Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Trong bóng đêm, Hách Liên Thần Hi thả nhẹ hô hấp, một đôi mắt sắc bén chậm rãi di chuyển tầm nhìn xung quanh căn phòng.
Hắn nhẹ nhàng dịch bước chân, không một tiếng động nép mình vào vị trí mới.
Biệt thự này trước đây là Hách Liên Thần Hi cư ngụ, bởi vì thân phận đặc thù, lúc thiết kế hắn đã yêu cầu làm vài thứ đặc biệt ở khắp nơi trong nhà.
Một bàn tay giữ súng, ngón trỏ đặt trên cò súng, một bàn tay khác nhẹ nhàng giơ lên một vị trí trên tường, nắm lấy một vật.
Hắn nghe một chút hướng gió, xác định vị trí một chút sau đó, nhanh như chớp lật tay.
Trên tay hắn là một chiếc đèn pin đã được mở công tắc, Hách Liên Thần Hi dứt khoát nhanh chóng phóng chiếc đèn pin về một vị trí phía bên phải cửa phòng.
Ánh đèn vụt loé qua, ba tên hắc y nhân lập tức bị lộ diện vị trí, ngay sau đó ba viên đạn đã không khách khí ghim vào mi gian của chúng lấy đi tính mạng.
Những tên còn lại dựa theo hoả hoa vừa phát ra từ nòng súng của Hách Liên Thần Hi nã đã đạn như mưa vào vị trí của hắn.
Hách Liên Thần Hi bàn chân nhẹ giẫm, không một tiếng động lộn một vòng nép mình vào một vị trí khác.
Hắn đưa tay lên nhắm nòng súng vào một vị trí, bàn tay còn lại đặt lên đèn pin ở vị trí này, nhẹ nắm chặt.
Vút...

Chiếc đèn pin trong tay Hách Liên Thần Hi bay theo một đường cung lia qua gương mặt của hai tên trong bóng tối, sau đó chúng liền không có khí tức, hai viên đạn trong vô thanh vô tức đã ghim chặt vào mi tâm chúng.
Bị va đập mạnh, hai chiếc đèn pin đã sớm vỡ tung thành mảnh nhỏ, ánh sáng của nó cũng tắt ngóm. Căn phòng trở lại bóng tối dày đặc.
Đúng vậy, Hách Liên Thần Hi đã lường trước việc này, thân phận hắn bắt buộc hắn luôn luôn phải trong trạng thái tỉnh táo và đề phòng, đi một bước tính trăm bước. Cho nên hắn đã đề xuất cho nhà thiết kế lắp đặt những ô nhỏ ở nhiều vị trí trong biệt thự. Mỗi vị trí đặt một chiếc đèn pin.
Mà hôm nay, cuối cùng những chiếc đèn pin này cũng phát huy tác dụng.
Tĩnh...
Không một tiếng động...
Cả hai bên đều tận lực giảm xuống sự tồn tại của mình.
Đêm tĩnh lặng và sâu thẳm.
Một tiếng thét sợ hãi của Trần a di phá tan sự cân bằng quỷ dị.
-"Tiểu Tuấn, buông nó ra"
-"Mẹ"
Thì ra trong lúc hai bên nhân mã lâm vào thế giằng co, có hai kẻ từ bên ngoài xâm nhập vào, chế trụ tiểu Tuấn nửa đêm đi uống nước, Trần a di quá sợ hãi la lên, ngay sau đó liền bị một tên khác bịt kít miệng lôi ra ngoài.
Hách Liên Thần Hi nhăn mày, nhẹ di chuyển ngón tay lên nút áo, gõ nhẹ, từng nhịp gõ dài ngắn khác nhau tạo nên các tín hiệu riêng biệt.
Cùng lúc đó, tại địa hạ, một nam nhân đang kiểm kê hoả dược đột nhiên biến sắc, hắn chỉnh tai nghe trên vành tai sau đó nhanh chóng sải bước đi ra ngoài.
-" Race, tiếp tục kiểm tra hoả dược, Hide, toàn phương quan sát biệt thự của boss. Đội thứ 3, thứ 7, và 12 đi theo ta."
-"rõ"
-"Rõ"
-"rõ"
Vô số âm thanh vào vị trí, sau đó mọi thứ quy về yên lặng.

Trở lại bên này.
Chỉ trong phút chốc, Trần a di cùng tiểu Tuấn đã bị khống chế lôi ra ngoài sân.
Đầu Lâu một phen sợ hãi vô cùng ở thấy được chiếc xe màu đen quen thuộc của đồng bọn đổi thành đắc ý dào dạt.
Nhận xong tiền phen này phải đi bar vui chơi một phen xả xui mới được. Đầu Lâu nhổ một ngụm nước bọt thầm nghĩ nhanh rời khỏi nơi nguy hiểm này.
Nghĩ là sợ, nếu không phải đột ngột xuất hiện đám người kia? Hiện tại hắn đã hồn quy thiên cổ rồi cũng nên.
Hắn cùng hai người nữa nhanh hơn cước bộ chạy đến, mở cửa xe leo vào.
-"Con mẹ nó, hú hồn, tưởng hôm nay mạng lão tử đi luôn....ách" Đầu Lâu còn chưa kịp thu lại vui mừng trên gương mặt đã biến thành màu gan heo, run rẩy.
-"Đại.. Đại ca, đao thương (súng) không có mắt, có gì từ từ nói." Đầu Lâu giơ tai tay lên cao, xanh mặt sợ hãi nói lắp bắp.
Nhìn kỹ mới thấy trong xe đã yên lặng không một tiếng động ngồi sẵn ba bốn người, mà đồng bọn của hắn, kẻ theo kế hoạch vốn nên ngồi tại vị trí lái xe hiện tại bị một thanh súng dí vào đầu động cũng không dám động.
Hai tên phía sau cũng nhanh chóng bị người khác khống chế, Trần a di thở phảo nhẹ nhõm ôm lấy tiểu Tuấn vỗ vỗ lưng nó.
Nhìn bản thân cùng bốn tên đàn em bị nhét giẻ vào miệng, Đầu Lâu có cảm giác sinh không thể luyến.
Con mẹ nó, tối nay bước chân phải hay trái đầu tiên mà xui tận mạng vậy nè. Đầu Lâu khóc không ra nước mắt.
__________________

Mà lúc này, bên trong biệt thự cuộc đối đầu, không, là đơn phương giết chóc đã vào hồi kết.
Hách Liên Thần Hi lạnh lùng nhìn bị vây trong tình trạng căng thẳng sợ hãi áp lực cực độ bị tử thần gặt hái tính mặng đối phương, ánh mắt từ đầu đến cuối bình tĩnh vô ba.
Nhìn một lượt biệt thự bị hư hại, Hách Liên Thần Hi nhăn chặt lông mày, ở nơi này từng thứ từng thứ đều do tiểu Ly tự tay bài trí, hiện tại đã hư hỏng thất thất bát bát.
Tốt lắm, tiền sửa chữa cùng trang bị hắn định là tính lên đầu Khuynh Tất rồi.
Sải bước đi ra ngoài, Hách Liên Thần Hi sờ nhẹ lên vành tai, lạnh giọng.
-"Thế nào rồi?"
-"Báo cáo, hai mẹ con bọn họ đã an toàn. Chúng tôi đang đứng ngoài cổng."
-"Tốt"
___________________________Hết Quyển 2- Chân Trời Mới Mở Ra___________
Lời tác giả. Lâu quá mới update truyện này, phải lật lại từ đầu xem thử còn chi tiết ẩn giấu nào không, :D


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận