Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Hàn Tuyết Ly tỉnh lại đã là chuyện của ba tiếng sau đó.
Đưa mắt đánh giá căn phòng, lại nhìn thấy giờ hiển thị trên đồng hồ Hàn Tuyết Ly cũng hiểu mình đã đặt chân đến Italy, mà nơi này rất có thể là khách sạn nơi Thần Hi đặt phòng.
Có lẽ nên thông báo Mr.John một tiếng.
Hàn Tuyết Ly với tay lấy chiếc túi trên đầu tủ cho tay vào lục tìm điện thoại.
Kể từ hai tháng trước Hách Liên Thần Hi đã cấm cô không được mang điện thoại bên mình, anh nói sóng điện thoại có hại cho thai nhi.
Điện thoại thì từ một tháng trước anh đã đổi cho cô một cái mới thay cho cái "chữa cháy" cô mua lúc trước.
Cùng một cặp với anh. Tất nhiên số điện thoại cũ cũng đã "tuẫn táng" cùng cái điện thoại.
Như vậy cũng tốt, đoạn tuyệt cùng quá khứ tổng so với dây dưa tốt hơn.
.
.
Lướt trên màn mình tìm trong danh bạ số John tiên sinh, Hàn Tuyết Ly ấn phím gọi.
-"alo? ai đấy?" giọng nam trung niên trầm ấm vang lên.
Thật ra John cũng có thể đoán được người gọi đến là ai, bởi vì lúc trước mặc dù là đưa Card Visit cho cô, nhưng đó cũng là Gold Card Visit .
Số điện thoại trên đó trực tiếp nối với di động của ông, bình thường đều nối với phòng thư ký, nếu không có hẹn trước hoặc là chuyện quan trọng là sẽ không nối máy cho ông.
Quả nhiên...
-"John tiên sinh, tôi là Lucia" Hàn Tuyết Ly âm thanh truyền đến từ đầu dây bên kia.
-"...."
-"...."
------------------------------------
Cúp điện thoại, John khuôn mặt anh tuấn khẽ nở một nụ cười.
Hàn Tuyết Ly đã nói ngày mai sẽ trực tiếp đến ghi danh. Như vậy, bắt đầu từ ngày mai cô sẽ bước đi bước đầu tiên trên con đường đầu bếp.
Đối với Hàn Tuyết Ly, John luôn có hảo cảm.
Bởi vì cô có nhiều nét rất giống người vợ quá cố của ông.
Lúc trước vì từng được nếm qua tài năng nấu nướng của cô mà ngỏ ý mời cô qua Italy, đáng tiếc cô từ chối.
Không ngờ hai tháng trước ông bất ngờ nhận được cuộc gọi từ cô, cô muốn qua Italy tham gia khoá đào tạo đầu bếp.
Khỏi phải nói ông vui như thế nào, ông là thực thích tính cách dịu dàng tĩnh lặng của cô, rất giống tính cách con gái ông- Ân Hà.
Nếu không phải kết quả điều tra là không đúng, ông thậm chí chắc chắn cô là cháu gái thất lạc của ông.
Haizzz...
Cũng không biết nó hiện tại sống như thế nào?
Có tốt không?
Đã lấy chồng? Sinh con?
Có phải lúc nào đó nó sẽ ngồi oán trách gia đình nó đã bỏ rơi nó hay không?
Càng nghĩ càng đau lòng, John đôi mắt ướt át nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm ngâm.
Ở nơi nào đó trên thế gian này, đứa cháu gái tội nghiệp của ông có thể đang trải qua những ngày khổ cực.
Mà ông, chỉ có thể tại nơi nơi tìm trong vô vọng.
Cũng không biết tiểu Hà quay lại Anh lấy bùa thức thần sao rồi, ông mong sớm ngày tìm được cháu gái a.
------------------------------
Trong khi đó, tại một khu ổ chuột nước Z.
Trương Tam cả người đỏ bừng, gương mặt đau đớn vặn vẹo.
Hắn đang sốt cao, vì viên đạn trên chân nhiễm trùng.
Một đường chạy thục mạng không dám quay đầu,cũng may cuối cùng cũng vứt bỏ được đám sát thủ. Trương Tam âm thầm thở phảo nhẹ nhõm.
Trương Tam tất nhiên không biết không phải hắn may mắn mà thực tế đã có người "dọn dẹp sạch sẽ" đám sát thủ đó rồi.
Một phần mệt lả, một phần mất máu, Trương Tam bất đắc dĩ phải dừng lại tìm chỗ ẩn núp, lại không dám đi ra ngoài, hết cách hắn đành co ro tại một cái hẻm nhỏ gần trung tâm xử lí rác thải của thành phố.
Trong cơn mê mang, hắn chợt nhớ lại ngày còn thơ bé, lúc đó, hắn là trẻ lang thang không nơi nương tựa, thành phố vẫn còn tập trung rác tại một khu vực sau đó đốt, chưa có trung tâm xử lí rác thải như bây giờ, khi đó hắn gặp được Âu Dương Hưng-người đã cứu rỗi cuộc đời hắn.
Chỉ là hắn lại không bằng cả heo chó-phản bội ông, người cho hắn mệnh lần thứ hai.
Trương Tam cười nhạt, hắn nghĩ, cứ thế này chết đi cũng tốt, nếu bị bắt lại hoặc chết trong tay tiện nhân kia cũng chết thôi..
Một cơn đau nhức từ viên đạn trên đùi kéo Trương Tam từ cơn mê sảng tỉnh táo lại
Không được, thù chưa trả sao có thể cứ vậy ôm hận mà chết!!!
Hắn-tuyệt-đối-không-thể-chết.
Vì thế, Trương Tam cắn đầu lưỡi ép buộc mình thanh tỉnh, một tia máu tràn ra khóe môi hắn.
Từ trong túi quần rút ra một con dao đa năng rất nhỏ, tầm tám centimet,Trương Tam cắn răng xé phần vải trên quần, để lộ ra vết thương vì chạy không ngừng nghỉ mà bê bết máu, tại một số nơi máu đã khô kết đông từng mảng, hung ác xuống tay tự lấy mảnh đạn ra ngoài.
Hắn không thể chết, hắn phải tự tay đưa tiện nhân kia xuống địa ngục.
Như là nỗi hận ý quá lớn ngược lại thành công đuổi đi sự viếng thăm của Thần Chết, cho nên sáng hôm sau, Trương Tam tỉnh dậy.
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là đưa tay sờ soạng túi áo trước ngực, khi phát hiện thẻ SD vẫn còn nguyên vẹn thì thở phào nhẹ nhõm.
Ngải Vi, thù lớn thù nhỏ ta sẽ cùng lúc tính với ngươi.
Ngay khi ta đặt chân trở lại thành phố S!!!
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong khi đó tại thành phố S.
Một biệt thự phía đông thành phố.
Trong thư phòng.
-"Cái gì? Toàn quân bị diệt? Trương Tam đó lợi hại như vậy?" một nam nhân gương mặt khó nén giận dữ đập tay lên bàn hỏi.
Một người đàn ông mặc vest đen, cung kính trả lời:
-"Báo cáo, theo dấu vết tại hiện trường, tất cả đều bị một phát đạn xuyên tim từ phía sau. Cho nên rất có thể chúng ta bị một nhóm nhân nào đó can thiệp."
Nhóm nhân nào đó?
-"Rốt cuộc là kẻ nào dám đối đầu với Ngải Lục ta? " Nam nhân giận dữ đập tay lên bàn hung ác gằng giọng.
------------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui