dùng tinh thần lực để khống chế chúng vậy nên luồn gió của bộc long dằn co với hai cái hỏa cầu kia một lúc rồi cũng mất luôn ưu thế ,Mã Bính thấy vậy thì liên tục gây sức ép khiến bộc long không thể phun ra quang cầu năng lượng để phá hủy hai hỏa cầu kia,đang lúc bộc long định quay đầu chạy trốn thì Đằng Long đã xuất ra hai giáo cách không.
Hai Luồn đấu khí đặc quánh mang uy lực cực mạnh đã dễ dàng phá hủy hai quả cầu lửa của Bối Nhi một cách dễ dàng,Bối Nhi lại không chịu thua tiếp tục triệu hồi thêm hai quả cầu lửa nữa,lần này Túc Chi cũng không ngồi yên ,cô nàng lấy long túi nhỏ đeo bên hông ra vào con châu chấu khôi lỗi yểm chút bùa phép lên chúng rồi thả cho chúng bay tự do lên không.
Ba bốn con châu chấu như là có mắt vậy tốc độ bay cũng rất nhanh trực tiếp bay đến chổ Đằng Long,tọa kỵ của Đằng Long hiện tại đã vô cùng hoảng loạn trước hai khối hỏa cầu kia,còn Đằng Long thì không rảnh tay để tiếp ứng cho nó,mấy con châu chấu khôi lỗi của Túc Chi đang làm hắn vô cùng lo lắng,Đằng Long đã đánh liền mấy kích nhưng không thể đánh trúng đám châu chấu kia,bọn chúng vừa nhỏ người vừa linh hoạt cực điểm,nếu không dùng công kích trong phạm vi rộng thì chẳng thể đánh trúng được.
Đằng Long đang loay hoay với công kích của Mã Bính thì rốt cuộc đám châu chấu khôi lỗi kia cũng đã bay đến gần hắn,Đằng Long nghiến răng dùng ngọn giáo trên tay quét liền một đường cực mạnh về hướng đám châu chấu đang tiếp cận.
Đòn này Đằng Long đã dùng rất nhiều đấu khí,xung lực từ ngọn giáo phóng ra mạnh đến mức nó tạo được một tiếng nổ nhỏ như tiếng sấm trong không khí ở quanh vùng không gian gần đó.
Đám châu chấu khôi lỗi của Túc Chi quá nhỏ bé để có thể chống đỡ được bất kỳ một cái công kích nào dù là nhỏ nhất,chúng vừa va chạm vào luồn sóng xung lực mà ngọn giáo trong tay Đằng Long phất ra thì liền đã bị phá hủy mất.
Bất quá nhìn nét mặt của Túc Chi trên tuyền cơ chu vẫn chẳng có gì là tiếc nuối cả,ngược lại nàng còn khẽ cười khẩy một cái nữa,quả nhiên ở trên cao chổ vòng chiến của Mã Bính liền xảy ra điểm dị thường,đám châu chấu của Túc Chi sau khi bị phá hủy liền tỏa ra một làn bụi mờ vô cùng kỳ quái,liền sau đó đám cầu lửa của Bối Nhi bay đến,đám bụi mờ kia liền nhanh chóng bị bắt lửa,khu vực quanh chổ Đằng Long và tọa kỵ của hắn đang phiêu phù bất giác liền bị đốt cháy cực kỳ mãnh liệt,nhìn từ xa quang cảnh hệt như là một khối hỏa dược vừa được kích nổ vậy,sức cháy cùng tầm ảnh hưởng vô cùng lớn.
tuy vậy đám cháy đó chỉ duy trì được trong khoảng một cái chớp mắt,luồn bụi mờ từ đám châu chấu phát ra dường như không thể duy trì thế lửa quá lâu,nhưng dù là như thế thì sức nóng từ vụ cháy cũng đã làm Đằng Long và tọa kỵ của hắn bị chật vật không ít,bộc long còn đỡ khắp người có lân vảy dày bảo hộ chỉ bị bỏng một vài chổ,nhưng còn Đằng Long thì không đơn giản như thế,quần áo trên người hắn đã bị cháy xém khá nhiều nơi,mái tóc lưa thưa cũng đã bị đốt mất thêm một mảng lớn,cả chòm râu dê thẳng thớm dưới cằm cũng bị cháy xém nhìn không ra hình dạng gì cả.
Đằng Long dường như chỉ bị chật vật đôi chút chứ cũng chẳng bị thương gì đáng kể,có vẻ như do ngọn lửa bắt lên quá nhanh khiến hắn không kịp phản ứng,cộng thêm uy lực đánh bồi thêm từ hai cái hỏa cầu của Bối Nhi đã làm hắn trở tay không kịp thành thử mới phải ra nông nổi này.
Một thần hổ kỵ quân đáng kiêu ngạo như hắn không ngờ lại bị chật vật thế này trong tay của những kẻ mà hắn cho là kiến hôi,lòng tự tôn của hắn phút chốc đã bị khiêu khích,hắn hung hăng nói.
-hay cho một đám sâu mọt có thể làm cho ta ra nông nổi này ,các ngươi hãy chờ xem cơn phẫn nộ của ta chuẩn bị giáng xuống đi,toàn bộ các ngươi đều sẽ phải trả giá cho những hành động ngu ngốc mà mình đã làm.
Vừa dứt lời Đằng Long đã khu động tọa kị bay vút lên cao,hình ảnh của hắn dần nhỏ lại,lúc này hắn dường như đã bay cao hơn tuyền cơ chu gần năm mươi trượng,đang lúc người trên tàu còn bận suy nghĩ xem Đằng Long định làm gì thì một luồn lực lượng ba động cực mạnh đã từ chổ hắn phát ra.
Chỉ nghe Đằng Long nói to.
-lũ sâu mọt thử đòn này xem sao !,mong là các ngươi đừng chết quá sớm!,nhận lấy …diệt sát bạo vũ kích.
Từ trên không trung Đằng Long đâm liên tục ngọn giáo dài trong tay xuống phía dưới với tần xuất cực kỳ nhanh,mỗi cú đâm của hắn đều sẽ tạo ra một luồng quang mang màu vàng đất dài gần nửa trượng và di chuyển cực kỳ thần tốc xuống phía dưới.
Chỉ trong khoảnh khắc bầu trời trên đầu tuyền cơ chu đã ngập tràn những công kích cuồn bạo như thế,chúng như những hạt mưa to bay với tốc độ cực kỳ nhanh công kích thẳng xuống con tàu.
Trình trưởng quỹ thấy cảnh này liền hoảng loạn thét lớn.
-tất cả người trên tàu mau chóng tìm chổ ẩn nấp,những ai có thể chiến đấu hãy đón đỡ công kích này bảo vệ tàu,nếu tuyền cơ chu bị hỏng ở chổ này tất cả chúng ta sẽ gặp nguy to mất.
Đại bộ phận hạ nhân trên tàu đều chỉ là võ giả giai,chỉ có khoảng năm tên đạt được thực lực võ sĩ cùng một tên đạt đến võ sư giai mà thôi,cùng với đám người Hàn Thiên ai nấy đều toàn lực thi triển ra những thủ đoạn của bản thân để bảo vệ tuyền cơ chu.
Công kích rợp trời phía trên tuy rất nhiều nhưng chỉ có uy lực cỡ một kích bình thường của võ sư mà thôi,đám võ sĩ miễn cưỡng vẫn có thể đón đỡ được một vài đạo,chủ lực vẫn chính là đám có thực lực trên võ sư như Hàn Thiên liễu Duệ,và đặc biệt là Mã Bính.
Mã Bính liên tục huy động đại đao trong tay tạo thành những luồn đao mang để phá hủy công kích của Đằng Long,mặt dù vậy Đằng Long ở trên cao đánh xuống công kích đã bao phũ một diện tích cực lớn phía dưới,Mã Bính bị động đón đỡ vẫn là không thể đỡ hết được những đợi công kích nhiều đến như thế.
Những đạo hoàng mang đã bị Mã Bính bỏ sót rất nhanh đã đánh xuống tuyền cơ chu,lúc này đám người Hàn Thiên lại phải tiếp tục phá hủy những cái công kích còn thừa này,ai nấy đều cật lực tung ra thủ đoạn của mình,trong đám này Hàn Thiên chiếm ưu thế lớn nhất,hắn có khí lãng chấn có thể phòng thủ trên một tầm cực rộng,lúc này hắn đang đứng ở đỉnh tòa nhà trên tàu,chỉ cần phát hiện có công kích lọt lưới hắn liền sẽ nhanh chóng điều khiển phi kiếm phá hủy,còn như có quá nhiều đạo hoàng mang cùng đến một lúc hắn sẽ tung khí lãng chấn để phòng ngự.
Tuy tích cực là thế nhưng tuyền cơ chu vẫn bị đánh trúng vài chổ,lúc này tàu đã xuất hiện những thiệt hại nhẹ,nếu còn không mau ngăn Đằng Long lại ,để hắn phá hủy được tuyền cơ chu thì đám người Trình trưởng quỹ sẽ giống như rùa trong rọ loanh quanh tại sa mạc này bằng chân không thì dù ẩn nấp kiểu gì Đằng Long cũng sẽ tìm ra được bọn họ,lúc đó khả năng họ bị thúc thủ vô sách trước hắn là cực kỳ cao.
Nhận thấy tình hình không ổn Mã Bính liền gấp rút nói.
-tên khốn kiếp đó đã nhận ra ưu thế của chúng ta ,hắn giữ khoảng cách và công kích từ xa như thế ý đồ tiêu hao chúng ta cho đến chết đã rất rõ ràng,lần này nếu muốn sống chúng ta phải liều mạng thôi,Trình lão ngài hãy dùng thứ đó đi,gọi Chúc kiên đến ta sẽ cầm cự giúp hắn ít thời gian,chúng ta đều đặt cược hết vào lần này.
Nói đoạn Mã Bính cũng đề thân bay lên cao để ngăn cản Đằng Long tiếp tục công kích tuyền cơ chu,ở nơi này mọi đòn công kích phụ trợ từ tuyền cơ chu xuất ra đều là vô nghĩa nếu không có gì bất ngờ chuyện Mã Bính thất bại chỉ là chuyện sớm muộn.
Đằng Long thấy Mã Bính dám liều mạng cản chân hắn liền tỏ ra bất ngờ nói.
-không ngờ ngươi còn dám lên đây để ngăn cản ta,ở chổ này sẽ chẳng còn ai giúp được ngươi nữa đâu,sẵn sàng chịu chết đi.
Nói đoạn Đằng Long liền khu động tọa kỵ hùng hổ lao đến,Đằng Long cũng không vừa trực tiếp đáp trả gay gắt.
-ai chết còn chưa chắc đâu,…tặc tử xem chiêu.
Hai bên lao vào nhau hỗn chiến cực kỳ ác liệt,Đằng Long sau khi tung đòn tấn công cực kỳ mãnh liệt vừa rồi đấu khí hẵn đã tổn hao khá nhiều,thực lực thoáng sa sút một chút,Mã Bính thì tung hết sát chiêu mà hắn có cố gắng cầm đồng trước đối thủ,nhưng dù là như thế sức mạnh giữa hai bên vẫn là quá chênh lệch,Mã Bính liên tục bị dồn ép đã thụ thương vài chỗ.
Lúc này dưới tuyền cơ chu ,Trình trưởng quỹ với gương mặt quyết đoán nói.
-mau gọi Chúc Kiên đến ta có việc cần nhờ hắn,an nguy của cả con tàu này hiện tại đều phải xem vận may của hắn thôi.