Hãn Tướng Lầu Bốn

“Lưu Dư hình như tớ nghe nói lầu 4 bây giờ chưa có ai ở phải không? ”

Tinh Vu Hiểu tìm Lưu Dư hỏi.

“Ừm! Mà tại sao lại hỏi tớ việc này ?”

Lưu Dư gật đầu nói

“Không có ai muốn thuê sao ?”

Tinh Vu Hiểu lo lắng hỏi

“Làm sao lại không có ! ”

Lưu Dư nói

“Thế thì tại sao lại bỏ không?”

Tinh Vu Hiểu không giải thích được nhìn sang Lưu Dư

Lưu Dư bỗng nhiên cười thần bí nói :

“Bởi vì tớ muốn để lại cho người có duyên”

Nàng cười nói.

“Người có duyên ? Là có ý gì?”

Vu Hiểu ngẩn ngơ vẻ mặt mờ mịt nhìn nàng.

“Cậu không cảm thấy ở chỗ chúng ta tầng trên cùng có chút thần bí sao?” Lưu Dư đột nhiên vẻ mặt hưng phấn quay sang Vu Hiểu nói


“Thần bí chỗ nào ?”

Vu Hiểu vẫn vẻ mặt mờ mịt quay sang

“Những nữ nhân từng ở lầu 8 đều lại gả cho những nam nhân thuê nơi này” Lưu Dư vẻ mặt thành thật công bố đáp án.

Vu Hiểu ngẩn ngơ suy nghĩ một chút, lúc này mới ngạc nhiên trợn to hai mắt:

“Cậu không nói thì tớ cũng không để ý, đúng là thế thật”

Lưu Dư lộ ra vẻ mặt rất đắc ý!

“Bây giờ hiện tại trong chung cư này ngoại trừ Tuyết Nhan ra thì mọi người ai cũng có đôi có cặp. Cho nên vì Tuyết Nhan cùng Tiểu Khiết, về khách thuê lầu 4 tớ nhất định phải cẩn thận lựa chọn” nàng nói.

Vu Hiểu chớp mắt nhìn nàng, bừng tỉnh hiểu vấn đề Lưu Dư muốn làm gì.

“Tớ cũng không biết cậu trừ nghề nghiệp là chủ cho thuê nhà, còn kiêm thêm làm cả bà mối!”

Nàng cười chế nhạo

“Chớ có nói đùa”

Lưu Dư phất tay cười nói.

“Đúng rồi, cậu tìm tớ có chuyện gì sao ?” Nàng trở lại chuyện chính.

“Lão công của tớ có một vị bằng hữu rất tốt, từ Mỹ về đây tham dự hôn lễ của chúng tớ, nên lão công nhà tớ muốn hỏi cậu thật sự nếu lầu bốn không có người ở thì có thể hay không cho bạn hắn ở tạm vài ngày ?”

Vu Hiểu nói. Bọn họ cuối tuần sau sẽ kết hôn.


“Bạn hắn không thể đi ở khách sạn sao?”

Lưu Dư nhẹ nhàng mà nhăn mày nói. Nàng đã muốn đem lầu bốn để lại cho chồng tương lai của Tuyết Nhan.

Tinh Vu Hiểu như có điều suy nghĩ nhìn nàng mặt có chút biểu tình :

“Lưu Dư có chuyện này tớ muốn nói với cậu nhưng cậu đừng nói với những người khác”

Nàng do dự mở miệng nói.

“Chuyện gì ?”

Lưu Dư hoài nghi hỏi

“Tớ nghe nói bạn của Viên Diệp, ngoài việc tới tham dự hôn lễ của chúng tớ, còn tới nơi này với mục đích khác”

“Mục đích gì ?”

“Nghe nói nam nhân kia biết Tuyết Nhan, hơn nữa tớ nghe nói Tiểu Khiết rất có thể là con gái của hắn”.

“Cái gì ? Chuyện đó là thật hay giả ?”

Lưu Dư hứng thú nói

“ Cậu từ đâu mà biết được, hai người bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?”

“Tớ cũng không biết”

Vu Hiểu lắc đầu nói

“Bất quá nghe Viên Điệp nói bằng hữu của anh ấy là cảnh sát hình sự rất nổi tiếng, rất nhiều người gọi hắn là “cảnh kiêu hãn tướng” , hẳn hắn cũng không phải người thường ”

“Nhưng cảnh sát đánh lão bà đã từng xảy ra trên báo đó sao, Tuyết Nhan không phải vì thế mà rời đi chứ ?”

Lưu Dư phát huy trí tưởng tượng nói

“Này…”

Vu Hiểu cũng nhăn mặt nói

“Mình cũng không biết ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận